[HOÀN] Thiết lập của lốp xe d...

By dphh___

1.3M 150K 19.1K

Thiết lập của lốp xe dự phòng hỏng rồi Tác giả: Miêu Bát Tiên Sinh Thể loại: Đam mỹ, tình cảm, xuyên nhanh, h... More

Giới thiệu
Chương 1: Khúc dạo đầu
[THẾ GIỚI 1] Chương 2: Thế thân xuyên thư OOC rồi (1)
Chương 3: Thế thân xuyên thư OOC rồi (2)
Chương 4: Thế thân xuyên thư OOC rồi (3)
Chương 5: Thế thân xuyên thư OOC rồi (4)
Chương 6: Thế thân xuyên thư OOC rồi (5)
Chương 7: Thế thân xuyên thư OOC rồi (6)
Chương 8: Thế thân xuyên thư OOC rồi (7)
Chương 9: Thế thân xuyên thư OOC rồi (8)
Chương 10: Thế thân xuyên thư OOC rồi (9)
Chương 11: Thế thân xuyên thư OOC rồi (10)
Chương 12: Thế thân xuyên thư OOC rồi (11)
Chương 13: Thế thân xuyên thư OOC rồi (12)
Chương 14: Thế thân xuyên thư OOC rồi (13)
Chương 15: Thế thân xuyên thư OOC rồi (14)
Chương 16: Thế thân xuyên thư OOC rồi (15)
Chương 17: Thế thân xuyên thư OOC rồi (16)
Chương 18: Thế thân xuyên thư OOC rồi (17)
Chương 19.1: Thế thân xuyên thư OOC rồi (18)
Chương 19.2: Thế thân xuyên thư OOC rồi (18)
Chương 20: Thế thân xuyên thư OOC rồi (19)
Chương 21: Thế thân xuyên thư OOC rồi (20)
Chương 22: Thế thân xuyên thư OOC rồi (21)
Chương 23: Thế thân xuyên thư OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 2] Chương 24: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (1)
Chương 25: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (2)
Chương 26: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (3)
Chương 27: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (4)
Chương 28: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (5)
Chương 29: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (6)
Chương 30: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (7)
Chương 31: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (8)
Chương 32: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (9)
Chương 33: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (10)
Chương 34: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (11)
Chương 35: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (12)
Chương 36: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (13)
Chương 37: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (14)
Chương 38: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (15)
Chương 39: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (16)
Chương 40: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (17)
Chương 41: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (18)
Chương 42: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (19)
Chương 43: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (20)
Chương 44: Sư tôn ốm yếu OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 3] Chương 45: Bạn trai cũ OOC rồi (1)
Chương 46: Bạn trai cũ OOC rồi (2)
Chương 47: Bạn trai cũ OOC rồi (3)
Chương 48: Bạn trai cũ OOC rồi (4)
Chương 49: Bạn trai cũ OOC rồi (5)
Chương 50: Bạn trai cũ OOC rồi (6)
Chương 51: Bạn trai cũ OOC rồi (7)
Chương 52: Bạn trai cũ OOC rồi (8)
Chương 53: Bạn trai cũ OOC rồi (9)
Chương 54: Bạn trai cũ OOC rồi (10)
Chương 55: Bạn trai cũ OOC rồi (11)
Chương 56: Bạn trai cũ OOC rồi (12)
Chương 58: Bạn trai cũ OOC rồi (14)
Chương 59: Bạn trai cũ OOC rồi (15)
Chương 60: Bạn trai cũ OOC rồi (16)
Chương 61: Bạn trai cũ OOC rồi (17)
Chương 62: Bạn trai cũ OOC rồi (18)
Chương 63: Bạn trai cũ OOC rồi (19)
Chương 64: Bạn trai cũ OOC rồi (20)
Chương 65: Bạn trai cũ OOC rồi (21)
Chương 66: Bạn trai cũ OOC rồi (22)
Chương 67: Bạn trai cũ OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 4] Chương 68: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (1)
Chương 69: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (2)
Chương 70: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (3)
Chương 71: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (4)
Chương 72: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (5)
Chương 73: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (6)
Chương 74: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (7)
Chương 75: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (8)
Chương 76: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (9)
Chương 77: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (10)
Chương 78: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (11)
Chương 79: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (12)
Chương 80: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (13)
Chương 81: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (14)
Chương 82: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (15)
Chương 83: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (16)
Chương 84: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (17)
Chương 85: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (18)
Chương 86: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (19)
Chương 87: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (20)
Chương 88: Sư đệ vạn người ghét OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 5] Chương 89: Học bá cao lãnh OOC rồi (1)
Chương 90: Học bá cao lãnh OOC rồi (2)
Chương 91: Học bá cao lãnh OOC rồi (3)
Chương 92: Học bá cao lãnh OOC rồi (4)
Chương 93: Học bá cao lãnh OOC rồi (5)
Chương 94: Học bá cao lãnh OOC rồi (6)
Chương 95: Học bá cao lãnh OOC rồi (7)
Chương 96: Học bá cao lãnh OOC rồi (8)
Chương 97: Học bá cao lãnh OOC rồi (9)
Chương 98: Học bá cao lãnh OOC rồi (10)
Chương 99: Học bá cao lãnh OOC rồi (11)
Chương 100: Học bá cao lãnh OOC rồi (12)
Chương 101: Học bá cao lãnh OOC rồi (13)
Chương 102: Học bá cao lãnh OOC rồi (14)
Chương 103: Học bá cao lãnh OOC rồi (15)
Chương 104: Học bá cao lãnh OOC rồi (16)
Chương 105: Học bá cao lãnh OOC rồi (17)
Chương 106: Học bá cao lãnh OOC rồi (18)
