(200 - Hết) Phải cầu hôn với...

Galing kay VnLucky3

12.5K 1.5K 184

Tác giả : Long Thất Editor : Hamster không thích ăn hạt dưa Tình trạng :Hoàn Tình trạng edit: Đang 🐌... Thể... Higit pa

Chương 200: Xảy ra chuyện
Chương 201: Phơi bày tâm tư
Chương 202: Cưỡng ép?
Chương 203: Phu nhân
Chương 204: Say
Chương 205: Dị tượng
Chương 206: Dung hợp
Chương 207: Tin tưởng
Chương 208: Bắt đầu lại
Chương 209: Tuần hoàn
Chương 210: Giấc mộng
Chương 211: Thẩm Vân
Chương 212: Giả mạo
Chương 213: Điều khiển
Chương 214: Cơ thể
Chương 215: A Mộ
Chương 216: Hậu cung
Chương 217: Hợp tác
Chương 218: Ai là ai
Chương 219: Tìm kiếm Sở Mộ Vân
Chương 220: Ta sẽ giúp ngươi
Chương 221: Trống rỗng
Chương 222: Quên tất cả
Chương 223: Trả thù?
Chương 224: Cặn bã
Chương 225: Chân Ngôn Đan
Chương 226: Mất khống chế
Chương 227: Đứa trẻ ngỗ nghịch
Chương 228: Quyến rũ không thành
Chương 229: Giấc mơ
Chương 230: An ủi
Chương 231: Nấu ăn
Chương 232: Lơ đãng
Chương 234: Thử nghiệm
Chương 235: Trao sinh mệnh

Chương 233: Nắn Hồn Thảo

261 37 4
Galing kay VnLucky3

Yến Trầm đưa lưng về phía Sở Mộ Vân, lực chống của y mạnh đến mức thân cây rung chuyển. Những bông hoa mai lớn rơi xuống cổ áo, màu trắng tinh và màu hồng đối ngược, khiến khuôn mặt trắng trẻo của Yến Trầm càng thêm quyến rũ.



Trái tim Sở Mộ Vân đập mạnh, vội vàng dời tầm nhìn.



Hắn luôn cảm thấy không đúng lắm, trạng thái của Yến Trầm rất không ổn.



Bản chất của y vô cùng thiếu cảm giác an toàn, dưới sự ghen tị ác tính là ham muốn độc chiếm bệnh hoạn. Nhưng đồng thời y lại vô cùng kiêu ngạo, ngay cả khi mất đi thứ gì đó quan trọng, hay là bị thương nặng, y cũng không đến mức lơ đãng như vậy.



Chẳng lẽ Yến Trầm cũng biết về sự tồn tại của Thẩm Vân?



Sở Mộ Vân không khỏi cảnh giác.



Nhưng Yến Trầm không làm gì cả, y dựa vào thân cây, hít một hơi rồi đứng thẳng lên.



Yến Trầm không quay đầu lại, dường như coi Sở Mộ Vân như không khí. Y nhìn chằm chằm về phía trước, đôi mắt tím sâu thẳm không phản chiếu chút ánh sáng nào, chỉ lặng lẽ quan sát, trầm mặc khiến người ta bất an.



Sở Mộ Vân tính thời gian, đang định dò hỏi, Yến Trầm đột nhiên quay người lại.



"Từ nay về sau ngươi sẽ tên là Yến Vân."



Sở Mộ Vân giật mình ngẩng đầu lên, vô cùng ngạc nhiên - được chủ nhân ban tên đã là vô cùng vinh quang, nhưng ai có thể ngờ y còn đặt họ cho hắn.



Yến Trầm cười nhẹ, khóe môi cong lên. Khuôn mặt y lúc này có chút giống dáng vẻ trước đây, đôi môi mỏng, nụ cười khiến người ta có cảm giác xa cách và thờ ơ.



"Ngươi không cần làm việc vặt, chỉ cần nói chuyện giải sầu với ta mỗi ngày là được."



Sở Mộ Vân kinh sợ cảm ơn: "Đó là vinh hạnh của thuộc hạ."



Dường như tâm trạng của Yến Trầm tốt hơn nhiều, y mỉm cười nhìn hắn: "Lại đây."



Sở Mộ Vân cúi đầu lại gần y.



Yến Trầm cầm cổ tay hắn, ngón tay lạnh giá đặt lên mạch đập.



