(ĐM) Chia tay sau tra công đi...

By OdaIris290

689K 32.2K 2.4K

Hán Việt: Phân thủ hậu tra công phong liễu Tác giả: Giang Hoa Tự Hỏa Tình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit:... More

🍴Văn án🍴
Chương 1: Cút xuống xe!
Chương 2: Người thông minh sẽ biết giá trị mình nằm ở đâu.
Chương 3: Quái vật bất nam bất nữ.
Chương 4: Thân thể của cậu tôi đã chán.
Chương 5: Tìm một kim chủ mới.
Chương 6: Cậu hạ tiện như vậy.
Chương 7: Cậu không xứng có gương mặt này (1)
Chương 8: Cậu không xứng có gương mặt này (2)
Chương 9: Hoàn toàn kết thúc.
Chương 10: Nửa bên mặt bị phá tướng.
Chương 11: Trẻ con đúng là phiền phức!
Chương 12: Đứa trẻ này là con của cậu?
Chương 13: Hạ tiện.
Chương 14: Từ nay về sau tránh đi Thịnh Diễn Chi.
Chương 15: Cậu dám tính kế tôi!
Chương 16: Hai rạch trên má trái?
Chương 17: Tôi có phải hay không đối với cậu thật tốt?
Chương 18: Tôi đã không còn thích anh!
Chương 19: Mặt cậu không được.
Chương 20: Vừa đe doạ vừa dụ dỗ.
Chương 21: Thay Giang Tinh Thần đội nồi.
Chương 22: Chúng con là người yêu.
Chương 23: Diễn như không diễn.
Chương 24: Giả làm người yêu.
Chương 25: Khiếp sợ!
Thông báo nhỏ xíu!!!📢
Chương 26: Đính hôn?
Chương 27: Quản sống chết cậu ta làm gì!
Chương 28: Quay xe!
Chương 29: Lửa giận.
Chương 30: Không cho phép cùng người khác dây dưa.
Chương 31: Cho cậu ta một chút giáo huấn.
Chương 32: Ấn đầu xin lỗi.
Chương 33: Thấy chết mà không cứu!
Chương 34: Muộn một bước.
Chương 35: Người của anh, anh tự lo!
Chương 36: Người phụ nữ nào sinh cho anh!?
Chương 37: Thích Lâm Cẩn? Buồn cười!
Chương 38: Tự mình đa tình.
Chương 39: Cậu chỉ là bị thương một chút thôi mà.
Chương 40: Cậu không cảm thấy hổ thẹn hay sao!
Chương 41: Đừng làm tôi mất mặt.
Chương 42: Chuyển nhà.
Chương 43: Tôi nên trừng phạt cậu thế nào đây?
Chương 44: Hãm hại.
Chương 45: Che chở người trong lòng.
Chương 46: Đừng có lại tới cầu xin tôi!
Chương 47: Biết được chân tướng (1)
Chương 48: Biết được chân tướng (2)
Chương 49: Luyện tập hôn.
Chương 50: Ai đầu tư cho Lâm Cẩn?
Chương 51: Đột phát hoả hoạn.
Chương 52: Cậu ngủ với tôi!
Chương 53: Ở chung
Chương 54: Cậu vẫn là tiện như vậy!
Chương 55: Chó nhà có tang.
Chương 56: Mượn rượu giả điên.
Chương 57: Bắt cóc.
Chương 58: Lựa chọn cứu ai.
Chương 59: Cùng đi M quốc với tôi.
Chương 60: Chúng ta ở bên nhau đi.
Chương 61: Quyết đoán dọn đi!
Chương 62: Hối hận.
Chương 63: Chậm rãi quên đi hắn.
Chương 64: Tôi sẽ không lại thay hắn đội nồi!
Chương 65: Sẽ không phải muốn chia tay hắn đi?
Chương 66: Thấy cậu đáng thương mà thôi!
Chương 67: Chia tay đi.
Chương 68: Kì thật tôi cũng không chán ghét cậu đến vậy!
Chương 69: Biết được chân tướng bán mình.
Chương 70: Người không quan trọng.
Chương 71: Chúng ta có thể thử xem?
Chương 72: Không bằng làm bạn giường.
Chương 73: Hắn đối với Lâm Cẩn có hứng thú.
Chương 74: Hoảng hốt.
Thông báo Wordpress🔐
Chương 75: Tìm không thấy Lâm Cẩn.
Chương 76: Là anh hại Lâm Cẩn!
Chương 77: Ba ba không cần con.
Chương 78: Thay cậu chiếu cố người nhà.
Chương 79: Em đừng chán ghét tôi.
Chương 80: Hắn quả nhiên gạt tôi!
Chương 81: Đừng làm tôi ghê tởm anh!
Chương 82: Lâm vào hôn mê lần nữa.
Chương 83: Hắn và Giang Tinh Thần quay lại?
Chương 84: Nhớ em đến phát điên.
Chương 85: Thiếu Thịnh Diễn Chi một ân tình.
Chương 86: Hắn đã trở thành quá khứ của Lâm Cẩn.
Chương 87: Em đừng ép tôi!
