[Hoàn][ĐM] Cậu Ấy Đang Lén Lú...

By annhaa123

1M 82.7K 7.3K

Tác giả: Lộ Quy Đồ Độ dài: 172 chương + 5 PN Tình trạng bản raw: Đã hoàn. Tình trạng bản edit: Đã hoàn Thể lo... More

Giới Thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75 (P)
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90 (P)
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99 (P)
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109 (P)
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113:
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120 (P)
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130 (P)
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140 (P)
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150 (P)
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172 (Hoàn)
Ngoại truyện 1
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 3
Ngoại truyện 4
Ngoại truyện 5

Chương 84

5.3K 398 29
By annhaa123

[Nhà [Tần Lĩnh CP].]

[Người dậy sớm có đường ăn, ở căng tin gặp được trùm trường và học thần đang ăn sáng.]

[Bổ sung, một bàn, mặt đối mặt ~]

[Cái này có là gì, cũng không phải chưa từng thấy qua. Buổi trưa hai người thường xuyên cùng nhau ăn cơm đó, nếu không nhà CP của chúng ta làm sao có được? Chúng ta cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không tùy tiện lôi kéo người xa lạ ngặm đường.]

Lúc Hoàng Đồng Huyên đánh ra dòng chữ này cảm thấy vô cùng tự hào. Bởi vì cô nhạy bén nhất, ở cùng một lớp, sớm phát hiện ra giữa trùm trường và Bùi thần có chút không thích hợp. Nếu bắn đại bác không tới, là bạn học không có tương tác gì với nhau thì cô cũng không có rảnh để dựng nhà CP.

[NONONO, buổi trưa ăn cơm còn có Trương Gia Kỳ, sáng nay chỉ có hai người! Hơn nữa, trùm trường và học thần còn ăn chung một cái bánh!]

[! ! !]

[! ! !]

[A a a a a! ! ! Thật hay giả đấy, hai người ăn chung một cái bánh? Đây là mối quan hệ bạn bè nam nữ gì chứ, ngay cả tớ với mẹ tớ còn chưa ăn chung một chiếc bánh đâu. Mẹ tớ ghét nước bọt của tớ.]

[Tớ điên rồi tớ điên rồi, trùm trường và học thần thật sự cùng nhau à? Yêu đương rồi? Ai tới cho tớ một bình oxy đi!]

[Hai người họ ở bên nhau à? Tại sao ngày nào tôi cũng theo nhà mà lại không biết? Chuyện khi nào? Tỏ tình lúc nào? Ai tỏ tình trước? Đây đều là vấn đề!]

[Khoan đã khoan đã cậu đừng phấn khích. Hiểu lầm thôi, ăn chung một chiếc bánh nhưng mà là học thần bẻ ra, đưa cho trùm trường một nửa <hình ảnh>, chụp lén nên hơi mờ.]

[. . .]

[. . .]

[. . .]

[Chỉ có thế này? Chỉ có thể nhìn thấy hai cánh tay, hai nửa cái bánh, uổng công tớ vui vẻ nãy giờ.]

[Tớ nói mà. Cả ngày tớ cứ xem bài trong nhà, đồng thời chiếm một vị trí thuận lợi trong cùng một lớp học, không thể nào bỏ lỡ thông tin được . . Nhưng ăn cùng một chiếc bánh cũng rất ngọt ngào, mặc dù bẻ ra nhưng tớ chưa bao giờ thấy trùm trường chia đồ ăn cho người khác, đương nhiên trước đây cũng không có cơ hội để thấy.]

[Bánh không tệ, giúp tớ mua một cái với, tớ muốn cái giống như vậy, cảm ơn chị em!]

[+ Số thẻ học sinh, tớ muốn nếm thử bánh tình yêu, ai chia sẻ với tớ không?]

[Một đấm bay từng người một, muốn ăn tự mình đến căng tin mà mua. Phải rồi, trò chơi có tiến triển gì không? Tớ nghĩ rằng trực giác của tớ sẽ không sai đâu, nhất định có kẹo.]

Một phút sau, bạn nữ nói hôm qua kiểm tra đã online.

