[BHTT] [EDIT - HOÀN] TAN LÀM...

By phuong_bchii

262K 15.3K 1K

Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể... More

Văn Án
Chương 1: Hoa hồng và tuyết tùng
Chương 2: Hoa anh đào trong tuyết
Chương 3: Đêm nay em tới văn phòng tôi
Chương 4: Nữ nhân xấu xa ơi là nữ nhân xấu xa
Chương 5: Nhanh lên xe
Chương 6: Lão bản?? Đối tốt với cô ấy như vậy?
Chương 7: Cô ta đẳng cấp quá cao
Chương 8: Đêm nay em tới văn phòng tôi x2
Chương 9: Làm tình nhân của tôi thật sự rất đơn giản
Chương 10: Cho nên, tôi cảm thấy chúng ta có thể thử
Chương 11: Vậy tôi có thể ôm em không?
Chương 12: Ngoan, đi tắm đi
Chương 14: Khó trách em cam tâm tình nguyện vì cô ta mà tiêu tiền
Chương 15: Mỗi một tấc da thịt đều làm tôi phát điên
Chương 16: Thật sự muốn ăn đến vậy sao?
Chương 17: Em thật là cái đồ trọng sắc khinh bạn khốn nạn
Chương 18: Vậy nhất định là vì người đó thích em
Chương 19: Ngoan, em thơm mà
Chương 20: Đừng cắn nữa, tâm loạn
Chương 21: Giang Tiểu Đàn, con lại đây
Chương 22: Thật khờ, Giang Thử Thử
Chương 23: Em thích chị
Chương 24: Gọi một lần, hôn một lần
Chương 25: A a a a!! Cô mang thù rồi!!!
Chương 26: Thậm chí còn buồn nôn
Chương 27: Ở chỗ của tôi, chào buổi trưa là hôn hai lần
Chương 28: Nghĩ cách lại tìm lão bản mày xin chút tiền
Chương 29: Có đôi khi em sẽ làm tôi cảm thấy đau lòng
Chương 30: Người chụp ảnh cũng ở trong bức ảnh
Chương 31: Đừng nhúc nhích
Chương 32: Chỉ cần em thích
Chương 33: Chị là mười vạn câu hỏi vì sao sao?
Chương 34: Một phút ôm chặt, mười phút hôn môi
Chương 35: Chị luôn thích nói giỡn
Chương 36: Tôi tiêu tiền, trước giờ đều không phải vì tình yêu
Chương 37: Kẹo mút đánh hay lắm
Chương 38: Quá! Mất! Mặt! Rồi!
Chương 39: Chính là kẻ đào mỏ
Chương 40: Đây cũng là cách biểu đạt yêu thích của tôi
Chương 41: Tạm biệt
Chương 42: Thích
Chương 43: Tôi không muốn làm tình nhân của chị nữa
Chương 44: Nghiêm túc lái xe, nghiêm túc hôn
Chương 45: Em có tôi cũng có
Chương 46: Người này có giống trợ lí nhỏ của cô không?
Chương 47: Nếu thật sự rung động, chị chính là một tên ngốc
Chương 48: Anh đào và nước biển
Chương 49: Nhưng hiện tại thì không giống, là bạn gái
Chương 50: Ngoại tình trong hôn nhân, anh Tiểu Lý thật thảm
Chương 51: Không còn ảo tưởng nữa
Chương 52: Gọi chị gái
Chương 53: Đêm nay không có sao trời
Chương 54: Mỗi người một ngả
Chương 55: Đánh cắp trái tim
Chương 56: Con đường tình bạn này, tôi và Giang Thự sẽ tiếp tục đi
Chương 57: Tạm biệt ngày hôm qua, giữ lại ngày mai gặp lại
Chương 58: Tôi không thích chị nữa
Chương 59: Chị có phải bị thần kinh không!
Chương 60: Em cũng có video cho chị ta xem