Chương 88: Dâng mạng cho em (1).
Chương 89: Dâng mạng cho em (2).
Chương 90: Lâm Cẩn đáng thương cậu mới cùng cậu ở bên nhau.
Chương 91: Tôi muốn.
Chương 92: Đàn ông khi yêu thật ấu trĩ.
Chương 93: Thích em ghen vì tôi.
Chương 94: Xét nghiệm ADN.
Chương 95: Không bằng tiễn thằng nhóc kia đi.
Chương 96: Lâm Cẩn giường chiếu.
Chương 97: Em là của tôi!
Chương 98: Quyết không thoả hiệp!
Chương 99: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Chương 100: Muốn đem Lâm Cẩn giấu đi.
Chương 101: Em muốn gì tôi đều cho em.
Chương 102: Xin lỗi!
Chương 103: Chỉ có Lâm Cẩn mới ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn.
Chương 104: Đừng lấy tình cũ tới phiền tôi!
Chương 105: Không khoe ân ái sẽ chết!
Chương 106: Muốn Lâm Cẩn sinh con cho hắn.
Chương 107: Hôn không đủ.
Chương 108: Con trai của ba.
Chương 109: Anh có muốn có thêm một đứa nhỏ nữa không?
Chương 110: Gặp lại Giang Tinh Thần.
Chương 111: Có bệnh thì đi khám đi!
Chương 112: Ở trong lòng anh, em là quý giá nhất.
Chương 113: Anh yêu em.
Chương 114: Phiên ngoại.
Hi x Phong 1: Tự mình đa tình.
Hi x Phong 2: Đừng có gây sự vô cớ.
Hi x Phong 3: Mất mặt.
Hi x Phong 4: Hảo tụ hảo tán*.
Hi x Phong 5: Em tốt nhất đừng có xuất hiện trước mặt tôi.
Hi x Phong 6: Em làm tôi cảm thấy rất bối rối.
Hi x Phong 7: Cũ không đi, mới không tới.
Hi x Phong 8: Phụng tử thành hôn.
Hi x Phong 10: Em với cô ta là thật?
Hi x Phong 11: Bởi vì quá thích em.
Hi x Phong 12: Thẳng thắn sẽ được khoan hồng.
Hi x Phong 13: Không cho phép thích người khác.
Hi x Phong 14: Tần Phong đảm bảo.
Hi x Phong 15: Chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa.
Hi x Phong 16: Hoảng hốt.
Hi x Phong 17: Con thích em ấy.
Hi x Phong 18: Gặp em lần cuối cùng.
Hi x Phong 19:
Hi x Phong 20: Bạn trai mới của Lê Hi?
Hi x Phong 21: Gặp lại.
Hi x Phong 22: Chỉ muốn kết hôn với Lê Hi.
Hi x Phong 23: Cậu cũng chơi Tần Phong một lần.
Hi x Phong 24: Anh chỉ muốn em ấy.
Hi x Phong 25: Anh chờ không kịp.
Hi x Phong 26: Chúng ta kết hôn đi.
Phồn x Nhiên 1: Tin nhắn quấy rối.
Phồn x Nhiên 2: Cho cậu nhìn chút nhan sắc.
Phồn x Nhiên 3: Nhất định là Cố Dư Nhiên!
Phồn x Nhiên 4: Bị người bịa đặt.
Phồn x Nhiên 5: Tin nhắn quấy rối là cậu gửi?
Phồn x Nhiên 6: Cậu đừng đi.
Phồn x Nhiên 7: Tôi biết vì sao Cố Dư Nhiên lại thích cậu.
Phồn x Nhiên 8: Ngủ cùng nhau.
Phồn x Nhiên 9: Coi như trong lòng cậu nói thích tôi.
Phồn x Nhiên 10: Gọi anh.
Phồn x Nhiên 11: Thật muốn cậu.
Phồn x Nhiên 12: Dọn ra ở chung.
Phồn x Nhiên 13: Cậu đừng hận tôi.
Phồn x Nhiên 14: Cậu trói tôi lại đi.
Phồn x Nhiên 15: Tôi đi cùng cậu.
Phồn x Nhiên 16: Mang thai.
Phồn x Nhiên 17: Anh có muốn đứa nhỏ này không?
Phồn x Nhiên 18: Khoá chặt cả đời (Kết)
Dương x Dịch 1: Biến cậu thành phụ nữ để dùng?
Dương x Dịch 2: Cậu ta câu dẫn tôi.
Dương x Dịch 3: Chứng minh xu hướng giới tính.
Dương x Dịch 4: Miệng cậu ta thật ngọt.
Dương x Dịch 5: Giới gay rất loạn.
Dương x Dịch 6: Chịu uất ức.
Dương x Dịch 7: Chọc vợ tức giận thì phải làm sao?
Dương x Dịch 8: Sao cậu có thể không phải gay?
Dương x Dịch 9: Không bằng làm bạn giường?
Dương x Dịch 10: Đánh nhau!
Dương x Dịch 11: Tôi và Dương Dương kết hôn.
Dương x Dịch 12: Công khai.
Dương x Dịch 13: Luyện tập hôn.
Dương x Dịch 14: Nhật ký của Tịch tiên sinh ( 1 )
Dương x Dịch 15: Nhật ký của Tịch tiên sinh ( 2 )
Dương x Dịch 16: Anh yêu em (Kết)

