[Kim Ngưu - 12 cung hoàng đạo...

By Ngocnhi244

33.7K 1.6K 399

Cứ gọi mình là N&N nhá. Đây là fic đầu tay về 12 cung hoàng đạo (chỉ là đầu tiên về 12 cs thôi, còn thể loại... More

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT(NỮ)
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT (NAM)
Chap 1: Trước ngày về nước
Chap 2: ĐUA XE
CHAP 3: VỀ NƯỚC
COUPLE
Chap 4: Đi học - Oan gia chạm mặt
Chap 5: Khảo sát (Phần 1)
Chap 6: Khảo sát (phần 2)
Chap 7: Khảo sát (phần cuối)
Chap 8: LỚP MỚI, BẠN MỚI, NIỀM VUI MỚI...
Chap 9: "Chị...dám bỏ tụi mình!!"
Chap 10: Nhiệm vụ nguy hiểm!
Chương 11: Công viên Thỏ Trắng!!
Chap 12: "Dám đụng vào Sư....Đi chết đi!!!"
Chap 13: Lãnh Hạo Thiên
Chap 14: Giữa em và chị ấy...Anh chọn ai?!
Chap 16: Tình cảm ngày càng tiến triển (hường phấn)
Chap 17: CUỘC CHƠI KẾT THÚC!!
Chap 18: Đừng khóc, anh xin lỗi!!!
Chap 19: Không vào hang cọp sao bắt được cọp con
Chap 20: Chiến đấu
Chap 21: Rời đi
Chap 22: Mẹ Kết! (Hường phấn)
Chap 23: Đi Chơi Cùng Anh
Chương 24: Chơi thật vui!
Chương 25: Người cũ gặp lại
Chương 26: Đón nhận nhiệm vụ mới
Chap 27: Anh Yêu Em! (Hường phấn)
Chương 28: Trở lại công việc!

Chap 15: Khởi đầu của mọi thức thách

845 52 11
By Ngocnhi244


- Mọi người đã nhớ rõ công việc hết chưa!? – Xử Nữ nhìn tất cả một lượt

Nãy giờ mất cả tiếng đồng hồ chỉ để lên kế hoạch. Chỗ đãi tiệc, trang trí bữa tiệc đã được Nhân Mã đặt ở chỗ khách sạn chuẩn bị. Bánh kem thì được Song Ngư và Thiên Bình đặc biệt tự tay làm, một bánh kem 3 tầng được trang trí nhiều dâu, đúng với sở thích của Cự Giải. Đặc biệt, mọi người tự chọn cho mình một món quà để gửi tặng!

- Đã nhớ!

- Vậy giờ làm đi, đến khoảng 18h phải hoàn thành hết tất cả! – Ma Kết gật đầu, cô cũng đang bân phải đi chọn quà cho Cự Giải đây...

Mang theo niềm háo hức của bản thân, ai nấy đều đi theo cặp để chuẩn bị, rất mong thời gian sẽ đến nhanh

...

Đã hơn 18h30', hiện tại mọi người đã có mặt đầy đủ và đang hồi hộp chờ đợi đến lúc để tạo bất ngờ cho Cự Giải

- Ai thấy Kim Ngưu không? – Song Tử đảo mắt xung quanh. Từ lúc trưa đến giờ chẳng thấy đâu, đến cả cùng mọi người chuẩn bị cũng không làm.

- Tôi đây! – Kim Ngưu từ đâu xuất hiện, lững thững tiếng đến chỗ mọi người

- Đi đâu sáng giờ? – Thiên Yết liếc mắt về phía Ngưu, âm vực của giọng nói giảm đi vài phần

- Có việc! – Đáp gọn cho có lệ, Kim Ngưu nhìn lại mọi người – Chuẩn bị xong rồi sao?!

- Đã xong! – Sư Tử gật đầu xong lại có chút lườm Ngưu – Chị trốn việc! Phạt nhé!!

