/hũ mứt của mèo nhỏ/

fancyfank

5.9K 643 68

Tổng hợp đoản văn, oneshot, shortfic, blah bloh về các couple VMin, KookMin, YoonMin và HopeMin do tớ thỉnh t... Еще

Hũ mứt thứ hai || KookMin:Không đề
Hũ mứt thứ ba || YoonMin:Sinh nhật ý nghĩa
Hũ mứt thứ tư || VMin:Những điều ước
Hũ mứt thứ năm || HopeMin: Không đề
Hũ mứt thứ sáu || YoonMin: Không đề
Hũ mứt thứ bảy || VMin: FanFiction
Hũ mứt thứ tám || KookMin: Không đề
Hũ mứt thứ chín || VMin: Tư vấn viên
Hũ mứt thứ chín || VMin: Tư vấn viên (2)
Hũ mứt thứ chín || VMin: Tư vấn viên (3)

Hũ mứt thứ nhất || HopeMin:Cưới anh nhé!

1.3K 87 18
fancyfank

Hôm nay cũng như bao ngày bình thường khác.Sáng sớm mặt trời vẫn chiếu những tia nắng yếu ớt xuyên qua ô cửa kính,đánh thức con người.Chim chóc vẫn nhảy múa hót véo von trên cành cây,hoà lẫn với tiếng gió xào xạc.Con người vẫn thức giấc và chuẩn bị một ngày mới của mình.Tất cả đều diễn ra như mọi khi,giống như một lịch trình được xếp đặt.Thế nhưng hôm nay,tất cả mọi thứ đều đặc biệt với Hoseok.

Cậu bé Hoseok hôm nay rất chỉn chủ chỉnh sửa lại ngoại hình.Từ mái tóc đến bàn chân.Khuy lại từng chiếc cúc của áo đồng phục,chỉnh lại cổ áo thật ngay ngắn.Xong xuôi tất cả,Hoseok ngắm mình trong gương rồi nở một nụ cười thật tươi để bắt đầu ngày hôm nay.

Vì sao hôm nay đặc biệt ư?Vì hôm nay là ngày 13 tháng 10,là sinh nhật của bé con hàng xóm mà Hoseok cực kì yêu mến.Cậu đã chuẩn bị một món quà đặc biệt dành riêng cho bé.Hoseok tâm trạng rất vui nhưng cũng xen chút hồi hộp.Liệu bé có chấp nhận món quà của mình không?

Cậu lại dắt chiếc xe đạp kêu cót két sang nhà bên cạnh như thường ngày,hít một hơi thật sâu rồi đưa tay nhấn chuông.

Cửa mở.Một cậu bé mập mạp với mái tóc đen nhánh được chải gọn gàng bước ra.Bé thấp hơn Hoseok một cái đầu,lại còn mập mạp nên nhìn rất giống thú bông,chỉ muốn chạy lại cưng nựng.

Bé chưa kịp mở miệng nói gì Hoseok đã rất nhanh hát bài hát 'Chúc mừng sinh nhật'.Kết thúc bài hát bằng một nụ cười lộ ra hàm răng trắng:"Chúc mừng sinh nhật,Jimin!"

Cậu bé tên Jimin chỉ biết đỏ mặt,xoa đầu nói lí nhí:"Cảm ơn anh nha!"

"Haha Jimin đáng yêu quá!Em xong chưa?Chúng ta đi học thôi!" Không chịu nổi trước sự dễ thương của bé,Hoseok đưa tay véo chiếc má bầu bĩnh khiến nó hơi ửng hồng.

Như mọi ngày,Hoseok sẽ cùng Jimin đi học.Người dân xung quanh đây không khi nào không thấy hai học sinh Tiểu học,một cậu bé chở một cậu bé khác thấp hơn ở phía sau bằng chiếc xe đạp nhỏ.Cứ sáng đi rồi trưa lại về,như một cuốn phim hạnh phúc tua đi tua lại.

Thời tiết tháng 10 khiến Hoseok chở Jimin có chút khó nhọc.Mồ hôi lấm tấm trên trán rồi chảy thành giọt,thấm ướt đẫm lưng áo.Nhưng cậu không ngại mệt đâu.Được chở Jimin chính là một niềm vui trong cuộc sống của cậu mà.Bé con ngồi đằng sau đung đưa cặp giò trắng nõn,miệng véo von hát những bài ca dễ thương.Giọng ca trong trẻo của Jimin khiến Hoseok bớt đi được phần nào mệt nhọc rồi.