Hi x Phong 9: Đường ai nấy đi.

2.4K 130 7
By OdaIris290

"Được thôi!" Lê Hi hướng Tần Phong lộ ra một biểu tình khiêu khích, giữ chặt tay Tô Mạn Y, bước qua Tần Phong rời khỏi đại sảnh.

Trong lúc chờ thang máy, Tô Mạn Y nhìn vẻ mặt không vui của Lê Hi, thử nói: "Tần đạo diễn hình như không thích Lê tổng đưa tôi về."

Lê Hi trong lòng có chút phiền, cười nhạo nói: "Quan tâm hắn có thích hay không làm gì, hắn chẳng là cái thá gì hết."

Vừa dứt lời, Tần Phong từ trong đại sảnh đuổi tới, một phen nắm lấy tay Lê Hi, liếc mắt nhìn Tô Mạn Y một cái: "Tôi có lời muốn nói với em ấy, Tô tiểu thư đi về trước đi."

Tô Mạn Y nghĩ nghĩ, kim chủ tới tay lại bị bỏ lỡ xác thật có hơi đáng tiếc, bất quá nếu có thể bán một nhân tình cho Tần Phong thì cũng không tồi.

Vì thế hơi mỉm cười nhìn về phía Tần Phong: "Vậy tôi đành về trước vậy."

Tần Phong gật gật đầu, xem như đồng ý nợ cô nhân tình này.

Lê Hi lại cảm thấy mặt mũi đều bị ném đi.

Tô Mạn Y vừa đi, cậu liền nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Tần Phong: "Anh dựa vào cái gì kêu cô ấy rời đi?"

Sắc mặt Tần Phong trầm xuống: "Em muốn lên giường với cô ta?"

"Đúng! Tôi tình cô ấy nguyện, anh quản nhiều như vậy làm gì? Nếu anh cũng coi trọng cô ta, thì tự mình đi tìm!"