- Bỏ qua! – Kim Ngưu nhếch mép, đừng mơ phạt được chị - Vậy...Bánh kem sẽ do Bạch Dương đưa ra và...Hoa sẽ do Thiên Yết cầm và đại diện mọi người tặng! – Nói xong Ngưu liền bước thẳng vào thang máy lên phòng Cự Giải để đón cô em Cự Giải của mình.

- Tôi không được ý kiến sao? – Thiên Yết có chút bực. Sao cô ta có quyền tự quyết thế!?

- Người đi rồi còn đâu, thôi cứ theo vậy mà làm! – Bảo Bình vỗ nhẹ vai vẻ đồng cảm...Haha, Kim Ngưu xem vậy mà cũng bá đạo gớm...

....

- Cự Giải! – Kim Ngưu gõ cửa phòng gọi lớn

- Em ra ngay! – Cự Giải bên trong trả lời

Từ sáng đến giờ cô thấy rất lạ, mọi người xem Giải cô đây cứ như vô hình, hỏi chuyện thì ậm ừ cho có. Thời gian được gặp mọi người cứ gọi là đếm trên đầu ngón tay. Cuối cùng cô lựa chọn ở trong phòng chờ đợi mọi người....

- Nhóc chuẩn bị đi, mọi người có bất ngờ cho nhóc

Cự Giải vừa mở cửa ra Kim Ngưu đã mở miệng nói trước, tay lại xoa xoa đầu cô em vẻ cưng chìu

- A...được, đợi em! – Dù đang rất tò mò nhưng Giải vẫn nghe lời đi vào...

....10 phút sau...

Kim Ngưu vì muốn tạo thêm chút bí ẩn nên đã kêu Giải nhắm mắt lại và nắm tay dẫn vào trong bữa tiệc

- Chị đếm đến 3 nhóc mở mắt ra nhé! – Kim Ngưu khẽ thì thầm vào tai Cự Giải, giọng điệu rất ấm áp.

Mọi người sau khi nhận được cái gật đầu ra hiệu của Kim Ngưu liền tắt hết mọi đèn trong phòng, chỉ còn heo hắt ánh sáng từ ngọn nến bánh sinh nhật...

- 1...2....3

"Happy birthday to you...Happy Birthday to you..."

Vừa mở mắt ra, điều đầu tiên Cự Giải nhìn thấy chính là bó hoa hồng rất to và người cầm nó chính là...Thiên Yết.

Niềm vui dâng lên ngập tràn, nụ cười trên môi Cự Giải càng thêm tươi

- Sinh nhật vui vẻ!! – Thiên Yết chìa bó hoa đến trước mặt Cự Giải, lời nói có chút ấm áp hơn ngày thường. Thật lòng anh cũng chẳng muốn vì thái độ của mình mà phá tan không khi bữa tiệc..

- Cảm ơn! – Nụ cười trên môi không hề tắt, Cự Giải đón nhận bó hoa từ tay Yết.

- Giờ thì..hãy ước gì đó đi! – Yết lùi lại một bước, nhường chỗ cho sự xuất hiện của chiếc bánh kem...

Cự Giải được đưa từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, từ niềm vui này đến niềm vui khác...

- Happy birthday Cự Giải! – Bạch Dương hôm nay trong cực kì lịch lãm trong bộ vest màu trắng như những chàng hoàng tử trong mơ, đẩy chiếc bánh kem đến trước mặt Cự Giải – Hãy ước một điều ước!

Gật đầu trước câu nói của Bạch Dương, Cự Giải nhắm mắt, bàn tay được đan lại vào nhau và đặt trong lòng...một hành động thể hiện việc đang mong ước một điều gì đó.