Sở Mộ Vân bất động, nhưng cũng không lo lắng cho lắm. Hung Hỏa Chi Độc được giấu rất sâu, cho dù Yến Quân Thanh tới cũng không thể kiểm tra được bằng cách bắt mạch.



Nhưng dường như không phải Yến Trầm đang tìm Hung Hỏa Chi Độc. Y nghiêm túc bắt mạch cho hắn, sau đó nói: "Tư chất của ngươi rất tốt, đừng lười biếng luyện tập. Ngày mai ta sẽ cho ngươi một bộ công pháp, nếu không hiểu thì cứ tới hỏi ta."



Sở Mộ Vân cảm kích đến mức không biết phải làm sao.



Yến Trầm lại hỏi: "Trong nhà còn người thân không?"



Sở Mộ Vân lắc đầu nói: "Từ khi thuộc hạ sinh ra đã là trẻ mồ côi, không có nhà."



Yến Trầm nhẹ nhàng an ủi hắn: "Vậy từ nay Chiếu Mai Sơn sẽ là nhà của ngươi."



Sở Mộ Vân ngẩng đầu, trong mắt không giấu được sự kinh ngạc, nhưng hắn nhanh chóng nói: "Chuyện này, chuyện này..."



"Đừng sợ." Yến Trầm nhẹ nhàng nói: "Ta coi trọng ngươi, cho ngươi họ của ta. Từ nay về sau ngươi sẽ là người của Chiếu Mai Sơn."



Sở Mộ Vân cảm thấy tay chân luống cuống, vừa mừng vừa lo, thật sự không biết làm thế nào để diễn tả tâm trạng phấn khích của mình lúc này.



Yến Trầm khẽ mỉm cười: "Trở về đi, bên ngoài lạnh lắm."



Sở Mộ Vân cung kính nói: "Vâng."



Hai người trở về phòng, Yến Trầm ngồi trở lại bàn, nhặt bút lông sói lên.



Y hơi nghiêng đầu hỏi: "Ngươi có biết mài mực không?"



Sở Mộ Vân nói: "Thưa tôn thượng, thuộc hạ..."



Yến Trầm ngắt lời hắn: "Không cần khách sáo, ngươi cứ xưng hô tên mình là được."



Sở Mộ Vân hoảng sợ. "Sao có thể như vậy được?"



Khóe miệng Yến Trầm khẽ cong. Tuy nụ cười của y rất lạnh lùng, nhưng không hiểu sao lại giống như hoa mai nở rộ ngoài kia, mát mẻ nhưng cũng có chút quyến rũ: "A Vân, ta không thiếu thuộc hạ, nhưng ta muốn có một người thân. Ngươi hiểu không?"



Sở Mộ Vân đương nhiên không hiểu, ngơ ngác nói: "Thuộc... A Vân đã hiểu."



Yến Trầm quay đầu lại, nhẹ nhàng nói: "Giúp ta mài mực. "



Sở Mộ Vân bước từng bước đi tới.



Buổi chiều yên bình trôi qua như vậy.



Tư thế viết thư pháp của Yến Trầm rất nghiêm túc. Vẻ mặt y điềm tĩnh, nét bút lại mạnh mẽ uy lực, đầu bút lông như mũi nhọn sắp xuyên qua tờ giấy.



Sở Mộ Vân liếc mắt qua, từ chữ nhìn ra con người.



Có chuyện gì đó xảy ra với Yến Trầm, không đơn giản là về thân phận của hắn mà có lẽ có thứ gì đó sâu xa hơn.



Đến bữa tối, Yến Trầm mới rời khỏi thư phòng. Y không để Sở Mộ Vân hầu hạ mình trong bữa ăn mà mời hắn ngồi cùng bàn, quan tâm hỏi hắn về khẩu vị.



Đương nhiên Sở Mộ Vân sẽ không phạm sai lầm ở vấn đề này, khẩu vị chắc chắn không trùng lặp với bất kỳ lần nào nào trước đó.



Yến Trầm lại không quan tâm, xem ra y cũng không định thử hắn, mà chỉ đơn thuần muốn biết sở thích của hắn để chuẩn bị món.



Trong bữa ăn, Yến Trầm lại hỏi: "Uống được rượu không?"



Sở Mộ Vân liên tục xua tay nói: "Thưa tôn thượng, thuộc... A, A Vân không uống."