Chương 61: Làm quen lại lần nữa
Chương 62: Không bằng mua mười con heo
Chương 63: Chị Nhím
Chương 64: Trong vòng một tháng sẽ đưa chị về nhà ăn cơm
Chương 65: Chỉ ôm một phút thôi
Chương 66: Cô nói cô thích chị Nhím, giống như --
Chương 67: Say rồi à? Chị đưa em về nhà
Chương 68: Em không phải là Nhím Nhỏ, em là Nhím Hoang
Chương 69: Tối hôm qua em trồng mà, còn nhớ không?
Chương 70: Giang Thự kêu không ra tiếng
Chương 71: Chị không muốn tắm một mình
Chương 72: Không phải một mình
Chương 73: Tiểu Đàn nói đêm nay muốn ngủ với Dụ Mộng
Chương 74: Cắn lại
Chương 75: Ưm ưm ưm......
Chương 76: Dụ Mộng, tôi rất thích cô
Chương 77: Cảnh còn người mất
Chương 78: Nhím Nhỏ, mừng em về nhà
Chương 79: Đưa chị đi đến điểm cuối
Chương 80: Thật ra hai đứa cũng có thể ra ngoài thuê phòng
Chương 81: Chị đốt lửa, chị có trách nhiệm dập tắt
Chương 82: Chị giống cái kiểu vợ quản rất nghiêm
Chương 83: Thật muốn thứ sáu nhanh đến
Chương 84: Cái gì em cũng nghe theo chị
Chương 85: Nghe qua từ chỗ bạn gái của tôi
Chương 86: Em thấy được không?
Chương 87: Cuồng nhiệt
Chương 88: Bạn là một con chim bé bé bé bé bé bé
Chương 89: Không ăn được nho liền nói nho chua
Chương 90: Cho dù chỉ có một giây
Chương 91: Hôn môi gián tiếp
Chương 92: Cô ấy thèm khát cơ thể em
Chương 93: Còn phải tắm cho chị
Chương 94: Hình như chị rất vội
Chương 95: Con có nhà rồi
Chương 96: Đã lâu không gặp
Chương 97: Em sẽ không phải đọc tiểu thuyết XX chứ
Chương 98: Có đem bao ngón tay không?
Chương 99: Thuỷ triều dâng
Chương 100: E là gối công chúa nhỉ?
Chương 101: Nếu như chị không hoàn hảo
Chương 102: Ví dụ như, tán tỉnh mỹ nữ
Chương 103: Em xong đời rồi
Chương 104: Thường đi bên bờ sông, vậy có thể...
Chương 105: Tôi rất thích cô ấy
Chương 106: Tiểu Quý đẹp
Chương 107: Em mới là hiện tại của chị
Chương 108: Tháng này chị sẽ bị em áp
Chương 109: Em có một chút cảm giác hạnh phúc
Chương 110: Đây... sợ là gối công chúa?
Chương 111: 6 và 9
Chương 112: Thì ra chán ghét và đau buồn có thể tồn tại cùng một lúc
Chương 113: Tối nay muốn uống...
Chương 114: Làm chính sự trước
Chương 115: Đây là một chương bị khoá hoài nghi cuộc đời
Chương 116: Ngủ với heo
Chương 117: Nhu cầu bình thường
Chương 118: Có chút chút mập mờ
Chương 119: A a a! Tôi mới phải hôn chết cô!
Chương 120: Sinh nhật vui vẻ
Chương 121: Chị trộm đi trái tim em rồi
Phiên ngoại 1: Lần đầu gặp nhau
Phiên ngoại 2: Bí mật
Phiên ngoại 3: Đến ký túc xá của em không?
Phiên ngoại 4: Chỗ nào cũng ngứa
Phiên ngoại 5: Hơi ngứa cũng hơi ngọt
Phiên ngoại 6: Làm những gì chúng ta muốn
Phiên ngoại 7: Kết thúc rồi!!

