TNT Mãi Là Một Gia Đình

By NguyenNguyen23112019

19.3K 1.1K 146

Truyện viết về TNT tất cả các cp về TNT 😂 Truyện chỉ do tưởng tượng vui lòng không áp đặt lên người thật 😄 ... More

Chúng ta là một gia đình (1)
Chúng ta là một gia đình (2)
Chúng ta là một gia đình (3)
Chúng ta là một gia đình (4)
Chúng ta là một gia đình (5)
Chúng ta là một gia đình (6)
Chúng ta là một gia đình (7)
Chúng ta là một gia đình (8)
Chúng ta là một gia đình (9)
Chúng ta là một gia đình (10)
Chúng ta là một gia đình (11)
Chúng ta là một gia đình (12)
Chúng ta là một gia đình (13)
Chúng ta là một gia đình (14)
Chúng ta là một gia đình (15)
Chúng ta là một gia đình (16)
Chúng ta là một gia đình (17)
Chúng ta là một gia đình (18)
Chúng ta là một gia đình (19)
Chúng ta là một gia đình (20)
Chúng ta là một gia đình (21)
Chúng ta là một gia đình (22)
Chúng ta là một gia đình (23)
Chúng ta là một gia đình (24)
Chúng ta là một gia đình (25)
Chúng ta là một gia đình (26)
Chúng ta là một gia đình (27)
Chúng ta là một gia đình (28)
Chúng ta là một gia đình (29)
Chúng ta là một gia đình (30)
Chúng ta là một gia đình (31)
Chúng ta là một gia đình (32)
Chúng ta là một gia đình (34)
Chúng ta là một gia đình (35)
Chúng ta là một gia đình (36)
Xem như phiên ngoại đi
Thông báo

Chúng ta là một gia đình (33)

248 22 2
By NguyenNguyen23112019

Cả ngày hôm đó thậm chí là mấy ngày sau Hạ nhi luôn được bốn anh trai của mình thay phiên bồng, bế, ngay cả tay cũng không đụng đến thứ gì muốn gì chỉ cần nói thôi.
" Hạ nhi có muốn uống nước không ? Hay là uống sữa nha "
" Tiểu Hạ dơ tay lên để anh thay đồ nè "
" Tiểu Hạ Hạ bé mở mắt to ra để anh nhỏ thuốc "
" Hạ đi hóng gió thôi "
" Hạ nhi em cho anh heo nè mau khoẻ nha "
" Vậy tớ cho cậu sữa của tớ nè "
" Rõ là cậu không muốn uống mới đưa tớ "
" Không có cậu uống sẽ mau hết bệnh đó "
" Đinh ca anh nhỏ nhiều quá "
" Mã ca ơi ôm ôm "
" Đi thôi đi chơi thôi "
" Trương ca ca bé muốn ngủ "
" Văn nhi cho em con gấu nè để em chơi chung với con heo đó đi "

" Ca ca em muốn ăn dâu "
" Được được của em nè "
" Em muốn ăn gà rán "
" Không được em không được ăn đâu "
" Không em muốn ăn cơ "
" Ngoan chúng ta không nên ăn món có nhiều dầu mỡ sẽ mập đoá "

Các anh cưng em như vậy, có lần Hạ nhi đi cầu thang xém té nên từ lần đó bọn họ không thuê khách sạn có cầu thang nữa cũng tránh không cho em đi cầu thang 1 mình em của họ hay lơ tơ mơ lắm lúc ẻm té lại mè nheo cả nhà nên vẫn lo xa đỡ hoạ. Lúc bình thường đi đứng đã không nên thân bây giờ lại bị bệnh lại càng không dám cũng không nỡ để em một mình.

Ngay cả Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn cũng không đi đâu chơi cả ngày chỉ quanh quẩn bên Hạ Tuấn Lâm nói là sợ cậu ấy, anh ấy ở một mình sẽ buồn chán. Một mình chổ nào rõ ràng bốn con người kia lun chia ra 2:2 túc trực bên người Hạ nhi kia mà chỉ là hai bạn nhỏ này cũng rất lo cho tiểu đồng bọn của mình thôi.

