[BHTT] [EDIT] TAN LÀM ĐẾN VĂN...

Galing kay phuong_bchii

95.3K 6.4K 238

Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân v... Higit pa

Văn Án
Chương 1: Hoa hồng và tuyết tùng
Chương 2: Hoa anh đào trong tuyết
Chương 4: Nữ nhân xấu xa ơi là nữ nhân xấu xa
Chương 5: Nhanh lên xe
Chương 6: Lão bản?? Đối tốt với cô ấy như vậy?
Chương 7: Cô ta đẳng cấp quá cao
Chương 8: Đêm nay em tới văn phòng tôi x2
Chương 9: Làm tình nhân của tôi thật sự rất đơn giản
Chương 10: Cho nên, tôi cảm thấy chúng ta có thể thử
Chương 11: Vậy tôi có thể ôm em không?
Chương 12: Ngoan, đi tắm đi
Chương 13: Cái kẹp của em, nó cộm đến tôi
Chương 14: Khó trách em cam tâm tình nguyện vì cô ta mà tiêu tiền
Chương 15: Mỗi một tấc da thịt đều làm tôi phát điên
Chương 16: Thật sự muốn ăn đến vậy sao?
Chương 17: Em thật là cái đồ trọng sắc khinh bạn khốn nạn
Chương 18: Vậy nhất định là vì người đó thích em
Chương 19: Ngoan, em thơm mà
Chương 20: Đừng cắn nữa, tâm loạn
Chương 21: Giang Tiểu Đàn, con lại đây
Chương 22: Thật khờ, Giang Thử Thử
Chương 23: Em thích chị
Chương 24: Gọi một lần, hôn một lần
Chương 25: A a a a!! Cô mang thù rồi!!!
Chương 26: Thậm chí còn buồn nôn
Chương 27: Ở chỗ của tôi, chào buổi trưa là hôn hai lần
Chương 28: Nghĩ cách lại tìm lão bản mày xin chút tiền
Chương 29: Có đôi khi em sẽ làm tôi cảm thấy đau lòng
Chương 30: Người chụp ảnh cũng ở trong bức ảnh
Chương 31: Đừng nhúc nhích
Chương 32: Chỉ cần em thích
Chương 33: Chị là mười vạn câu hỏi vì sao sao?
Chương 34: Một phút ôm chặt, mười phút hôn môi
Chương 35: Chị luôn thích nói giỡn
Chương 36: Tôi tiêu tiền, trước giờ đều không phải vì tình yêu
Chương 37: Kẹo mút đánh hay lắm
Chương 38: Quá! Mất! Mặt! Rồi!
Chương 39: Chính là kẻ đào mỏ
Chương 40: Đây cũng là cách biểu đạt yêu thích của tôi
Chương 41: Tạm biệt
Chương 42: Thích
Chương 43: Tôi không muốn làm tình nhân của chị nữa
Chương 44: Nghiêm túc lái xe, nghiêm túc hôn
Chương 45: Em có tôi cũng có
Chương 46: Người này có giống trợ lí nhỏ của cô không?
Chương 47: Nếu thật sự rung động, chị chính là một tên ngốc
Chương 48: Anh đào và nước biển
Chương 49: Nhưng hiện tại thì không giống, là bạn gái
Chương 50: Ngoại tình trong hôn nhân, anh Tiểu Lý thật thảm
Chương 51: Không còn ảo tưởng nữa
Chương 52: Gọi chị gái
Chương 53: Đêm nay không có sao trời
Chương 54: Mỗi người một ngả
Chương 55: Đánh cắp trái tim
Chương 56: Con đường tình bạn này, tôi và Giang Thự sẽ tiếp tục đi
Chương 57: Tạm biệt ngày hôm qua, giữ lại ngày mai gặp lại
Chương 58: Tôi không thích chị nữa
Chương 59: Chị có phải bị thần kinh không!
Chương 60: Em cũng có video cho chị ta xem
Chương 61: Làm quen lại lần nữa
Chương 62: Không bằng mua mười con heo
Chương 63: Chị Nhím
Chương 64: Trong vòng một tháng sẽ đưa chị về nhà ăn cơm
Chương 65: Chỉ ôm một phút thôi
Chương 66: Cô nói cô thích chị Nhím, giống như --
Chương 67: Say rồi à? Chị đưa em về nhà
Chương 68: Em không phải là Nhím Nhỏ, em là Nhím Hoang
Chương 69: Tối hôm qua em trồng mà, còn nhớ không?
Chương 70: Giang Thự kêu không ra tiếng
Chương 71: Chị không muốn tắm một mình
Chương 72: Không phải một mình
Chương 73: Tiểu Đàn nói đêm nay muốn ngủ với Dụ Mộng
Chương 74: Cắn lại
Chương 75: Ưm ưm ưm......
Chương 76: Dụ Mộng, tôi rất thích cô
Chương 77: Cảnh còn người mất
Chương 78: Nhím Nhỏ, mừng em về nhà
Chương 79: Đưa chị đi đến điểm cuối
Chương 80: Thật ra hai đứa cũng có thể ra ngoài thuê phòng

