CƯNG CHIỀU VỢ TỐI CAO: CỤC CƯ...

By huongnguyen0298

370K 5K 44

nguồn: truyenfull.vn tác giả: Tam Chưởng Quầy More

Chương 2: Hồi ức yêu thương
Chương 3: Máu mưa dầm ngày
Chương 4: Lăng nhục biến thái
Chương 5: Hắn nhắm trúng mục tiêu thiên sứ là nàng
Chương 6: Quỷ sa tăng trở về
Chương 7: Người thừa kế
Chương 8: Ôm hôn dưới ánh trăng
Chương 9: Tìm hiểu trong đêm tối
Chương 10: Cô có bạn trai
Chương 11: Uy hiếp
Chương 12: Đánh cuộc với ma quỷ
Chương 13: Cảnh xuân lộ ra ngoài
Chương 14: Vô tình thấy
Chương 15: Ép buộc cô làm thêm giờ
Chương 16: Cùng hắn dự tiệc
Chương 17: Sự trần truồng hấp dẫn
Chương 18: Buông tôi ra
Chương 19: Cả đêm làm bạn gái
Chương 20: Ăn đậu hũ của nàng
Chương 21: Nụ hôn rung chuyển đất trời Chương trướcChương tiếp
Chương 22: Nụ hôn rung chuyển đất trời Chương trướcChương tiếp
Chương 23: Quyến rũ hắn
Chương 24: Vào phòng của hắn
Chương 25: Con mồi
Chương 26: Tối nay hãy ở lại đây
Chương 27: Lãnh Khinh gọi điện
Chương 28: Bữa tốt nghiệp tiệc rượu
Chương 29: Hắn bị thương
Chương 30: Cả đêm kích tình nở rộ
Chương 31: Một phòng mập mờ
Chương 32: Bị em trai bắt gặp
Chương 33: Dấu hôn trên cổ
Chương 34: Mất khống chế cảm xúc
Chương 35: Tình yêu cấm kỵ
Chương 36: Thiếu niên xấu xa
Chương 37: Cùng nhau ăn cơm
Chương 38: Giới thiệu bạn gái cho hắn
Chương 39: Ngừa thai
Chương 40
Chương 41: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
Chương 42: Ngủ cùng giường chung gối suốt cả đêm Chương trướcChương tiếp
Chương 43: Một cái tát
Chương 44: Ngủ lầm giường
Chương 45: Một lòng chỉ nhớ thương cô
Chương 46: Không nghĩ sẽ nhìn thấy anh
Chương 47: Sau khi tắm
Chương 48: Yêu cầu
Chương 49: Tâm tình mâu thuẫn
Chương 50: Bị hắn bắt gặp
Chương 51: Đau lòng rời đi
Chương 52: Có một loại yêu gọi là buông tay
Chương 53: Hiểu lầm
Chương 54: Chờ hắn đêm khuya
Chương 55: Xem mắt
Chương 56: Sao lại là hắn? Chương trướcChương tiếp
Chương 57: Tác hợp một đôi
Chương 58: Hắn dẫn con gái về nhà
Chương 59: Ảnh cấm
Chương 60: Hồ ly tinh
Chương 61: Căn phòng cách vách thở dốc
Chương 62: Học xấu
Chương 63: Chỉ vui đùa một chút mà thôi
Chương 64: Chị thích em nhất
Chương 65: Bức hôn
Chương 66: Xã giao ước hẹn
Chương 67: Không cách nào thương hắn
Chương 68: Bá đạo dây dưa
Chương 69: Thổ lộ
Chương 70: Khiếp sợ, không cách nào chấp nhận
Chương 71: Em là của tôi
Chương 72: Tôi muốn em
Chương 73: Thí nghiệm
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82: Vô tình đoạt lấy
Chương 83: Lần đầu tiên của cô