Chương 107: Học bá cao lãnh OOC rồi (19)
Chương 108: Học bá cao lãnh OOC rồi (20)
Chương 109: Học bá cao lãnh OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 6] Chương 110: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (1)
Chương 111: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (2)
Chương 112: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (3)
Chương 113: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (4)
Chương 114: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (5)
Chương 115: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (6)
Chương 116: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (7)
Chương 117: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (8)
Chương 118: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (9)
Chương 119: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (10)
Chương 120: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (11)
Chương 121: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (12)
Chương 122: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (13)
Chương 123: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (14)
Chương 124: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (15)
Chương 125: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (16)
Chương 126: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (17)
Chương 127: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (18)
Chương 128: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (19)
Chương 129: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (20)
Chương 130: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (21)
Chương 131: Cậu ấm phóng đãng OOC rồi (Hoàn)
[THẾ GIỚI 7] Chương 132: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (1)
Chương 133: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (2)
Chương 134+135: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (3+4)
Chương 136: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (5)
Chương 137: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (6)
Chương 138: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (7)
Chương 139+140: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (8+9)
Chương 141: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (10)
Chương 142: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (11)
Chương 143+144: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (12+13)
Chương 145: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (14)
Chương 146: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (15)
Chương 147: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (16)
Chương 148+149: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (17+18)
Chương 150: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (19)
Chương 151+152: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (20+21)
Chương 153: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (22)
Chương 154: Thầy giáo bạch nguyệt quang OOC rồi (Hoàn)
Chương 155+156: Thế giới trừng phạt
[THẾ GIỚI 8] Chương 157+158: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (1+2)
Chương 159+160: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (3+4)
Chương 161+162: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (5+6)
Chương 163+164: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (7+8)
Chương 165+166: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (9+10)
Chương 167+168: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (11+12)
Chương 169+170: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (13+14)
Chương 171+172: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (15+16)
Chương 173+174: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (17+18)
Chương 175+176: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (19+20)
Chương 177+178: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (21+22)
Chương 179+180: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (23+24)
Chương 181: Trí giả vô hạn lưu OOC rồi (Hoàn)
Chương 182: Thế giới trừng phạt
Chương 183: Thế giới trừng phạt
Chương 184: Thế giới trừng phạt
[THẾ GIỚI 9] Chương 185: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (1)
Chương 186+187: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (2+3)
Chương 188+189: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (4+5)
Chương 190+191: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (6+7)
Chương 192+193: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (8+9)
Chương 194+195: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (10+11)
Chương 196+197: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (12+13)
Chương 198+199: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (14+15)
Chương 200+201: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (16+17)
Chương 202+203: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (18+19)
Chương 204+205: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (20+21)
Chương 206+207: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (22+23)
Chương 208: Người cứu rỗi bạo quân OOC rồi (Hoàn)
Chương 209+210: Thế giới trừng phạt (1+2)
Chương 211+212: Thế giới trừng phạt (3+4)
Chương 213+214: Thế giới trừng phạt (5+6)
Chương 215+216: Thế giới trừng phạt (7+8)
Chương 217+218: Thế giới trừng phạt (9+10)
Chương 219+220: Thế giới trừng phạt (11+12)
Chương 221+222: Thế giới trừng phạt (13+14)
Chương 223+224: Thế giới trừng phạt (15+16)
Chương 225+226: Thế giới trừng phạt (17+18)
Chương 227+228: Thế giới trừng phạt (19+20)
Chương 229+230: Thế giới trừng phạt (21+22)
Chương 231+232: Thế giới trừng phạt (23+24)
Chương 233+234: Thế giới trừng phạt (25+26)
Chương 235+236: Thế giới trừng phạt (27+28)
Chương 237+238: Thế giới trừng phạt (Hoàn)
Chương 239: Kết thúc
Ngoại truyện