Chương 3: Đêm nay em tới văn phòng tôi

2.4K 156 2
Galing kay phuong_bchii

【 Xin lỗi, tiền không cần nữa. 】

Khi nhận được tin nhắn này, Giang Thự có chút ngốc. Trước kia đều là cô chọn các cô gái, như thế nào hôm nay có cảm giác bị đổi ngược lại vậy?

Cô gọi điện thoại cho Quý Liên Tinh, sau một tiếng bíp, nói là máy bận. Lại gọi một lần nữa, vẫn là kết quả y chang, nhìn có vẻ hẳn là đã bị block.

Giang Thự ném điện thoại sang một bên, trực tiếp cười tức giận, đây là lần đầu tiên trong đời cô bị người khác block.

Bị ghét bỏ? Bị chán ghét? Cô thân là một kim chủ cũng chưa nói chuyện, nhưng con chim nhỏ này thật ra tính tình khó chơi, không thể hiểu được.

Giang Thự đẩy gối của Quý Liên Tinh ra, nằm lên gối của mình, tắt đèn đi ngủ.

Trong bóng đêm, trong lúc vô ý chạm đến một vật lạnh lẽo, hình như là một cái lắc tay.

Buổi tối 11 giờ rưỡi, đường phố lạnh lẽo, Quý Liên Tinh đứng bên đường, lấy di động gửi tin cho Dụ Mộng, hỏi cô ấy đã ngủ chưa.

Nhắn chưa được vài câu, Dụ Mộng liền hiểu ý của Quý Liên Tinh, hai người đã là bạn bè 10 năm, có loại ăn ý tự nhiên, nàng biết Quý Liên Tinh khó xử.

Cô ấy chuyển 3000 tệ, phía dưới còn note thêm một câu: Phát tiền lương, đây là tiền để không, chưa vội dùng đến. Hôm nay tăng ca bận muốn chết, sinh nhật vui vẻ, ăn bánh kem không?

Quý Liên Tinh nhìn chằm chằm giao diện chuyển khoản, cuối cùng vẫn là nhận lấy số tiền này, hồi lại nàng: Ăn.

Có những chuyện trong cuộc sống đã làm nàng sứt đầu mẻ trán, nào có kịp ăn bánh kem.

Nàng không phải là lần đầu vay tiền Dụ Mộng, hai người cùng tuổi, Dụ Mộng cũng vừa tốt nghiệp và mới bắt đầu đi làm.

Thực tế ở cái tuổi này, mọi người đều không phải rất có tiền. Nhưng tháng trước Dụ Mộng cho mượn hơn 1 vạn tệ, lần này lại chuyển thêm 3000 tệ, tổng cộng cũng sắp đến 2 vạn tệ.

Quý Liên Tinh hiểu, người bạn này đã giúp nàng đến cực hạn.

3000 tệ còn chưa nóng ở trong tài khoản WeChat, Quý Liên Tinh liền chuyển tiền cho Quý Tư Vũ, nói chỉ có thể chuyển nhiêu đó.