" Hạ nhi, Hạ nhi anh giỏi quá đã uống hết thuốc rồi " Văn Văn nhảy cẩn lên vỗ tay.
" Hạ nhi đúng là đỉnh của đỉnh luôn banh nốc haha "
" Được rồi hai người khen muốn bay mũi tớ luôn rồi "
" Mới uống thuốc xong em có muốn xem phim không " Trương Chân Nguyên vén tóc em hỏi
Dang tay " Em muốn đi dạo "
" Được đi thôi " anh cười sủng nịnh đáp ứng
" Em cũng đi nữa "
" Đi thôi đi thôi " Diệu Văn kéo Hạo Tường đi trước giúp mở cửa. Bọn họ dưới quê có sân rất rộng thích hợp đi tản bộ, đi được một vòng Hạ Tuấn Lâm lại được Nghiêm nhi ôm lấy Trương ca phụ trách ôm hai nhỏ kia.
" Oa máy bay "
" Bay rồi bay rồi " hai bé kia được Trương ca bế cao cao rất phấn khích.
" Có muốn bay cao không " nhìn Hạ Tuấn Lâm thích thú Nghiêm Hạo Tường liền hỏi cũng chưa kịp để bé đáp lời liền thả bé lên cổ mình.
" A Nghiêm Hạo Tường em sẽ té đó "
" Không sao đâu "
" Mấy đứa ngày kia chúng ta sẽ về lại Bắc Kinh "
" A nhanh vậy đã về rồi sao " Tống Á Hiên ngạc nhiên
Đinh Trình Hâm vò đầu bé " Nhanh sao ông tướng ơi chúng ta đã nghỉ rất lâu rồi đó "
" Ả em vẫn còn chơi chưa đã mà "
" Còn chơi nữa là chúng ta sẽ thất nghiệp đó "
" Yo các cậu mà cũng sợ thất nghiệp cơ à "
" Cậu đến rồi vừa mới đáp à " Mã Gia Kỳ ngẩng đầu cười hỏi
" Ừa tớ về nhà cất đồ rồi mới đến " rồi dơ tui trong tay nói " Anh có đem bánh kem cho mọi người nè "
" Oa Tam gia có bánh nhưng mà ăn sẽ mập ạ " Tống Á Hiên vọt lại bên Ngao Tử Dật.
" Không sao cậu ấy mua loại không đường sẽ không mập " Đinh Trình Hâm nói.
" Thật không ạ " Á Hiên nhìn Tử Dật để xác nhận lại
" Sao cậu biết " anh thì ngạc nhiên hỏi Đinh ca.
" Cái hiệu anh đang cầm rất nổi đó đại ca à " Trương Chân Nguyên nắm hai tay Lưu Diệu Văn được bé điều khiển đi lại.
" Haha Hạo Tường sao chú cứ ôm Lâm Lâm hoài vậy thả xuống cho nó chạy nhảy "
Lưu Diệu Văn liền lắc tay " Khum được "
" Sao lại không được thằng bé có bệnh công chúa hay gì "
" Bệnh công chúa thì không có ngược lại thì có bệnh về mắt bị viêm rồi " Nghiêm Hạo Tường thở dài đem Hạ nhi lại gần cho anh coi.
"Hả có nghiêm trọng lắm không ?" chưa kịp nhìn anh đã hỏi Mã ca bên cạnh
" Cũng đã giảm bớt rồi không còn đỏ như ngày trước nữa "
Ngao Tử Dật nhìn nhìn Hạ Tuấn Lâm rồi nói " Không sao rồi thì sao lại không tự đi đi mắt có vấn đề tay chân thì không nha " rồi nhìn mấy người bên cạnh " Các cậu cũng quá chiều em ấy rồi "
" Ca ca ôm " Hạ Tuấn Lâm hướng anh đòi ôm anh cũng tiếp tay ôm lấy em bị mấy anh em bên cạnh nhìn với ánh mắt đấy cậu có hơn bọn tớ sao.
" Ngược lại còn rất nhỏng nhẽo nha " gõ gõ chóp mũi em, biết sao được em mình thì mình chiều thôi dù có ra sao thì cũng vẫn phải sũng.

" Thôi vào nhà thôi đứng một hồi em lại làm mồi cho muỗi " Nghiêm Hạo Tường nhìn muỗi ve ve xung quanh liền nói.
" Vào thôi ăn bánh a~~~ "
" Xông a~ "
Hai nhóc con háu anh xong xáo đi trước các anh phía sau mỉm cười cưng chiều đi theo .

