[EDIT/NT] Tớ Muốn Làm Bạn Tốt...

Door caldwell4

78.9K 7.9K 417

Tác giả: Thành Nam Hoa Khai Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, vườn trường, HE, thanh mai... Meer

[Quyển 1] Chương 1: Ốc Sên Nhỏ
Chương 2: Chuyện Lớn
Chương 3: Con Gái Nhỏ
Chương 4: Ý Tưởng Lớn
Chương 5: Ủy Khuất
Chương 6: Bạn Bè
Chương 7: Lúc Nhỏ
Chương 8: Lừa Dối
Chương 9: Nắm Tay
Chương 10: Bóng Ma
Chương 11: Đáng Thương
Chương 12: Bí Mật
Chương 13: Hoa Hồng
Chương 14: Lì Xì
Chương 15: Ngã
Chương 16: Bạn Bè
Chương 17: Vợ
Chương 18: Người Dung Tục
Chương 19: Sún Răng
Chương 20: Mặt Mũi
Chương 21: Che Miệng
Chương 22: Đột Phá
Chương 23: Nhóc Đáng Yêu
Chương 24: Tấm Gương
Chương 25: Thiên Sứ
Chương 26: Kế Hoạch
Chương 27: Tâm Tư
Chương 28: Đồng Hồ
Chương 29: Cây Chổi
Chương 30: Hỗn Loạn
Chương 31: Thắng Lợi
Chương 32: Làm Nũng
Chương 33: Gia Sư Nhỏ
Chương 34: Biến Hóa
Chương 35: Nhảy Múa
Chương 36: Thất Bại
Chương 37: Quảng Trường
Chương 38: Nói Chuyện
Chương 39: Bạn Nhảy
Chương 40: Kế Hoạch
Chương 41: Hiệu Trưởng
Chương 42: Chị Gái
Chương 43: Chỗ Ngồi
Chương 44: Quả Xoài
Chương 45: Chạy Trốn
Chương 46: Hiểu Lầm
Chương 47: Cảnh Tượng Hoành Tráng
Chương 48: Bạn Bè
Chương 49: Tiết Kiệm
Chương 50: Món Quà Nhỏ
Chương 51: Tiến Bộ
Chương 52: Đồng Phục
Chương 54: Vết Sẹo
Chương 55: Que Cay
Chương 56: Mưu Kế
Chương 57: Phát Hiện
Chương 58: Nhảy Múa
Chương 59: Biến Động
Chương 60: Buồn Bã
Chương 61: Mất Ngủ
Chương 62: Phỏng Đoán
Chương 63: Thăm Viếng
Chương 64: Nhẹ Nhõm
Chương 65: Ý Tưởng
Chương 66: Biến Động
Chương 67: Phiền Muộn
Chương 68: Sự Kiện
Chương 69: Tiết Học
Chương 70: Bị Bệnh
Chương 71: Chuyện Lớn
Chương 72: Mất Mát
[Quyển 2] Chương 73: Vòng Tay
Chương 74: Ngạc Nhiên
Chương 75: Xấu Hổ
Chương 76: Trường Mẫu Giáo
Chương 77: Võ Sĩ
Chương 78: Nhờ Cậy
Chương 79: Trúc Mã
Chương 80: Bạn Tốt
Chương 81: Trò Hề
Chương 82: Chia Đôi
Chương 83: Sùng Bái
Chương 84: Nắm Tay
Chương 85: Đau Khổ
Chương 86: Giấy Nháp
Chương 87: Cái Ôm Ấm Áp
Chương 88: Suối Nước Nóng
Chương 89: Khăn Tắm
Chương 90: Đáng Yêu
Chương 91: Đùa Giỡn
Chương 92: Tiêu Chuẩn
Chương 93: Cảm
Chương 94: Bắp Ngô
Chương 95: Chuyện Lớn
Chương 96: Buồn Bã
Chương 97: Mời Phụ Huynh
Chương 98: Cặn Bã
Chương 99: Phát Hiện
Chương 100: Thích
Chương 101: Chói Mắt
Chương 102: Cái Gọi Là Tình Yêu
Chương 103: Thi Đấu
Chương 104: Tỏ Tình
Chương 105: Thành Đôi
Chương 106: Tấm Gương
Chương 107: Giải Quyết Phiền Phức
Chương 108: Chuyện Hằng Ngày

Chương 53: Lớp Học

545 72 2
Door caldwell4

Miêu Miêu thấp hơn Chu Viên một khúc, nhưng mà may là đồng phục học sinh tiểu học vốn lại lớn hơn nhiều, nên Chu Viên mặc vào cũng vừa vặn.

Chu Viên ngược lại không nhận ra tiêu chuẩn kép của mình nghiêm trọng như thế nào, áo khoác này Miêu Miêu đương nhiên cũng từng mặc gần đây nhưng mà Chu Viên cũng không cảm thấy đồ bé từng mặc có cái gì không tốt, giống người người không chịu mặc đồng phục của người khác trong trường học kia không phải là cậu vậy.