Chương 57: Bạn trai cũ OOC rồi (13)

8.1K 939 130
By dphh___

Editor: Diệp Hạ

Hai người giằng co.

Lâm Viễn Ngạn không di chuyển, chỉ hơi nâng người lên để giảm bớt sức nặng, nhưng vẫn không xuống khỏi người Trình Mộc Quân.

"Cậu biết cái gì?"

Trình Mộc Quân vẫn quyết định hỏi thẳng.

"Cầm tiền giết người, thậm chí không tiếc dùng sắc để làm họ hạ thấp cảnh giác." Lâm Viễn Ngạn nhỏ giọng nói: "Tất cả, tôi đều biết."

"......" Trình Mộc Quân không còn lời gì để nói.

Mà dường như Lâm Viễn Ngạn cũng không cần hắn trả lời, nâng tay cẩn thận vuốt ve xương quai xanh của hắn, giống như đang nghiên cứu một tác phẩm nghệ thuật đáng giá.

Trình Mộc Quân không muốn bỏ qua cho y dễ dàng, nhướng mày hỏi: "Tôi nhớ cậu đã từng nói mình có thói ở sạch...... Shhh."

Lại thêm một dấu răng trên xương quai xanh.

Trình Mộc Quân giận dữ trợn mắt nhìn: "Cậu là chó điên à?"

Nói rất khó nghe, nhưng Lâm Viễn Ngạn lại chỉ cười: "Nếu làm chó điên là muốn làm gì cậu cũng được, thế thì tại sao không?"

Nói tàn nhẫn như thế, nhưng y vẫn nâng người dựa vào đầu giường.

"Thói ở sạch thì có, với cậu là ngoại lệ mà thôi."

"Hửm? Yêu tôi đến vậy?"

Lâm Viễn Ngạn lại nở nụ cười kì lạ: "Cậu sai rồi, khi yêu một người sẽ không muốn người nọ có quan hệ với bất cứ kẻ nào, còn khi hận một người......"

"Sẽ chỉ biết nghĩ cách nhai nát thịt lẫn xương người đó rồi nuốt vào bụng, hợp thành một thể mãi mãi, không cần để ý đến quá khứ có thế nào."

Trình Mộc Quân: "Hệ thống, có biến thái."

Hệ thống: "Ừ, nghiệt cậu tạo, những lời này tôi đã nói tới mệt rồi."

Trình Mộc Quân nhún vai, nhưng hắn thật sự sợ một ngày nào đó Lâm Viễn Ngạn sẽ đâm mình chết sau đó ăn luôn vào bụng, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn chọn thẳng thắn.

"Thật ra cũng không kinh khủng như vậy, ban đầu thực lực không mạnh lắm nên mới phải dùng tới mấy trò đó, dù sao gương mặt này của tôi cũng khá hữu dụng."

