[GRi | Fic dịch] Chín năm

By velvet-blue

19.7K 1K 33

Title: Nine years Author: Seungririlili Pairing: GRi Translated by: Stacy Lee Description: Câu chuyện xoay qu... More

Mở đầu.
2006- Năm chúng tôi debut
2007- Năm chúng tôi nói dối
2008- Năm tôi mất tích
2009- Năm tôi sống cùng Kwon Jiyong và con chó của anh ta
2010- Năm tôi có bạn gái
2012- Jiyong Special
2013- Năm tôi chợt hiểu ra
2014- Năm tôi...
Special 2015- Một khởi đầu mới

2011- Năm chúng tôi đánh mất nụ cười

1.3K 94 6
By velvet-blue



Tháng 8/ 2011


Tùy lúc người ta có thể nghe nhiều giọng nói khác nhau của Kwon Jiyong. Giọng kim ngọt ngào khi anh hát, giọng rap cao ngạo, giọng khàn khàn khi gắt gỏng tôi.

Nhưng giọng nói này không phải một trong số đó.

Anh phải làm sao Seunghyun? Anh phải làm gì đây?

Anh hỏng thật rồi.

Đây là lần đầu tiên tôi nghe giọng nói như thế từ anh.

Tôi trằn trọc, không thể ngủ dù đã nằm yên trong bóng tối hơn một giờ rồi. Điện thoại của tôi rung lên và xoay tròn trên chiếc tủ đầu giường.

"A lô."

"Ngủ rồi à?"

"Không, vẫn chưa." Tôi đáp lại.

"Anh không ngủ được."

"Em cũng vậy. Muốn em qua anh không? Chúng ta có thể chơi game nếu anh thích."

Giờ đã là 1 giờ sáng. Chúng tôi có thể cùng bắn hạ vài con zombie.

"Không cần đâu. Ai đưa em đi vào giờ này chứ?" Anh cười khô khốc.

"Em có bằng lái rồi, anh không nhớ à? Sẵn sàng đi, em sẽ có mặt trong vòng 15 phút."

"Em không cần làm vậy vì anh đâu."

"Hãy cùng chơi tới lúc ngất xỉu đi. Dọn sạch mọi bản đồ tìm được."

Anh ấy định nói gì đó, ngập ngừng rồi lại tiếp tục.

"Giống như ngày xưa?"

"Giống như ngày xưa."

Tôi mặc vào chiếc áo mưa màu đen với mũ trùm đầu và vớ lấy chìa khóa xe. Căn hộ của chúng tôi không xa nhau lắm, chỉ mất khoảng 10 phút để tới đó. Tôi nhấn mật khẩu ở cửa ra vào và tháo giày ra.

Tiếng bùm chéo ồn ào vang ra từ phòng khách. Từng con zombie một bị hạ gục trên màn hình, máu văng tung tóe khắp nơi.

"Hey." Tôi chào khi ngồi xuống cạnh chủ nhân ngôi nhà. Anh ấy thậm chí không nhìn vào tôi, chỉ một tiếng đáp lại khe khẽ từ đôi môi lúc nào cũng khô nẻ.

"Vậy là anh không thèm đợi em đến để cùng chơi à?" Tôi nhặt lấy một cái bàn điều khiển khác.

"Anh phải làm gì đó lúc chờ đợi chứ." Chúng tôi chơi thật nghiêm túc. Chỉ súng đạn và xác sống tới tận lúc bình minh, đó là lúc anh ấy cất lời.

"Cảm ơn."

"Vì cái gì cơ chứ?" Tôi bật cười.

Jiyong hyung nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi dõi theo anh để thấy cả Seoul đang thức dậy. Mọi người bắt đầu ra ngoài để làm việc.

"Anh đã thức mấy đêm rồi?" Tôi vung tay đang cầm bàn điều khiển về phía đôi mắt sưng mọng của anh.

Anh dụi tay vào mắt khi nghe câu hỏi của tôi, những ngón tay ngắn ngủn và bị cắn sát móng.

"Mới một đêm thôi."

"Không phải đâu, em biết. Em đã chứng kiến anh thức cả đêm sáng tác vô số lần rồi."

"Chắc là hai."

"Em cá là phải ba đêm."

"Đúng rồi, giỏi đấy." Anh thừa nhận, chậm chạp khép mắt lại.

Tôi im lặng, chờ đợi anh nói ra những suy nghĩ trong lòng.

"Daesung thế nào rồi?"

"Khá hơn, ít nhất anh ấy cũng có ăn. Nghe nói dạo gần đây anh ấy đã ngủ được, anh cũng phải cố lên."

"Tuyệt."

"Những ngày này anh làm gì? Chỉ giam mình ở đây ư?" Tôi nhìn quanh, chỗ này thật gọn gàng, đúng phong cách của Jiyong. "Dọn dẹp nhà cửa?"

"Anh đã bảo rồi, anh phải làm cho mình bận rộn."

"Bằng cách dọn dẹp á? Chết tiệt, em phải mang anh đến chỗ em mới được."

Anh ấy bật cười nhưng ánh mắt vẫn trống rỗng.

*Beep*

"Hey."

"Giờ là 4 giờ sáng, hyung."

*Beep*

"Ừm xin lỗi.."