" Hạ nhi đã đỡ hơn chưa "
" Vẫn còn hơi ngứa ạ "
" Bé có ngoan ngoãn uống thuốc không đó "
" Em là bé ngoan ngoãn á "
" Thật không để anh hỏi thử Chân nhi nha "
" Thật mà anh cứ hỏi đi... hứ ... hong tin em là ca ca hư "
" Anh còn không biết em sao " xoa đầu em anh cười cười với Chân Nguyên đứng bên cạnh
Anh mỉm cười nói " Hạ nhi là ngoan nhất nhà luôn đoá "
" Vậy anh phải tặng em một món quà rồi "
Bé cáu kỉnh của bạn đã biến thành bé đáng yêu " Thật sao em cũng có quà ạ "
" Đương nhiên rồi bé ngoan thì sẽ có quà thôi "
" Vậy em cũng có quà ạ Văn Văn rất ngoan đó "
" Hiên Hiên cũng siêu ngoan luôn "
" Có có các bạn nhỏ đáng yêu điều có, để xem ... " Tử Dật móc trong túi lần lượt 3 sợi dây màu đỏ còn có hình động vật lần lượt là sói, thỏ và cá " Đây quà của mấy đứa có thích không "
" Thích ạ " được cho quà ba bạn nhỏ điều rất vui vẻ nha
" Thích là tốt rồi " nói rồi anh giúp Tuấn Lâm đeo vào " Đẹp quá ta "
" Hi hi "
Anh ôm Hạ Tuấn Lâm vào lòng nhìn bốn người kia " Các cậu cũng có cơ mà bỏ trong hộp nên quên đem qua rồi sẽ gửi đến Bắc Kinh cho mọi người " rồi kéo tay áo lên cười " Tớ cũng có , xem như bùa bình an đi "
" Không cần phiền phức vậy lát tớ đưa cậu về sẵn tiện lấy luôn" Mã Gia Kỳ nói.
" Em cũng muốn đeo đồ Tam gia tặng lắm á " Trương Chân Nguyên cũng góp náo nhiệt.
" Để em lái xe cho Mã ca anh vẫn chưa có bằng mà " Nghiêm Hạo Tường tranh thủ khịa anh mình một chút.
" Hơ hơ em cứ chờ đó "

Hạ Tuấn Lâm cầm lấy vòng của anh ngắm nghía rất là kĩ như suy ngẫm điều gì đó, đột nhiên Tống Á Hiên nói " Tam gia phải về ạ "
" Đúng rồi anh phải về á "
" Anh không ở lại đây với tụi em sao, tụi em sắp đi rồi đó "
" Đúng dị anh ngủ ở đây đi " Lưu Diệu Văn cũng nói giúp.
" Nhưng mà anh không có đồ ở đây nha " Ngao Tử Dật lại ném cho em một vấn đề .
" Vậy bận đồ em nè em có đồ " Hạ Tuấn Lâm nói
" Em á ... đồ em anh bận có vừa khum hẻ " Anh nhìn em trên xuống rồi mới nói.
Hạ Tuấn Lâm cũng nhìn mình từ trên xuống đột nhiên phát hiện ừa hén mình nhỏ vậy mà chắc không vừa đâu rồi mới nhìn anh phát ngôn rất chân thành " Vậy anh cũng biến nhỏ đi "
" Hả " anh ngạc nhiên " Em vừa nói gì "
Mấy anh trai cũng nháo nhào cả lên " Em biết cách biến nhỏ à "
" Hạ nhi không biết đâu " Á Hiên tự chơi với vòng tay của mình nói.
" Đúng vậy tụi em làm sao mà biết chớ " Lưu Diệu Văn cũng phụ hoạ theo.
Các anh trai thở phào nhẹ nhõm ba bạn nhỏ thì nhìn nhau che miệng cười đầy ẩn ý.

Hạ Tuấn Lâm ngước lên nhìn anh " Vậy anh có ở lại không ạ " Ngao Tử Dật nhìn sang Đinh Trình Hâm với ánh mắt " Tớ có nên ở lại không " Đinh ca nhìn anh cười cười nhẹ gật đầu " Cậu muốn ở thì ở "
Ngao Tử Dật cười " Vậy thì anh tạm ở lại với mọi người vậy "

Nghiêm Hạo Tường bỉu môi giọng điệu miễn cưỡng vậy làm như anh không muốn ở lại vậy đó. Ngao Tử Dật nhìn thấy nhưng làm ngơ.
" Cậu bận tạm đồ tớ đi, Tam gia chắc không chê đâu hén " Mã Gia Kỳ hất mặt.
" Không chê không chê tớ còn muốn mượn chút sáng của cậu đây " cười hì hì nói " Hạo Tường chú cho anh mượn sữa rửa mặt nha "
Nghiêm Hạo Tường gật đầu vậy là xong vấn đề ở đã giải quyết, cả bọn kéo nhau đi xem phim rồi đi ăn đồ nướng, xiêng nướng, lẩu nướng lâu lâu thả lỏng một bữa không sao đâu nhỉ . Mà ăn rất là ngon lại đã nghiền nữa cơ.