Chương 84: Ác ma, cầu xin ngươi bỏ qua cho tôi đi
Chương 85: Hận hắn, không thể nào tha thứ
Chương 86: Yêu cô đến mức phát điên giống như đem cô nhốt lấy
Chương 87: Không bằng cầm thú, lần nữa xâm phạm Chương trướcChương tiếp
Chương 89: Muốn chết? Không dễ dàng như vậy!
Chương 90: Thả tôi đi hoặc để tôi đi tìm cái chết
Chương 91:
Chương 92: Tiếp tục dây dưa
Chương 93: Dơ bẩn, hoàn toàn dơ bẩn
Chương 94: Vụng trộm kích thích
Chương 95: Hắn đính hôn
Chương 96: Đố kỵ làm mất khống chế!
Chương 97: Ba người đàn ông một sân khấu
Chương 98: Trừng phạt của ác ma
Chương 99: Quan hệ sáng tỏ rồi!
Chương 100: Chiếc nhẫn kim cương lóe sáng, cưới em ! ! !
Chương 101: Ngịch chuyển: người nào rơi xuống, vạn kiếp bất phục!
Chương 102: Là mộng xuân hay là cơn ác mộng?
Chương 103: Cả đêm dây dưa
Chương 104: Hậu quả của việc chọc giận hắn
Chương 105: Không sao cả, dơ bẩn thì liền dơ bẩn đi
Chương 106: Lăng nhục biến thái
Chương 107: Dám đụng đến người phụ nữ của tôi, Chết! ! !
Chương 108: Ác ma không hơn không kém
Chương 109: Chinh phục em
Chương 110: Rời đi đi, cùng anh đi
Chương 111: Giải vây bí ẩn thân thế
Chương 112: Ác ma trở về
Chương 113: Không ngoan dịu dàng trừng phạt
Chương 114: Em cùng hắn qua đêm rồi hả
Chương 115: Đau, sẽ làm cho em nhớ kỹ ai mới đúng là người đàn ông của em
Chương 116: Tình yêu nghẹt thở, đau như dao cắt
Chương 117:
Chương 118: Cầm thú chỉ vì phát tiết
Chương 119: Em mang thai?
Chương 120: Suối nước nóng
Chương 121: Đứa bé, có nên muốn hay không?
Chương 122: Chuộc tội--- đau, đau, đau!
Chương 123: Rốt cuộc ác ma cũng đồng ý buông tay
Chương 124: Tình cảm khó tiếp tục, tất cả trở về số không
Chương 125: Thiên Uy, anh không yêu em nữa sao?
Chương 126: Có bao nhiêu hận, thì bấy nhiêu yêu!
Chương 127: Rốt cuộc là người nào tổn thương người nào?
Chương 128: Vậy nuôi bị nhốt
Chương 129: Quyết định rời khỏi hắn
Chương 130: Sao đọa rồi sao, lạc đường rồi sao?
Chương 131: Quấy rầy, các người cứ tiếp tục
Chương 132: Ý loạn tình mê trong phòng tắm
Chương 133: Liều chết triền miên trước khi biệt ly
Chương 134: Cô rời đi sao?
Chương 135: Rốt cuộc cùng thoát khỏi ác ma
Chương 136: Đánh mất tình yêu
Chương 137: Ông ta là cha ruột?
Chương 138: Nghiệt duyên, sai lầm gặp nhau!
Chương 139: Tình cừu - Không đội trời chung
Chương 140: Một màn làm người ta đỏ mặt tim nhanh
Chương 141: Nhớ nhung điên cuồng
Chương 142: Là kẻ thù hay người yêu?
Chương 143: Mấy tháng sau, cuối cùng cũng gặp lại
