CƯNG CHIỀU VỢ TỐI CAO: CỤC CƯ...

By huongnguyen0298

370K 5K 44

nguồn: truyenfull.vn tác giả: Tam Chưởng Quầy More

Chương 2: Hồi ức yêu thương
Chương 3: Máu mưa dầm ngày
Chương 4: Lăng nhục biến thái
Chương 5: Hắn nhắm trúng mục tiêu thiên sứ là nàng
Chương 6: Quỷ sa tăng trở về
Chương 7: Người thừa kế
Chương 8: Ôm hôn dưới ánh trăng
Chương 9: Tìm hiểu trong đêm tối
Chương 10: Cô có bạn trai
Chương 11: Uy hiếp
Chương 12: Đánh cuộc với ma quỷ
Chương 13: Cảnh xuân lộ ra ngoài
Chương 14: Vô tình thấy
Chương 15: Ép buộc cô làm thêm giờ
Chương 16: Cùng hắn dự tiệc
Chương 17: Sự trần truồng hấp dẫn
Chương 18: Buông tôi ra
Chương 19: Cả đêm làm bạn gái
Chương 20: Ăn đậu hũ của nàng
Chương 21: Nụ hôn rung chuyển đất trời Chương trướcChương tiếp
Chương 22: Nụ hôn rung chuyển đất trời Chương trướcChương tiếp
Chương 23: Quyến rũ hắn
Chương 24: Vào phòng của hắn
Chương 25: Con mồi
Chương 26: Tối nay hãy ở lại đây
Chương 27: Lãnh Khinh gọi điện
Chương 28: Bữa tốt nghiệp tiệc rượu
Chương 29: Hắn bị thương
Chương 30: Cả đêm kích tình nở rộ
Chương 31: Một phòng mập mờ
Chương 32: Bị em trai bắt gặp
Chương 33: Dấu hôn trên cổ
Chương 34: Mất khống chế cảm xúc
Chương 35: Tình yêu cấm kỵ
Chương 36: Thiếu niên xấu xa
Chương 37: Cùng nhau ăn cơm
Chương 38: Giới thiệu bạn gái cho hắn
Chương 39: Ngừa thai
Chương 40
Chương 41: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
Chương 42: Ngủ cùng giường chung gối suốt cả đêm Chương trướcChương tiếp
Chương 43: Một cái tát
Chương 44: Ngủ lầm giường
Chương 45: Một lòng chỉ nhớ thương cô
Chương 46: Không nghĩ sẽ nhìn thấy anh
Chương 47: Sau khi tắm
Chương 48: Yêu cầu
Chương 49: Tâm tình mâu thuẫn
Chương 50: Bị hắn bắt gặp
Chương 51: Đau lòng rời đi
Chương 52: Có một loại yêu gọi là buông tay
Chương 53: Hiểu lầm
Chương 54: Chờ hắn đêm khuya
Chương 55: Xem mắt
Chương 56: Sao lại là hắn? Chương trướcChương tiếp
Chương 57: Tác hợp một đôi
Chương 58: Hắn dẫn con gái về nhà
Chương 59: Ảnh cấm
Chương 60: Hồ ly tinh
Chương 61: Căn phòng cách vách thở dốc
Chương 62: Học xấu
Chương 63: Chỉ vui đùa một chút mà thôi
Chương 64: Chị thích em nhất
Chương 65: Bức hôn
Chương 66: Xã giao ước hẹn
Chương 67: Không cách nào thương hắn
Chương 68: Bá đạo dây dưa
Chương 69: Thổ lộ
Chương 70: Khiếp sợ, không cách nào chấp nhận
Chương 71: Em là của tôi
Chương 72: Tôi muốn em
Chương 73: Thí nghiệm
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82: Vô tình đoạt lấy
Chương 83: Lần đầu tiên của cô
Chương 84: Ác ma, cầu xin ngươi bỏ qua cho tôi đi
Chương 85: Hận hắn, không thể nào tha thứ
Chương 86: Yêu cô đến mức phát điên giống như đem cô nhốt lấy
Chương 87: Không bằng cầm thú, lần nữa xâm phạm Chương trướcChương tiếp
Chương 88: Sảng khoái chết đi
Chương 89: Muốn chết? Không dễ dàng như vậy!
Chương 90: Thả tôi đi hoặc để tôi đi tìm cái chết
Chương 91:
Chương 92: Tiếp tục dây dưa
Chương 93: Dơ bẩn, hoàn toàn dơ bẩn
Chương 94: Vụng trộm kích thích
Chương 95: Hắn đính hôn
Chương 96: Đố kỵ làm mất khống chế!
Chương 97: Ba người đàn ông một sân khấu
Chương 98: Trừng phạt của ác ma
Chương 99: Quan hệ sáng tỏ rồi!
Chương 100: Chiếc nhẫn kim cương lóe sáng, cưới em ! ! !
Chương 101: Ngịch chuyển: người nào rơi xuống, vạn kiếp bất phục!
Chương 102: Là mộng xuân hay là cơn ác mộng?
Chương 103: Cả đêm dây dưa
Chương 104: Hậu quả của việc chọc giận hắn
Chương 105: Không sao cả, dơ bẩn thì liền dơ bẩn đi
Chương 106: Lăng nhục biến thái
Chương 107: Dám đụng đến người phụ nữ của tôi, Chết! ! !
Chương 108: Ác ma không hơn không kém
Chương 109: Chinh phục em
Chương 110: Rời đi đi, cùng anh đi
Chương 111: Giải vây bí ẩn thân thế
Chương 112: Ác ma trở về
Chương 113: Không ngoan dịu dàng trừng phạt