Ăn xong 8 người quyết định đi bộ về để tiêu thực nói là vậy nhưng mà ba bạn nhỏ đi được một đoạn ngắn đã than thở làm nũng đòi ôm bế cao cao rồi thành ra chỉ mấy ông anh lớn là đi bộ và vận động thôi.

" Ca ca chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi như vầy sao " Tống Á Hiên nằm ườn trên vai Đinh Trình Hâm thì thầm hỏi tiếng của em rất nhỏ nhưng mà các anh điều nghe thấy được .
" Bé ngốc chúng ta dĩ nhiên là sẽ luôn như vầy chớ " xoa đầu em " Mặc dù bây giờ chúng ta mỗi người đều có công việc riêng của mình nhưng chỉ cần lúc nào em muốn bọn anh vẫn luôn bên cạnh em thôi "
" Thật không ạ "
" Đương nhiên rồi bọn anh vẫn ở đây với em chúng ta tuy xa mặt nhưng không cách lòng " Đinh Trình Hâm cười " Chỉ cần lúc nào em nhớ anh rồi muốn gặp anh thì cứ nói anh sẽ đến tìm bé "

" Vậy nếu em muốn đi ăn thì sao " Lưu Diệu Văn đeo trên người Nghiêm Hạo Tường như vật trang sức hỏi hết cách bé đang nài nỉ Tường ca cho bé chiếc xe sưu tầm của anh mà.
" Chỉ cần em muốn anh sẽ bao em ăn "
Đinh Trình Hâm cũng nhìn em hứa.
" Vậy em muốn ăn lẩu, em muốn ăn thịt bò, còn muốn ăn hadilao "
Đinh Trình Hâm cười " Anh khao Mã ca trả tiền em muốn ăn gì điều được "
" Cảm ơn đội trưởng haha " Trương Chân Nguyên lên tiếng cảm ơn.

Đinh Trình Hâm ngơ người " Sao không cảm ơn anh, anh mới là người mời mà "
" Cảm ơn Đinh ca, Đinh ca mãi đỉnh " Hạ Tuấn Lâm nói.
" E hèm " Ngao Tử Dật hằng giọng " Vậy tớ cũng hứa với mọi người vậy tớ chịu thiệt chỉ cần về Trùng Khánh tớ sẽ khao mọi người đi ăn nướng "
" Hú cảm ơn Tam gia" Lưu Diệu Văn buông tha cái đùi của Nghiêm Hạo Tường chạy lại bên Ngao Tử Dật đòi bế. Đừng nghỉ bé từ bỏ mau dị mà là bé đã đòi được rồi đó .






___Còn Tiếp____

18/03/2024

Cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi mình. Mình đã đến rùi đây dạo này đang thất nghiệp nên vô viết vài chữ mà không hiểu sao lại mất tiêu luôn nên đành phải đánh lại nên lâu lại càng lâu . 😂😂😂 Với vừa đánh xong tui đã đăng rùi chưa kịp chỉnh lỗi nữa có gì mọi người nhắc nhẹ tui nha 😊😆😆
Chúc mọi người vui vẻ nhá. Mà có ai như tui khum rất đam mê coi bói lun é 😂😂😂

Continue Reading

You'll Also Like

2.1K 175 6
"vũ trụ bao la hay giữa biển người rộng lớn, hi vọng em nhận ra anh." ... bamby sau này mới biết được rằng, không phải những người cao lớn đều có thể...
401K 25K 52
Warning: 🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, dễ gây ức chế, cân nhắc khi xem (có vài câu tớ lấy từ Pin nha) ❌ Truyện không áp dụng lên đời thực, người thật...
460 64 7
Happy Ending, cậu nhóc Daegu đi lạc vào tim của những người thầy nơi Seoul.
7.4K 254 18
Nụ hôn đầu quan trọng lắm đấy ! Start:26/2/2022 End:10/6/2022