"Câm miệng!"

Tần Phong gầm nhẹ, vẻ mặt âm trầm, đem Lê Hi đẩy mạnh vào trong thang máy.

Lúc này thang máy chỉ có hai người bọn họ, Tần Phong nhìn Lê Hi, đột nhiên cúi đầu hôn xuống!

"Cút!" Lê Hi lập tức nắm chặt tay, một quyền đánh qua.

Tần Phong không kịp phòng bị, nơi cằm bị ăn một quyền, mắt kính cũng bị đánh rớt xuống.

"Cút đi tìm vị hôn thê của anh!" Cảm xúc Lê Hi dị thường kích động, giống như đã tích tụ trong khoảng thời gian dài, một giây kia lập tức bạo phát.

"Tôi không phải là tình nhân của anh, vẫy tay thì tới, xua tay thì đi! Anh con mẹ nó không quản được nửa thân dưới thì đi tìm người khác, đừng có chạm vào tôi! Tôi cũng không có tiện như vậy!"

Sắc mặt Tần Phong trầm xuống, không nói một lời, ánh mắt âm u nhìn Lê Hi, trong mắt là thứ cảm xúc Lê Hi nhìn không hiểu.

Lê Hi bị nhìn đến bực bội không thôi, lại nghĩ đến vừa rồi tên tra nam này đuổi Tô Mạn Y đi, lại tức giận nắm cổ áo Tần Phong.

"Anh bớt quản chuyện của tôi đi! Anh cùng Triệu Uyển Hi lên giường, tôi có cản anh sao? Anh làm cô ta lớn bụng rồi muốn kết hôn với cô ta, tôi có cản anh sao?"

Nói tới đây, Lê Hi châm chọc nói: "Thời điểm chúng ta còn ở bên nhau, hai người đã qua lại với nhau rồi? Bằng không Triệu Uyển Hi làm sao có thể mang thai, anh sẽ không phải vội vàng muốn kết hôn với cô ta!"

"Em đang nói hươu nói vượn cái gì!" Tần Phong nhíu mày, "Tôi chưa từng chạm qua Triệu Uyển Hi, cô ấy cũng không mang thai. Em nghe được mấy chuyện này từ đâu?"

Lê Hi đương nhiên không có khả năng thừa nhận chính mình trộm lên mạng tìm kiếm tin tức của hắn, cười lạnh nói: "Làm sao anh biết cô ta không mang thai? Chẳng lẽ anh hiểu rất rõ cơ thể của cô ta?"

Tần Phong giải thích: "Kiểm tra sức khoẻ trước hôn nhân là một việc rất cần thiết, cho dù tôi không quan tâm, trưởng bối nhà chúng tôi cũng sẽ quan tâm."

Lỡ như Triệu Uyển Hi có bệnh không thể mang thai, Tần lão phu nhân chắc chắn sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này, mà Triệu gia bên kia cũng lo lắng Tần Phong có bệnh kín.

Cho nên sau khi hai nhà đính xuống hôn lễ, Tần Phong cùng Triệu Uyển Hi đều phải đi kiểm tra sức khoẻ toàn thân.

Bất quá những việc này Tần Phong cảm thấy không cần thiết phải nói cho Lê Hi.

"Kiểm tra sức khoẻ trước hôn nhân?" Lê Hi hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Tần Phong chính là đang khoe khoang, khoe hắn và Triệu Uyển Hi sắp bước vào cuộc sống hôn nhân hạnh phúc.

Tần Phong nhìn Lê Hi: "Em không tin tôi."

Lê Hi khoanh tay trước ngực, một bộ dáng chẳng hề để ý nói: "Tôi tin hay không cũng chẳng có quan hệ gì. Nhưng hiện tại tôi lại rất tò mò, đêm nay anh nổi điên cái gì vậy? Tại sao lại hôn tôi?"

"Không tại sao cả." Tần Phong nhặt mắt kính, một lần nữa đeo lên, thần sắc khôi phục bình tĩnh, phảng phất như khuôn mặt thâm trầm vừa rồi đem Tô Mạn Y đuổi đi không phải là hắn.