Chương 13: Cái kẹp của em, nó cộm đến tôi

3.1K 212 4
By phuong_bchii

Năm phút trước, Giang Thự nói cô đến thư phòng tiếp tục làm việc một lát.

Quý Liên Tinh ngồi ở trên sô pha, trong lòng ngực ôm cái váy ngủ kia, có chút ngây ngốc.

Nàng cầm hai dây vai hai bên váy ngủ, mở ra cẩn thận đoan trang, đột nhiên có chút bội phục chính mình buổi tối hôm đó mặc nó đứng ở trước mặt Giang Thự.

Nàng nhìn thời gian, 10 giờ rưỡi, vì thế đứng dậy chuẩn bị đi tắm rửa.

Quý Liên Tinh cầm váy ngủ đi vào phòng tắm, bật đèn lên, phòng tắm không gian rất lớn, ở giữa có một bồn tắm bằng đá cẩm thạch sẫm màu, đối diện với cửa sổ sát đất kéo dài hoàn toàn.

Nếu nằm trong bồn tắm, dường như có thể nhìn thấy cột mốc tòa nhà ở trung tâm thành phố, đó là đỉnh một tòa tháp, rất cao, nghe nói bước lên đấy có thể nhìn thấy cảnh sắc của cả tòa thành thị, bên trên có vài ánh đèn trắng nhấp nháy, quanh thân là rậm rạp tinh điểm.

Quý Liên Tinh đi đến bồn tắm, thấy vài chai rượu vang đỏ trên chiếc bàn nhỏ, một trong số đó đã được mở ra.

Nga, đây là cuộc sống của những kẻ có tiền? Đi tắm uống rượu? Không quá được đi, không phải nói vừa tắm vừa uống rượu có hại cho sức khỏe sao?

Quý Liên Tinh trong lòng đã âm thầm phủ nhận hành vi tắm rửa uống rượu, đi đến trước cửa sổ sát đất, ấn chốt mở rèm, mặc dù rèm không đóng cũng không thể nhìn ra bên ngoài, nhưng chỉ cần bức màn mở ra đối với bên ngoài, trong lòng nàng liền cách ứng đến hoảng.

Cô quan sát lại lần nữa, may mắn là có vòi hoa sen độc lập, không thể nằm trong bồn tắm, quá riêng tư, cho dù Giang Thự không ngại, nàng cảm thấy xuất phát từ lịch sự cũng không nên dùng bồn tắm của cô.

Quý Liên Tinh đứng ở dưới vòi hoa sen độc lập, bắt đầu tắm rửa.

Thời điểm nàng tắm rửa thực dễ dàng phát ngốc, thích nhìn chằm chằm nước ấm chảy qua thân thể của nàng, dòng nước trong suốt trượt trên làn da mịn màng, nhìn chằm chằm vào kết cấu của da, rất lâu sau đó, nàng thường xuyên có ảo giác rằng dường như nàng không thuộc về cơ thể này. Đương nhiên, loại ý tưởng này cũng chỉ là chợt lóe qua.

Mười phút sau, Quý Liên Tinh tắt vòi hoa sen, ánh mắt rơi vào chiếc váy ngủ màu đen......

Lúc Giang Thự làm việc rất chuyên chú, nhưng loại tập trung này chỉ giới hạn khi cô ở một mình.

Lúc cô nghe được cửa phòng tắm phát ra tiếng lạch cạch, cô dừng công việc trong tay lại.

Cho nên khi từ thư phòng đi ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy Quý Liên Tinh từ phòng tắm bước ra.

Có một mùi sung thoang thoảng trên đầu, giống như lần đầu tiên cô ngửi được, là mùi hương trên người Quý Liên Tinh.

"Tắm xong rồi?" Giang Thự nhìn về phía nàng.

Quý Liên Tinh đặt một tay lên đường viền cổ áo, che đi chiếc kẹp nhỏ trên đường viền cổ áo. Vừa rồi nàng cảm thấy đường viền cổ áo quá thấp nên dùng kẹp tóc kẹp lại, cũng không biết Giang Thự thấy được sẽ như thế nào.

"Ừm, tắm xong rồi."

Giang Thự nhìn thấy vai lưng đơn bạc của nàng, hai cái cánh tay cũng rất mảnh khảnh, làn da trắng nõn, trên xương quai xanh thẳng tắp của nàng còn đọng vài giọt nước, liền như vậy liếc mắt một cái nhìn thoáng qua, thế nhưng cảm thấy không khí loãng đi một chút, hơi thở cũng trở nên nồng đậm hơn một chút.

Không nghĩ tới cái này màu đen váy ngủ mặc ở trên người nàng sẽ đẹp như vậy.