Kim Ngưu nãy giờ im lặng, chỉ đứng nhìn từ xa. Đã rất lâu rồi nụ cười ấy không vui vẻ đến như vậy. Cũng đúng, ngày hôm ấy tuy Giải chỉ mới 5 tuổi nhưng điều đó ít nhiều cũng đọng lại trong tâm trí và nó cũng ám ảnh em gái cô một thời gian khá dài.

Nhìn thấy được nụ cười đó mà lòng Ngưu có chút thanh thản,...

Có lẽ đến lúc buông tay rồi...

Cự Giải, sống tốt!!!

Hãy tự tin giữ lấy người em yêu....

Quay gót bước đi ra khỏi cửa, Kim Ngưu cô là không muốn phá hủy không khí vui vẻ bây giờ....

...

Trở lại với bữa tiệc....Sau khi Cự Giải ước nguyện và thổi nến xong liền sau đó là phần tặng quà đầy hoành tráng...

Mỗi người đều tìm riêng cho mình một món quà mà bản thân cho là ý nghĩa để tặng Cự Giải. Người tặng dây chuyền, người lại một chiếc hộp nhạc nhỏ xinh xắn được thiết kế tinh xảo, xoay nhẹ sẽ tạo ra một giai điệu vui tai...Rất nhiều món quà được tặng nhưng...duy chỉ thiếu một món quà...của Kim Ngưu

- Chị Ngưu đâu rồi!? – Cự Giải đảo mắt quanh phòng...Chẳng thấy bóng dáng của Kim Ngưu đâu

- Mới đấy đã hơn 10 năm! – Ma Kết thở dài rồi đi đến an ủi Giải – Chắc lại đi thư giản rồi, cứ để Ngưu một mình đi!

Gật đầu nghe lời Ma Kết, ánh mắt Cự Giải thoáng chút chùng xuống...

Dù chuyện đã qua lâu rồi nhưng hình ảnh của ngày hôm đó vẫn còn đọng lại....Đối với cô, cả Kim Ngưu và mẹ của cả hai đều đã phải mất rất rất lâu mới có thể nguôi ngoai đi phần nào...

.....

- Xin lỗi vì làm gián đoạn cuộc vui của các em nhưng cô cần có thông báo! - Thình lình từ đâu cô Phương đã xuất hiện và đứng trước mặt mọi người – Lớp ta có mặt đầy đủ hết chứ? – Cô đảo mắt quanh một vòng xem như điểm danh

- Thiếu một người, là Kim Ngưu – Bảo Bình từ xa chạy ù đến, tươi cười nói

- Ai gọi em ấy về đi, cô muốn có mặt đầy đủ để thông báo – Cô nói rồi rất nhàn hạ đi đến một chiếc bàn gần đó và ngồi xuống chờ đợi...

- Gấp không ạ, em không muốn làm phiền Ngưu lúc này! – Song Ngư rất quan tâm đến tâm trạng hiện tại của Kim Ngưu

- Gấp!

Lại nhàn hạ ngồi đấy, buông một câu nói như có như không

"Chị Ngưu, quay về khách sạn nhanh nhé, cô tập hợp mọi người" Một tin nhắn từ máy Song Ngư được gửi đến Kim Ngưu

....

Kim Ngưu hiện đang ngồi ở một hàng ghế được đặt bên ngoài khách sạn, hướng ra phía biển lớn ngoài kia...

"Ting"

Một tin nhắn...là Song Ngư

Động tác không nhanh, không chậm. Kim Ngưu mở máy và xem sơ tin nhắn...

"Lại tập hợp, rắc rối quá!"

Lắc đầu với mấy chuyện này, Kim Ngưu cầm điện thoại rồi rảo bước vào lại khách sạn

....

- Em đến rồi! – Kim Ngưu vừa vào đã nhìn thấy mọi người đã đầy đủ, mặt ai cũng chẳng còn vui vẻ. Không khí sôi động lúc đầu thay vào đó là vẻ gì đó căng thẳng.