Nàng ngăn một chiếc taxi lại, bắt xe trở về phòng trọ.

Hơn nửa đêm, đại ca tài xế phỏng chừng là cú đêm, tinh thần rất tốt. Mở âm thanh radio lớn nhất, đó là thời gian yêu cầu bài hát của radio ban đêm, có người yêu cầu bài 《 Hành khách 》của Vương Phỉ, giọng cô ấy rất trong trẻo lại độc đáo:

"So I'm going home. Going home alone. And your life goes on......" ( Trên đường về nhà, lẻ loi một mình, cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn như thế. )

Nàng nghe bài hát, nhìn bóng cây ngoài cửa sổ, xe đi ngang qua trung tâm thương mại phồn hoa, một loạt cửa hàng hàng xa xỉ đã đóng cửa, toàn bộ phố không có sinh cơ, xám đen, vô cùng tịch liêu.

Mười phút sau, xe taxi ngừng ở một khu chung cư cũ, Quý Liên Tinh thanh toán tiền rồi xuống xe.

Nàng cùng hai nữ sinh khác cả ba cùng nhau thuê, sống ở một trong những phòng đơn, khu chung cư cũ phòng không lớn cũng không nhỏ.

Bởi vì là gần trung tâm thành phố hơn chút, tiền thuê một tháng hơn 1000, chủ yếu để thuận tiện cho công việc và đi lại.

Kỳ thật có thể thuê phòng ở tốt hơn, nhưng tiền trên cơ bản đều dồn hết ở chỗ Quý Tư Vũ.

25 vạn đó là 25 vạn cuối cùng, sau khi trả hết, mặc kệ về sau lại có gì nàng đều mặc kệ.

Bạn cùng phòng đã ngủ, Quý Liên Tinh tay chân nhẹ nhàng vào nhà, sợ quấy rầy đến các nàng, thay quần áo ở trên giường.

Nằm lên trên cái giường nhỏ, nàng rất buồn ngủ, lại hoàn toàn ngủ không được, nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc, trong đầu dần hiện ra dáng vẻ Giang Thự.

Màu son tươi tắn kia , cùng với nụ hôn mềm mại xúc cảm......

Đêm nay hẳn là lần nàng gần Giang Thự nhất, trên người còn có mùi hương của Giang Thự.

Hết thảy đều rất hư ảo, cảm giác chân thật đến nỗi cảm giác như đang mơ vậy.

Nụ hôn đầu tiên trao cho người mình thích, dường như lại không phải cảm giác rung động như trong tưởng tượng. Khi Giang Thự hôn nàng, nàng trầm mê trong giây lát, nhưng rất mau liền tỉnh lại, các nàng không phải đang yêu đương.

Nàng vẫn suy nghĩ rất nhiều, tỷ như Giang Thự rõ ràng đã kết hôn lại còn như vậy? Tỷ như Giang Thự rốt cuộc thích nam hay nữ? Tỷ như nàng đã có con sao lại còn thế này, tỷ như tỷ như......

Trăn trở, đêm đã khuya, ngoài cửa sổ lại có một tòa nhà cũ, vài ngôi sao trốn sau ngọn cây, chập chờn, Quý Liên Tinh nghiêng người, nhìn chằm chằm ngôi sao đến phát ngốc, một lúc sau liền ngủ thiếp đi.......

Vào sáng sớm, sau giấc ngủ say thành thị lại trở nên ồn ào.

Từng đợt thanh niên chen nhau ra khỏi cửa tàu điện ngầm, sang tuần mới, động vật xã hội lại tiếp tục chạy tán loạn để kiếm sống.

Quầy cà phê đầy ắp cà phê được đặt trước, những người trẻ tuổi mang theo điện thoại di động đến và đi ra ngoài với cà phê, đây là loại nước duy trì sự sống của họ khỏi cơn buồn ngủ.

Quý Liên Tinh cũng là một trong đó, nàng có thể không ăn sáng, nhưng không thể không uống cà phê. Bởi vì cháy túi nên thay vào tiệm cà phê nàng lại đi vào một cửa hàng tiện lợi.