"Phòng tôi ở trên lầu, em đi lên sấy tóc đi, tôi đi tắm rửa một cái, chờ tôi."

Hai chữ "chờ tôi" này nghe có chút ái muội.

"Được."

Quý Liên Tinh đi lên trên lầu, khi đi đến lầu hai, cảm thấy kiến ​​trúc có chút kỳ quái, nên miêu tả như thế nào nhỉ? Chính là cảm thấy bài trí có chút...... Đột ngột?

Tỷ như, nguyên bản chỗ trống trải nên đặt tủ quần áo và bàn trang điểm, còn có một cái sô pha nhỏ, các loại đồ đạc lẽ ra phải ở trong phòng đều được đặt ở bên ngoài, cho nên trong phòng Giang Thự rốt cuộc có cái gì?

Mang theo hoang mang, Quý Liên Tinh mở cửa phòng Giang Thự.

Lúc cửa mở ra, vẫn là thực sự hơi kinh ngạc.

Vì sao lại có người có phòng nhỏ như vậy? So với căn phòng bong tróc nàng thuê còn nhỏ một hơn nửa.

Một chiếc giường, một cái tủ nhỏ đầu giường, một chiếc đèn bàn đặt trên tủ, trên đèn bàn treo một cái bịt mắt, còn một phích cắm cần thiết để sạc, trên tường treo tranh sơn dầu mô phỏng Monet, sau đó có một cửa sổ, sau đó... Sau đó không còn sau đó nữa.

Cho nên, nói đúng ra, phòng Giang Thự rất nhỏ, hình dung bên trong chỉ có một cái giường cũng không quá, mà cô đặt những thứ khác nên có trong phòng đều để ở bên ngoài, khó trách khi Quý Liên Tinh lên lầu hai sẽ cảm thấy có chút kỳ quái.

A, cô đúng là người kỳ lạ, Quý Liên Tinh nghĩ thầm.

Nàng đi đến mép giường ngồi xuống, đối với không gian nhỏ hẹp như vậy còn có chút chưa thích ứng, nàng nhìn chằm chằm vào bức tranh sơn dầu trên tường, là bộ tranh 《 Vách đá 》 của Monet.

Tên tiếng Anh: Cliff Walk at Pourville (1882) của danh họa Claude Monet

Bức tranh chủ đạo là màu xanh lam, xanh lá cây và vàng, màu sắc rất tươi sáng, hai người đang đứng trên vách đá, một người cầm dù hồng, đạp lên trong bụi cỏ giống như đang nói cái gì.

Trong bức tranh, xa xa có một chiếc thuyền buồm, còn có buồm màu trắng, sóng cuộn cuồn cuộn, trời xanh mây trắng, cảm giác bức tranh rất mạnh mẽ, dường như nàng có thể nghe thấy tiếng nước biển vỗ vào đá.

Quý Liên Tinh rất thích bức họa này.

Lại nhìn giường Giang Thự, ga trải giường màu xám nhạt, gối màu trắng nhạt, rất sạch sẽ. Quý Liên Tinh ngồi ở mép giường, lòng bàn tay chạm vào ga trải giường, cảm thấy một hồi yên tĩnh.

Đây là lần đầu tiên nàng đến gần Giang Thự, đến gần cuộc sống của cô, nhìn thấy dáng vẻ chân thật của cô, mặc dù hiện tại nàng cảm thấy Giang Thự có chút kỳ quái, nhưng nhưng chính sự kì lạ này lại khiến cô càng thêm tò mò Giang Thự này.

Cô rốt cuộc là người như thế nào?

Cô còn có bao nhiêu sở thích kỳ lạ?

Cô còn có bao nhiêu khuôn mặt xa lạ?

Quý Liên Tinh tò mò cực kỳ, loại hiếu kỳ ái mộ lòng hiếu kỳ khiến tim nàng đập thình thịch, giống như có người đưa nàng vào mê cung truy tìm bảo vật, khiến mỗi bước của cô đều tràn ngập mong chờ.

Ở lại hơn mười phút, trên cầu thang có tiếng bước chân nhẹ nhàng, hẳn là Giang Thự lên đây.

Quý Liên Tinh ngồi ở mép giường, tâm tình có chút khẩn trương.