"Ha!" Lê Hi cười lạnh, đối với câu trả lời này rất không vừa lòng, thậm chí cảm thấy nghẹn khuất, giống như lại bị Tần Phong trêu chọc.

Thang máy chậm rãi đi xuống, trong lúc xuống thì ngừng hai lần, có người muốn tiến vào liền bị ánh mắt lạnh như băng của Tần Phong dọa đến rút chân trở về.

Tới lầu một, cửa thang máy mở ra, Lê Hi rốt cuộc cũng không chịu nổi không khí trầm mặc này, dùng sức túm Tần Phong ra bên ngoài.

"Nhìn tôi!" Lê Hi không quan tâm đến ánh mắt của những người khác ở trong sảnh khách sạn, đẩy mạnh Tần Phong lên tường, "Con mẹ nó anh nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc là tại sao?"

Tần Phong không nói gì, sắc mặt bình tĩnh trầm mặc nhìn Lê Hi.

Tại sao hắn lại đuổi theo Lê Hi, tại sao lại không cho Lê Hi đưa Tô Mạn Y về, bao gồm cả chuyện mất khống chế hôn Lê Hi ở trong thang máy, đáp án không cần nói cũng biết.

Nhưng Lê Hi vô cùng cố chấp, một hai phải nghe chính miệng Tần Phong nói ra đáp án.

Cậu ép hỏi: "Anh ghen?"

Không đợi Tần Phong thừa nhận, Lê Hi lại lắc đầu, lầm bầm nói: "Không đúng, thời điểm tôi và Hứa Thanh Dương ở bên nhau anh cũng chưa từng ghen......"

"Bởi vì hai người là giả." Tần Phong hơi hơi cong môi.

Sắc mặt Lê Hi biến đổi, trừng mắt nhìn hắn, có chút thẹn quá hóa giận.

Cố tình Tần Phong lại nói một câu: "Kĩ thuật diễn của hai người còn chưa đủ để qua mắt tôi."

"Đánh rắm!" Mặt Lê Hi lộ vẻ xấu hổ cùng buồn bực, trừng mắt nhìn Tần Phong trong chốc lát, bỗng nhiên cười nhạo, "Họ Tần, tôi biết anh có ý gì."

Cậu buông tay ra, lui về phía sau hai bước, gương mặt từ trước đến nay luôn kiêu ngạo, bây giờ lại lộ ra biểu tình tự giễu.

"Thì ra anh cái gì cũng biết! Anh đã sớm biết tôi thích anh, biết tôi và Hứa Thanh Dương là giả. Anh nhìn thấu tâm tư của tôi, cho nên anh không hề nóng nảy hay gấp gáp. Thẳng đến đêm nay, nhìn thấy Tô Mạn Y, anh lại không nắm chắc, anh sợ tôi sẽ lên giường với cô ta, lúc này mới vội vàng đuổi theo."

Trên mặt Tần Phong hiện lên sự kinh ngạc, không dự đoán được Lê Hi có thể đoán đúng tâm tư của hắn.

Lê Hi ép hỏi: "Là như vậy sao?"

Tần Phong không có phủ nhận: "Đúng."

"Cho nên vừa rồi.....anh ghen?"

"Ừ."

Tần Phong duỗi tay muốn sờ mặt Lê Hi, lại bị cậu né đi: "Còn gì nữa? Anh còn gì muốn nói với tôi hay không?"

Tần Phong nhẹ nhàng thở dài: "Lê Lê, cứ một hai phải nói thẳng ra như vậy sao?"

"Đúng!" Lê Hi cố chấp như một đứa trẻ, nhìn thẳng người trước mắt, "Tôi không muốn để bản thân tự mình đa tình!"

Tần Phong khẽ nhíu mày.

Lê Hi tự giễu nói: "Anh biết trong khoảng thời gian này tôi thường suy nghĩ cái gì không? Tôi nghĩ, anh đã từng thích tôi hay chưa? Hiện tại anh có còn thích tôi nữa hay không? Suy nghĩ nhiều như vậy, đoán nhiều như vậy, tôi cũng sắp điên mất rồi."

