[Taegi] Empty

By Another176

8.8K 1K 104

Và rồi chúng ta sẽ chẳng còn gì, ngoài tình yêu, hay kể cả tình yêu? More

Kiến hoa quả
Mùa mưa
Ngược chiều

Ướt vai

1.9K 247 7
By Another176

Taehyung bật điện thoại và mở một ứng dụng.

Chiếc áo khoác da màu đen cởi ra được vắt cuối chân giường, tay áo thõng xuống sát đất. Yoongi đứng trước giường, dùng cả hai tay vò tung mái tóc khiến nó, dựng đứng, lởm chởm như một tàng cây hoang dại. Anh xốc lấy da đầu như thể cố rũ đi hết thứ màu xám ủ rũ lén lút bám lên những ngọn tóc. Cuối cùng Yoongi ngồi trên giường vuốt mặt và ngáp. Hẳn là anh đã có một ngày mệt mỏi.

Taehyung chăm chú nhìn vào màn hình, mắt không rời khỏi người đang ngồi thừ ra trên giường. Yoongi nhìn về phía cửa sổ. Bên ngoài đang có mưa nhỏ. Bầu trời mà anh nhìn thấy hẳn chỉ là một màu xám. Yoongi chợt khe khẽ hát. Taehyung vội vàng chỉnh âm lượng lớn hơn và áp loa ngoài di động vào tai. Một bài ca thật lạ.

Những câu hát ngắn bật ra như một thứ phản xạ. Đôi chỗ Yoongi ngừng lại để chọn một từ ngữ hay hơn. Taehyung nhận ra anh đang sáng tác, hoàn toàn ngẫu hứng và thoải mái.

"Mong được cùng em đứng dưới một tán ô. Vai áo anh ướt đẫm nỗi buồn của người..."

Giọng anh trầm và nhỏ, Taehyung nghe câu được câu mất. Khi chạm đến những nốt cao, Yoongi dường như đã khe khẽ mỉm cười ngại ngùng vì những âm thanh đứt đoạn. Taehyung có thể tưởng tượng ra nụ cười ấy khi thấy anh nhẹ cúi đầu và hất hất đám tóc sau gáy đầy ngại ngùng.

Cuốn sổ nhỏ trong túi áo lại được lấy ra, Taehyung biết Yoongi lại định làm gì. Anh sẽ tiếp tục thức cho trọn một ngày, với những nốt nhạc và những lời hát dang dở. Cậu thở dài, cất di động vào túi.

Taehyung mở tủ lạnh đầy ắp thức ăn và lấy ra một chai sữa tươi, đổ vào chiếc nồi nhỏ và bắc lên bếp. Cho đến giờ, dù đã quen nhau được ngót nghét mười năm, cậu vẫn không rõ Min Yoongi thích ăn thứ gì.

Yoongi ăn giống như hít thở. Anh không chê không khí ngon hay dở, chỉ cần thở là được. Đồ ăn cũng vậy. Yoongi ăn vì anh cần nó để tồn tại.

Trong tủ lạnh của Taehyung tràn ngập đủ loại thức ăn. Quản lý chắc chắn sẽ cằn nhằn nếu nhìn thấy những chai nước ngọt có ga và đồ chiên sẵn. Taehyung không quan tâm bởi tất cả đều chuẩn bị vì Yoongi.

Cậu chưa bao giờ thấy anh có hứng thú đặc biệt với bất kỳ loại đồ ăn nào.

Năm đầu tiên anh bước vào sau cánh cửa studio, Taehyung đã thấy Yoongi uống rất nhiều cà phê. Nhưng khi thấy anh khẽ nhíu mày khi nhận ly cà phê của cậu vào một sáng thứ hai, Taehyung đã không khỏi thắc mắc. Yoongi vừa uống vừa nhún vai:

– Anh uống cho tỉnh thôi. Thích thú gì chứ.

Thì ra cũng chẳng phải một sở thích gì. Chỉ là một kiểu tự khiêu khích giới hạn bản thân của Yoongi, luyện cho mình thứ thói quen làm việc đến khi kiệt sức. Lúc ấy, Taehyung chỉ muốn giằng lại ly cà phê ấy,ném vào thùng rác và gào vào mặt anh.

"Dừng lại đi Yoongi, đừng tự dày vò mình nữa."

Taehyung không nhớ mình đã bao lần muốn hét lên điều đó vào mặt Yoongi. Và cũng từng ấy lần cậu nuốt tất cả chúng xuống, lèn chặt vào nơi nào đó gần dạ dày và tin sẽ có một ngày mình sẽ chết vì mắc nghẹn cảm xúc. Yoongi rõ ràng không phải kiểu người sẽ vì một tiếng gào to mà thay đổi.

Những bọt nước li ti bắt đầu nổi lên rồi vỡ tan trên mặt sữa. Một lớp váng mỏng màu kem nhợt nhạt bắt đầu thành hình.

Taehyung mở di động, nhìn một người đang hý hoáy ghi chép vào cuốn sổ nhỏ. Anh nghiêng đầu, chống cây bút vào má và lại nhìn ra cửa sổ.