"A,Jimin này!Quà của em,tan học anh sẽ đưa nhé!" Giờ Hoseok mới nhớ ra việc quan trọng mình chưa nói.

Bé con lắc đầu xua tay:"Em không cần quà đâu!Hoseok chính là món quà rồi!"

Jimin này từ bao giờ đã biết nói mấy lời sến súa kia vậy?

"Hoseok luôn cho em kẹo nè,luôn nhường đồ chơi cho em nè,luôn chở em đi học nè.Còn nhiều nhiều thứ khác nữa cơ,Hoseok không cần tặng em thứ gì nữa đâu!"

"Jimin thật ngoan nha."

Đến trước cổng trường,Jimin nhảy xuống xe rồi trao cho Hoseok một cái ôm mới lon ton chạy vào lớp.Hoseok bị vậy nên người mềm nhũn.Hôm nay là sinh nhật bé chứ có phải sinh nhật cậu đâu mà bé lại cho cậu nhiều thứ vậy?

Một lúc sau khi tiếng trống trường báo hiệu vào lớp vang lên,cậu mới hoàn hồn rồi luống cuống đi gửi xe.

Tan học,Jimin nhảy chân sáo từ lớp ra cổng trường đã thấy Hoseok đứng cạnh chiếc xe đợi mình rồi.Hoseok trên tay cầm một hộp nhựa nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay,thỉnh thoảng lại xoa xoa chiếc hộp nâng niu nó như một báu vật.Thấy bé con chạy lại cậu liền cuống quýt giấu chiếc hộp vào cặp rồi nhìn Jimin nở một nụ cười.

"Hoseok,đó là gì vậy a?"

"Lên xe đi,chốc nữa em sẽ biết!"

"Hoseok nhìn này,quà của các bạn tặng em đó!" Jimin vừa nói vừa đưa trước mặt Hoseok một vài hộp quà to bự rồi cười thật tươi khiến đôi mắt híp lại thành đường chỉ.Có vẻ như bé rất thích những món quà này.Điều đấy làm Hoseok thấy hơi hồi hộp.Liệu món quà của cậu,bé sẽ thích chứ?

"Được rồi,đưa đây cho anh,lên xe mau!" Cậu cẩn thận đặt các hộp quà vào rỏ xe.

Jimin ngồi sau tiếp tục ngân nga những câu hát.Chợt bé dừng lại khi thấy người anh không đi con đường để về nhà.

"Chúng ta đi đâu vậy?Ba mẹ sẽ mắng ta đó!"

"Không sao?Vì hôm nay là sinh nhật em nên ta được phép về muộn một chút.Anh sẽ đưa em đi chơi."

Chiếc xe đạp lượn trên cánh đồng đằng sau trường học.Nơi đây có cỏ,có hoa,có gió,có chim.Tất cả tạo nên một bức tranh,khi nhìn vào khiến ta cảm thấy thật bình yên.Jimin ngồi sau để Hoseok lượn xe trên cánh đồng,mình thì dang rộng hai tay đón gió.Hoseok bỗng dừng xe rồi đi xuống,lấy trong túi ra chiếc hộp nhỏ xíu vừa rồi.

"Chiếc hộp vừa nãy nè.Nó là gì vậy Hoseok?"

"Quà của em đó" Vừa dứt lời Hoseok quỳ một chân trước mặt Jimin,từ từ mở chiếc hộp.Bên trong là một đôi nhẫn bằng nhựa màu trắng,một cái khắc chữ 'J' một cái khắc chữ 'H'.

"Jimin...Đồng ý làm vợ anh chứ?" Hoseok cố gắng giữ cho giọng mình không được run,mặt thì cúi gằm xuống.

Jimin không khỏi ngạc nhiên.Chẳng phải hai chiếc nhẫn này ở nhà bác Han bán đó sao?Đối với một đứa trẻ thì nó rất đắt.Bé đâu biết gần đây bé đòi ăn kem,Hoseok nhất quyết không chịu mua chỉ để tiết kiệm tiền mua hai chiếc nhẫn này,đâm ra bé đã giận Hoseok khiến cậu buồn lắm.Nhưng sáng hôm sau thì lại thân thiết lại ngay.Trẻ con mà.

Thấy Jimin yên lặng thì cậu có chút lo lắng liền thở dài.Vậy...Vậy là Jimin không đồng ý rồi.Đang định đóng chiếc hộp thì cậu bị bé chặn lại:"Hoseok đóng vào làm gì?Muốn em làm vợ mà không cho em nhẫn à?"