Nói tới đây, hắn đối diện với nụ cười rợn người của Lâm Viễn Ngạn: "Nhưng mà, chỉ cho thưởng thức, nếu muốn đụng vào, móng vuốt sẽ bị rút xuống từng cái một."

Lâm Viễn Ngạn nheo mắt: "Vết thương trên người cậu là như thế nào?"

"Có vài cái đuôi nhỏ tìm đến." Trình Mộc Quân xoa cằm: "Vốn dĩ không muốn liên quan đến cục diện rối rắm của Trình gia, hiện tại xem ra vẫn phải về nhà xem thử."

Lâm Viễn Ngạn nhìn hắn một cái, nói: "Cần tôi giúp không?"

"Với tình huống của đôi ta bây giờ, có lẽ qua ngày mai là tất cả mọi người sẽ nhận được tin tức, tới đó rồi tính."

"Từ từ."

Trình Mộc Quân nhìn sắc trời bên ngoài, chưa định đi ngay, nếu không tiết mục bắt gian trên giường này sẽ kết thúc đơn giản như vậy mất.

Hắn xoay người nằm xuống sô pha, nói: "Cậu yên tâm, diễn thì diễn đến nơi đến chốn, tôi sẽ không làm người khác nghi ngờ năng lực của cậu. Vậy nhé, tôi ngủ một lát, tối nay mệt chết rồi."

Lâm Viễn Ngạn im lặng một lát, sau đó nói: "Lại đây ngủ, tôi không làm gì đâu."

Trình Mộc Quân đang muốn từ chối, lại nghe đối phương nói: "Diễn trò đến nơi đến chốn."

Hắn suy nghĩ một lát, cảm thấy đối phương nói cũng có lý, thế là đi qua, xốc chăn lên rồi nằm xuống.

Ước chừng rạng sáng, Trình Mộc Quân bị người lay tỉnh. Hắn mơ màng mở to mắt, thấy Lâm Viễn Ngạn dựa vào đầu giường, tay cầm sách, rũ mắt nhìn mình.

Cổ áo Lâm Viễn Ngạn vẫn đang mở, tóc xõa trên trán, khi rũ mắt tạo cảm giác ôn hòa hiếm thấy.

Một đêm không ngủ, vành mắt hơi tối màu, rất phù hợp với thiết lập túng dục quá độ.

Trình Mộc Quân cảm thán trong lòng, đại lão chuyên nghiệp thật, vì diễn kịch mà thức trắng cả một đêm.

Lâm Viễn Ngạn mở miệng nói: "Cũng không còn sớm nữa, chú Hà hay đến đưa cơm vào giờ này, để chạm mặt sẽ khá phiền phức."

"Như thế nào, sợ tôi bị bắt nạt?"

Lâm Viễn cong môi nở nụ cười châm chọc: "Tôi sợ cậu giết chết người ta, trên người chú Hà có rất nhiều bí mật, trước khi biết rõ ràng thì tốt nhất là đừng giết."

Trình Mộc Quân đứng dậy nhìn Lâm Viễn Ngạn một hồi, sau đó ấn gáy y, cong môi cười.

Lâm Viễn Ngạn không nhúc nhích, cũng không buông quyển sách trong tay: "Hửm?"

"Chỗ này, ấn xuống là có thể giết chết."

"Ừm." Lâm Viễn Ngạn thản nhiên đáp lại, vẫn không nhúc nhích.

"Hầy, chán ngắt." Trình Mộc Quân buông tay, sau đó thò lại gần, cúi đầu cắn gáy y một cái, hắn dùng sức rất lớn, vết cắn gần như xanh tím.

Lâm Viễn Ngạn vẫn không nhúc nhích, thậm chí không thèm nhăn mày một chút.

Trình Mộc Quân lại tiếp tục để lại mấy dấu hôn trên những nơi bị quần áo che khuất của y, lát sau mới đứng dậy xuống giường.

Hắn vừa sửa sang quần áo vừa thưởng thức kiệt tác của mình, có vẻ rất hài lòng.

Lâm Viễn Ngạn tiếp tục lật sách: "Nếu cậu bị theo dõi thì cẩn thận một chút, đừng để bị thương nữa, nếu không, tôi sẽ cảm thấy nhốt cậu lại an toàn hơn nhiều."

