[EDIT-ĐM] [ABO] TÁI HÔN - TIÊ...

Από banhcanhodangyeu

1.1M 50.9K 1.7K

🔸Tên tiếng Trung: [ABO] 再婚 🔸Tác giả: Tiêu Thử Ngân Nhĩ Thang 🔸Editor: Bánh cá nhỏ 🔸Tình trạng bản gốc: đã... Περισσότερα

Văn án
Chương 1: Chuyện cũ 1
Chương 2: Chuyện cũ 2
Chương 3: Chuyện cũ 3
Chương 4: Chuyện cũ 4
Chương 5: Chuyện cũ 5
Chương 6: Chuyện cũ 6
Chương 7: Chuyện cũ 7
Chương 8: Bảy năm 1
Chương 9: Bảy năm 2
Chương 10: Gặp lại 1
Chương 11: Gặp lại 2
Chương 12: Gặp lại 3
Chương 13: Tự bổ não quá nhiều
Chương 14: Theo dõi
Chương 15: Thông minh
Chương 16: Đối thoại 1
Chương 17: Đối thoại 2
Chương 18: Đối thoại 3
Chương 19: Đối thoại 4
Chương 20: Đối thoại 5
Chương 21: Đối thoại 6
Chương 22: Lên án
Chương 23: Tan rã trong không vui
Chương 24: Dò hỏi
Chương 25: Cân nhắc
Chương 26: Trò chuyện
Chương 27: Hồi ức 1
Chương 28: Hồi ức 2
Chương 29: Hồi ức 3
Chương 30: Dạo chơi ngoại thành 1
Chương 31: Dạo chơi ngoại thành 2
Chương 32: Dạo chơi ngoại thành 3
Chương 33: Dạo chơi ngoại thành 4
Chương 34: Gọi phụ huynh
Chương 35: Con hoang
Chương 36: Tôi là cha của thằng bé 1
Chương 37: Tôi là cha của thằng bé 2
Chương 38: Giải quyết
Chương 39: Ra mặt
Chương 40: Cảm ơn
Chương 41: Đồng ý
Chương 42: Một nhà ba người 1
Chương 43: Một nhà ba người 2
Chương 44: Một nhà ba người 3
Chương 45: Một nhà ba người 4
Chương 46: Một nhà ba người 5
Chương 47: Ngủ 1
Chương 48: Ngủ 2
Chương 49: Ngủ 3
Chương 50: Tạm biệt 1
Chương 51: Tạm biệt 2
Chương 52: Trở lại Thủ đô 1
Chương 53: Trở lại Thủ đô 2
Chương 54: Trở lại Thủ đô 3
Chương 55: Trở lại Thủ đô 4
Chương 56: Hai người cùng phòng 1
Chương 57: Hai người cùng phòng 2
Chương 58: Hai người cùng phòng 3
Chương 59: Hai người cùng phòng 4
Chương 60: Hai người cùng phòng 5
Chương 61: Tái hôn 1
Chương 62: Tái hôn 2
Chương 63: Tái hôn 3
Chương 64: Ảnh cưới 1
Chương 65: Ảnh cưới 2
Chương 66: Ảnh cưới 3
Chương 67: Hôn môi
Chương 68: Tiếp tục hôn môi
Chương 69: Bữa tiệc 1
Chương 70: Bữa tiệc 2
Chương 71: Thay quần áo
Chương 72: Hâm nóng tình cảm 1
Chương 73: Hâm nóng tình cảm 2
Chương 74: Quá khứ
Chương 75: Tre xấu mọc măng tốt
Chương 76: Thành kiến
Chương 77: Chơi mánh khóe
Chương 78: Dọn ra ngoài
Chương 79: Phát sốt
Chương 80: Dịu dàng
Chương 81: "Dụ dỗ trẻ con"
Chương 82: Con có thể chờ An An lớn lên!
Chương 83: "Thù lao"
Chương 84: Khúc nhạc dạo
Chương 85: Chấp nhận
Chương 86: Ánh trăng đêm nay thật đẹp
Chương 87: Sinh em gái
Chương 88: Giản Hi
Chương 89: Tán gẫu 01
Chương 90: Tán gẫu 02
Chương 91: Khúc mắc
Chương 92: Thông suốt
[Cặp Phụ] Chương 1: Nguyên nhân
[CP] Chương 2: Ngoài ý muốn 1
[CP] Chương 4: Phản ứng thái quá
[CP] Chương 5: Chúng ta kết hôn đi
[CP] Chương 6: Lâm - diễn viên - Tiêu online
[CP] Chương 7: Hợp tác 1
[CP] Chương 8: Hợp tác 2
[CP] Chương 9
[CP] Chương 10
[CP] Chương 11
[CP] Chương 12
[CP] Chương 13
[CP] Chương 14
[CP] Chương 15
[CP] Chương 16
[CP] Chương 17
[CP] Chương 18
[CP] Chương 19
[CP] Chương 20
[CP] Chương 21
[CP] Chương 22
[CP] Chương 23
Phiên ngoại 1: Mang thai
Phiên ngoại 2: Sinh em bé
Phiên ngoại 3: Ghen
Phiên ngoại 4: Bọn nhỏ 1
Phiên ngoại 5: Bọn nhỏ 2
Phiên ngoại 6: Hoàn toàn văn

