(200 - Hết) Phải cầu hôn với...

By VnLucky3

12.5K 1.5K 184

Tác giả : Long Thất Editor : Hamster không thích ăn hạt dưa Tình trạng :Hoàn Tình trạng edit: Đang 🐌... Thể... More

Chương 200: Xảy ra chuyện
Chương 201: Phơi bày tâm tư
Chương 202: Cưỡng ép?
Chương 203: Phu nhân
Chương 204: Say
Chương 205: Dị tượng
Chương 206: Dung hợp
Chương 207: Tin tưởng
Chương 208: Bắt đầu lại
Chương 209: Tuần hoàn
Chương 210: Giấc mộng
Chương 211: Thẩm Vân
Chương 212: Giả mạo
Chương 214: Cơ thể
Chương 215: A Mộ
Chương 216: Hậu cung
Chương 217: Hợp tác
Chương 218: Ai là ai
Chương 219: Tìm kiếm Sở Mộ Vân
Chương 220: Ta sẽ giúp ngươi
Chương 221: Trống rỗng
Chương 222: Quên tất cả
Chương 223: Trả thù?
Chương 224: Cặn bã
Chương 225: Chân Ngôn Đan
Chương 226: Mất khống chế
Chương 227: Đứa trẻ ngỗ nghịch
Chương 228: Quyến rũ không thành
Chương 229: Giấc mơ
Chương 230: An ủi
Chương 231: Nấu ăn
Chương 232: Lơ đãng
Chương 233: Nắn Hồn Thảo
Chương 234: Thử nghiệm
Chương 235: Trao sinh mệnh

Chương 213: Điều khiển

238 36 9
By VnLucky3

Có lẽ Thẩm Vân trước đó cũng là do Mạc Cửu Thiều sai người đưa đến.

Chẳng trách kẻ mạo danh kia lại biết nhiều chuyện như vậy. Năm đó Mạc Cửu Thiều trực tiếp nhúng tay vào đã gây ra rất nhiều chuyện, không chỉ chia rẽ quan hệ hai người, mà còn khiến Thẩm Vân phải chết một lần.

Sau đó Tạ Thiên Lan cũng im hơi lặng tiếng suốt nhiều năm. Mạc Cửu Thiều quyết tâm không để đệ đệ được sống tốt, cố ý đưa đến gương kí ức. Trong đó phong ấn ký ức bốn năm kia, chỉ để khiến Tạ Thiên Lan trầm mê không thể giải thoát.

Tạ Thiên Lan đương nhiên không bị lừa, ngược lại nhân cơ hội phản kích, thi triển cấm thuật lên Mạc Cửu Thiều không cảnh giác. Mục đích của cấm thuật này chính là- chỉ cần Mạc Cửu Thiều làm tình với ai, người đó nhất định sẽ chết. Cấm thuật này không hạn chế tu vi, mà chỉ khiến người ta liệt dương.

Mạc Cửu Thiều từ trước đến nay chưa bao giờ là người bình thường. Mặc dù y vô tình trúng cấm thuật, nhưng phản ứng rất nhanh, dùng mọi thủ đoạn để giải trừ nó. Tuy rằng đã muộn một bước, nhưng người làm tình với y vẫn có thể sống sót. Thay vào đó là tu vi thấp hơn y bảy phần sẽ bị phản phệ.

Nhưng dù vậy thì cũng rất đau trứng.

Tạ Thiên Lan hiểu rõ y, đương nhiên cũng biết y yêu thích nuôi dưỡng trẻ con. Với tu vi của Mạc Cửu Thiều, người có tu vi bằng bảy phần của y, haha... Có khá nhiều, nhưng chắc chắn không thể thỏa mãn sở thích biến thái kia.

Hai huynh đệ vốn không ưu nhau, sau chuyện này trực tiếp trở mặt thành thù, cản trở đối phương như một trò giải trí sau tiệc trà.

Sau này Mạc Cửu Thiều lấy lại gương kí ức, đương nhiên biết hết mọi chuyện về Tạ Thiên Lan và Thẩm Vân. Y tìm người có vẻ ngoài giống Thẩm Vân, dạy dỗ cẩn thận, cho dù không thể mê hoặc được Tạ Thiên Lan thì vẫn có thể khiến cho đối phương cảm thấy khó chịu.