"..."

"Có chuyện gì?"

*Beep*

"Em ra ngoài được không? Anh không biết mật mã nhà em."

Tôi bật dậy khỏi giường khi nghe thấy tiếng gõ ngoài cửa. Và anh ấy đứng đó. Mặc một chiếc áo mưa xám trông chẳng giống thường ngày chút nào. Nhưng đây vẫn là Kwon Jiyong, dù anh không còn là chính mình nữa.

"Vào đi. Anh lái xe à?"

"Xe đạp. Anh bị cấm lái xe." CEO đã lấy bằng lái của anh rồi.

Anh theo tôi vào bếp để tôi lấy nước cho anh. Dưới mũ trùm đầu anh ấy trông thật mệt mỏi. Quá mệt mỏi và đau khổ như thể đã khóc nhiều ngày.

Và tôi chờ đợi.

"Seungri à."

"Ừm?"

"Anh nên đi không?"

"Cứ ở lại đi, ổn mà. Giờ em cũng chẳng bận việc gì."

"Ý anh là anh có nên rời nhóm không? Bigbang ấy."

Tất cả chìm trong yên lặng.

"Anh rời đi, chúng ta sẽ tan rã."

"Họ nói anh nên trốn cho thật kỹ nếu không họ sẽ lôi anh ra." Anh thì thầm. "Họ sẽ lôi anh và Daesung ra tòa."

"Anh lại đi đọc mấy comment đó nữa ư?"

"Daesung chẳng làm gì sai hết, Seungri. Mọi người cần biết điều đó. Chỉ có anh là đáng lẩn trốn thôi."

Tôi chưa từng ôm anh ấy chặt đến vậy trước đây. Đó là một đêm ấm áp, mặt trời sẽ sớm ló dạng nhưng bàn tay anh ấy lạnh băng khiến tôi sợ hãi sẽ có chuyện xảy ra cho anh ấy.

Điện thoại của tôi bắt đầu rung lên mỗi đêm vào những giờ kỳ quặc đến mức tôi chẳng buồn ngạc nhiên nữa. Sự thật là tôi trông chừng nó mỗi giờ, chờ đợi nó đổ chuông.

"Hyung. Tưởng là tối nay anh ngủ được rồi chứ." Tôi đùa khi nhấc máy lên.

Anh ấy chẳng nói gì.

Chỉ một tiếng nức nở qua đường dây điện thoại.

"Hyung, có chuyện gì?" Báo động, tôi ngồi dậy khỏi giường và bắt đầu thay quần áo. "Đợi em. Em sẽ qua ngay."

"Không, không gì hết. Cứ ở đó đi."

"Chuyện gì? Sao anh lại khóc?"

"Seungri."

"Ừ?" Tôi xiết chặt lấy điện thoại.

"Họ bảo đã biết sẽ có ngày anh bại hoại thế này."

"Hyung, Họ là ai?

"Hả.."

"Anh có biết họ không?" Tôi hỏi.

"Những người trên mạng..họ nói vậy đấy."


"Nghe này."

Tiếng thổn thức nhỏ dần. Tôi hít vào và nói thật chậm rãi.

"Em là Lee Seunghyun, Seungri. Em là thành viên cùng nhóm với anh, là bạn và em trai anh, là người anh có thể gọi và chơi cùng bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu chỉ cần anh muốn."

"Anh có nghe em nói không?"

"..Ừ."

"Đối với em, anh vô cùng đặc biệt, một người tử tế và ân cần. Đối với em, anh là một trong những người yêu quý nhất trong cuộc đời em."

"Vậy nên đừng nói những lời đó, đừng nghĩ về ý kiến của những kẻ anh thậm chí còn không biết mặt."

"Ở yên đó. Em sẽ làm bữa sáng cho anh." Tôi thề đã nghe được một giọng cười yếu ớt.

"Ừ, cảm ơn. Hãy đến chỗ anh nhé."


Hết chap 6.

Continue Reading

You'll Also Like

My Seungri By May

Fanfiction

34.1K 1.9K 11
"Anh sẽ bị trừng phạt vì điều này" "Em sẽ là đồng phạm của Jiyong. Em sẽ cùng anh gánh chịu mọi hình phạt"
654K 33.1K 61
A Story of a cute naughty prince who called himself Mr Taetae got Married to a Handsome yet Cold King Jeon Jungkook. The Union of Two totally differe...
467K 31.6K 47
♮Idol au ♮"I don't think I can do it." "Of course you can, I believe in you. Don't worry, okay? I'll be right here backstage fo...
6.6M 179K 55
⭐️ ᴛʜᴇ ᴍᴏꜱᴛ ʀᴇᴀᴅ ꜱᴛᴀʀ ᴡᴀʀꜱ ꜰᴀɴꜰɪᴄᴛɪᴏɴ ᴏɴ ᴡᴀᴛᴛᴘᴀᴅ ⭐️ ʜɪɢʜᴇꜱᴛ ʀᴀɴᴋɪɴɢꜱ ꜱᴏ ꜰᴀʀ: #1 ɪɴ ꜱᴛᴀʀ ᴡᴀʀꜱ (2017) #1 ɪɴ ᴋʏʟᴏ (2021) #1 IN KYLOREN (2015-2022) #13...