[CP] Chương 3: Ngoài ý muốn 2

5.5K 211 16
Από banhcanhodangyeu

Truyện chỉ được đăng tải ở wattpad Bánh cá nhỏ, các bạn thương tui thì vui lòng không đọc ở chỗ khác và đọc ở nhà chính chủ edit nha. Cảm ơn rất nhiều!💋

-------------------------------------

Thẩm Thư đứng ngoài cửa theo phản xạ đưa tay che kín mắt Thẩm An.

Mà Phương Nghiên sau khi nghe thấy âm thanh kinh ngạc kia của Thẩm Thư, lại nhìn thấy hai cha con Thẩm Thư Thẩm An đứng ở ngoài cửa cũng làm y sợ tới mức lập tức trùm chăn lên người.

Lúc này y mới nhận ra mình vẫn còn đang trần truồng. Thẩm Thư thì không có vấn đề gì, tuy rằng biết Thẩm An có thể cũng không hiểu, nhưng để trẻ con nhìn thấy bộ dạng này của y như vậy vẫn là không tốt lắm.

Ngay cả Lâm Tiêu đứng ở cửa cũng chợt cảm thấy hơi đau đầu với tình huống hiện tại. Bị ai bắt gặp cũng được, nhưng cố tình lại là Thẩm Thư.

Nếu bây giờ anh ta không giải thích chuyện này rõ ràng, cho dù Phương Nghiên không thèm để ý thì sợ là Thẩm Thư cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Huống chi, từ biểu hiện vừa rồi của Phương Nghiên, căn bản không giống như không thèm để ý chút nào mà rõ ràng là rất để ý chuyện này. 

Lâm Tiêu nhớ tới dáng vẻ ngây ngô của Phương Nghiên lúc làm chuyện đó tối hôm qua, có thể chắc chắn rằng đó là lần đầu tiên của y. Lại nói tiếp, muốn trách thì phải trách cả hai người bọn họ đều uống quá nhiều.

Đêm qua Phương Nghiên cầm thẻ phòng đi nhầm phòng, lúc phát hiện cửa mở không được liền gõ cửa liên tục, Lâm Tiêu bị làm ồn đến mức chịu không nổi mới ra mở cửa. Mà Lâm Tiêu cũng vì men rượu làm đầu óc nóng lên, thả Phương Nghiên vào phòng.

Rốt cuộc hai người bắt đầu từ khi nào và bắt đầu như thế nào, ai cũng đều không nhớ rõ. Chỉ nhớ rõ loại cảm giác này thực mất hồn.

Đương nhiên, Lâm Tiêu đã rất sảng khoái, nhưng Phương Nghiên sau cuộc mây mưa lại có thêm mấy "di chứng" thực rõ ràng... thắt lưng đau nhức, hai chân mềm nhũn gần như đứng không vững.

Vốn Lâm Tiêu thấy Phương Nghiên đi lại khó khăn, trong lòng mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng vẫn dự định ôm Phương Nghiên lên đưa y rời khỏi khách sạn.

Dù sao cũng là vì anh ta nên Phương Nghiên mới gặp phải tình huống này, Lâm Tiêu cũng không phải loại người "ăn" xong liền phủi bỏ trách nhiệm.

Nhưng Phương Nghiên lại cảm thấy một tên đàn ông to lớn như y lại bị ôm ra ngoài thực sự quá mất mặt, sống chết không chịu, cho nên biến thành Lâm Tiêu đỡ y đi, cũng từ chối sự giúp đỡ của Thẩm Thư.