Vốn dĩ là Tạ Thiên Lan không thể ăn miếng trả miếng, mãi đến khi Mạc Cửu Thiều và Yến Trầm vì tranh giành một thiếu niên mà đánh nhau, y mới biết được sự tồn tại của Sở Mộ Vân.

Nghe tin Sở Mộ Vân đã chết, Tạ Thiên Lan cảm thấy rất tốt. Phong thủy luân chuyển, đệ đệ gặp nạn, ca ca xui xẻo cũng là lẽ đương nhiên.

Kể từ đó hai huynh đệ bắt đầu tìm mọi cách đấu đá lẫn nhau.

Sở Mộ Vân hiểu ra cảm thấy có chút dở khóc dở cười.

Linh cục cưng hơi nhát gan: "Nếu bọn họ biết Thẩm Vân và Sở Mộ Vân là cùng một người..."

Sở Mộ Vân: "..."

Tạ Thiên Lan biết Thẩm Vân kia là giả, do Mạc Cửu Thiều đưa người đến gây rắc rối, vì vậy y vô cùng tàn nhẫn. Dù Tạ Thiên Lan nghe giọng nói để hồi tưởng, nhưng không coi là thật. Thậm chí y còn không nương tay giết chết người kia, như thể không hề bị dao động...

Nói cho cùng thì y vẫn bị ảnh hưởng.

Sau khi đuổi Sở Mộ Vân giả đi, Tạ Thiên Lan phẩy tay cho mọi người lui xuống. Trong sân đình rộng lớn chỉ còn lại y và Sở Mộ Vân "đang ngủ say".

Từ khi Sở Mộ Vân nhập vào thân thể này, thấy rằng Tạ Thiên Lan vẫn luôn thản nhiên, không hề cảm thấy đau đớn và thống khổ khi mất đi người yêu.

Nhưng khi mọi người đã rời đi và chỉ còn lại mình y, khóe mắt kia cụp xuống, cảm giác mất mát hiện lên giữa đôi lông mày kiêu ngạo, giống như những cơn sóng cuồn cuộn phá vỡ xiềng xích của biển cả, mãnh liệt dâng lên. Cơn sóng hùng vĩ và mạnh mẽ khiến toàn bộ không gian chỉ còn lại sự tuyệt vọng và cô đơn.

Trong chốc lát, cung điện hoa lệ bỗng hóa thành ngôi mộ khổng lồ .

Một người đã chết và một người sống như chết.

Sở Mộ Vân hơi ngẩn ra.

Tạ Thiên Lan nhẹ nhàng nói với hắn: "A Vân, ta đánh đàn cho ngươi nghe được không?"

Nói xong, y giơ tay lên, trường cầm bay vút trên không trung. Đây là một cây đàn rất độc đáo, thân màu trắng bạc, tỏa ra ánh sáng dịu dàng, giống như ánh trăng sáng rơi xuống phàm trần. Đỉnh trăng cong hướng lên trên, chỉ về phía chân trời phía xa, đưa đến muôn vàn sao, rồi lại cong xuống, giống như dải ngân hà xà xuống mặt đất .

Những ngón tay của y đẹp và thon thả, gảy đàn vô cùng gợi cảm...

Giai điệu chậm rãi như vòng cung, hơi dâng lên rồi kéo dài, là lời thì thầm nhẹ nhàng giữa tình nhân, như tinh linh nhảy múa dưới ánh trăng.

Mới đầu Sở Mộ Vân âm thầm thưởng thức, nhưng về sau lại phát hiện ra khác thường.

Hắn đã cố gắng giả vờ chết, nhưng cơ thể không có sức sống này lại không thể kiểm soát.

Hắn như mất đi ý thức, muốn tự mình đứng lên...

Sở Mộ Vân có chút chật vật, hắn muốn điều khiển thân thể này, nhưng sau đó lại lập tức hiểu ra.

Tiếng đàn kia rất đặc biệt, có thể điều khiển được cơ thể con người.

Nếu đã như vậy sẽ rất bất thường nếu hắn ép cơ thể mình bất động.

Vì vậy hắn buông bỏ quyền kiểm soát cơ thể, hoàn toàn để tiếng đàn kia điều khiển.

Cuối cùng Sở Mộ Vân mở mắt ra. Cho dù là bị điều khiển, nhưng hắn thật sự nhìn thấy Tạ Thiên Lan.