"Tần Phong, tôi không muốn đoán. Tâm tư của anh quá sâu, tôi không đoán được. Cho nên ngay bây giờ, nói rõ ràng cho tôi biết, anh rốt cuộc có thích tôi hay không?"

Giây phút nói ra những lời này, Lê Hi nỗ lực làm ra biểu tình tiêu sái, giống như chỉ cần Tần Phong nói một câu không thích, cậu sẽ lập tức rời đi.

Nhưng ánh mắt lại bán đứng cậu.

Đôi mắt hoa đào như phát sáng, mang theo một tia chờ mong chói lọi.

Lê Hi biết không nên nói ra hết tất cả suy nghĩ trong lòng mình, nhưng cậu chấp nhận đem hết thảy tình cảm cùng tự tôn của bản thân ra để đánh cược.

Cậu ngày nghĩ đêm nghĩ cũng muốn có một đáp án chính xác.

Tần Phong không lập tức trả lời, chỉ nhíu chặt chân mày.

Lê Hi không khỏi thất vọng, lẩm bẩm nói: "Anh chê tôi tùy hứng, không khéo đưa đẩy, không chín chắn, giống như một đứa nhỏ không biết suy nghĩ. Tôi thừa nhận, tôi chính là loại người này, cho nên tôi đoán không được tâm tư của anh, cần anh nói rành mạch cho tôi biết."

"Nếu anh không chịu nói, thì cứ tiếp tục dùng phương thức như lúc trước lừa gạt tôi đi, chúng ta đừng bao giờ liên hệ với nhau nữa!"

Có lẽ là do ngữ khí của cậu quá mức quyết tuyệt, Tần Phong có chút không biết phải làm sao: "Lê Lê, em......"

Lê Hi đợi một hồi lâu, vẫn không chờ được đáp án mà mình muốn, trong lòng một trận khó chịu.

"Thôi." Cậu thấp giọng nỉ non, ra vẻ tiêu sái mỉm cười với Tần Phong, "Tôi hiểu rồi."

Cậu xoay người liền đi, không hề lưu luyến, giơ tay lên vẫy vẫy: "Gặp lại sau."

"Lê Lê!" Tần Phong ở sau lưng gọi cậu.

Lê Hi giống như không nghe thấy, bước nhanh hơn, rất nhanh đã rời khỏi khách sạn.

Hôm nay cậu tự mình lái xe tới, bởi vì đã uống không ít rượu, không thể lái xe, liền tìm một nhân viên khách sạn tới lái thay.

Thời điểm nhân viên lái xe tới, Lê Hi vừa muốn lên xe, bả vai đã bị người đè lại.

"Lê Lê!" Tần Phong đuổi tới, dùng sức xoay bả vai Lê Hi.

Hai người đối diện, ánh mắt Lê Hi hơi lưỡng lự, nói không vui là giả: "Anh muốn nói cái gì?"

Tần Phong nhìn vào hai mắt cậu: "Lê Lê, em cho tôi chút thời gian, tôi cần phải suy nghĩ một chút mới có thể trả lời em."

Lê Hi ngẩn người, cười lạnh nói: "Ngay cả chuyện anh có thích tôi hay không cũng phải suy nghĩ! Đủ rồi, anh không cần nghĩ nữa, về sau chúng ta đường ai nấy đi!"

Trong lúc Tần Phong bày ra vẻ mặt kinh ngạc, Lê Hi đã ngồi trên xe nghênh ngang rời đi.

Bởi vì uống quá nhiều rượu, ngày hôm sau lúc Lê Hi đi làm, đầu đau như búa bổ, sắc mặt cũng rất khó xem.

Tới công ty, Hứa Thanh Dương cũng đang ở đó.

Hứa Thanh Dương nhìn Lê Hi, đầu tiên là liếc mắt đánh giá từ trên xuống dưới, ngay sau đó kích động hỏi: "Lê tổng, có phải anh có bạn gái mới hay không?"

"Bạn gái tôi ở đâu ra." Lê Hi ngáp dài đi vào văn phòng, lại phân phó trợ lý pha cho cậu một tách cà phê.

