Nữ vương trở về, tổng giám đố...

By LamNhi_m6

616K 10.7K 56

Tác giả: Băng Đồng M Editor: Andressa Convert: ngocquynh520 Beta: Chu Tước Số chương: 156 chương ... More

Chương 1: Chạy trốn
Chương 2: Cô cần công việc không
Chương 3: Nữ giúp việc
Chương 4: Bạn gái
Chương 5: Rời nhà trốn đi
Chương 6: Gặp sát thủ trên đường
Chương 7: Tiến vào học viện Lạc Anh
Chương 8: Đám hoa si
Chương 9: Phạt đứng
Chương 10: Gặp hoa khôi của trường
Chương 11: Bị nhốt trong nhà vệ sinh
Chương 12: Ôm công chúa
Chương 13: Đồ ngọt
Chương 14: Thế giao
Chương 15: Tắm rửa
Chương 16: Nụ hôn đầu
Chương 17: Tình cảm ấm lên
Chương 18: Tranh tài hoa khôi trường 1
Chương 19: Tranh tài hoa khôi trường 2
Chương 20: Tranh tài hoa khôi trường 3
Chương 21: Quà tặng bí mật
Chương 22: Hắc bang
Chương 23: Vô cùng đáng sợ
Chương 24: Bị bắt cóc
Chương 25: Cứu người
Chương 26: Cưng chiều vô hạn
Chương 27: Ngục giam dưới lòng đất
Chương 28: Lão đại và Đại mẫu hắc đạo
Chương 29: Quay lại trường học
Chương 30: Thả lỏng
Chương 31: Bảo bối, ngoan
Chương 32: Hơi thở 1
Chương 33: Hơi thở 2
Chương 34: Hung hăng cưng chiều cô
Chương 35: Mẹ tìm đến trường học
Chương 36: Tụ họp buổi tối
Chương 37: Nhanh như vậy đã bàn bạc hôn sự!
Chương 38: Bá đạo như anh
Chương 39: Cô quan trọng hơn tất cả mọi thứ
Chương 40: Chàng trai trẻ tuổi
Chương 41: Ghen tuông
Chương 42: Tìm thú vui
Chương 43: Trốn đi
Chương 44: Cam tâm chỉ làm kỵ sĩ sau lưng
Chương 45: Điên cuống
Chương 46: Trường bắn súng
Chương 47: Lần đầu gặp mặt tình địch 1
Chương 48: Lần đầu gặp mặt tình địch 2
Chương 49: Nồng nhiệt
Chương 50: Bạn tốt trở về + Tai nạn xe cộ
Chương 51: Tai nạn xe
Chương 52: Bước ra từ quỷ môn quan
Chương 53: Bộ dáng tiều tuỵ
Chương 54: Đau lòng
Chương 55: Anh bón em ăn
Chương 56: Lần đầu tiên phục vụ người khác
Chương 57: Thả cô ta ra, từ từ chơi đùa
Chương 58: Yến hội hắc bang 1
Chương 59: Yến hội hắc bang 2
Chương 60: Yến hội hắc bang 3
Chương 61: Yến hội hắc bang 4
Chương 62: Sai ở đâu?
Chương 63: Mặc quần áo
Chương 65: Anh chỉ cưng chiều một mình em
Chương 66: Giết Người, Cũng Chỉ Vì Chơi Rất Vui
Chương 67: Đồng Tính
Chương 68: Tuyển Thư Ký
Chương 69: Cà Phê
Chương 70: Trả Thù 1
Chương 71: Trả Thù 2
Chương 72: Nhóc Con, Đến Anh Cũng Dám Lừa Gạt Sao?
Chương 73: Gặp Trai Đẹp Trên Đường
Chương 74: Hứng Thú
Chương 75: Mẹ Tới Chơi 1
Chương 76: Mẹ Tới Chơi 2
Chương 77: Mẹ Tới Chơi 3
Chương 78: Không Giống Hạ Du Huyên
Chương 79: Hai Người
Chương 80: Nhà Họ Đường
Chương 81: Yến Hội 1
Chương 82: Yến Hội 2
Chương 83: Yến Hội 3
Chương 84: Yến Hội 4
Chương 85: Say Rượu 1
Chương 86: Say Rượu 2
Chương 87: Trả Nhân Tình 1
Chương 88: Trả Nhân Tình 2
Chương 89: Người Đàn Ông Này
Chương 90: Biển
Chương 91: Bữa Sáng
Chương 92: Em Châm Lửa Đương Nhiên Em Phải Phụ Trách
Chương 93: Em Là Vương
Chương 94: Tôi Không Cố Ý
Chương 95: Tức Giận
Chương 96: Hoàng Ngọc Oánh
Chương 97: Bị Thương
Chương 98: Khát Máu
Chương 99: Thủ Đoạn Tàn Nhẫn
Chương 100: Lần Đầu Giết Người
Chương 101: Ở Lại
Chương 102: Em Lo Lắng
Chương 103: Côn Đồ
Chương 104: Trút Giận
Chương 105: Hồi Bé Thường Xuyên Đánh Nhau
Chương 106: Khi Nào Em Muốn Nói Anh Sẽ Chăm Chú Lắng Nghe
Chương 107: Cô Nhóc Này
Chương 108: Người Đàn Ông Như Mãnh Thú
Chương 109: Bỏ Rơi Người Đàn Ông Của Mình
Chương 110: Người Đàn Ông Điên Cuồng 1
Chương 111: Người Đàn Ông Điên Cuồng 2
Chương 112: Người Đàn Ông Điên Cuồng 3
Chương 113: Người Đàn Ông Điên Cuồng 4
Chương 114: Người Đàn Ông Điên Cuồng 5
Chương 115: Người Đàn Ông Điên Cuồng 6
Chương 116: Mẹ Và Dì Lệ
Chương 117: Tử Tinh Thạch 1
Chương 118: Tử Tinh Thạch 2
Chương 119: Người Đàn Ông Của Em 1
Chương 120: Người Đàn Ông Của Em 2
Chương 121: Người Đàn Ông Của Em 3
Chương 122: Buồn Nôn
Chương 123: Thật Sự Mang Thai?
Chương 124: Anh Em Liệt Gia 1
Chương 125: Anh Em Liệt Gia 2
Chương 126: Anh em Liệt gia 3
Chương 127: Anh em Liệt gia 4
Chương 128: Người, đã không thấy nữa 1
Chương 129: Người, đã không thấy nữa 2
Chương 130: Vẫn chưa tỉnh
Chương 131: Bảo bảo không còn
Chương 132: Tiến vào đảo địa ngục
Chương 133: Đảo địa ngục 1
Chương 134: Đảo địa ngục 2
Chương 135: Ba năm sau
Chương 136: Binh đoàn Nữ Tử
Chương 137: Cô trở lại 1
Chương 138: Cô trở lại 2
Chương 139: Cô trở về 3
Chương 140: Cô trở lại 4
Chương 141: Anh chỉ quên Hạ Du Huyên
Chương 142: Chuẩn bị đính hôn sao?
Chương 143: Cướp người 1
Chương 144: Cướp người 2
Chương 145: Cướp người 3
Chương 146: Cô gái của anh đã trưởng thành rồi
Chương 147: Đem ba năm bù lại
Chương 148: Anh thực mạnh
Chương 149: Mua đồ ăn?
Chương 150: Đại gia đình hòa thuận
Chương 151: 5 năm sau
Chương 152
Chương 153: Đại kết cục: Mở đầu hôn lễ đại thế kỷ
Chương 154: Đại kết cục: Hôn lễ đại thế kỷ
Chương 155: Ngoại truyện: Hôm nay, ngày của 5 năm sau
Chương 156: Ngoại truyện: IQ cao đến mức không phải người địa cầu 1
Chương 157: Ngoại truyện : IQ cao không giống người địa cầu 2
Chương 158: Ngoại truyện : Xe máy đổi thành xe ba bánh
Chương 159: Ngoại truyện : Bỏ đá xuống giếng (kết thúc)