- Đến đây! – Cô Phương mỉm cười rồi đứng dậy, nhường lại chỗ ngồi cho Kim Ngưu

Sau khi đã ổn định, cô nhìn một lượt lại học sinh. Đây là những học sinh ưu tú mà nhà trường rất tin tưởng mới có thể giao phó...Tuy là vậy nhưng cần phải kiểm tra một lần nữa để xác định đúng thực lực.

- Rất tiếc nhưng nhà trường không thể cho các em nhiều thời gian. Vì vậy, cô đến đây để thông báo " trò chơi" sắp bắt đầu. Thể lệ cuộc chơi rất đơn giản, rất giống với bài khảo sát đầu năm học của các em... - Dừng lại một chút, cô Phương tiếp tục – Trước khi bắt đầu, các em để tất cả điện thoại lên bàn. Tuyệt đối không được đem một thiết bị điện tử nào có khả năng liên lạc!! – Cô Phương nghiêm nghị, quét ánh mắt qua từ đứa

Mặt đứa nào cũng méo xệch vì bị tịch thu điện thoại. Đối với mỗi đứa thì..điện thoại là sinh mạng,..không có nó thì sống làm sao đây!!!

Nói tịch thu điện thoại, nói không cho sử dụng thiết bị liên lạc là vậy nhưng cô Phương đâu biết một điều...các sao nữ đã không tuân thủ. Chiếc hoa tai của 6 nữ đã đánh lừa cô giáo một cách ngoạn mục...

- Nếu xong thì...chúc các em may mắn! – Cô Phương nở một nụ cười gian xảo. Cùng lúc đó là một hố đen xuất hiện và cứ thế cuốn 12 con người đến một nơi kì bí nào đó....(có vẻ ảo tưởng xa xôi quá rồi!~~~)

----o0o----

Sau khi bị một hố đen kì lạ nào đó hút vào thì hiện tại 12 đứa cũng đã được tìm thấy, tình hình có vẻ không tốt lắm với 12 đứa.

Đứa nào cũng như là ngã sỗng soài rồi đè lên người khác mà chẳng hay biết

- A...đau!

- Chân ai vậy? Bỏ ra coi!

- A....mình ở đâu vậy?!

...

- Im lặng đi! – Thiên Yết xoa xoa vai rồi đứng dậy xác định tình hình

Hiện tại 11 đứa đang ở trong rừng thì phải, toàn cây với cây không thôi...

- Chỗ quái nào vậy – Song Tử nhăn nhó mặt mày, chống tay xuống đất lấy sức đứng dậy, toàn thân đau nhức.

Vươn vai vài cái để xương khớp hoạt động, Song Tử mới từ từ đưa ánh mắt đảo một vòng tìm kiếm bóng hình quen thuộc...

Thiên Bình đang nằm ở gần đó, dường như vẫn chưa tỉnh...

- Thiên Bình, Thiên Bình!! – Song Tử chạy ngay đến bên Thiên Bình, ra sức lay người cô

- Đau a~~ - Thiên Bình từ từ mở mắt, mắt nheo lại nhìn xung quanh và đập vào mắt cô lúc này là bản mặt được phóng đại lên 10 lần...đang ở rất sát mặt cô a~~

- Xin lỗi! Bị thương ở đâu? – Song Tử liền chuyển lại động tác nhẹ nhàng và...có chút nâng niu, hiện trong đôi mắt là sự lo lắng

- Ở vai, hình như bị xước – Thiên Bình đưa tay lên vai, quả là ở vai rất đau a~~

- Để anh xem! – Song Tử hùng hổ định xem thật

- Không, tránh ra. Anh...Biến thái quá thể!! – Thiên Bình đưa 2 tay ra phía trước kiểu phòng vệ.

- A.. – Song Tử ngớ người, anh đúng là rất ti tiện nha, vội rụt tay lại, anh đứng dậy rội đưa tay về phía Thiên Bình ý muốn kéo cô lên – Đưa tay em cho anh!