Hứa Thanh Dương đi theo phía sau cậu, đắc ý dào dạt nói: "Lê tổng, anh đừng gạt em, trên mạng đều đã lan truyền khắp nơi rồi. Hơn nữa hôm nay nhìn quầng thâm mắt của anh, rõ ràng là tối hôm qua đã túng dục quá độ......"

"Có tin tôi phong sát cậu hay không." Lê Hi vô tình đánh gãy lời Hứa Thanh Dương đang nói.

"Tin." Hứa Thanh Dương gật đầu, "Nhưng cũng không thay đổi được chuyện anh có bạn gái là sự thật, cho nên chúng ta không cần phải tiếp tục giả làm người yêu nữa đúng không?"

Cậu chỉ muốn đóng phim cho thật tốt, không muốn bị Tần đạo diễn coi là tình địch.

Cậu không xứng mang cái danh tình địch này.

Lê Hi thấy vẻ mặt chờ mong của Hứa Thanh Dương, rốt cuộc cũng đại phát từ bi nói: "Thôi, chia tay đi."

Hứa Thanh Dương vui vẻ khóc lớn: "Được, chúng ta đừng bao giờ hợp lại nữa!"

Lê Hi cười tủm tỉm nói: "Không, cậu vẫn tùy thời làm tốt vị trí lốp dự phòng."

Hứa Thanh Dương: "......"

"Vừa rồi cậu nói trên mạng đều lan truyền tôi có bạn gái là có ý gì?"

"Trên mạng đều đang thảo luận chuyện tối hôm qua anh và Tần Phong tranh giành Tô Mạn Y, còn có người nói anh và Tô Mạn Y ngầm qua lại với nhau."

Lê Hi hừ một tiếng, không cho là đúng.

Hứa Thanh Dương hiếu kỳ nói: "Lê tổng, chuyện này là thật sao?"

"Đều là giả." Lê Hi nói.

Hứa Thanh Dương bừng tỉnh đại ngộ, Lê tổng với Tần đạo diễn mới là thật!

Hai người đang nói, Trịnh trợ lý ở bên ngoài gõ gõ cửa.

Lê Hi nói: "Vào đi."

Trịnh trợ lý đi đến: "Lê tổng, Tần tiên sinh muốn gặp cậu, đang ở phòng khách chờ."

Hứa Thanh Dương trong lòng căng thẳng, vội vàng nói: "Lê tổng, em đi trước! Đúng rồi, Trịnh trợ lý, nếu Tần đạo diễn có hỏi, anh phải làm chứng cho tôi. Tôi và Lê tổng ở trong văn phòng không có làm cái gì hết, chỉ là nói một ít chuyện bát quái mà thôi."

Lê Hi tức giận muốn đá thằng nhóc này một cái: "Cậu sợ họ Tần như vậy làm gì! Trịnh trợ lý, anh nói với Tần Phong, tôi đang bận, không rảnh gặp hắn."

Continue Reading

You'll Also Like

8K 641 46
Couple Duy Lượng: Khương Duy x Gia Cát Lượng Đặc tính: Trung khuyển ôn nhu công x Hồ ly yêu nghiệt thụ Nguyên tác: Tam quốc diễn nghĩa, Quân sư liên...
1.4M 129K 50
Tên truyện: Sau khi kết hôn cùng ông xã khuyết tật giàu sang Tác giả: Khai Tâm Thị Phúc Ma Số chương: 48 Nguồn raw: jjwxc Chuyển ngữ: Etilraep Thể lo...
427K 30.7K 50
Tác giả: Ngụy A Ương Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh Trạng thái: Full Edit: Thỏ - 兔 Tên gốc: 重生之囚宠 Thể loại: Đam mỹ hiện đại, trọng sinh, vườn trường, u...
959K 53.1K 198
夫人!少将请您回家 - 君太平 Phu nhân, thiếu tướng mời ngài về nhà Tác giả: Quân Thái Bình Thể loại: hiện đại, phúc hắc quân trưởng công, tao nhã quý công tử thụ...