[Nói cho mọi người một tin tức xấu, cp Tần Lĩnh của chúng ta có thể BE rồi. Đừng đánh tớ, tớ cũng chơi trò chơi này, vị trí nhà có thác nước, ở vách đá phía tây nam có thể nhìn thấy cánh đồng hái thuốc. Tớ tập trung khu vực này, sau đó lật qua mấy khu vực lớn, cuối cùng tìm được cùng một loại ở khu Bốn có một ngôi nhà mới xây, thông tin nhà ở là của Thiên Trì Nhất Khoát, đại thần nổi danh trong trò chơi. Nhưng, quan trọng là, Thiên Trì Nhất Khoát có vợ rồi, còn là một em gái giọng nói rất mềm rất ngọt, kỹ thuật cực tốt.]

[Nếu nhà là của trùm trường, vậy trùm trường là Thiên Trì Nhất Khoát, nhưng Thiên Trì Nhất Khoát có vợ. . . Mọi người hiểu điều đó không?]

[! ! ! !]

[! ! ! !]

[Huhu khóc lớn, tớ không muốn hiểu, tớ không biết đâu.]

[Bánh tình yêu chẳng lẽ muốn biến thành bánh Võ Đại Lang sao?]

[. . .]

[. . .]

[. . .]

Bánh gà nướng mới đến tay không thơm nữa. Hoàng Đồng Huyên rầu rĩ gặm một miếng lớn, ngồi ở bàn phía sau, cẩn thận từng ly từng tí không hề bỏ ý định nhìn về bàn phía trước.

"Sao có thể BE được?"

"Chẳng lẽ học thần thật sự đi uống rượu mừng của trùm trường à?"

Hoàng Đồng Huyên lẩm bẩm, trái tim như dao cắt. Là cô kiên định cảm thấy không thích hợp, là cô chủ động mở nhà CP, lúc này mới không bao lâu đã xong đời sao?

Ngay lúc Hoàng Đồng Huyên cảm thấy chán nản, đắm chìm trong nỗi buồn CP mới gặm chết chắc rồi thì nhìn thấy nghiêng về phía trước, trùm trường cùng học thần ăn xong bữa sáng, một tay trùm trường bưng khay, tay kia xách túi sách cho học thần --

Ô.

Có gì đó không ổn.

Học thần cũng rất tự nhiên cầm điện thoại di động đặt trên bàn, vị trí đó là của trùm trường - điện thoại di động của trùm trường, sau đó trùm trường đặt khay xuống, học thần đuổi theo, mỉm cười nói chuyện, sau đó rất tự nhiên cầm điện thoại di động trên tay, nhét vào túi của trùm trường.

NHÉT, VÀO, TÚI, RỒI! ! !

Không phải cầm trên tay, không phải đưa cho trùm trường cầm, mà là trực tiếp nhét vào túi áo của trùm trường.

Hoàng Đồng Huyên ngây ngẩn cả người. Cô và các chị em cũng rất ít khi nhét điện thoại cho nhau như vậy, đương nhiên nếu hai tay của chị em cầm đồ bất tiện thì cô cũng có thể nhét hộ, chỉ là loại tình huống này rất ít.

Chưa kể bây giờ là trùm trường đó! Cô có chú ý qua, trước kia trùm trường ngồi cùng bàn với Trương Gia Kỳ, hai người rất ít khi tiếp xúc cơ thể, nhưng bây giờ học thần thả điện thoại di động tự nhiên như vậy, trùm trường cũng không né tránh, nhưng hình như có hơi cứng ngắc?

Nhưng không quan trọng!

Hoàng Đồng Huyên lập tức lấy điện thoại di động ra.

[Thưa các chị em, tớ nghĩ rằng CP của chúng ta không có BE, vẫn có thể cứu được.]

[Nhất định là hiểu lầm, tin tớ đi, thực sự ngọt ngào, đặc biệt ngọt ngào.]

[. . . Cậu ngốc luôn rồi à, bỏ đi.]

[Đừng tự lừa mình dối người nữa. Cậu nhìn trong nhóm kìa, giọng của vợ Thiên Trì Nhất Khóa trong game thật sự là em gái, có video]

[Huyên Huyên, chỉ cần chạy nhanh thì bi thương sẽ không đuổi kịp.]

[Đừng vùng vẫy nữa.]