Nhìn hành động của Song Tử bỗng trong lòng dâng lên một cảm xúc lạ, mỉm cười rồi Thiên Bình đưa tay mình cho Song Tử kéo lên

Sau khi đỡ Thiên Bình dậy, cả hai đưa mắt nhìn một vòng, dường như cũng đã tỉnh hết rồi thì phải...

- Chúng ta đang ở đâu?! – Song Ngư đi đến bên cạnh

- Rừng! – Kim Ngưu đáp gọn

Gật đầu tỏ ý đã hiểu, Song Ngư giờ mới đưa mắt tìm kiếm Bảo Bình...

- Anh sao vậy? Ngồi đây làm gì?! – Song Ngư đến gần, Bảo Bình đang ngồi thu lu một góc khóc thầm

- Đồ thí nghiệm của tôi!!! – Bảo Bình khóc ròng, anh chưa kịp đem theo đồ thí nghiệm thì đã bị hút vào rồi

Mắt Song Ngư chớp chớp, môi giật giật và...trên trán là vài đường hắc tuyến...Gì chứ, đến đây mà còn nghiên cứu chứ chả thí nghiệm là sao?!?

"Có lẽ anh ta không thuộc về hành tinh này"

Song Ngư liếc mắt rồi đứng dậy bỏ đi để lại anh chàng muốn làm gì thì làm...

"Ai lấy đĩa bay của em nó thì trả, để em nó còn về lại với hành tinh của mình"

....

- Tìm tạm chỗ nghỉ ngơi đi mọi người, sáng rồi chúng ta sẽ bắt đầu! – Cự Giải đưa ý kiến, giờ thì mi mắt cô muốn sụp xuống hết rồi, không làm gì được nữa đâu!!!~~

- Ừ, ai chắc cũng mệt rồi nên giờ nghỉ ngơi đi, mai chúng ta khám phá sau – Bạch Dương đồng tình ủng hộ (bởi ta nói, couple có khác ha~~)

- Ở kia có cái hang kìa! – Ma Kết chỉ vào một cái hang gần đó nhưng rất khó nhìn vì bị dây leo che phủ gần hết

- Đến đó đi! – Nhân Mã nắm tay Sư Tử xung phong đi đầu, cái gì càng bí ẩn anh đây càng thích

Theo sau là đoàn người lớp 10S cũng đang rảo bước đi...Thế nhưng, đang đi hiên ngang thì xém chút cả nhóm đã đâm vào người phía trước vì sự dừng đột ngột của Nhân Mã cũng như Sư Tử

- Sao vậy? – Xử Nữ có chút gắt gỏng, xém chút là làm hư nhan sắc của anh rồi còn gì...

- Có...có rắn!! – Sư Tử bấu chặt tay Nhân Mã, trên đời này cô không sợ gì chỉ sợ rắn!!!

- Rắn khổng lộ...Bị đột biến sao?!?!

Bảo Bình chớp chớp mắt...lần đầu tiên anh, cũng như mọi người thấy một con, à không..một bầy rắn to đến như vậy, to gấp 2 lần con người...

- Chạy nhanh!! – Song Ngư nắm chặt tay tên Bảo Bình ngơ kia mà hét lớn rồi dùng hết sức mà chạy...

Rắn bình thường đã rất nguy hiểm, giờ lại thêm đột biến thị thật quá nguy hiểm đi...Giờ chỉ có một cách là chạy, chạy để sống chứ ở lại thì...

Mọi người cũng hiểu được tình cảnh hiện tại của bản thân thế nào nên cũng ra sức chạy hết tốc lực

- Có ai có bom không? – Song Tử vừa chạy vừa quay lại nhìn bọn rắn đột biến đang chạy theo phía sau kia mà đổ mồ hôi hột...

- Có...nhưng không nhiều! – Bảo Bình lấy trong người ra một quả bom nhỏ.