Sau khi tắm xong, Giang Thự tẩy sạch mùi hương trên người, không phải hoa hồng cùng tuyết tùng, mà là đổi thành một loại khác, cùng loại với hương căn thảo, hoặc là mùi nguyên bản trên người cô.

Quý Liên Tinh ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt dừng ở trên mặt Giang Thự, "Giang tổng, phòng của chị thật sự làm tôi kinh ngạc."

Giang Thự ngồi ở bên cạnh nàng, nệm lún xuống chút, "Quá nhỏ sao?"

"Ừm, là phòng nhỏ nhất mà tôi từng thấy."

"Không gian nhỏ sẽ làm tôi cảm thấy rất có cảm giác an toàn, đặc biệt là phòng, càng nhỏ càng có một loại cảm giác được bao bọc, sẽ rất an toàn."

Hoá ra là như vậy, chẳng lẽ cô là một người khuyết thiếu cảm giác an toàn? Hay là nói chỉ là thói quen cá nhân? Quý Liên Tinh còn không có cách kết luận.

Ánh sáng từ đèn bàn không sáng lắm, vầng sáng tương tự như đèn ngủ, ánh sáng mờ ảo tràn ngập căn phòng nhỏ, tạo nên một bầu không khí vi diệu.

Quý Liên Tinh có thể nghe được tim mình đập.

Bùm bùm, nhanh hơn mỗi một lần đều là bởi vì người ngồi bên cạnh nàng này. Trong ấn tượng của nàng, nàng chưa bao giờ ở cùng phòng với một người phụ nữ có quan hệ như vậy, Giang Thự là người đầu tiên.

Nàng nhìn thấy mái tóc đen mượt của Giang Thự xõa xuống từ đôi vai gầy và rơi xuống cánh tay mịn màng của cô. Một ánh sáng lờ mờ chiếu lên làn da cô, xuống đến sợi lông tơ của cô.

Hương căn thảo chui vào xoang mũi Quý Liên Tinh, thơm đến làm nàng đối Giang Thự có loại khát vọng.

Nhưng loại khát vọng này ở giữa các nàng hình như là cấm kỵ.

Quý Liên Tinh yết hầu hoạt động một chút, không nói chuyện.

"Nhím Nhỏ."

"Hửm?" Vẫn là có chút không thích ứng với xưng hô này, nhưng vẫn là đáp lại cô.

"Cho tôi ôm một lát."

Quý Liên Tinh hướng đến gần vai Giang Thự chút, Giang Thự vươn tay, đem nàng ôm vào trong lòng.

Nàng là một con nhím nhỏ mảnh khảnh, trông gầy gò và có cảm giác sởn gai ốc, nhưng khi ôm thì mềm mại và thơm tho, một cái ôm đơn giản cũng truyền được hơi ấm.

"Bây giờ em không khẩn trương sao?" Giang Thự ở bên tai Quý Liên Tinh nhỏ giọng nói, xoang mũi hừ ra hơi nóng, vòng tiến đến tai Quý Liên Tinh, làm đầu nàng lân lân.

"Không, vẫn là khẩn trương." Quý Liên Tinh tùy ý cho Giang Thự ôm, hai tay buông thõng không có chỗ dựa, nàng vẫn là không dám ôm lại cô.

"Em khác với những cô gái tôi từng gặp." Chóp mũi Giang Thự dán vào tai Quý Liên Tinh.

Chóp mũi Giang Thự mát lạnh, nhưng vành tai của Quý Liên Tinh lại rất nóng, dán như vậy, nóng lạnh chạm vào nhau, Quý Liên Tinh bả vai nhẹ nhàng run lên một chút.

"Giang tổng, tôi có chút ngứa." Nàng nâng lên một bên bả vai dán vào lỗ tai, chống cự Giang Thự tới gần.

"Phì, được rồi." Giang Thự kéo ra chút khoảng cách, ánh mắt dời xuống, dừng ở cổ áo Quý Liên Tinh, nơi đó kẹp một chiếc kẹp tóc nhỏ màu đen, chắn tầm nhìn của cô, "Em kẹp nó làm gì?"

"Nó lộ quá, Giang tổng."