Trong sân vắng, giữa ánh sáng bạc có nam nhân vì một người mà chịu đựng cầm tù.

Nói không cảm động là giả, nhưng có cảm động cũng chẳng ích gì.

Sở Mộ Vân hiếm khi mềm lòng nên mới nghĩ đến việc chuộc lỗi với Quân Mặc, nhưng kết quả...

Vì vậy con người không nên làm những việc không phù hợp với mình. Nếu không sẽ gặp báo ứng.

Tạ Thiên Lan nhìn thấy Sở Mộ Vân đứng dậy, trên mặt nở nụ cười. Y đàn xong một khúc, còn lại dùng ma pháp điều khiển đàn.

Tạ Thiên Lan đứng dậy, vươn tay ôm Sở Mộ Vân, đặt lên môi hắn một nụ hôn ấm áp. Bộ quần áo làm từ băng cũng không thể ngăn cản được nhiệt tình như lửa của y.

Nụ hôn triền miên nồng nhiệt, Tạ Thiên Lan tham lam đòi lấy. Dù biết tất cả chỉ là giả nhưng y vẫn cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó, không muốn tỉnh lại.

Sở Mộ Vân không cần làm gì cả, phản ứng tự nhiên của cơ thể hắn đủ để ứng phó với mọi chuyện.

Tạ Thiên Lan rõ ràng rất quen thuộc với hành động này, hôn một lúc thì không nhịn được nữa. Giọng nói y trầm thấp gợi cảm, khiến người nghe mặt đỏ tim đập.

"A Vân... Ta muốn ngươi."

Khiến Sở Mộ Vân ngạc nhiên chính là hắn còn có thể nói được...

"Ưm..." Cổ họng hắn run rẩy phát ra tiếng, giống như lửa cháy thêm củi, khiến Tạ Thiên Lan lập tức không nhịn nổi.

Quần áo được cởi ra, sự chiếm hữu mạnh mẽ khiến trái tim đập nhanh.

Sở Mộ Vân vốn tưởng rằng hắn rất hiểu Tạ Thiên Lan, nhưng vào lúc này hắn lại cảm thấy mình không quen biết y.

Một nam nhân luôn khiến người khác trầm mê với tình dục, một người luôn quen với việc chủ động trước, nhưng lúc này lại như thiếu niên tìm được tình yêu đích thực của mình, vụng về đòi hỏi, kỹ năng khiêu khích cũng biến mất...

Nhưng không ngờ Tạ Thiên Lan như vậy lại khiến Sở Mộ Vân cảm thấy rất mê hoặc...

Dù sao hắn vẫn là người sống, Sở Mộ Vân nhanh chóng bị khơi dậy dục vọng. Mặc dù hắn vẫn nghe theo sự điều khiển của tiếng đàn, nhưng vẫn để lộ chút dấu vết.

Tạ Thiên Lan chôn mình trong cơ thể hắn, cúi đầu cắn tai hắn nói: "A Vân, hôm nay ngươi rất chân thật."

Giọng nói khàn khàn tràn ngập dục vọng và bình tĩnh đến đáng thương. Sự tương phản mang đến cám dỗ kinh người. Nó xuyên thẳng vào tai hắn, suýt nữa khiến Sở Mộ Vân bắn ra...

Nói đến đây... cơ thể bị điều khiển như con rối có thể cao trào được sao?

Sở tổng gặp phải vấn đề nan giải.

Dù đã đóng vô số vai diễn nhưng hắn chưa bao giờ đóng vai nào kỳ lạ như vậy...

Continue Reading

You'll Also Like

452K 16.5K 192
Won Yoo-ha, a trainee unfairly deprived of the opportunity to appear on a survival program scheduled to hit the jackpot, became a failure of an idol...
Gentle touch By K

General Fiction

53.1K 1.3K 33
It had been mere months after her eighteen birthday, when she was pulled from the safe haven of her life and forced into the fantasy the women had cr...
26.6K 655 30
In this chapter Ash is the God of the whole world. The creator of Arceus and the prince of rota. This is an amourshipping book. Read to find more.
Ice Cold By m

General Fiction

2.3M 83.8K 49
[boyxboy] Wren Ridley is always two steps ahead of everyone, or so he thinks. His life seems out of his control when he starts having feelings for so...