"Một ly Paco Americano." Nàng dùng phiếu giảm giá 50%, nhìn lướt qua khu đồ ăn chín, cầm một cái bánh mì nướng, "Làm phiền hâm nóng giúp, cảm ơn."

Còn tám phút nữa sẽ đến giờ làm, Quý Liên Tinh thanh toán tiền, vội vàng lao ra khỏi cửa hàng tiện lợi, băng qua đường, đi theo đám đông vào tòa nhà văn phòng.

Lúc trước học chuyên ngành tài chính, sau khi tốt nghiệp thuận lợi đi vào được công ty này, trước mắt đã thành nhân viên chính thức ở □□YST, một chức vụ nghe có vẻ hào nhoáng.

Nói là nhà phân tích, nhưng là một sinh viên mới tốt nghiệp, nội dung công việc hàng ngày hơi nặng nề, nhưng cũng có một lợi thế, đó là mức lương trong vòng này tương đối cao, liền mới vừa thành nhân viên chính thức, lương tháng cũng có thể lên đến hơn 1 vạn tệ.

Đây cũng là lý do lúc trước Quý Liên Tinh lựa chọn chuyên ngành này, vì kiếm tiền.

Giờ cao điểm đi làm, chờ thang máy mất nhiều thời gian nhất, thang máy được chia thành tầng cao và tầng thấp.

Quý Liên Tinh xếp hàng trong hàng ngũ cao tầng, chậm rãi di chuyển theo dòng người, cuối cùng cũng đợi được thang máy, khi nàng vừa chen vào, thang máy đã phát ra tiếng bíp biểu hiện đã quá tải.

Người cuối cùng bước vào thang máy, Quý Liên Tinh nói xin lỗi, yên lặng mà lùi ra ngoài, chỉ có thể chuyến chờ tiếp theo.

Nàng đứng tại chỗ, cúi đầu xem thời gian, còn có 5 phút, một khi đến trễ có nghĩa là tiền thưởng cần mẫn tháng này không có, nội tâm không khỏi có chút sốt ruột.

"Ây? Giang tổng, ngài có vội không, nếu không tôi nhường cho ngài?" Phía sau một người đàn ông chủ động xum xoe.

"Không cần." Vẫn giống nước sôi để nguội băng, vừa nóng vừa lạnh, mang theo một loại cảm giác thất thần.

Quý Liên Tinh tay run lên, thật sự theo bản năng nổi da gà sau lưng, không dám quay đầu lại nhìn.

Gặp quỷ rồi, nàng tới công ty được ba tháng, kỳ thật chỉ thấy Giang Thự một hai lần, dù sao giờ làm việc của lão bản và cấp dưới hình như không giống nhau...

Cứu mạng!

Giang Thự hiếm khi đến công ty vào giờ cao điểm, khi nhìn thấy cô gái tay trái cầm bánh mì nướng, tay phải cầm cà phê đi vào tòa nhà văn phòng, dường như lập tức hiểu ra cô gái tối qua này trốn tránh điều gì.

Có lẽ bởi vì tối hôm qua bị block, lời muốn nói cũng không truyền được, trong lòng Giang Thự dâng lên một cảm xúc khó tả.

Rõ ràng có thể đi thang máy VIP, cô lại bị ma xui quỷ khiến mà đi theo Quý Liên Tinh xếp hàng, vẫn luôn đứng ở sau lưng nàng, chỉ có một người đàn ông ở giữa, nhưng Quý Liên Tinh vẫn luôn không quay đầu lại.

Nếu không phải người đàn ông kia vừa nói chuyện...... Quý Liên Tinh hẳn là sẽ không biết đến sự tồn tại của nàng.

Nhưng hiện tại rất khẳng định, Quý Liên Tinh khẳng định nghe được bọn họ nói chuyện.

Cho nên Giang Thự muốn xem nàng muốn giả vờ bao lâu.

Chuyến thang máy thứ hai rất nhanh trở lại, khi mở cửa, Quý Liên Tinh căng da đầu đi vào, sau đó một đám người chen vào, Giang Thự tự nhiên cũng ở trong đó.

