|Taehyung X Y/N | Chào em, kh...

By jocastaloveyou

137K 6K 1.4K

-Em là người đầu tiên khiến anh có "một đêm say" -Nếu em gật đầu là đồng ý, lắc đầu nghĩa là không phủ nhận. ... More

1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8.
9.
10.
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17.
18.
19.
20.
21.
22.
23.
24.
25.
26.
27.
28.
29.
30.
31.
Chap đặc biệt: Marry me Juliet! (JIN X Y/N)
Chap đặc biệt: Enemy (TAEHYUNG X Y/N)
32.
33.
34.
35.
36.
37.
38.
39.
40.
41.
42.
43.
44.
45.
46.
48.
49.
50.
51.

47

536 23 19
By jocastaloveyou

Tiếc, có tiếc, nói không tiếc, là nói dối! Người ấy với cô như tri kỉ, nhưng! "Anh ấy" đối với cô...là tín ngưỡng...

_________________

Y/n lững thững bước vào cái tiệm nhỏ, thẫn thờ đặt mình xuống ghế, gắng gượng nhìn lại những bức ảnh đã ám mùi của thời gian, nó đẹp lắm, in dấu những nụ cười tuổi 18 đôi mươi, cái thời vô lo vô nghĩ...

Chống tay xuống bàn, cô khẽ chợp mắt, nhưng ngủ sao nổi khi nỗi đau kia cứ dày vò, nước mắt rơi lã chã, y/n nhớ họ, nhớ cái tình bạn thanh thuần ấy, nhớ cả cái kẻ tâm thần tri kỉ kia, khóc không ngừng khi nghĩ về những năm tháng, những năm tháng mình đã đi qua, mãi mãi.

Y/n gần như đã có tất cả, một sự nghiệp rực rỡ, một tình yêu đáng ngưỡng mộ, một mái ấm hạnh phúc, nhưng lại mất họ mãi mãi...

-Y/n...

Một bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai cô.

-Jin...à không...xin lỗi...cậu Hwan._Cô ngập ngừng lau những giọt nước mắt.

-Cô hoàn toàn có thế coi tôi là anh ấy, nếu điều đó khiến cô khá hơn.

-Không, cậu thực sự rất giống anh ấy...nhưng anh ấy, chỉ có một._Y/n đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn ra bầu trời trong xanh, cố tìm một "ánh sao" giữa ban ngày.

Cậu trai dang rộng tay, đứa ánh mắt có chút cứng nhắc nhìn y/n, có lẽ, cậu cũng đang cố tập làm "người kia".

-Tôi nghĩ, cô cần một cái ôm?_Cậu ta khẽ nghiêng đầu.

Khoảnh khắc ấy y/n chợt oà lên như một đứa trẻ, tuy không phải anh ấy, nhưng những điều thứ máy móc này làm lại khiến cô nhớ anh ấy đến vậy, nhớ những lần anh dịu dàng dỗ cô, nhớ sự ân cần nuông chiều, nhớ, chỉ là rất nhớ.

Cô nhào vào lòng cậu ta, nức nở mà khóc, ôm cậu ta thực sự rất lạnh, nhưng mùi hương vương trên áo cậu lại rất thân thuộc, nó dễ chịu lắm, nó đã an ủi phần nào, xoa dịu phần nào cái vết thương kia.

Những người cô coi là tri kỉ, gắn bó với cô hơn cả thập kỉ, lần lượt từ bỏ cô.

Có phải, vì tình yêu dành cho thiếu gia họ Kim kia mà cô đã đánh đổi tất cả không? Có phải vì tình yêu này mà jin hoá điên, rồi cuối cùng chết, và vì cái chết này mà cô mất đi người bạn kia không? Liệu...?

Ý nghĩ chợt thoáng qua đầu cô.

Không, không phải vậy, vốn dĩ cô chưa một lần tổn thương họ, nếu có trách, thì trách cái thứ "tình tay ba" khốn nạn kia, trách cái thứ tình cảm khốn nạn nảy sinh trong tình bạn ấy

Đôi mắt sưng húp vì khóc khiến cô thiếp đi lúc nào không hay.

"Cạch"

-Y/n, anh mua...

-Suỵt, cô ấy ngủ rồi.

Điều trước mắt có chút khiến Taehyung chạnh lòng, ngay cả việc bảo vệ người ấy anh còn không làm được, giờ còn thua một cái máy, chính anh cũng phải nhận rõ thứ cô ấy cần là một người có thể cho cô ấy một bờ vai vững chắc chứ không phải một cuộc sống nhung lụa sung túc nhưng đầy sóng gió.

Anh đặt hộp cơm lên bàn, khẽ xoa nhẹ gương mặt mệt mỏi của người thương.

-Anh...xin lỗi.

-Tôi biết lý do vì sao tôi tồn tại, tôi biết cậu chủ đã kỳ vọng tôi đến nhường nào, mong tôi thay anh ấy chăm sóc cô y/n. Nhưng tôi lại mong anh là người thay cậu chủ yêu chiều cô ấy. Tôi chấp nhận việc mình tồn tại là vô nghĩa, chỉ mong thế giới nhẹ nhàng với người con gái này hơn.

Anh đưa mắt nhìn lên gương mặt vô hồn ấy, đây thực sự là những điều mà một thứ máy móc không cảm xúc có thể nói ra ư? Nó thực sự khiến anh phải ngẫm.