Phương Nghiên thực sự rất muốn đẩy cái tên Lâm Tiêu đang đỡ mình ra, nhưng tưởng tượng đến cảnh sau khi đẩy anh ta ra có thể mình sẽ ngã "sấp mặt" liền để mặc cho anh ta đỡ mình đi, lại gần như dồn hết trọng lượng cơ thể đè vào người Lâm Tiêu. 

Dù sao đầu sỏ gây tội cũng là anh ta, đây là việc anh ta nên làm! Phương Nghiên "hung hăng" nghĩ. 

Cũng may xe đỗ ở bãi đậu xe ngầm của khách sạn, đi không lâu lắm đã tới nơi, Phương Nghiên lập tức leo lên xe cùng Thẩm Thư trở về nhà riêng, đương nhiên cả Lâm Tiêu cũng đi cùng.

---

Phương Nghiên thật vất vả mới tắm rửa xong, "khập khiễng" từ trong phòng tắm bước ra. Mà Thẩm Thư đã ngồi sẵn ở trong phòng chờ y một lúc lâu.

"A Nghiên... Tình huống giữa cậu và Lâm Tiêu... rốt cuộc là như thế nào?" 

Thẩm Thư châm chước một chút mới mở miệng, muốn hỏi rõ ràng giữa Phương Nghiên và Lâm Tiêu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải bọn họ luôn chán ghét đối phương sao, tại sao đột nhiên lại...?

Phương Nghiên che che mặt mình, điều chỉnh sắc mặt một chút để tránh dạo đến Thẩm Thư cũng như tránh làm cậu lo lắng quá. 

Vừa nãy ở trong phòng tắm tắm rửa, Phương Nghiên đau đến mức thiếu chút nữa đã bật khóc, tâm tình cũng trở nên đặc biệt không tốt. Nói chính xác hơn, sau khi thức dậy vào buổi sáng, Phương Nghiên phát hiện y và Lâm Tiêu say rượu làm loạn thì tâm trạng đã không tốt.

Đối với loại chuyện này, Phương Nghiên tương đối bảo thủ, trong mắt y những chuyện như lên giường chỉ có thể làm với đối tượng kết hôn, lại nhất định phải sau khi kết hôn mới được làm.

Tuy trước kia Phương Nghiên cũng từng có một vài đối tượng hẹn hò, nhưng y chưa bao giờ ngủ với bất kỳ ai. Thực ra cũng không hẳn là đối tượng hẹn hò, chỉ là quen nhau một thời gian xem có hợp không. Nếu phù hợp thì kết giao, không phù hợp thì tách ra.

Cha mẹ của Phương Nghiên đều qua đời sớm, đám thân thích đều nhìn chằm chằm vào chút di sản ít ỏi mà cha mẹ để lại cho y, cùng với khách sạn Thanh Diệp. 

Nếu không phải tính cách y cứng rắn, còn cố tình làm ra vẻ "đanh đá thô lỗ" thì khách sạn mà cha mẹ để lại cho y sợ là đã bị người khác chiếm từ lâu. 

Thẩm Thư khát vọng có người thân, có một gia đình. Sao Phương Nghiên lại không muốn như thế cơ chứ?

Bởi vì bọn họ đồng bệnh tương liên, cho nên năm đó sau khi Phương Nghiên biết được hoàn cảnh của Thẩm Thư đã mềm lòng thu lưu cậu.

"Uống nhiều quá, chuyện ngoài ý muốn thôi." Phương Nghiên buông tay che mặt, cố gắng làm ra vẻ lãnh đạm không thèm để ý đến chuyện đó.

Y và Lâm Tiêu căn bản không hề quen thuộc, cũng tính là không thích đối phương nên lần nào gặp cũng đều cãi cọ vài lần. Hiện tại lại bởi vì "uống nhiều quá" nên mới làm chuyện thân mật đó. 

Có điều ngoại trừ dùng ba chữ "ngoài ý muốn" để miêu tả, Phương Nghiên thật sự cũng không tìm được từ nào khác.

"Cậu biết mình thật sự không phải hỏi cái này mà, A Nghiên, bây giờ cậu vẫn ổn chứ?" Thẩm Thư đi theo Phương Nghiên ngồi xuống bên mép giường, lo lắng hỏi.

Phương Nghiên thoạt nhìn thật sự không tốt, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt vẫn còn màu xanh đen, dáng vẻ trông rất mệt mỏi.

"Vậy nếu không tốt thì sao?" Phương Nghiên nhíu mày, thần sắc có chút thống khổ, ngữ khí khó tránh khỏi trở nên mất kiên nhẫn.