Hoàng Đồng Huyên mở nhóm QQ, mở video mới gửi. Cô không biết chơi game nhưng quả thật có thể nghe thấy giọng nói của nữ game thủ, thanh lệ mềm mại làm nũng, trên đỉnh đầu là Vợ Của Thiên Trì Nhất Khoát.

Nhưng một màn vừa rồi -

Rốt cuộc là sai chỗ nào!!

Hoàng Đồng Huyên không tin tà, không đi diễn đàn không đi nói chuyện trong nhóm, cô nhất định phải hiểu rõ mới được.

-

Tuần này có đại hội thể dục thể thao.

Bắt đầu từ tuần trước, các tiết Thể dục đã được nắm bắt chặt chẽ hơn, không có chuyện giáo viên khác "mượn tiết" nữa. Giáo viên chủ nhiệm của mỗi lớp cũng nắm các hạng mục, có chuyện thì hỏi lớp phó thể dục tình hình của lớp.

Văn phòng giáo viên.

"Tiền lớp còn lại bao nhiêu?" Triệu Ngọc hỏi.

Lớp trưởng báo cáo một số, không phải là rất nhiều. Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, nói: "Hai ngày thứ năm, thứ sáu, chú ý đề phòng trúng gió, mua một ít nước hoắc hương chính khí, còn có bổ sung thể lực, miếng dán sốt gì gì đó. Những thứ này giao cho em, không đủ thì hỏi cô."

"Vâng."

Triệu Ngọc lại hỏi lớp phó thể dục, "Tiền Dương, hạng mục hiện tại của lớp chúng ta thế nào rồi? Tất cả đã đăng kí hết chưa? Tiết Thể dục em phải nắm chắc, tập luyện thì tập luyện, tất cả mọi người cố gắng hết sức."

"Tất cả đã hoàn thành rồi ạ, tiết Thể dục đầu tuần đã bắt đầu tập luyện."

"Được, tuần này có vất vả hơn một chút." Triệu Ngọc vừa nói vừa xem danh sách các hạng mục trong tay, nhìn thấy năm ngàn mét là Tần Trì Dã, Triệu Ngọc còn kinh ngạc.

Từ lúc khai giảng đến bây giờ, Tần Trì Dã đi học không nghe, thi cử không làm, tự học buổi tối thì trốn học, vừa nhìn đã biết là học sinh không nghe giảng, căn bản không có cảm giác vinh dự tập thể, kết quả lại báo năm ngàn mét.

Đó là một chuyện tốt.

Triệu Ngọc cảm thấy hòn đá Tần Trì Dã này cũng có thể cạy mở một khe hở. Lớp 11 rồi, nếu không cố gắng thật sự sẽ không kịp, vẫn phải nghĩ biện pháp liên hệ với phụ huynh Tần Trì Dã, hỏi một chút tình huống. Việc này để sau hẵng bàn.

". . . Bùi Lĩnh nhảy cao?" Triệu Ngọc sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Tiền Dương, "Bùi Lĩnh tự mình đăng kí?"

Tiền Dương: "Vâng, cậu ấy nói nhảy cao."

"Bùi Lĩnh nhảy thế nào?"

Tiền Dương lắc đầu, "Tiết Thể dục tuần trước Bùi Lĩnh không có cơ hội luyện tập, em cũng không rõ thực lực của cậu ấy."

Triệu Ngọc có chút lo lắng, nhưng lại cảm thấy có phải mình quá xem thường Bùi Lĩnh hay không? Kiểu học tập tốt thì sẽ vận động không tốt. Cô ngẫm lại, chỉ là một đại hội thể thao mà thôi, thi đấu thứ hai, Bùi Lĩnh muốn đăng kí thì đăng kí đi.

"Không có gì, luyện tập nhiều hơn là được. Nhắc các bạn chú ý đến cơ thể, đừng để bị thương."

"Dạ cô."

Nói xong, Tiền Dương và lớp trưởng rời khỏi văn phòng. Triệu Ngọc tìm danh sách liên lạc của phụ huynh, chủ yếu là tìm nhà Tần Trì Dã. Lần trước họp phụ huynh nhà Tần Trì Dã không có ai đến.

"Cô Triệu, lớp Bùi Lĩnh của lớp cô còn đăng kí nhảy cao à?" Giáo viên đối diện hỏi.