Chương 114: Em cùng hắn qua đêm rồi hả
Chương 115: Đau, sẽ làm cho em nhớ kỹ ai mới đúng là người đàn ông của em
Chương 116: Tình yêu nghẹt thở, đau như dao cắt
Chương 117:
Chương 118: Cầm thú chỉ vì phát tiết
Chương 119: Em mang thai?
Chương 120: Suối nước nóng
Chương 121: Đứa bé, có nên muốn hay không?
Chương 122: Chuộc tội--- đau, đau, đau!
Chương 123: Rốt cuộc ác ma cũng đồng ý buông tay
Chương 124: Tình cảm khó tiếp tục, tất cả trở về số không
Chương 125: Thiên Uy, anh không yêu em nữa sao?
Chương 126: Có bao nhiêu hận, thì bấy nhiêu yêu!
Chương 127: Rốt cuộc là người nào tổn thương người nào?
Chương 128: Vậy nuôi bị nhốt
Chương 129: Quyết định rời khỏi hắn
Chương 130: Sao đọa rồi sao, lạc đường rồi sao?
Chương 131: Quấy rầy, các người cứ tiếp tục
Chương 132: Ý loạn tình mê trong phòng tắm
Chương 133: Liều chết triền miên trước khi biệt ly
Chương 134: Cô rời đi sao?
Chương 135: Rốt cuộc cùng thoát khỏi ác ma
Chương 136: Đánh mất tình yêu
Chương 137: Ông ta là cha ruột?
Chương 138: Nghiệt duyên, sai lầm gặp nhau!
Chương 139: Tình cừu - Không đội trời chung
Chương 140: Một màn làm người ta đỏ mặt tim nhanh
Chương 141: Nhớ nhung điên cuồng
Chương 142: Là kẻ thù hay người yêu?
Chương 143: Mấy tháng sau, cuối cùng cũng gặp lại
Chương 144: Yêu em, yêu đến hết thuốc chữa
Chương 145: Tích Tuyết, cùng anh đi đi
Chương 146: Không có em, thế giới của anh là một vùng tăm tối
Chương 147: Giết anh đi, Tích Tuyết
Chương 148: CHỉ cần em bên tôi ngày cuối cùng thôi!
Chương 149: Dã chiến ở bờ biển
Chương 150: Sinh ly, tử biệt
Chương 151: Kết thúc -- Tất cả ân oán tình hận đều chấm dứt
Chương 152: Lạc Thiên Uy đã chết!!
Chương 153: Ba năm sau, bắt đầu mới
Chương 154: Tranh đoạt, cô sẽ thuộc về ai?
Chương 155: Lạc Thiên Uy thật đã chết rùi sao?
Chương 156: Khiếp sợ gặp nhau tại bữa tiệc
Chương 157: Trưởng thành, hình như đã từng quen biết hắn
Chương 158: Cùng hắn nhảy một điệu có tình cảm nóng bỏng mãnh liệt
Chương 159: Một nửa thân thể anh, là cô!
Chương 160: Tối nay, em là của tôi!
Chương 161: Hoan nghênh anh đến tham dự hôn lễ của chúng tôi
Chương 162: Bỏ lỡ ba năm, như thế nào tiếp tục được đây?
Chương 163: Thoải mái lên giường
Chương 164: Tiếng thì thầm trong nhà vệ sinh
Chương 165: A, cái người lưu manh này!
Chương 166: Tôi biết rõ, em là Tuyết Nhi của tôi
Chương 167: Bảo bối, có muốn tôi hay không?
Chương 168: Cô làm cho hắn khó mà kiềm chế
Chương 169: Em cùng hắn ta lên giường?
Chương 170: Làm người đàn ông thứ hai
Chương 171: Đứa trẻ giống hệt Lạc Thiên Uy
Chương 172: Anh ấy, đã kết hôn sao?
Chương 174: Tù ngược: không cho cô rời đi
Chương 175: Xiềng xích, biến thái giam cầm
Chương 176: Món đồ chơi, không tim không phổi
Chương 177: Hắn đang ép cô!
Chương 178: Dây dưa suốt đêm
Chương 179: Lại có một đứa con của chúng ta?
Chương 180: Vợ của hắn tìm đến cửa
Chương 181: Mẹ của Bùi Địch là Lạc Tích Tuyết
Chương 182: Theo dõi, giám thị
Chương 183: Lần nữa, rơi vào tay ác ma
Chương 184: Ly hôn thì ly hôn
Chương 185: Thế thân Lạc Tích Tuyết
Chương 186: Lên giường với họ, anh còn có thể muốn em không?
Chương 187: Thật xin lỗi, cô không phải là cô ấy
Chương 188: Hoàn toàn triệt để... đoạt lấy cô!!
Chương 189: Sau khi say rượu
Chương 190: Hận hắn, chân tướng tàn nhẫn
Chương 191: Khi chủy thủ đâm vào thân thể của hắn
Chương 192: Gả cho tôi, hay là chết?
Chương 193: Cô gái hèn hạ, còn không quỳ xuống?
Chương 194: Thì ra bọn họ là sinh đôi
Chương 195: Say rượu, tuyệt thực, tương tư thành tật
Chương 196: Chăm sóc, hai người ngủ chung giường bệnh
Chương 197: Đáng chết, em thế nhưng dám đi xem mắt
Chương 198: Lisa không phải vợ của anh
Chương 199: Ở chung, hai trái tim đến gần nhau
Chương 200: Đe dọa cám dỗ, ép cô rời khỏi