Chương 144: Yêu em, yêu đến hết thuốc chữa
Chương 145: Tích Tuyết, cùng anh đi đi
Chương 146: Không có em, thế giới của anh là một vùng tăm tối
Chương 147: Giết anh đi, Tích Tuyết
Chương 148: CHỉ cần em bên tôi ngày cuối cùng thôi!
Chương 149: Dã chiến ở bờ biển
Chương 150: Sinh ly, tử biệt
Chương 151: Kết thúc -- Tất cả ân oán tình hận đều chấm dứt
Chương 152: Lạc Thiên Uy đã chết!!
Chương 153: Ba năm sau, bắt đầu mới
Chương 154: Tranh đoạt, cô sẽ thuộc về ai?
Chương 155: Lạc Thiên Uy thật đã chết rùi sao?
Chương 156: Khiếp sợ gặp nhau tại bữa tiệc
Chương 157: Trưởng thành, hình như đã từng quen biết hắn
Chương 158: Cùng hắn nhảy một điệu có tình cảm nóng bỏng mãnh liệt
Chương 159: Một nửa thân thể anh, là cô!
Chương 160: Tối nay, em là của tôi!
Chương 161: Hoan nghênh anh đến tham dự hôn lễ của chúng tôi
Chương 162: Bỏ lỡ ba năm, như thế nào tiếp tục được đây?
Chương 163: Thoải mái lên giường
Chương 164: Tiếng thì thầm trong nhà vệ sinh
Chương 165: A, cái người lưu manh này!
Chương 166: Tôi biết rõ, em là Tuyết Nhi của tôi
Chương 167: Bảo bối, có muốn tôi hay không?
Chương 168: Cô làm cho hắn khó mà kiềm chế
Chương 169: Em cùng hắn ta lên giường?
Chương 170: Làm người đàn ông thứ hai
Chương 171: Đứa trẻ giống hệt Lạc Thiên Uy
Chương 172: Anh ấy, đã kết hôn sao?
Chương 173: Ép buộc cô làm tình nhân
Chương 174: Tù ngược: không cho cô rời đi
Chương 175: Xiềng xích, biến thái giam cầm
Chương 176: Món đồ chơi, không tim không phổi
Chương 177: Hắn đang ép cô!
Chương 178: Dây dưa suốt đêm
Chương 179: Lại có một đứa con của chúng ta?
Chương 180: Vợ của hắn tìm đến cửa
Chương 181: Mẹ của Bùi Địch là Lạc Tích Tuyết
Chương 182: Theo dõi, giám thị
Chương 183: Lần nữa, rơi vào tay ác ma
Chương 184: Ly hôn thì ly hôn
Chương 185: Thế thân Lạc Tích Tuyết
Chương 186: Lên giường với họ, anh còn có thể muốn em không?
Chương 187: Thật xin lỗi, cô không phải là cô ấy
Chương 188: Hoàn toàn triệt để... đoạt lấy cô!!
Chương 189: Sau khi say rượu
Chương 190: Hận hắn, chân tướng tàn nhẫn
Chương 191: Khi chủy thủ đâm vào thân thể của hắn
Chương 192: Gả cho tôi, hay là chết?
Chương 193: Cô gái hèn hạ, còn không quỳ xuống?
Chương 194: Thì ra bọn họ là sinh đôi
Chương 195: Say rượu, tuyệt thực, tương tư thành tật
Chương 196: Chăm sóc, hai người ngủ chung giường bệnh
Chương 197: Đáng chết, em thế nhưng dám đi xem mắt
Chương 198: Lisa không phải vợ của anh
Chương 199: Ở chung, hai trái tim đến gần nhau
Chương 200: Đe dọa cám dỗ, ép cô rời khỏi