Chương 64: Sơn trang Thanh Sắc

3.8K 69 0
By LamNhi_m6

Trong màn đêm dày đặc, một chiếc xe ô tô nhỏ xinh vững chãi đi đến sơn trang Thanh Sắc.

Nơi này là khu vực dành riêng cho Lãnh Liệt Hàn, vô cùng tĩnh mịch trong lành. Phía sau sơn trang có một ngọn núi khá lớn, tiếng nước chảy róc rách trên núi vô cùng êm tai, điều này càng khiến cho cảnh sắc nơi đây thêm phần trong lành tươi mát.

Trước kia, những lúc Lãnh Liệt Hàn mệt mỏi, đều sẽ đến sơn trang Thanh Sắc này để nghỉ ngơi, hưởng thụ khoảng khắc yên lặng ở nơi đây.

Xuống xe, Lãnh Liệt Hàn vẫn ôm Hạ Du Huyên như cũ, đi vào sơn trang. Nhân viên phục vụ ở bên trong xem ra cũng đã được huấn luyện qua. Đối với việc thấy Vương đi đến cũng không tỏ ra ngạc nhiên chút nào, thế nhưng cô gái được ôm trong ngực kia, xem ra rất được sủng ái. Điều này khiến cho bọn họ hết sức kinh ngạc. Chỉ là, dù sao bọn họ cũng đã được huấn luyện vô cùng kỹ lưỡng, cho nên cũng không biểu lộ một chút khác thường nào ra bên ngoài.

"Hoan nghênh Vương đã đến." Đây là câu nói đầu tiên Hạ Du Huyên nghe thấy khi bước vào bên trong. Chắc chắn, nơi đây cũng là địa bàn của người đàn ông này.