- Nhiêu đó đủ rồi! – Song Tử nói rồi giảm tốc độ và dừng lại...Anh lấy trong người ra một bật lửa nhỏ, sau đó trải dài bom ra và....một ngoạn lửa được đốt cháy ở ngoài quả bom.

Sau công đoạn anh liền quay người chạy về phía cả nhóm đang cách đó khá xa đang đứng nhìn.

- NẰM XUỐNG!!!

Song Tử hét to rồi nằm xuống, tay ôm trọn Thiên Bình vào lòng. Cùng lúc đó là tiếng nổ vang dội của quả bom...

Nói là một nhỏ nhưng sức công phá nó bằng với quả bom nghìn tấn. Đây có lẽ lại là một thành công mới của Bảo Bình sắp được công nhận

Sau tiếng nổ là tiếng rào rú đám động vật đột biến kia và mùi khét khó chịu bay ra...

- Không...không sao chứ! – Dù đã ở cách đó khá xa nhưng người ai cũng có chút tổn thương thân thể. Song Tử che chở cho Thiên Bình nên có chút nặng hơn

- Ổn! – Thiên Bình thoát ra khỏi vòng tay Song Tử liền quay đầu nhìn lại phía sau, khu rừng đang cháy rất dữ dội. Khẽ lắc đầu tiếc rẻ, Thiên Bình giờ mới nhìn lại Song Tử - Tay anh!?

Tay Song Tử vì đỡ cho Thiên Bình mà bị chảy máu

- Không sao, anh ổn! – Song Tử cười cười, Thiên Bình vẫn ổn là anh vui rồi!

- Đi ra khỏi đây thôi, ở đây nguy hiểm rồi! – Kim Ngưu đưa mắt nhìn cánh rừng, tiếng bọn rắn vẫn còn vang vọng trong biển lửa...

Mọi người dù đã đề cao cảnh giác nhưng sau chuyện này càng phòng bị hơn....

....

Đi mất 2 giờ đồng hồ mới có thể ra khỏi khu rừng và hiện tại cả nhóm đã có mặt ở bờ biển....

- Đây là đảo sao?! – Hạo Thiên từ đầu đến giờ đều im hơi lặng tiếng khiến mọi người quên mất cả sự tồn tại của anh, giờ từ đâu lại lên tiếng khiến cả nhóm một phen hú vía...

- Mặc kệ đây là đâu, nghỉ ngơi một tí đi. Cũng sắp sáng rồi còn gì!

Chạy trốn khỏi lũ biến gì đó cả đêm nên giờ ai cũng rã rời, mắt cứ thế mà nhíu lại chẳng mở lên được nữa.

Từng đứa tự tìm đến một mỏm đá nào đó rồi dựa lưng vào nghỉ tạm chờ ngay mai đến. Đối với cả nhóm, ngủ hiện tại rất quan trọng. Đây là khoản thời gian để cho tụi nó nghỉ ngơi và lấy lại sức để chuẩn bị đón chờ những thứ thách sắp tới...

Đây chỉ là khởi đầu cho chuỗi thử thách phía trước

Continue Reading

You'll Also Like

27.8K 2.8K 16
"Chưa thấy Cửu Vĩ Hồ xinh đẹp bao giờ à?" Tiền bối Lee Sanghyeok? "Gọi ta là Ari"
50.4K 5.1K 38
Short fic về nhiều câu chuyện ở nhiều thế giới của MilkLove Tác giả: Moon (@_fullmoon03) Lưu ý: Không cover truyện dưới bất kỳ hình thức nào, tất cả...
48.9K 4.5K 40
bác sĩ tâm thần x wedding planner Em tổ chức đám cưới cho vô số người, đám cưới của em, để chú rể này tự tay lo. Ngọt, hài, HE 1/4/2024 - 12/4/2024. ...
164K 12.9K 51
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...