"Nga ~" Giang Thự khóe miệng nhếch lên một nụ cười, "Nhưng hình như tôi đã từng nhìn thấy rồi?"

Cô đang cố ý trêu Quý Liên Tinh, giống như trêu chọc nàng đến đỏ mặt cũng là một chuyện rất thú vị .

Quả nhiên, Quý Liên Tinh mặt đỏ bừng, ánh mắt luống cuống, chần chờ không nói, tựa hồ muốn nói cái gì lại không biết nên nói cái gì.

Đạt được mục đích, Giang Thự lộ ra nụ cười hài lòng, lại lần nữa ôm Quý Liên Tinh vào trong lòng, "Không sao cả, nếu không thích mặc cái này, vậy thì không mặc nữa, hôm nào em đem áo ngủ của em sang đây."

"Hôm nào tôi cũng phải tới sao?" Quý Liên Tinh thanh âm nhỏ đến giống muỗi.

"Đúng vậy, hôm nào cũng phải tới. Liên tiếp hai tháng, mỗi ngày đều phải tới."Đôi môi Giang Thự khẽ mổ lên vành tai Quý Liên Tinh, rất nhanh, giống như chuồn chuồn lướt nước.

Quý Liên Tinh bị hôn một cái, đầu ong ong vang lên.

Hoá ra ngủ cũng bao gồm cả hôn sao? Cho dù chỉ là nhẹ thôi.

Không đợi nàng phản ứng lại, chiếc đèn nhỏ đã tắt trong tích tắc, và căn phòng lại chìm trong bóng tối.

Ngay sau đó, Giang Thự vươn tay ôm Quý Liên Tinh vào trong lòng ngực.

Quý Liên Tinh nhào vào trong ngực cô, ngửi thấy mùi thơm, đầu nàng bị bắt gối lên cánh tay Giang Thự, không dám thốt ra một lời nào.

"Nhím Nhỏ, tôi có chút buồn ngủ." Giang Thự một bàn tay đáp ở trên eo Quý Liên Tinh, "Chị buồn ngủ sao?"

"Có chút."

Kỳ thật Quý Liên Tinh cũng chưa buồn ngủ.

"Được, vậy chúng ta đi ngủ thôi." Giang Thự đáp tay trên eo nàng chặt lại, đem Quý Liên Tinh gắt gao ôm vào trong lòng, hai người ôm nhau.

"Đây là thứ gì?" Trong bóng đêm, cảm nhận được Giang Thự duỗi một bàn tay lại đây, đặt trên cổ áo Quý Liên Tinh, "Nga, là cái kẹp của em, nó cộm đến tôi."

Cô thay Quý Liên Tinh tháo cái kẹp màu đen xuống, và ném cái kẹp vào góc giường.

Tiếp theo thay đổi tư thế, lại lần nữa đem Quý Liên Tinh ôm ở trong lòng.

Quý Liên Tinh chỉ có thể dùng sức bò vào trong ngực cô, ghé tai vào xương quai xanh của Giang Thự, mơ hồ có thể nghe được tim cô đập.

"Ngủ ngon, Nhím Nhỏ~"

Quý Liên Tinh nhắm mắt lại, ngăn chặn hơi thở hỗn độn, ngữ khí đều đều thốt ra: "Được, ngủ ngon."

Continue Reading

You'll Also Like

238K 12.7K 29
Tiffany rất yêu quý và kính trọng dì cùng chú của mình, cô luôn muốn có cơ hội được đến đáp họ vì đã chăm sóc cô từ nhỏ. Nhưng thật là vô lí và không...
11.3K 296 25
Hán Việt: Trẫm bất thị giá dạng đích hán tử Tác giả: Trâu Niết Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Phần 227 + phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tì...
323K 35.6K 138
► Tên: Tui nổi lên sau khi hẹn hò online với trai nhà giàu ► Tác giả: Sơn Dữu Tử ► Thể loại: Thận trọng từng bước gia chủ niên thượng công x chán nản...
284K 18.4K 42
Tag: Np, Xuyên không, cổ đại, linh dị, tu tiên... Tình trạng: Full P/s: Đây là đồng nhân mình viết lại từ bộ nữ quan của Dã tỷ nên có gì thiếu sót cá...