Chương 173: Ép buộc cô làm tình nhân

1.4K 11 0
By huongnguyen0298

Bóng đêm sâu, mặt trăng lơ lửng giữa không trung,đám mây mỏng bị bay với gió, có vẻ hơi chút bất đắc dĩ.

Một bóng dáng to lớn cao ngạo đẩy cửa vào, thân thể cao lớn vẫn còn mặc áo ngủ màu đậm, chỗ cổ áo khẽ hở, bắp thịt cường tráng của anh lộ ra, ngũ quan kiên quyết như được dao rìu ban thưởng, tốn quý lại thêm mấy phần kiêu ngạo.

Hắn đi từng bước tới chiếc giường lớn trong phòng ngủ, tĩnh mịch trong mắt như có thể nhìn thấu tất cả, trong mắt phát ra khí thế bức ép khiến người ta khó có thể hít thở.

Lạc Tích Tuyết ngủ say trên giường, trong mơ nô nghịch ngợm đạp đạp, cái mềm hơi rơi xuống, lộ ra bả vai trắng noãn mượt mà của cô. Lông mi cô lại khẽ giật giật, lười biếng lật người, đồ ngủ màu trắng như ẩn như hiện tròn xoe với hồng mai nhảy vào tầm mắt.

Lạc Thiên Uy nheo mắt lại, trầm tĩnh không có sóng, trong nội tâm lại xẹt qua một ít gợn sóng.

Tuyết Nhi của hắn càng ngày càng mê người rồi, bên cạnh cô luôn có nhiều người đàn ông quanh quẩn như vậy, hắn không cho phép, cô là của hắn, tuyệt không thể cho người đàn ông khác dòm ngó.

"Tuyết Nhi, em là của anh". Lạc Thiên Uy vén chăn lên ngồi xuống, dùng sức đem Lạc Tích Tuyết ôm vào trong ngực, bá đạo tuyên bố.

Ngón tay thon dài của hắn xẹt qua làn da trơn mịn của cô, hàm răng căn vành tai cô, dần dần trượt xuống, hôn khắp toàn thân cô.