"Thương tôi thế à?" Trình Mộc Quân cười tủm tỉm, không hề ngần ngại.

"Chỉ là tôi không hy vọng cậu chết ở trong tay người khác, lần trước tôi vẫn chưa kịp tra tấn cậu đàng hoàng mà......"

Chưa nói xong đã thấy Trình Mộc Quân khom lưng, vỗ nhẹ lên gương mặt Lâm Viễn Ngạn.

"So ra, cậu bây giờ giống bé đáng thương sắp bị ăn mất hơn, cố lên nha, nếu cậu bị mê hoặc, tôi nhất định sẽ vứt bỏ cậu ngay lập tức."

Hai người tiến hành cuộc giao lưu buổi sáng trong vui vẻ. Tâm trạng Trình Mộc Quân rất tốt, lúc phải đối mặt với hai mắt đẫm lệ của thiểu năng trí tuệ nhỏ cũng không cảm thấy quá khó chịu.

Khi ra ngoài, hắn nghe thấy một câu nói truyền đến từ phía sau.

"Cậu thay đổi rất nhiều."

Trình Mộc Quân quay đầu lại, cười nhẹ: "Ai mà không thay đổi chứ?"

***

Trình Mộc Quân vừa đi vừa ngâm nga, bỗng nhiên nghe thấy hệ thống hỏi: "Tôi có thể hỏi... đến tột cùng là cậu đang suy nghĩ cái gì hay không?"

Trình Mộc Quân đang cầm cái áo khoác mà mình đem đến, hắn không mặc, cứ treo nó ở đầu ngón tay rồi vắt lên vai, nhìn rất ngả ngớn.

Hắn cũng ngủ không ngon, mặt hơi tái, tinh thần uể oải, cổ áo rộng mở khiến đầy vệt đỏ lộ ra. Tóm lại, dù là ai nhìn thấy cũng sẽ cho rằng mỹ nhân này vừa mới trải qua một đêm cực kỳ kích thích.

Trình Mộc Quân thản nhiên hỏi: "Tiến độ thế nào?"

Hệ thống nói: "Hả, thế mà còn tăng thêm, 60%, lạ quá."

"Không có gì lạ cả, hỏa hoạn và nằm viện, cả hai cốt truyện mấu chốt đều hoàn thành rồi không phải sao?"

Hệ thống cả kinh: "Nhưng mà cốt truyện đại lão sủng mặt trời nhỏ đã bay đến chân trời rồi."

Trình Mộc Quân nhéo nhéo mũi, nói: "Đã trải qua hai lần nhưng cậu vẫn không rõ sao, kết quả không đi quá xa là được. Kết quả của kịch bản gốc là, đại lão phát hiện bộ mặt thật của bạn trai cũ, hoàn toàn buông bỏ, cốt truyện ngọt sủng mở ra."

Hệ thống ngây thơ mờ mịt, "Hiểu rồi thì phải, Lâm Viễn Ngạn đã biết bộ mặt thật của cậu, cũng đã buông xuống, hình như cũng không định bóp chết Nguyễn Miên nữa."

Trình Mộc Quân vui mừng nói: "Chính xác, kết quả giống nhau là được, quá trình không quan trọng."

Hệ thống nghẹn họng: "Cho nên, tự nhiên hôm qua cậu trở nên thẳng thắn như vậy, cũng là vì nguyên nhân này?"

"Không chứ sao?"

Hệ thống lẩm bẩm nói: "Tôi còn tưởng cậu bị Lâm Viễn Ngạn làm dao động rồi."

Trình Mộc Quân cười khẩy: "Nghĩ gì đâu không, tôi sẽ không quên mục đích là thanh tiến độ. Còn Lâm Viễn Ngạn, hừm, tôi cũng không ghét y, vẫn có vài phần tình nghĩa."

Hắn vừa nói vừa cảm thấy kỳ lạ, thế mà vẫn chưa thấy Nguyễn Miên, cũng không biết đêm hôm khuya khoắt như vậy đối phương sẽ chạy đến chỗ nào.