Chương 88: Sảng khoái chết đi

1.8K 22 0
By huongnguyen0298

Nằm ở trên người cô thân thể của hắn chợt cứng đờ. Hắn nắm chặt hai quả đấm, cô cư nhiên một lòng chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng kết thúc, chẳng lẽ cô không chút cảm thụ sự kết hợp tuyệt vời của bọn họ hay sao?

"Ra ngoài, nhanh lên một chút!" Lạc Tích Tuyết xoay mặt, thanh âm lạnh lùng đến mức chính cô cũng run sợ.

Hắn còn ở trong cơ thể cô them một giây một phút nào nữa, đối với cô mà nói đó là ác mộng, cô chỉ nghĩ đến việc làm sao thoát đi.

Con ngươi của hắn âm trầm nhìn cô, nhìn thấy vết hôn mới cùng với vết hôn cũ, hắn cảm thấy áy náy vô cùng.

Hắn nói với cô hắn sẽ dịu dàng đối đãi cô nhưng mỗi một lần đều không kìêm hãm đươc dùng sức sâu hơn, muốn đem cô hòa nhập vào trong thân thể hắn, hắn biết càng làm như vậy cô lại càng thống hận hắn hơn.

Hắn thở dài một hơi, rốt cuộc cũng rút ra khỏi thân thể của cô. Một tay ôm cô tiến tới gần vòm ngực rộng lớn của hắn, chỉ là toàn thân cô thật lạnh lẽo, cùng với nhiệt độ của người chết cũng không có gì khác biệt.

Hắn sợ hãi vội ôm cô chặt hơn, chỉ sợ có chuyện gì xảy ra với cô, hai mắt chăm chú nhìn cô, nháy mắt một cái cũng không dám.

"Tôi muốn uống sữa nóng!" Trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc cô cũng nhàn nhạt mở miệng.

Cô một ngày đã chưa ăn cái gì rồi, lại bị hắn hành hạ nhiều lần như vậy cô chỉ cảm thấy như muốn ngất đi, đầu đau không chịu nổi.

Lạc Thiên Uy lập tức gọi điện thoại, kêu người giúp việc dưới lầu chuẩn bị. Chỉ chốc lát sau, Ngũ Khiết đã đem lý sữa nóng lên, bên cạnh còn có chút đồ điểm tâm tinh xảo.

Nhìn hai người xốc xếch trên giường, lại nghĩ tới mối quan hệ của hai người, Ngũ Khiết chấn kinh một hôi, tay chân run rẩy, làm sữa đổ trên mặt đất.

"Ngươi làm việc như thế hả?" Lạc Thiên Uy rống giận hô. Hắn hiện tại tâm tình đã đủ phiền, cô gái này chút việc nhỏ như vậy mà cũng làm không xong làm hắn them phần bực bội.

"Thật xin lỗi, thiếu gia, thật xin lỗi!" Ngũ Khiết cúi gập người, khom lưng xin lỗi.

Cô vô tình nhìn thấy vẻ mặt ảm đạm của Lạc Tích Tuyết cảm thấy đau lòng thay cho cô.

"Nhìn cái gì, còn không mau đi chuẩn bị ly sữa khác mang lên đây!" Lạc Thiên Uy thấy Ngũ Khiết nhìn Lạc Tích Tuyết lập tức cau mày quát.

"Dạ, thiếu gia!" Ngũ Khiết lập tức gật đầu, ngồi xổm xuống nhặt những mảnh thủy tinh dưới đất lên. Vốn dĩ cô nhặt rất cẩn thận nhưng do ánh nhìn như muốn giết người của Lạc Thiên Uy mà làm cho cô hoảng hốt cắt trúng vào tay làm máu chảy ra.

Nhìn máu tươi chảy ra từ tay của Ngũ Khiết, trong mắt Lạc Tích Tuyết hiện lên tia suy tính.

"Không cần lượm nữa, cô đi ra trước đi". thanh âm thật thấp phân phó. Ngũ Khiết ngẩn ngơ ngẩng đầu nhìn Lạc Thiên Uy một cái, thấy hắn không có ý kiến nên vội vàng lui ra ngoài.

"Tuyết nhi, muốn ăn chút gì không?" Lạc Thiên uy vén máy sợi tóc xõa trên trán của cô lên, hôn lên trán cô một cái, giọng nói êm ái.

Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt lắc đầu, giờ điều cô muốn nhất đó là không nhìn thấy hắn nữa.

"Anh đi ra ngoài trước đi!" cô nhắm hai mắt lại không còn hơi sức để nói chuyện.