Triệu Ngọc vừa tìm đồ vừa nói: "Vâng, học sinh tự mình có hứng thú."

"Vậy sẽ làm chậm trễ thời gian mất."

"Tạm được, Bùi Lĩnh trong học tập có chủ ý của riêng mình, cũng tương đối ổn định." Triệu Ngọc nghe ra ý tứ bên trong, cười nói.

Tìm được rồi.

Giáo viên đối diện nói: "Cô Triệu may mắn thật, Bùi Lĩnh học tốt như vậy, lên lớp 12 cũng không lo."

Triệu Ngọc cười cười không nói lời nào. Trong lớp ai chủ nhiệm có một học sinh như Bùi Lĩnh, trong văn phòng luôn luôn bị ghen tị hai câu là chuyện bình thường. Sau này Bùi Lĩnh có được thành tích, thi trường học đều liên quan đến tiền thưởng của giáo viên chủ nhiệm, lúc bình chọn xuất sắc, giáo viên cao cấp cũng có thể phát huy tác dụng.

"Thời gian này rồi, cô Triệu còn muốn Bùi Lĩnh tham gia thể thao, đăng kí hạng mục?" Thầy Trịnh đột nhiên mở miệng, giọng điệu nghiêm túc, "Cô đây là không chịu trách nhiệm với Bùi Lĩnh, làm chậm trễ học sinh rồi."

Giáo viên đối diện sửng sốt một chút. Giọng điệu của thầy Trịnh sao cứ là lạ, lại còn đổi trắng thay đen. Vừa rồi chẳng phải lớp phó thể dục lớp 2 nói Bùi Lĩnh chủ động tự nguyện sap, sao đến miệng thầy Trịnh lại trở thành cô Triệu ép Bùi Lĩnh.

Văn phòng có mùi thuốc súng. Các giáo viên ngồi giữa các ô vuông làm việc không tham gia nói chuyện.

"Học sinh lớp 2 chúng tôi không phiền thầy Trịnh lớp 1 nhúng tay quản lý." Giọng điệu của Triệu Ngọc cũng lạnh nhạt, "Thầy Trịnh có thời gian rảnh rỗi thế này, không biết đại học thể dục của lớp 1 thế nào rồi?

Mọi người đều biết, tiết giáo dục thể chất của lớp 1 được 'mượn' nhiều nhất. Về cơ bản tất cả học sinh đều phải học tập, học tập, hầu như hiếm khi học tiết thể dục.

"Lời nói của cô Triệu có ý gì?" Thầy Trịnh đập bàn chất vấn.

Lửa giận của Triệu Ngọc cũng bốc lên.

-

"Trời ơi, chuyện lớn rồi. Chủ nhiệm lớp mình với thầy Trịnh lớp 1 cãi nhau!!!"

"Thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi."

"Không thể nào, lớp mình với lớp 1 thần mà, sao thầy ấy lại động đến cô Triệu?"

"Cô Triệu là nữ, đánh nhau phải chịu thiệt, đánh không lại."

Mọi người mồm năm miệng mười, lớp trưởng đứng dậy nói, "Trước tiên im lặng, đừng loan truyền bậy ba, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"

"Tôi nghe lớp 4 nói, cậu ấy vừa đến văn phòng nộp bài tập về nhà thì nghe thấy giáo viên của chúng ta và lớp 1 cãi nhau, sau đó đặc biệt hung dữ, hình như vì chuyện của Bùi Lĩnh."

Bạn học Bùi ngồi ở hàng ghế sau uống nước "Khụ khụ." bị sặc.

Tần Trì Dã trừng mắt bạn học vừa nói ở hàng ghế đầu, cúi đầu hỏi: "Cậu không sao chứ?"

"Khụ khụ, không sao." Bùi Lĩnh hắng giọng, ngẩng đầu lên phát hiện cả lớp đều nhìn mình, nhất thời: . . .

"Tôi chỉ là quần chúng uống nước." Bạn Bùi vừa đáng thương vừa vô tội, "Hơn nữa các cậu truyền cái này, lớp 4 truyền đến lớp chúng ta, có lẽ là nghe nhầm. Sáng sớm tôi mới đến, cái gì cũng chưa làm."

Sau đó, có bạn học đứng ở cửa truyền lời.