Thang máy nhỏ như vậy, mọi người đi vào theo thứ tự, lúc đầu Quý Liên Tinh và Giang Thự bị người đàn ông ngăn cách, càng ngày càng nhiều người vào, Quý Liên Tinh bị ép vào một góc và không dám cử động.

Nàng không dám cử động, nhưng Giang Thự dám cử động. Giang Thự tự nhiên mà dịch vào góc một chút, người đàn ông kia lập tức nhường chỗ, vì thay đổi vị trí, biến thành Giang Thự dựa gần Quý Liên Tinh.

Các nàng chỉ cách trong gang tấc, nếu không phải Quý Liên Tinh trong tay cầm một ly cà phê, nàng cảm thấy chính mình đều mau dán vào người Giang Thự.

Thang máy chậm rãi đi lên, Quý Liên Tinh cúi đầu, nhìn bánh mì nướng cùng cà phê trong tay, tim đập loạn xạ, không dám ngẩng đầu nhìn Giang Thự một cái.

Nhận ra rồi sao? Khẳng định nhận ra rồi, bằng không cô cố ý chen qua đây làm gì.

Trong không gian nhỏ hẹp, có vị cà phê, mùi bánh mì nướng, nhưng những mùi này lại bị một mùi khác che lấp, xộc vào khoang mũi của Quý Liên Tinh, khiến nàng nhanh chóng nhận ra đó là mùi hoa hồng và tuyết tùng đêm qua.

Thang máy khẽ lắc lư, sau khi dừng lại, 2 người bước ra, Quý Liên Tinh thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cuối cùng không gian cũng lớn hơn chút.

Kết quả không nghĩ tới 2 người ra, lập tức lại 3 người chen vào, vốn dĩ không gian nhỏ hẹp bỗng trở nên chật chội hơn.

Mọi người chỉ có thể bạn siết chặt tôi và tôi siết chặt bạn, trong chiếc thang máy nhỏ, cánh tay kề cánh tay, giống như những chiếc bánh quy nén chặt, từng chút một ép vào nhau, rất khó chịu.

Giang Thự đến gần chút, Quý Liên Tinh muốn lùi về sau, nhưng không còn đường lui.

Người trước mặt động đậy vài cái, Giang Thự như bị bóp chặt, muốn giữ thăng bằng vươn tay nắm lấy cánh tay của Quý Liên Tinh.

Quý Liên Tinh mất cảnh giác, vung tay, cà phê trực tiếp đổ ra ngoài, chất lỏng màu cà phê đậm trực tiếp đổ lên áo quần của Giang Thự, để lại dấu vết rõ ràng.

Giang Thự hôm nay mặc bộ vest sáng màu, bên trong cũng là màu trắng, không hổ là bị đổ cà phê lên, khá chói mắt.

Quý Liên Tinh bỗng nhiên ngẩng đầu, lần này ánh mắt rốt cuộc cũng cùng đối mắt Giang Thự, lại là một trận né tránh. Nàng lấy khăn giấy lau vết cà phê trên áo Giang Thự, nhưng chất lỏng đó đã thấm vào vải, nàng có lau bao nhiêu cũng vô ích.

"Thực xin lỗi......" Quý Liên Tinh đè thấp thanh âm nhỏ giọng nói.

Giang Thự không nói gì, chỉ là cười nhìn nàng, Quý Liên Tinh ánh mắt rất hoảng loạn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, giống như một con thỏ nhỏ bị dọa sợ.

À không, Giang Thự nhớ tới tối hôm qua, nhìn cũng không giống con thỏ lắm, giống một con nhím hung ác có gai trên người.

Giang Thự rất muốn chọc con nhím nhỏ, nhưng ngại có nhiều người nên nhịn xuống.

Cô chỉ cười, cũng không nói lời nào, Quý Liên Tinh càng luống cuống.

"Giang tổng thực xin lỗi!!!" Sợ cô không nghe được, Quý Liên Tinh thanh âm lớn hơn một chút.

