Lời tác giả:
Ở chương trước mình sắp đặt một sự cố nhạy cảm giữa Boboiboy và Bakugo để làm tình huống phát triển câu chuyện của mình, chuyện sẽ đi đến đâu mình còn chưa biết. Mình sắp xếp thế chủ yếu để khai thác sự phức tạp và hài hước của 2 bạn khi một người là đa nhân cách còn một người thì tính nết hổ báo nắng mưa thất thường. Chuyện sẽ tập trung đi sâu vào tình bạn bè, sự đồng hành kề vai sát cánh của Boboiboy và các bạn trong lớp 1A qua rất nhiều trận chiến. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình.
Quake vừa trở về phòng đóng cửa lại và ngồi thụp xuống giường, đầu óc đang tua đi tua lại những hình ảnh vừa xảy ra. Ôi chết mất thôi, thật đáng xấu hổ! Cậu không biết tại sao lại hành động như vậy? Tại sao lại là Bakugo?
Làm thế nào mà chuyện đó xảy ra, cậu thân với Bakugo đến mức đó sao? Dĩ nhiên là cậu chưa từng có ác cảm gì với Bakugo cả nhưng mà để đi đến mức như vừa rồi thì là điều không thể hiểu ít nhất cho đến lúc này. Bakugo chuyên đi dọa người nhưng cậu chưa bao giờ thấy sợ cả, khi nhìn sâu vào đôi mắt Bakugo cậu chỉ thấy một Bakugo yếu đuối và chân thật. Cảm giác cầm tay Bakugo mà Bakugo cứ để nguyên như thế như là phó mặc cho cho cậu vậy. Thế quái nào trong lúc đó cậu lại nghĩ là Bakugo muốn như thế và cậu chỉ làm theo bản năng? Để bây giờ cậu phải dằn vặt vò đầu dứt tóc mình, cậu biết đối diện với chuyện này sao đây?
Quake thấy mình phải được thông suốt, cậu triệu hồi 6 nguyên tố còn lại ở dạng cấp 2.
- Ôi, Quake của tôi, chuyện gì vừa xảy ra vậy? – Blaze lên tiếng đầu tiên.
- Quake ơi, cậu muốn bọn tớ sống tiếp sao đây? – Đôi mắt xanh biếc của Cyclone nhìn Quake tha thiết.
- Sao lại là Bakugo cơ chứ? Tiếc cho nụ hôn đầu quá đi! – Ice nhìn Quake với đôi mắt xanh biếc lóng lánh như mặt hồ.
- Mình không biết đã bị làm sao? Bakugo đã xoa đầu mình. Mình giằng co với Bakugo và cố gắng gia tăng sức mạnh để khống chế cậu ấy nên mình vô tình lên cấp 2, Bakugo đã quá ngạc nhiên, cậu ấy... cậu ấy như... và chuyện tiếp theo... xảy ra như các cậu đã biết! – Quake trả lời và đôi mắt vẫn nhìn xuống hai bàn tay của mình đang mân mê nhau.
- Quake, chúng tớ cảm nhận được cảm xúc của cậu đấy! Đó chẳng phải là tai nạn đâu! Giờ chúng ta đối mặt với nó như thế nào đây? – Cyclone khẽ lay vai Quake.
- Không sao đâu Mama! Cái cậu nổ bom đã nói là sẽ không nói lại chuyện này nữa! Chúng ta cứ cho qua thôi! – Thorn với đôi mắt ngọc lục bảo ngây thơ, cậu lúc nào cũng muốn gọi Quake là Mama.
- Quake, chỉ cần cậu quyết định thế nào chúng tớ cũng sẽ hợp tác! – Thunderstorm cố động viên Quake nhưng đôi mắt của cậu không giấu khỏi nỗi buồn.
- Ôi trời ơi! Không việc gì phải lo lắng cả. Đó là phải ứng rất bình thường của cơ thể trong hoàn cảnh đó, không gian đó. Cậu không việc gì phải cảm thấy có lỗi! – Solar nói rất thản nhiên.
- Phản ứng bình thường sao? – Thorn tròn mắt hỏi lại.
- Tất nhiên, này nhé Boboiboy đang ở tuổi dậy thì, tâm sinh lý phát triển hoàn toàn bình thường. Tuổi này này cảm xúc hơi loạn, hành động dễ bị cảm xúc chi phối, trong không gian kín đáo hẹp như thế, khoảng cách gần như thế, cái cậu Bakugo vừa thơm vừa đẹp đó lại trưng ra cái biểu cảm mời gọi như vậy thì không làm gì mới cảm thấy có lỗi với cuộc đời! Nếu là tớ thì đã xong ... - Solar nở một nụ cười khẩy gian manh.
- Ôi trời, Solar à, cậu chả giúp được gì cả? – Cyclone cảm thấy tuyệt vọng.
- Sao lại không giúp được? – Solar tỏ ra sốt sắng: "Quake à, cậu như thế là do dạo này cậu thường xuyên tiếp xúc gần thậm chí là đụng chạm với Bakugo. Nếu cậu đang còn hoang mang thì tạm thời đừng xuất hiện nữa, giữ nguyên bản gốc cũng khó vì cậu chính là gốc mặc dù đã bị bọn tớ làm phân tâm nhưng cậu sẽ vẫn khó xử khi chạm mặt Bakugo, vậy nên cho bọn tớ thay nhau xuất hiện, khi nào tình hình ổn thỏa mới thôi!"
- Cậu nói đúng! Tớ cũng ngại nếu mai chạm mặt Bakugo! – Quake nói: "Vậy mai ai có thể ra ngoài nào?"