Lãnh Liệt Hàn khẽ gật đầu, ôm Hạ Du Huyên đi đến một căn phòng nhỏ. Trông thấy dáng vẻ thông thuộc của anh, nhất định là anh rất hay đến đây.

Dường như nhìn ra nghi vấn của cô, người đàn ông cười khẽ "Bảo bối, quang cảnh nơi đây rất tốt, anh thỉnh thoảng xong việc sẽ đến nơi đây nghỉ ngơi một chút. Em là người phụ nữ đầu tiên anh dẫn đến đây."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Du Huyên khẽ ửng hồng "Ai thèm quan tâm người phụ nữ đầu tiên anh dẫn đến là ai?"

Lãnh Liệt Hàn nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn bướng bỉnh của cô, nhịn không được hôn lên một cái "Ừm, thật không quan tâm?"

"Mới, mới không cần a." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Du Huyên hơi hất sang một bên. Nói thì nói như vậy, thế nhưng chỉ có cô mới biết trong lòng cô lúc này đang vô cùng ngọt ngào.

Người đàn ông cũng không trêu chọc nữa, sủng nịnh nhìn cô một cái, xoay người hướng về phía nhân viên phục vụ đang kinh ngạc ở phía sau, nói "Mang toàn bộ đồ ăn ở đây lên."

Nhân viên phục vụ khom người 90 độ cung kính "Vâng" sau đó lui ra ngoài.

Hạ Du Huyên hơi sững sờ "Hàn, chúng ta chỉ có hai người, anh gọi nhiều như vậy để làm gì, chúng ta không ăn hết đâu."

Lãnh Liệt Hàn sờ sờ cánh mũi nhỏ xinh của cô "Còn chưa có gả vào, đã biết tiết kiệm tiền cho ông xã rồi hả?"

Hạ Du Huyên tức giận trợn mắt nhìn anh "Ai nói muốn gả cho anh."

Lãnh Liệt Hàn giận quá hóa cười "Ừm. . . Không gả cho anh? Vậy anh sẽ ra ngoài tìm một cô gái xinh đẹp nào đó, sau đó cưới về."

Quả nhiên, Hạ Du Huyên sốt ruột, tức giận nói "Anh dám."

Lãnh Liệt Hàn híp đôi mắt màu xanh lại "Bảo bối em cũng không gả cho anh, anh đương nhiên là phải đi tìm một cô gái khác rồi. Tục ngữ nói rất đúng, không nên vì một cái cây mà buông tha cả một khu rừng."

Lãnh Liệt Hàn bỗng nhiên cảm thấy trêu trọc bảo bối dường như cũng không tồi, thế nhưng anh lại không biết rằng cô coi lời anh nói là thật, nước mắt ngay lập tức chảy xuống, ủy khuất cắn cắn môi dưới, con ngươi màu tím hồng giống như 'tiểu bạch thỏ' đang thương cảm chính mình.

Lãnh Liệt Hàn bỗng cảm thấy căng thẳng, đáng chết, cô nhóc sẽ không tưởng là thật đó chứ. Anh vội vàng ôm lấy cô trấn an "Bảo bối, anh nói đùa thôi, đừng khóc được không? Đều là anh không tốt. Anh không nên nói những câu như vậy. Đừng khóc nữa nhé?"

Ai ngờ, nước mắt Hạ Du Huyên giống như một chuỗi ngọc trai bị chặt đứt, chảy xuống không ngừng, cũng không nói câu nào.

Lãnh Liệt Hàn nóng nảy, đôi môi mỏng ngay lập tức áp lên, nhẹ nhàng hôn lên thân thể đang khẽ run của bảo bối.

Vừa mới dừng hôn, anh liền nhìn ngay vào đôi mắt đẹp đã khóc đến sưng đỏ của cô, trong lòng vô cùng khó chịu "Bảo bối, ngoan, những lời vừa rồi thật sự chỉ là nói đùa mà thôi, anh biết sai rồi có được hay không? đừng khóc nữa."  

Continue Reading

You'll Also Like

153K 16.5K 58
Khương Ngâm là người xuyên việt, nhiệm vụ là làm vật lót đường nhằm duy trì hoà bình cho thế giới, nhưng không biết vì sao mà... Công thụ chính trong...
636K 8.8K 200
*** Lời nhắn đến các bạn: Truyện tuy nhiều chương, nhưng thực chất mỗi chương chỉ có khoảng hơn 400 gần 500. Nên "Thiếu phu nhân vô lại" là một sự lự...
201K 19.9K 110
Tên truyện: Vì sao kiểu A này mà cũng có O? Tác giả: Đồ Nam Kình Edit: Bạc hà team Nguồn: Trường Bội Số chương: 100 chương + 9 ngoại truyện Tình trạn...
5.3K 73 10
Tác giả: Tâm Lam Thể loại: Truyện Ngôn Tình Tình trạng: Hoàn Thành Website: WWW.ThichTruyen.VN Nguồn: tangthuvien.vn Giới thiệu: Để nắm giữ trong tay...