"Bùi Lĩnh, Lão Vương bảo cậu đến văn phòng lớn một chuyến."

Lão Vương là chủ nhiệm của phòng chính trị và giáo dục, văn phòng lớn là văn phòng của khối.

Bùi Lĩnh: . . . Buổi sáng cậu thực sự không làm gì cả.

Chỉ là cố ý nhét điện thoại di động cho Tần Trì Dã, tiện thể tiện tay cách đồng phục sờ eo Tần Trì Dã một cái-

Tần Trì Dã cứng đờ, cơ bắp có chút cứng rắn nhưng sờ rất tốt.

Nhưng cậu thực sự không làm chuyện gì xấu!

Bạn học Tiểu Bùi thiện lương có thể thề, cậu chỉ là sờ sờ, còn là cách quần áo, trùm trường cũng không tức giận hoài nghi cậu mưu đồ bất chính, bởi vì bị đôi mắt thiện lương chân thành vô tội của cậu làm cảm động, còn nói cảm ơn.

Hì hì hì hì.

"Tôi đi - một chuyến." Bùi Lĩnh đứng dậy ra khỏi lớp học.

Cả lớp 2 vừa nghe xong, từ một câu ngắn ngủi phân tích ra đủ thể loại.

"Nhất định vừa rồi giáo viên chúng ta với lớp Một đánh nhau là vì Bùi Lĩnh!

"Tôi cũng cảm thấy vậy, cũng kinh động đến Lão Vương rồi."

"Chuyện gì vậy, lớp 1 sao lại có nhiều chuyện như vậy."

"Lão lừa trọc lớp Một không biết xấu hổ, bắt nạt giáo viên của chúng ta."

Mặc dù tóc của thầy Trịnh không bị hói như Địa Trung Hải của thầy Nghiêm nhưng số lượng tóc cũng không phải là rất rậm rạp, cộng với khuôn mặt cứng nhắc, ai nhìn cũng sợ, bắt được bất cứ ai cũng chỉ trích. Học sinh ở riêng gọi là Pháp Hải, bây giờ giây biến thành một con lừa hói.

Tần Trì Dã nghe trong lớp thảo luận, phiền đến mức khuôn mặt đần thối ra. Hắn nghĩ đến mấy lời nói của mấy người lớp Một đêm qua, họ Trịnh muốn đào Bùi Lĩnh đến lớp Một.

Chuông reo.

Trương Gia Kỳ mới tỉnh ngủ, duỗi thắt lưng, vừa nhìn anh Dã ở hàng trước đứng lên đi ra ngoài, lập tức hai mắt lóe sáng, "Anh Dã, vào học rồi, anh đi đâu làm gì? Có phải là chơi game --"

Bóng người đã biến mất.

Trương Gia Kỳ không muốn học môn Ngữ Văn, nhìn anh Dã hừng hừng khí thế đi ra ngoài, chuyện trốn học đương nhiên phải tích cực tham gia! Chỉ là không nghĩ tới anh Dã lại bỏ buổi sáng.

Đuổi theo ngay lập tức.

Sau đó đến văn phòng lớn của khối.

Trương Gia Kỳ: ??

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn học Tiểu Bùi: Tôi chỉ sờ sờ thôi [vô tội chân thành tha thiết.jpg]

Continue Reading

You'll Also Like

43K 2.4K 9
Tác giả: Khiêm thiếu Editor: Hắc Miêu Giúp đỡ: Nhân tỷ, Đào boss Dịch: QT, gg dịch Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng bản edit:...
140K 8.3K 64
Tác giả: Tô Mang Thể loại: Hiện đại, Ngọt ngào, Học đường, 1v1 Nguồn raw: Tấn Giang Tình trạng: Đã hoàn thành Biên tập: Shion. | Bản biên tập phi lợi...
763 130 5
[Khi lá không còn theo gió bay] Tác giả: DeeHee (Mỳ Tôm Ngào Meme) Tag: KazuTomo, NiwaScara, KazuScara, soft, slowburn, boylove *** Trong một lần xử...
294K 24.6K 135
Tác giả: Hạnh Văn Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Học đường, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Chủ thụ, 1v1. Độ dài: 132 chương + 4 ngoại truyện. Truyện được c...