Sữa trong nồi sôi sục và bồng lên một lớp bọt lớn, trực trào ra ngoài. Taehyung tắt bếp. Lớp bọt lại dần dần dịu xuống. Cậu đợi cho lớp bọt sữa béo ngậy lắng thành lớp váng mỏng rồi mới đổ chúng vào chiếc cốc miệng rộng. Taehyung bày vài quả dâu tây vào chiếc đĩa nhỏ, đặt nó lên khay cùng sữa rồi mang nó về phòng Yoongi.

Sau hai tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, Taehyung nghe thấy tiếng bước chân của anh.

Yoongi mở cửa, để lộ gương mặt nhợt nhạt nhưng đôi mắt thì trông lại có vẻ sinh động lạ thường. Mỗi lần anh tìm được cảm hứng, Taehyung lại tìm được đôi mắt đó của Yoongi.

– Em biết là anh chưa ngủ mà.

– Vào đi.

Yoongi bốc một quả dâu trên đĩa. Trái dâu lạnh. Yoongi chạm lưỡi lên đỉnh trái dâu rồi mới đẩy vào miệng và cắn xuống. Chỉ là một hành động vô thức nhưng đủ khiến Taehyung cảm thấy nhức nhối như thể có một đàn kiến vừa bò vào mạch máu. Không đau đớn nhưng ngứa ngáy và tê dại.

– Em tưởng anh buồn ngủ.

– Chỉ là anh vừa chợt nghĩ ra vài thứ.

Yoongi có thể không ăn để có thời gian ngủ. Yoongi có thể không ngủ để sáng tác. Taehyung chưa tìm ra thứ gì để buộc Yoongi ngừng sáng tác. Có thể là chẳng gì cả. Quả là một nhạc sĩ tận tụy.

Cậu đặt khay lên bàn, tay cũng bốc một trái dâu nhỏ.

– Lạnh đấy. Cẩn thận cái họng của cậu.

Taehyung gật đầu, đặt trái dâu trở lại đĩa.

– Anh cũng là rapper cơ mà, bộ không sợ đau họng à?

– Bài hát mới chắc sẽ không có phần rap đâu.

– Vậy là lần này anh bỏ rơi em đó hả?

Yoongi bốc thêm một trái dâu. Đàn kiến trong lòng Taehyung lại nhộn nhạo.

– Không, chỉ là thời gian tới anh sẽ bận hơn, không theo em đi diễn được đâu.

Taehyung thở dài.

– Anh là rapper cơ mà. Không biểu diễn coi sao được.

– Anh thích làm nhà sản xuất hơn. Em biết mà. Vì em mà anh mới cầm mic thôi.

Taehyung quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cố gắng để đôi môi đừng nhếch lên thành một nụ cười. Cậu vờ như vuốt lại tóc, để che đi nét bối rối đang cố lan tràn lên khuôn mặt.

– Vậy giờ thì sao? – Taehyung nuốt nước bọt, cuối cùng cũng bật ra được câu hỏi ấy.

– Quãng thời gian này anh muốn tập trung vào việc sản xuất nhiều hơn.

Taehyung nhớ bóng lưng chàng rapper luôn quay lưng bước vào sau cánh gà sau mỗi phần biểu diễn của họ. Ánh sáng sau lưng và bóng tối đã ở trước mặt. Min Yoongi cầm mic và tỏa sáng rực rỡ như vầng mặt trời trong đêm tối, Min Yoongi buông mic như vũ trụ lụi tàn. Cậu một mình đứng trong ánh sáng bị anh bỏ lại.

Chỉ riêng cái suy nghĩ đó thôi cũng khiến Taehyung phát điên.

– Vậy em sẽ đợi những bài hát của anh.

Taehyung liếc nhìn qua cuốn sổ ngập tràn chữ viết vội và cả những ký hiệu chỉ riêng mình Min Yoongi hiểu. Yoongi khe khẽ gật đầu, mắt chẳng hề nhìn sữa cùng với dâu tây.

– Uống sữa trước khi ngủ sẽ tốt hơn đấy. Và nếu năm phút nữa anh không đi ngủ thì em sẽ kéo anh đi nghe bản phối. Ok?

– Biến ra ngoài đi Kim Taehyung. Nhớ đóng cửa lại đấy.

Cậu trở về phòng của mình, mở laptop, qua camera lén nhìn theo Yoongi cho đến khi anh đi ngủ. Cơn mưa ngoài kia hãy còn đó. Một màu xám xịt u buồn. Taehyung nhìn cái dáng nhỏ bé nằm co quắp trên giường với chăn được kéo cao lên đến cổ. Anh đã uống một chút sữa trước khi chui vào chăn. Cậu chạm tay lên màn hình, lên tấm chăn mỏng bao bọc lấy thân hình bé nhỏ của anh, khe khẽ thì thầm.

"Nếu chúng ta cùng đi dưới cơn mưa này, hãy để chỉ mình vai áo em ướt đẫm mà thôi."

tbc

Continue Reading

You'll Also Like

75.2K 2.9K 28
lichaeng
34.4K 3.6K 39
tình yêu là những sự tình cờ
154K 24.3K 48
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
61.5K 4.6K 28
🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, cân nhắc khi xem Lịch ra chap: Không cụ thể, có chap sẽ ra Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunk Truyện được viết the...