Đồng nghiệp nam nép sang một bên không dám lên tiếng, thầm nghĩ hôm nay Tiểu Quý thủy nghịch sao? Bộ quần áo này của lão bản sẽ không rẻ đâu? Đáng thương!

Giang Thự ý cười càng đậm, vẫn là không nói lời nào.

Thang máy nhanh chóng đến tầng 20, chỉ còn lại ba người.

Thấy bầu không khí không ổn, nam đồng nghiệp không chịu nổi sự im lặng và áp lực, lẽ ra hắn phải ở tầng 25, nhưng nửa chừng hắn cũng trốn khỏi tầng 23, Quý Liên Tinh cũng muốn chạy, nhưng Giang Thự không nói chuyện nàng cũng không dám đi.

Vì thế thang máy chỉ còn hai người.

Quý Liên Tinh dựa vào một góc thang máy, lặng lẽ liếc nhìn Giang Thự, nàng phát hiện Giang Thự đang nhìn nàng.

Nàng hít hà một hơi, ngoài mặt bình tĩnh, ngón chân lại đang đào đất, sắp đào thang máy thành một cái động rồi.

Cũng không biết nói cái gì, "......"

Nhưng ngược lại Giang Thự thoải mái hào phóng nói: "Thật trùng hợp, lại gặp mặt rồi."

!!!Không khéo! Miễn bàn chuyện này!!!

Quả nhiên vẫn là bị nhận ra!

Nên đối mặt vẫn là phải đối mặt!

Quý Liên Tinh gật đầu, "Ừm."

Giang Thự cười ra tiếng, chỉ chỉ ngực mình, nói: "Cà phê của em hình như có chút nóng."

"A! Xin lỗi! Tôi --" Quý Liên Tinh ngẩng đầu, duỗi tay, tay lại treo ở không trung, nghĩ thầm hiện tại đi sờ ngực cô thì không thích hợp lắm, vì thế tay lại thu về.

"Hiện tại không còn nóng nữa, ý tôi là vừa rồi."

"Thực xin lỗi thực xin lỗi, thật sự xin lỗi Giang tổng, chị có nóng lắm không? Tôi, tôi tôi, tôi tôi tôi tôi đem đến tiệm giặt khô cho chị nha?"

Tại sao vừa nhìn thấy Giang Thự liền lắp bắp, tại sao lại nói không nên lời, Quý Liên Tinh cảm thấy chính mình thật không có tiền đồ.

"Không sao, ở văn phòng có quần áo, tôi chút nữa sẽ thay." Giang Thự nhìn chằm chằm lỗ tai nàng, nho nhỏ, hồng hồng, khiến người ta muốn nhéo.

"Ừm."

Lại có một sự im lặng khác.

Cũng may thang máy sắp đến tầng 25, Quý Liên Tinh liền có thể đi ra ngoài.

"Vậy Giang tổng...... Tôi đi ra ngoài trước?"

Giang Thự gật đầu, "Đi đi."

Quý Liên Tinh chân đã bước ra ngoài cửa.

Giang Thự lại gọi nàng lại: "Đột nhiên tôi nhớ ra một chuyện, ừm...... Đêm nay em tới văn phòng tôi một chuyến?"

Ipagpatuloy ang Pagbabasa

Magugustuhan mo rin

19.2K 619 10
Cảnh Thư Diên, thủy lam tinh thực lực phái thiên tài nữ diễn viên, được hoan nghênh nhất ảnh hậu. Đáng tiếc thiên đố anh tài, hồng nhan bạc mệnh, ở q...
13.3K 242 12
Tác phẩm: Ảnh hậu nàng giả tá giáo diễn trêu chọc ta Tác giả: Cật Thái Bất Cật Phạn Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 978 Số...
103K 2.8K 82
[ H O À N ] ⛔ Cấm dưới 18 ⛔ ⚠️Waring⚠️ 18++++++ Futa, ABO, NBN, GL Truyện R18 GL Không thích không nên vào đọc :) ...
32.8K 1.5K 14
Tác phẩm: Xuyên thành vai ác miêu sau ta xưng bá giới giải trí Tác giả: Thù Thập Nhất Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 4059...