Hiệu trưởng còn phải mang theo bốn đứa bé quay về trường học nên đương nhiên không thể ở lại quá lâu, sau khi Chu Viên thay đồng phục xong thì liền về trường học.

Lúc đến lớp học thì đã sắp đến giờ lên lớp, Đặng Phong là người chạy nhanh nhất, rất nhanh liền đến cửa phòng học, giáo viên Ngữ văn đã ngồi trên bục giảng, cấp tiểu học cũng có tiết tự học mà tiết tự học của buổi sáng hôm nay chính là tiết Ngữ văn.

Cô Tạ dạy Ngữ văn nhìn Đặng Phong chạy đến mức thở hồng hộc, có hơi không vui nói, "Em đến trễ."

Thật ra cũng không tính là đến trễ, chỉ là Đặng Phong bị thái độ của đối phương làm cho giật mình, giáo viên tất nhiên không vui vẻ lắm, trong bốn đứa bé này có ba đứa lúc trước lén lút chuồn ra ngoài trường học, là mấy đứa trẻ mang đến vấn đề phiền phức cho trường học, ngoài ra còn có một đứa là Chu Viên mà không không muốn nhìn thấy nhất.

Nên tất nhiên là không vui vẻ gì.

Đặng Phong lắp bắp nói, "Chu.... Chu Viên...." Cậu vốn muốn nói Chu Viên quên mặc đồng phục nên bọn họ ra ngoài thay đồng phục rồi mới quay lại.

Nhưng tốc độ này của cậu làm cô Tạ không có chút kiên nhẫn nào, "Mấy bạn khác đầu rồi? Lại trèo tường ra ngoài sao?"

"Không có." Hiệu trưởng nắm tay Miêu Miêu đến cửa phòng học, cười ha ha nói, "Mấy đứa nhóc này ra ngoài thay đồng phục một chút, cô Tạ đừng lo lắng, có tôi trông chừng bọn trẻ rồi."

Sau đó thầy xoay người lại nói với bốn đứa bé, "Mấy em mau quay lại chỗ ngồi của mình đọc sách đi."

Lần này cô Tạ không có ý kiến gì.

Bốn đứa trẻ Miêu Miêu quay lại chỗ ngồi, lúc này chuông vào lớp của tiết tự học mới vang lên.

Trong phòng học truyền đến từng đợt tiếng đọc sách lanh lảnh.

Miêu Miêu cũng xen lẫn trong này mà đọc theo.

Có lẽ là bởi vì tiết đầu tiên là tiết học mở nên Miêu Miêu cảm thấy tiết tự học hôm nay trôi qua nhanh hơn so với lúc trước một chút, rất nhanh đã hết tiết.

Lúc hết tiết, bọn Tinh Tinh vẫn còn ổn nhưng Miêu Miêu lại vô cùng hồi hộp, đây là lần đầu tiên bé tham gia lớp học mở.

Thật ra bé cũng không biết lớp học mở là như thế nào, nhưng mà lời nói hôm qua của cô giáo đã cảm nhiễm bé.

Cho nên Miêu Miêu cực kỳ nghiêm túc tỉ mỉ coi lại nội dung cô giáo sẽ giảng hôm nay một lần nữa.

Rất nhanh đã đến tiết thứ hai, liên tục có nhiều người lớn lạ lẫm mang theo ghế đi vào, trên tay còn cầm bút và vở.

Thật nhiều người....

Miêu Miêu càng căng thẳng hơn.

Chu Viên nắm chặt tay bé, nhỏ giọng nói, "Hai bông hoa hồng nhỏ."

Quả nhiên vừa nhắc tới hai bông hoa hồng nhỏ, nháy mắt Miêu Miêu liền lên tinh thần.

Quay lại gật đầu với Chu Viên, "Đừng sợ đừng sợ, bọn mình phải lấy được hai bông hoa hồng nhỏ."

Tiếng chuông vào học nhanh chóng vang lên, cô giáo với khuôn mặt tươi cười đi đến.

Mà lúc này đây, phía sau còn có một người xa lạ đi theo.

Người đó cũng cầm một cái ghế tương tự, nhưng nhìn thoáng qua hàng sau lại phát hiện không có chỗ ngồi.

Ông lại nhìn hàng phía trước một chút, sau đó xách ghế lên đi tới bên cạnh Miêu Miêu, sau đó đặt ghế xuống ngồi lên.

Từ lúc người này bắt đầu ngồi xuống, cả người Miêu Miêu liền trở nên căng thẳng, thậm chí không dám ngẩng đầu.

Chu Viên nắm tay bé nên nhanh chóng nhận ra được, cậu đứng lên, đổi vị trí với Miêu Miêu.

Giáo viên đang nghe giảng có chút khó hiểu, nhưng chỉ cho rằng là việc nhỏ mà thôi, nên cũng không để tâm lắm.

Cô Lý rất nhanh đã đi vào chủ đề chính.

Dù sao thì đây cũng không phải là lần đầu tiên cô tham gia lớp học mở, chỉ là lớp này là lần đầu tiên mà thôi.

Cho nên cô cũng không hồi hộp lắm.