Y có thể làm gì đây? Cùng Lâm Tiêu đánh một trận rồi ép anh ta kết hôn với y sao? Liệu y có thể đánh thắng được Lâm Tiêu hay không lại là một vấn đề khác.

Kết hôn? Nói ra lại thành trò cười! Trước bỏ qua chuyện y và Lâm Tiêu không có chút cảm tình nào, cho dù Lâm Tiêu có nguyện ý kết hôn với y để chịu trách nhiệm, Phương Nghiên y cũng không muốn gả cho anh ta!

"Được rồi, đừng quá lo lắng, coi như bị chó cắn một lần vậy. Tiểu Thư cậu ra ngoài trước đi, mình muốn ngủ một chút, tiện thể đuổi cái tên kia ra ngoài giúp mình! Hiện tại mình không muốn nhìn thấy anh ta!" Phương Nghiên nói xong liền chôn mình vào trong chăn.

Tâm tình hiện tại của y thực sự rất bực bội, cơ thể cũng kiệt quệ, không chỉ cơ thể mà tinh thần cũng uể oải vô cùng.

"... Vậy cậu cứ nghỉ ngơi cho thật tốt đi, mình ra ngoài trước nhé, A Nghiên." 

Thẩm Thư cẩn thận đắp chăn cho Phương Nghiên, sau đó mở cửa đi ra ngoài. Hiện tại tốt hơn hết nên để cho Phương Nghiên ở một mình để bình tĩnh lại.

Sau khi nghe thấy tiếng Thẩm Thư đóng cửa lại, tâm trạng luôn căng chặt của Phương Nghiên bỗng chốc sụp đổ.

Khóc không nổi, khi cha mẹ y ngoài ý muốn qua đời trong một vụ tai nạn, đến cả mảnh xương cũng không còn, nước mắt của y đã gần như cạn khô. Dù có chuyện gì xảy ra, y cũng phải kiên cường lên, nếu không cha mẹ y dưới suối vàng biết được sẽ rất lo lắng cho y.

Phương Nghiên cuộn chặt tay thành nắm đấm, dùng sức nện xuống giường để phát tiết. Cũng không biết qua bao lâu, đến khi tay y mệt đến mức không nhấc nổi, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi.

Trong khi Phương Nghiên nghỉ ngơi ở trong phòng, Thẩm Thư cùng Lâm Tiêu thì lại đang nói chuyện với nhau ở dưới phòng khách. 

Thẩm Thư muốn biết rốt cuộc Lâm Tiêu muốn tính toán như thế nào sau khi anh ta và Phương Nghiên đã xảy ra loại chuyện này. Dự định không thèm quan tâm, cứ như vậy bỏ qua chuyện này hay là muốn chịu trách nhiệm?

Theo Hàn Tử Việt trở về hơn một năm, Thẩm Thư đã thay đổi rất nhiều. Tính tình của cậu vẫn ôn hòa như vậy, nhưng những mặc cảm tự ti nhút nhát từng khắc sâu trong lòng cậu đã bị sự nuông chiều cùng với tình yêu của Hàn Tử Việt tiêu diệt hoàn toàn. 

Nếu Lâm Tiêu muốn giả ngu giả ngơ lừa gạt cho qua chuyện, Thẩm Thư tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Phương Nghiên chính là người nhà của cậu!

------

Bánh cá: Tuần này mình thật sự bận lắm luôn nên không thể đăng chap đều được, mọi người thông cảm cho mình nha🥺


Συνέχεια Ανάγνωσης

Θα σας αρέσει επίσης

207K 4.5K 132
Edit bởi tui!!!
372K 23.3K 15
Yêu qua mạng Tác giả: Lưu Thủy Thủy Editor: Cát Cánh Thể loại: Giáo thảo công x Câm điếc thụ, ABO, 1x1, HE.
235K 20.4K 61
Gemini nhìn vậy chứ không phải như vậy, hắn không phải là người đơn giản nhưng cách Fourth đã nghĩ về hắn. ... ‼️ Don't repost - 3 ngày / 1 chap - t...
Hàng Ma Tháp Από Vô Song

Εφηβική Φαντασία

26.6K 1.1K 20
Truyện đăng đã được xin phép ^^ Tác giả : Công Tử Hoan Hỉ Thể loại: Cổ trang, đam mỹ, huyền huyễn, nhất thụ nhất công Tình trạng: Hoàn Nguồn: https:...