Bệnh viện Lâm gia, Lâm Viễn Ngạn dưỡng thương ở đây, tất nhiên không có những người khác ở, rất an tĩnh, an tĩnh đến nỗi hơi quỷ dị. Thế giới này chính là phi logic như vậy đó.

Nguyễn Miên sẽ không lái xe, cũng sẽ không kêu xe, sau khi bị chọc giận bỏ đi, thế mà lại không ngồi khóc ở ngoài, mà là biến mất.

Thật ra Trình Mộc Quân không lo lắng cho Nguyễn Miên lắm. Dưới quy tắc của thế giới này, Nguyễn Miên sẽ chỉ gặp được người đối xử tốt với cậu ta một cách vô điều kiện, mặc dù gặp nguy hiểm cũng có thể hoá giải bằng vẻ ngây thơ đáng yêu đó.

Tóm lại là, khi vầng sáng thiểu năng kích hoạt, nơi chiếu đến không còn một ngọn cỏ.

Dọc theo đường đi, Trình Mộc Quân gặp vài vệ sĩ tuần tra, khi đó hắn chỉ cần lắc lắc chiếc nhẫn là có thể giải quyết. Cứ như vậy, một đường thuận lợi đi tới cửa bệnh viện, vẫn không nhìn thấy Nguyễn Miên.

Không ai hỏi hắn đã vào bằng cách nào, dù sao có chiếc nhẫn này ở đây, không ai dám nghi ngờ sự xuất hiện của hắn. Một trong những quy tắc sống còn của Lâm gia là hỏi ít làm nhiều.

Hắn nhíu mày, nói với vệ sĩ đang canh giữ ở cửa: "Xin hỏi, anh có nhìn thấy Nguyễn Miên không?"

Sắc mặt vệ sĩ cứng lại, như là nghĩ đến chuyện gì đó không vui lắm: "Vâng, lúc nửa đêm, tôi thấy cậu ấy khóc lóc chạy ra ngoài."

"......" Trình Mộc Quân tò mò hỏi: "Anh không cản lại luôn?"

Vệ sĩ lại cứng đờ, tiếp tục trả lời: "Tôi có cản, nhưng cậu ấy lại khóc lóc nói tôi là người xấu, bắt nạt cậu ấy, nước mũi rớt lên tay áo của tôi, tôi rụt tay lại theo bản năng thì cậu ấy chạy đi mất."

"......" Đúng thật là con người diệu kỳ, Trình Mộc Quân đồng tình vỗ vai vệ sĩ: "Anh vất vả rồi."

Nếu Nguyễn Miên chạy, vậy chắc là cốt truyện hôm nay cũng kết thúc rồi.

Trình Mộc Quân xem xét tiến độ kịch bản, cảm thấy gần đây cũng không có chuyện gì liên quan đến mình, chuẩn bị quay về ngủ hai ngày.

Có lẽ là trời không chiều lòng người, đặc biệt là Trình Mộc Quân đang làm pháo hôi thụ ở thế giới này, ông trời càng không muốn để hắn yên.

Một chiếc xe không quá đặc biệt, biển số xe cũng rất bình thường ngừng lại ở phía đối diện.

Nguyễn Miên mà Trình Mộc Quân đợi nửa ngày bước xuống từ trên xe.

Từ góc độ bên kia, phỏng chừng là không nhìn thấy Trình Mộc Quân, bởi vì cả người hắn gần như bị khuất phía sau anh vệ sĩ cường tráng cao gần hai mét này.

Nguyễn Miên đi được vài bước rồi đột nhiên dừng lại, sững sờ nhìn Trình Mộc Quân.

Cậu mới nhìn thoáng qua, hốc mắt lập tức đỏ lên, phồng má, tay nhỏ siết chặt.

Ngay khi Trình Mộc Quân cho rằng Nguyễn Miên sẽ xông tới đấm mình bằng cái nắm tay nhỏ hồng đó, lại thấy Nguyễn Miên quay đầu, trở lại bên cạnh chiếc xe hơi màu đen.

Cậu lấy tốc độ kinh người kéo cửa xe, lôi người bên trong ra.