Lạc Tích Tuyết trong mơ, cảm giác như nhiệt độ trong người đang nâng lên, cô khẽ rên một tiếng, con người trong suốt mở ra.

"Là anh?". Cô vừa mở mắt ra, liền nhìn Lạc Thiên Uy đang cúi người hôn cô.

Lạc Thiên Uy ngừng hôn, chỉ là đưa tay vuốt ve gương mặt của cô: "Nghe bọn họ bảo em tìm tôi?"

"Ừ". Lạc Tích Tuyết gật đầu một cái, chậm rãi đứng dậy, do dự hỏi: "Anh đã kết hồi rồi?"

Lạc Thiên Uy hơi chấn động, con ngươi lóe ra tia u ám, sắc mặt hết sức phức tạp. "Em biết rồi?"

"Tôi đã gặp qua con của anh rồi". Lạc Tích Tuyết âm thầm buông mắt xuống, nhìn như lơ đãng nói, nhưng trong lòng cô mới rõ, lúc cô nói ra câu này, trong lòng rất đau.

Đáy mắt Lạc Thiên Uy rõ ràng có ánh sáng trong nháy mắt, nhưng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt mà thôi, sau một khắc hắn như ông vua cao quý, mắt nhìn xuống cô.

"Em để ý sao?". Đáy mắt hắn lóe lên, tìm tòi nghiên cứu nhìn về cô, bàn tay ở sau lưng cô nhẹ nhàng vuốt ve.

Thân thể Lạc Tích Tuyết chấn động, cô ít có thể tiếp nhận quá khứ, cô gắt gao cắn môi dưới, không để cho mình ở trước mặt anh tóa ra một tia nhu nhược.

"Tôi có cái gì mà phải chú ý". Cô từ trong cổ họng khó khăn nói ra mấy chữ này, nhưng mà tim lại như bị lửa đốt, khó chịu muốn chết.

Là chính cô quá ngu, không nên cho là dáng dấp hắn giống như em trai, liền coi là em trai, nếu là Lạc Thiên Uy, hắn nhất định sẽ không đối với cô thế này, nhưng là người đàn ông này, cũng không phải cô.Cô cũng không rõ ràng lắm về tình trạng này, cùng hắn lên giường. còn có thể trách không phải là hắn sao? Cô không phải người phụ nữ thích chơi nổi, tình một đêm mà thôi, coi như mình trong mơ thôi.

Chiêm Mỗ Tư tiến đến ôm hông của cô, mập mờ cắn vành tai của cô, hạ thấp giọng nói: "Cho dù tôi kết hôn, quân hệ của chúng ta vẫn có thể tiếp tục, em có cái gì cũng lo lắng là sao?"

"Không nên chạm vào tôi!". Lạc Tích Tuyết dùng sức đẩy hắn ra, thái độ mang theo nồng đậm chán ghét, trong lòng càng thêm châm chọc, cười lạnh.

Hắn cho mình hắn là ai? Có vợ rồi, còn muốn ép buộc cô sao? Cô không có ý định tham gia vào hôn nhân của hắn, càng không hứng thú làm người thứ 3.

"Thật xin lỗi, là tôi nhận lầm người, tôi muốn rời đi". Lạc Tích Tuyết cố trấn an tâm tình của mình, giọng nói hết sức kiên định, đứng dậy đi ra ngoài cửa.

Ánh mắt Chiêm Mỗ Tư buồn bã, cảm giác kinh hoảng vô cớ xuất hiện trong lòng hắn, hắn nắm chặt cánh tay của Lạc Tích Tuyết, bá đạo ôm bả vai của cô nói: "Tôi không cho".

Lạc Tích Tuyết không chút nào lùi bước, khuôn mặt xinh đẹp như lúc ban đầu nhỏ nhắn tràn đầy kiên định cùng dứt khoát: "Tôi muốn rời đi, không ở lại chỗ này nữa, đây là tự do của tôi, không cần phải hỏi tới anh chứ?"

"Tại sao muốn rời đi? Tôi đều đã bảo đảm với em, cô ta là cô ta, em là em, quan hệ chúng ta sẽ không thay đổi, tại sao em còn phải đi?". Chiêm Mỗ Tư có chút nóng nảy, bắt được tay của Lạc Tích Tuyết không ngừng dùng sức, trong mắt có tia sáng khát máu, sợ bỏ lỡ cảm giác khẩn trương, khiến lòng hắn như bị nhíu chặt vào một chỗ.