Mấy nguyên tố trầm ngâm, Solar đành hắng giọng: "E hèm! Thôi để mình ra ngoài vậy, dù sao các loại sách tâm sinh lý học đường tôi đã đọc hết rồi. Mọi thứ đều giải thích theo khoa học, tôi sẽ không để cảm xúc chi phối đâu". Solar nói lời rất hợp lý nên ai cũng đồng ý để ngày mai cho Solar xuất hiện đầu tiên.
Buổi học sáng hôm sau, Solar xuất hiện với phong cách ngầu lòi của mình, một bộ chiến đấu phong cách thể thao mang đặc trưng của ánh sáng. Đôi mắt Solar màu saphia xám nhìn mọi thứ có vẻ như là "Nhìn xem! Tôi có vẻ như quan tâm không!". Một Solar rất thông minh, uyên bác, mạnh mẽ và tự tin. Solar rất nổi bật nên khi xuất hiện cả lớp 1A đã rất bất ngờ.
- Cậu là cấp 2 của Light đúng không? Cậu tên gì? – Midoriya vẫn rất tự nhiên với Boboiboy.
- Gọi mình là Solar!
- Tớ đã xem Light chiến đấu! Cậu thật là mạnh mẽ! Quirk của cậu thật ấn tượng! Không biết Solar chiến đấu sẽ tuyệt vời thế nào nhỉ? – Cô bạn Momo xinh đẹp đứng lại khá gần Solar.
- Chiến đấu chỉ là một phần thôi! Sở thích của mình không phải là chiến đấu! Tớ thích chinh phục tri thức hơn!
- Ôi thật tuyệt vời! Người đàn ông uyên bác thật đáng ngưỡng mộ! – Kirishima thốt lên.
Lớp 1A cứ xúm xít vây quanh Solar. Bên cạnh có một người mặt rất nhăn, cứ cho là Bakugo giả vờ điếc không nghe thấy gì nhưng cậu nhăn nhó vì lý do gì đó. Giờ học tâm lý tội phạm chiếm 2 tiết và Solar rất chăm giơ tay phát biểu và phản biện. Cả buổi học ngày hôm đó Solar rất chăm thể hiện bản thân. Trong tiết thực hành cậu cũng vận dụng khá nhiều sức mạnh để luyện tập với các bạn cùng lớp. Cậu dùng súng bắn các tia sáng cực đại, năng lượng mặt trời và thậm chí biểu diễn cả bước nhảy ánh sáng để di chuyển và biến mất. Cả lớp mắt tròn mắt dẹt nhìn Solar, thầm ngưỡng mộ: "Người gì vừa học giỏi, mạnh mẽ, đẹp trai, men lì, cool ngầu hết phần thiên hạ". Nhưng có một điều là Solar rất giỏi đánh lạc hướng sự chú ý của mọi người về những đòn tấn công, nhưng ánh mắt Solar rất chăm lén lút tìm kiếm Bakugo.
Bakugo hôm nay mặc bộ chiến đấu ôm gọn lấy cơ thể tôn lên vòng eo nhỏ gọn, tỉ lệ cơ thể cùng dáng người rất hút mắt, nhất là phần mông đùi, không hiểu sao lại có thể hoàn hảo đến như thế! Ngoài ra Solar cũng muốn tìm kiếm ánh mắt Bakugo xem Bakugo sẽ cảm thấy thế nào trước sức mạnh của Solar. Liệu Bakugo có trưng ra ánh mắt ngưỡng mộ Solar như khi nhìn thấy Quake? Và khi tìm được vị trí thích hợp Solar sẽ soi Bakugo siêu kỹ: dáng người, bờ vai, bắp đùi, cơ ngực, cánh tay, cổ, eo, mông... Solar đang lẩm nhẩm dùng kiến thức uyên thâm để tính toán đo đạc các chỉ số của Bakugo, và gật gù như hài lòng về chất lượng sản phẩm. Bakugo làm ra như không quan tâm Solar, nhưng không dưới 1 lần khi Bakugo bất giác liếc mắt qua bắt gặp cặp mắt saphia đang soi cơ thể mình, "Bảo biến thái mà còn không nhận". Có lúc Solar cảm thấy đã bị lộ khi ánh mắt của mình bị Bakugo bắt gặp, Solar vội vàng đánh mắt nhìn chỗ khác. Cái nhìn của Solar làm cho Bakugo muốn cho nó một quả nổ vào mặt. Mặt đẹp để làm gì nếu bị ám khói loanh lổ chỉ chừa 3 hình tròn cho 2 con mắt và 1 cái mồm? Vào cuối ngày, lại thêm một lần nữa Bakugo thấy Solar lại nhìn chằm chằm mình, Bakugo nổi điên lên, tiến lại chửi thẳng Solar:
- Mày nhìn cái gì mà nhìn! Ông chọc mù mắt bây giờ!
- Không, tôi đang nhìn mây nhìn gió...
- Mẹ mày! Tao biết tỏng mày ra! Mày có muốn đánh nhau không?
- Không hề! Tôi là một trí thức! Không phải là một kẻ ưa bạo lực!
- Biến đi! Mày là thằng đáng ghét nhất trong những thằng BOY! Đừng có để tao nhìn thấy mày lảng vảng quanh đây!
Bakugo tức giận ném ra vài cú nổ xua đuổi Solar! Mọi người ai cũng xì xào, "Bakugo đúng là bản tính không thể thay đổi được"; "Bakugo thật thô lỗ". Solar đang cố hít thở bình tĩnh lại. Khoảnh khắc bị Bakugo hét chửi vào mặt, đôi mắt hồ ly đỏ rực, đầy mê hoặc đang trừng mắt với mình, Solar thấy mình như hồn lìa khỏi xác, thú thật cậu thấy sợ Bakugo "Cậu ấy thật hung dữ!"