Hơn nữa lớp học bây giờ thiên về tương tác với học sinh, hướng dẫn học sinh tư duy, vậy nên sẽ có nhiều câu hỏi hơn so với bình thường.

Bởi vì đã nói trước, lại thêm những câu hỏi này hoàn toàn không khó, cho nên tất cả mọi người rất tích cực.

Miêu Miêu ngồi trên Chu Viên cũng không còn hồi hộp như vậy nữa.

Cô giáo sớm đã nói lúc đi học không được nhìn đông ngó tây, cũng không được châu đầu ghé tai thì thầm nói chuyện, vì vậy Miêu Miêu vẫn luôn ngồi thẳng lưng, ánh mắt không phải nhìn bảng đen thì chính là đọc sách, đặc biệt có tinh thần gương mẫu.

Trong lòng luôn luôn chuẩn bị, đến lúc đó cô giáo giơ tay hỏi thì liền giơ tay trả lời.

Sợ bỏ qua cái gì.

Nhưng mà cô Lý không chỉ gọi duy nhất một học sinh. Vậy nên Miêu Miêu cũng chỉ trả lời câu hỏi một lần.

Chu Chu bên cạnh cũng trả lời câu hỏi một lần giống vậy.

Thời gian dường như trôi qua rất nhanh, còn nhanh hơn so với bình thường, lúc nghe thấy tiếng chuông tan học Miêu Miêu cảm thấy như chỉ mới vừa vào tiết được một lúc.

Đợi đến khi tất cả giáo viên tới nghe giảng đi hết, Miêu Miêu mới lấy lại tinh thần, không dám tin được nói với Chu Viên, "Bọn mình đều trả lời câu hỏi, có hai bông hoa hồng nhỏ rồi!"

Chu Viên ừ một tiếng, "Đúng, trả lời câu hỏi."

Có thể nói toàn bộ tiết học mở đều cực kỳ viên mãn.

Tham gia lớp học mở xong, tiết thứ ba là tiết thể dục, Miêu Miêu đem bình nước con mèo màu hồng của mình đi rót đầy nước, sau đó thì đeo lên cổ.

Tinh Tinh cảm thấy đem bình nước quá phiền phức, "Miêu Miêu, lát nữa bọn mình đi quầy bán quà vặt mua một chai nước là được rồi."

Lúc bé nói xong thì đột nhiên nhớ lại nghiệp lớn kiếm tiền của bọn họ, bởi vì chuyện lần trước của Chu Viên nên vẫn luôn đình đốn, còn chưa có thực hiện được.

Thế là nói, "Miêu Miêu, vậy lúc nào thì bọn mình bắt đầu kiếm tiền?"

Miêu Miêu rất bình tĩnh, học theo dáng vẻ lúc bà cố ngoại cùng bà ngoại nói chuyện, "Cứ từ từ, dục tốc bất đạt."

Bé đã học được.

Tinh Tinh nói, "Chủ yếu là do lần trước Chu Viên bị bệnh, làm lỡ rất nhiều thời gian của bọn mình, không thì bây giờ chắc chắn đã kiếm được rất nhiều tiền."

Chu Viên: ".... Đều do mình kéo chân sau của các cậu, không thì mỗi người mấy cậu đều đã trở thành phú ông trăm vạn rồi."

Miêu Miêu nghe thấy trăm vạn, con mắt lại sáng lên.

Chu Viên: "...." Có thể cảm giác rõ ràng trong thân thể đối phương bỗng nhiên tràn đầy sức sống, cảm giác được trạng thái của đối phương một giây sau chính là sắp chạy đi.

Miêu Miêu rất vui vẻ, Chu Viên thông minh như vậy, cậu nói phú ông trăm vạn thì chắc chắn chính là phú ông trăm vạn.

Chu Viên hậu tri hậu giác nhận ra được một vấn đề, trên phương diện về ngôn ngữ Miêu Miêu vẫn có chỗ thiếu sót.

Nhưng mà cũng không sao, bé còn nhỏ, có thể tiến bộ từ từ.

Đặng Phong ở bên cạnh lắp bắp nói, "Trăm vạn.... Thật nhiều.... Thật nhiều tiền...."

Chu Viên: "...."

Ga verder met lezen

Dit interesseert je vast

1.2M 29.2K 158
Tác giả: Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi Nguồn convert: T2909T Tình trạng gốc: đã hoàn Tình trạng edit: đã hoàn Thể loại: cổ đại, huyền huyễn, sủng, ng...
590K 21.3K 89
√ Tác giả: Vivian √ Thể loại:Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Trọng Sinh √ Nguồn:Truyen.org √ Trạng thái: Full ¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤ Ở thành phố này, cô gần...
8.5K 735 28
" Sao lại đưa tớ chăn làm gì, đồ ngốc??" " Chẳng phải cậu bảo là cần à?? ngốc." @fullofrhymes Link fic: https://www.wattpad.com/story/129965628-%E2%8...
5.6K 90 33
Giới thiệu: Nếu đã có một tình yêu cháy bỏng hiên ngang như nắng gắt, ai lại còn để ý chút khói lửa le lói chập chờn. Nhân vật chính: Nhiếp Hi Quang...