"Tích Tuyết". Thân mình hắn không nhúc nhích, một khắc cũng không muốn rời khỏi cô.

Cô quay lưng đi, để lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng, gằn từng chữ nói:"Tôi muốn yên lặng một chút, anh đi ra ngoài đi".

Trong mắt hắn lóe ra tia ảm đạm, nhìn cô co rút ở góc giường làm lòng hắn khẽ có một tia xúc động.

Hắn dứt khoát đứng dậy, tay ôm lấy gò má của cô, con ngươi sắc bén nói:"Tích Tuyết, không nên nghi rời khỏi tôi, nếu không tôi cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa".

Nói xong hắn lấy chiếc áo phủ lên người rồi rời đi.

Dư âm còn lại sau lần hoan ái mạnh mẽ không thể nào ua đi được, thời thời khắc khắc đều nhắc nhở cô chuyện vừa mới xảy ra.

Cô nâng đôi tay ôm lấy thân thể của mình, nước mắt lần nữa từ đôi mắt to chảy xuống. Tâm, từ từ tuyệt vọng/

Cô biết hắn sẽ không bỏ qua cho cô, cô cũng không muốn ở lại nơi bẩn thỉu này them một lần nào nữa, giây phút những mảnh thủy tinh kia nằm trên mặt đất, cô đã có ý nghĩ này.

Có lẽ chỉ có chết mới có thể giải thoát được, mới không còn đau khổ như thế này được.

Lạc Tích Tuyết ngồi xổm xuống, nhặt một mảnh thủy tinh lên, trong mắt đong đầy nước mắt "thật xin lỗi, anh Vũ Trạch, em đã dơ bẩn, không còn xứng với anh nữa, thật xin lỗi anh".

Cô không cách nào tiếp nhận được chuyện cô bị em trai cô chiếm lấy, càng không thể tưởng tượng được tương lai sau này của cô lại do hắn định đoạt, sẽ khổ sở đến cỡ nào.

"Ông trời xin trừng phạt tôi đi, để tôi xuống địa ngục di". Trong mắt cô lóe lên tia kiên định.

Cô giơ tay lên, chậm rãi đem mảnh thủy tinh sắc bén kia đặt lên cổ tay của mình. Giờ khắc này, cô chợt cười, nụ cười đó mới thê mỹ làm sao. Bởi vì cô thật sự đã được giải thoát.

"Lạc Thiên Uy, anh cho rằng có thể hành hạ tôi cả đời sao? Tôi chết đi, xem anh còn có thể hành hạ tôi như thế nào?" Cô bi thương nói.

Nhìn dòng máu từ trong cổ tay mình trào ra, một giọt lại một giọt rơi xuống nền nhà, tạo thành một vũng máu. Sắc mặt của cô càng ngày càng tái nhợt, đầu càng lúc càng mơ hồ.

Cô sẽ chết sao?

A, rốt cuộc cũng có thể được rời đi, nhưng tốc độ này chậm quá làm cô cảm thấy đau đớn vô cùng. Cầm mảnh thủy tinh lên tay lại lần nữa, cô tàn nhẫn xẹt qua tay mình một vết cắt thật sâu, nhưng kỳ quái ở chỗ cô không còn cảm thấy đau nữa?

Continue Reading

You'll Also Like

7.7K 562 8
Tôi chỉ là nhà văn viết truyện viễn tưởng. Dakota, cô ta ở cùng nhà tôi thật, nhưng cổ mới là thợ săn quỷ. Mắc mớ gì lại có mấy con quỷ định giết mìn...
16.3M 347K 109
Cô là thư kí cho một tổng tài lạnh lùng và nghiêm khắc, nhưng anh ta thật sự rất tài giỏi. Bản thân cô cũng có thể coi là người tài giỏi như thế vì g...
10.2K 1.7K 64
[FICTION]: Công nghệ ma thuật (Magitech) Genre: Gender bender, interdimensional, magic, loli, scifi Author: DFtheFish (Dgentakai Gatario) Rating: NC...