"Chiêm Mỗ Tư, anh buông tôi ra, thật là đau!". Cổ tay Lạc Tích Tuyết bị sức lực của hắn làm cho đau đớn không dứt, cổ tay mảnh khảnh như bị chặt đứt, vội vã vuốt cánh tay của hắn.

Cô giãy giụa khiến Chiêm Mỗ Tư gần như mất đi lý trí lại bắt đầu từ từ trở về vị trí cũ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, sau đó ánh mắt lại rơi vào cổ tay của cô bị hắn cầm, hắn từ từ buông lỏng sức, nhưng lại không chịu buông cô rời đi bên cạnh mình.

"Tôi sẽ không để em rời đi, tôi nhìn trúng em, về sau em đều chỉ có thể đợi ở đây, làm tôi vui sướng, cho đến khi tôi chơi chán em thì thôi". Tròng mắt của hắn đen thẳng chống lại mắt của cô, sắc mặt như bị vặn vẹo mà điên cuồng, mà bàn tay sau lưng càng không dừng hết sức mà nắm bởi vì khẩn trương.

"Anh nói cái gì? Người đàn ông khốn kiếp này!". Lạc Tích Tuyết tức giận nhìn hắn chằm chằm, hận không cho hắn một cái bạt tai: "Chiêm Mỗ Tư, anh không phải cảm thấy mình nói ra lời này rất vô sỉ sao? Anh đã có vợ, còn phải tìm người tình, anh không phải cảm thấy phải xin lỗi vợ anh sao?"

"Vậy thì như thế nào đây? Người phụ nữ của tôi không chỉ một mình cô ta, người tình của toi cũng không chỉ một mình em, người nào hấp dẫn tôi, tôi liền muốn!". Chiêm Mỗ Tư lơ đễnh nhíu mày, ánh mắt nóng rực để mắt tới cô.

Lạc Tích Tuyết trong lòng như bị một khối đá ép vào, tích tự không mau khiến thở cũng cảm thấy khó khăn, cô thật không cách nào nghĩ ra, người đàn ông trong lòng này nghĩ thế nào, cư nhiên đem phụ nữ thấp kém như thế, người đàn ông tự đai cao ngạo này, cô không nên trêu chọc hắn! !

"Ai muốn làm người tình của anh, tôi đối với anh một chút hứng thú cũng không có! ! anh đã có nhiều phụ nữ, anh tìm các cô ấy làm cho anh sung sướng là tốt rồi, tôi không rảnh, tôi muốn đi!". Cô dừng sức đẩy hắn ra, chán ghét xoay người rời đi.

Chiêm Mỗ Tư bị vẻ mặt chán ghét của cô kích thích, tren mặt không khỏi thêm mấy phần âm trầm.

Bàn tay của hắn lại một lần nữa đem cô trở về trong ngực của mình, ngon tay thon dài mơn trớn khuôn mặt của cô, càng thêm kiên trì nhấn mạnh: "Tôi nói rồi, em là của tôi, từ này về sau em chính là người tình của tôi, mặc kệ xảy ra chuyện gì, em đều không thể rời khỏi tôi, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ tới".

Nói xong, hắn không để ý tới Lạc Tích Tuyết phản kháng, bỗng chốc bế ngang cô, hung hăng đem cô ngã trên giường lớn.

Lạc Tích Tuyết cảm thấy trong lồng ngực kịch lay động, trong đầu oanh một cái, chớt mắt, cô cắn răng, đôi tay chống đỡ lấy thân thể vừa định ngồi dậy, chỉ thấy thân thể tráng kiện của Chiêm Mỗ Tư đã hướng cô đè lên.

Continue Reading

You'll Also Like

43.4K 758 22
Câu truyện bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ giữa thiếu gia tập đoàn Toàn Cầu Group- Lạc Thiên và cô tiểu thư bị thất lạc của gia tộc bác sĩ- Lâm Vân Du. Câ...
174K 984 65
Cô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng sau lưng họ, cô và...
709K 41.7K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
131K 2.1K 19
Vô tình anh gặp cô trên đường, Cô hồn nhiên xinh đẹp trong sáng anh chạy lứơc qua cô, Nhưng anh không ngờ anh lại gặp cô và biết cô là con gái của mộ...