Yến Trầm không có ý ép buộc: "Vậy thì thôi."



Bữa ăn này không biết có vị như thế nào, nhưng dáng vẻ của Yến Trầm lại nằm ngoài dự liệu của Sở Mộ Vân.



Hắn cảm thấy Yến Trầm đã biết mọi chuyện, nhưng tại sao y biết thì Sở Mộ Vân không đoán được.



Theo lý thuyết Yến Trầm không liên quan đến chuyện ba ngàn năm trước. Chắc chắn Thẩm Thủy Yên cũng không tìm đến y. Hơn nữa y còn bị thương nặng vì áp chế Sinh Môn, với trạng thái cô lập với thế giới này thì đáng lẽ y phải không biết gì mới đúng.



Tình huống trước mắt hiển nhiên không phải như vậy.



Đêm đó Sở Mộ Vân ngủ không ngon. Sáng sớm hôm sau, hắn chờ Yến Trầm ở ngoài phòng, lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.



Sở Mộ Vân hơi sửng sốt. Hắn nhận ra đó là giọng của Yến Trầm, nhưng lại không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.



Dường như cảm giác được hắn đã đến, giọng nói khàn khàn của Yến Trầm vang lên: "Vào đi."



Sở Mộ Vân do dự một chút, sau đó đẩy cửa bước vào.



Trong phòng thoang thoảng một mùi hương thanh đạm, lan tỏa trong căn phòng ấm áp, mang đến cho người ta cảm giác mát lạnh như vừa tỉnh dậy từ giấc mơ.



Sở Mộ Vân nhanh chóng nhận ra đây là mùi của một loại dược liệu cực kỳ quý hiếm. Thứ đó hiếm có đến mức Sở Mộ Vân mới chỉ nhìn thấy trong sách vở, chưa từng nhìn thấy ngoài đời.



Nhưng Sở Mộ Vân lại có trí nhớ nhìn là không quên. Cho dù là nhìn thấy nó cách đây ngàn năm trước, đến bây giờ hắn vẫn nhớ được tên và tác dụng của nó.



Nắn Hồn Thảo, có thể giảm nỗi đau chia lìa linh hồn và thể xác.



Tu vi của Yến Trầm chắc chắn không phải vì áp chế Sinh Môn mà hao tổn!



Trong lòng Sở Mộ Vân thay đổi rất nhanh, nhưng vẻ mặt lại không hiện rõ.



Yến Trầm xuống giường. Y chỉ mặc áo khoác mỏng, lúc này lại ướt đẫm mồ hôi lạnh, ngay cả mái tóc dài cũng ướt nhẹp.



"Dọn dẹp một chút."



Sở Mộ Vân đáp: "Vâng."



Yến Trầm nói thêm: "Ta đi tắm, mang quần áo lại đây cho ta."



Sở Mộ Vân cụp mắt đáp lại.



Yến Trầm đi đến cạnh bể nước nóng. Sở Mộ Vân cẩn thận quan sát, nghi ngờ trong lòng càng nặng.



Linh hồn và thể xác tách rời đồng nghĩa với cái chết.



Yến Trầm đã từng đi qua quỷ môn quan?



Không đúng, bảy Ma tôn sẽ không chết.



Ngoại trừ cảm nhận được mùi Nắn Hồn Thảo, Sở Mộ Vân không phát hiện ra thứ gì khác.



Hắn cầm quần áo đi đến bể nước. Yến Trầm nhắm mắt tựa vào bờ, nghe thấy tiếng bước chân, y đột nhiên nói: "A Vân, nếu làm sai có thể được tha thứ sao?"




Ipagpatuloy ang Pagbabasa

Magugustuhan mo rin

1.5M 37.4K 75
The Lombardi family is the most notorious group in the crime world. They rule both the American and Italian mafias and have many others bowing at the...
449K 16.4K 192
Won Yoo-ha, a trainee unfairly deprived of the opportunity to appear on a survival program scheduled to hit the jackpot, became a failure of an idol...
350K 8.2K 52
He lie to you!You guys broke up but what if your Parents suddenly arrange you and him to married?Having a liar as your husband? - Jung Jaehyun fan fi...
2.9K 99 5
*** TRUYỆN CONVERT THEO YÊU CẦU *** Hoàn. Ta, Tùng Úc, một bình tĩnh lại phổ thông thành thật đi làm tộc. Nhật trình biểu liền là người yêu của ta, n...