-Cô ấy là của anh._Cậu khẽ gỡ tay y/n và đưa về phía anh._Từ này cô ấy mãi mãi là của anh, không ai tranh giành nữa, chỉ mong anh hãy cho cô ấy một tình yêu, một sự nuông chiều mà cô ấy xứng đáng được nhận.

Anh ôm lấy cô gái nhỏ, nàng nằm gọn trong vòng tay ấy, vuốt ve mái tóc em, anh cũng nhắm mắt lại, càng ôm chặt em hơn.

-Y/n, xin lỗi, anh đã tới trễ, nửa đời trước anh ta đã chăm sóc em, nửa đời này, em phó thác cho anh nhé...?

______________________

"Cạch"

-Y/n!

Gã anh trai Hoseok kia hốt hoảng lao vào tiệm.

-Anh bị điên à! Cái gì cũng phải từ từ chứ! Chị y/n với anh Taehyung về nhà ngủ rồi! Làm người ta giật cả mình!_Ami nổi đoá nhảy dựng lên mà chửi rống vào cái mặt tên kia.

-Ais, biết thế không tới, đụng phải cái bản mặt cô._ Hắn cau mày quay ngoắt đi._Tụi nó về rồi, thế cô còn ở đây làm gì?

-Anh không nhìn cái mớ hổ lốn từ trong ra ngoài à? Chị y/n thì mệt, anh Taehyung thì phải chăm vợ, tôi không dọn thì ai dọn?

-Gớm, chuyện xảy ra hơn một ngày rồi mới đến thăm, họp báo còn chả thấy mặt. Bày đặt hốt hoảng quan tâm này kia, ra vẻ cho ai coi vậy? Sao hay ra dẻ quá z.

Ami miệng cằn nhằn, tay tranh thủ dọn đống giấy bút trên bàn, thi thoảng không quên quay ra liếc anh một cái.

-Thì....thì tôi có việc gấp!

-Việc gì mà khiến Jung thiếu bỏ cả em gái để chạy theo vậy?

-Thì...nè! Sao bắt bẻ quá vậy!

Từng câu từng chữ của Ami xéo sắc không tả nổi, có lẽ em ghét cái tên này lắm.

Em hậm hực vừa cầm cái chổi, vừa liếc hắn mấy cái.

-Thôi! Đừng có liếc nữa, đưa đây làm cho, một mình con mụ như cô thì dọn đến bao giờ._giật lấy cái chổi.

-Anh!_Em trừng mắt, nhưng hắn đang giúp em, chả có cớ để bắt bẻ nữa.

Em tranh thủ ngồi một góc nghỉ ngơi, cầm lấy tách trà nóng vừa pha mà nhâm nhi, ngẩng đầu lên, đập vào mắt em là một nam nhân cao ráo, tóc tai gọn gàng, sơ mi trắng quần đen, đang khom người cặm cụi quét nhà, từ góc độ này, trông anh ta...cũng khá đẹp trai đó chứ, dáng vẻ này...thật ra cũng không đáng ghét lắm. Sống mũi cao thẳng kia khiến em muốn thử chạm vào, anh ta...đẹp đến vậy sao.

"Ais! Tỉnh táo lên! Thứ mu muội!"

-Nè! Tính ngồi không để tôi làm một mình à?!

-Hả?_Em giật mình đặt tách trà xuống._Thì từ từ chứ, nãy dọn mệt chết đi được, để tôi ngồi nghỉ tí chứ!

Ami hậm hực bật dậy, em đi vô trong rồi bước ra với hai cái khăn mới giặt.

-Nè!

-?

-Ra lau cửa kính đi kia, không thấy nó dính đầy mấy cái thứ tởm lợm à?

-Không có mồm à? Cứ nè nè bố ai mà biết được!

-Ais cái thằng này!_Ami giơ tay doạ nạt.

-Này này, y/n là em gái tôi, cô em còn kém tuổi y/n, tức là kém cả tuổi tôi đấy, ăn nói cho đàng hoàng vào.

-Đàng hoàng gì với cái loại anh, đi lau kính đi, lắm mồm!

Họ lườm nhau mấy cái rồi hậm hực bỏ đi mỗi người lau một mặt kính, anh kia lau mặt ngoài, chị này lau mặt trong.

Chiếc kính bẩn đục không thể nhìn qua nổi giờ đã sáng bóng trở lại, và cái khoảnh khắc kính đã có thể nhìn thấu qua, cái khoảnh khắc mà cả hai cùng bỏ tấm giẻ lau xuống, ánh mắt họ chạm nhau...

Có chút...rung rinh nhỉ?

___________________

bất ngờ chưa=))) tưởng tui drop chứ gì=))))

iu cả nhà=)))

Continue Reading

You'll Also Like

219K 11.8K 107
Fanfic BTS×Y/n ( LƯU Ý KHÔNG CHUYỂN VER) Mọi chuyện diễn ra ở tương lai đều bắt đầu từ quá khứ . Từ một cô bé vô từ hồn nhiên lại trở thành một con...
402K 25K 52
Warning: 🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, dễ gây ức chế, cân nhắc khi xem (có vài câu tớ lấy từ Pin nha) ❌ Truyện không áp dụng lên đời thực, người thật...
78.8K 8K 44
Những vì tinh tú bật cười khúc khích Ở đây có cp mà hong ai ship
36K 1.8K 12
Đứa con thứ 6. Bạn có hứng thú với gà nhà YG?! Bạn có hứng thú với gà nhà SM?! Bạn có hứng thú với gà nhà JYP?! Bạn có hứng t...