"Em...Em đồng ý sao?"

"Tất nhiên!"

Hoseok hét ầm lên sung sướng rồi bế bổng Jimin xoay mấy vòng.Cả cánh đồng vang vọng tiếng cười đùa khúc khích.

"Được rồi,giờ ta làm lễ đính hôn nhé!"

"Đính hôn ư?" Jimin ngây thơ không hiểu gì.

"Ừm!Nghĩa là em đeo nhẫn này vào sau này chỉ được cưới mỗi anh thôi,không được cưới ai khác!"

"Vậy...Vậy sao?"

"Em sợ hả?"

"Yaa!Tất nhiên em chỉ cưới mình Hoseok thôi!" Bé xấu hổ đấm thùm thụp vào người cậu.

Giữa cánh đống vắng vẻ có hai cậu bé đứng đối mặt nhau.Hoseok hít một hơi thật sâu rồi dõng dạc nói:"Park Jimin!Em có chấp nhận cưới Jung Hoseok làm chồng,dù sau này có ốm yếu,có...ờ gì nữa nhỉ?Thôi kệ đi!Nói tóm lại em có chấp nhận cưới Jung Hoseok dù sau này có ra sao?"

"Em đồng ý!" Jimin cười rạng rỡ như ánh mặt trời.

Chỉ đợi lời nói này,Hoseok lấy chiếc nhẫn nhựa có chữ 'H' đeo cho Jimin.

"Em nhìn thấy chữ 'H' chứ?Là Hoseok đó!Em đeo cái này vào thì anh sẽ là của em!"

"Giờ đến lượt em đeo cho anh!"

Kết thúc "lễ đính hôn",hai đứa trẻ thả mình trên cỏ ngắm nhìn những đám mây bồng bềnh trên trời.

"Hoseok!"

"Gì vậy?"

Jimin đang nằm bỗng quay sang hôn lên má Hoseok một cái kêu 'chụt'.Hoseok ngệt mặt,đơ hoàn toàn trước nụ hôn như liều thuốc độc của bé con.Bé thấy cậu như vậy cũng không khỏi đỏ mặt,nằm quay lưng lại với Hoseok.

"Hoseok rõ ràng không thích em nên mới vậy..." Vừa nói cái môi vừa bĩu rất đáng yêu.

"Anh yêu em!" Hoseok từ đằng sau ôm trọn lấy Jimin trong lòng rồi thổ lộ tình cảm.

Hai đứa trẻ cứ thế nằm trên cỏ quên cả giờ giấc.Chợt cảm thấy hơi lạ,Jimin liền hỏi:"Hoseok,tại sao em lại làm vợ mà không phải làm chồng?"

"Ờ...Là vì...Thôi ta về mau,muộn rồi kìa!" Hoseok đánh trống lảng rồi chạy nhanh ra xe đạp,để lại Jimin chậm chạp lạch bạch đuổi theo sau.

Vẫn như mọi ngày,hai cậu bé lại chở nhau về.Nhưng có một điều khác.Đó chính là ngày hôm nay,hai cậu bé đã trở thành vợ chồng.

END

Giữa đêm tôi tung cái này ra mấy cô có giật mình không =))))) Cái này hơi ngắn nhỉ (_) Thôi kệ đi haha (⁰⁰) Mấy cô nhận xét xem nào ._. Để tôi còn có tí động cơ ra thêm =))))

À giờ giật tem tặng chap theo yêu cầu nhé =))) ai cmt đầu chap sau sẽ viết couple mà bạn ấy chọn =))))

Dô nào ~~~~

Продолжить чтение

Вам также понравится

1.5M 159K 113
Tác giả: Điệp Chi Linh Editor & Beta: Góc nhà Blue (echo99 & vanit99). Bìa: npemma. Nguồn: khotangdammy, Tấn Giang. Tình trạng bản gốc: Hoàn chính v...
202K 1.4K 7
Kể về bé song tính damdang và những lão già hôi hám. Chuyện chủ yếu làm để thỏa mãn tâm hồn, nếu không thích xin rút.
180K 5.6K 29
Vương Duẫn Băng một viên cảnh sát Alpha-một con người lãnh đạm, ít nói và sống khép kín với thế giới bên ngoài, ngoại trừ mối quan hệ xã giao với ngư...
6K 694 30
Chaeyoung rất yêu Jennie, nhưng nàng lại là người yêu của anh trai cô.