Có vẻ như người nọ cũng bị bất ngờ, rõ ràng là cao hơn Nguyễn Miên một cái đầu, nhưng lại bị lôi kéo lảo đảo vài bước.

Người bị Nguyễn Miên lôi ra chật vật ổn định cơ thể, vừa ngẩng đầu lập tức đối diện với ánh mắt của Trình Mộc Quân, cơ thể cứng lại.

Trình Mộc Quân nheo mắt lại, cười cười, giơ tay chào hỏi: "Anh hai, lâu rồi không gặp nha."

Nguyễn Miên thở phì phì trừng hắn: "Anh đừng có nói bậy bạ, anh ấy là anh trai tôi! Tên đàn ông hư hỏng này, anh lại muốn làm gì?"

Trình Mộc Quân nhướng mày: "Hửm? Cậu chứng minh anh ta là anh cậu bằng cách nào? Tôi nhớ anh ta họ Trình, tên Trình Thế Kiệt."

"Anh ấy là anh của tôi! Anh ấy đưa tôi ra khỏi cô nhi viện, cho tôi ăn cho tôi mặc, anh ấy tên Leo, không phải Trình Thế Kiệt gì đó đâu!"

Nguyễn Miên nói liên tục hết một câu, Trình Thế Kiệt cũng không kịp bịt miệng cậu ta lại, chỉ đành xanh mặt đứng im tại chỗ.

Ngoài mặt thì Trình Mộc Quân rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã cười lăn ra đất: "Hệ thống, Nguyễn Miên này đúng là người kỳ diệu mà! Chẳng biết phân biệt địch ta, quá hữu dụng rồi, cứ đem bán anh hai tôi ngon ơ vậy luôn, tôi cũng thấy thương hại cho anh tôi rồi này."

Không biết bây giờ Trình Thế Kiệt có cảm giác gì, mà Nguyễn Miên lại như tìm được chỗ dựa, phát tiết hết thảy tủi thân suốt đêm qua.

Cậu quay đầu nói: "Anh Leo, chính là tên đàn ông hư hỏng này nè, lúc Lâm tiên sinh hôn mê thì không chăm sóc, giờ Lâm tiên sinh vừa tỉnh lại là lập tức chạy tới quyến rũ anh ấy, chú Hà nói trước giờ anh ta đều như vậy, anh mau bắt anh ta đi đi!"

Trình Mộc Quân thong thả đi qua dưới ánh mắt chỉ trích của Nguyễn Miên.

Khi hai bên cách nhau khoảng 1 mét, hắn ngừng lại, đối diện với hai ánh mắt đầy sợ hãi.

"Anh hai, có người dẫn phiền toái nhỏ của em từ nước ngoài về, em giận vô cùng, hễ mà em giận, là sẽ muốn thấy máu."

Khóe môi cong lên, tạo một nụ cười nồng nặc mùi máu. Hắn nâng tay quơ quơ trên cổ mấy cái, sau đó mới xoay người rời đi.

Dù là ngốc như Nguyễn Miên, dưới khí thế này cũng phải an tĩnh như gà.

Tốt lắm, một buổi sáng tốt đẹp.

Continue Reading

You'll Also Like

56.7K 2K 60
Tên gốc Hán Việt: Tát hoang thành tính Trạng thái: Đã hoàn Tổng số chương: 59 chương + 1 ngoại truyện Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE...
232K 19.9K 58
Tạm thời chưa biết nói gì '-' Không chuyển ver nha. Chỉ đăng trên Wattpad với Facebook Kisekirin thôi.
233K 25.4K 43
Raw: Tấn Giang Có vấn đề rối loạn thẩm mỹ đặc biệt THÍCH MẶC ÁO LÔNG CHỒN và MÀU XANH LÁ CÂY HUỲNH QUANG Jack Sue độc miệng công X Thích lông xù nhưn...
87.2K 6K 160
🌿Chính Là Không Ly Hôn 🌿Tác giả : Tố Nhục Bô 🌿Thể loại: Đam Mỹ 🌿Trạng thái: Full 🌿Thể loại: Tinh tế, tình yêu và hôn nhân, cường cường, hào môn...