[Tình trai/PUBG] Vòng Bo Hình...

By Mamthomchu0cothui

371 60 8

Là một mọt sách nhạt nhẽo, Việt không biết trò chơi điện tử có sức hút như thế nào, cho đến khi xem được một... More

Giải thích về PUBG
Chương 1: Đội tuyển Monster Trucks.
Chương 3: Không muốn nòng giảm thanh vì sợ không được nghe giọng anh.
Chương 4: Sạch sẽ không phải sở thích, sạch sẽ là cái cớ.
Chương 5: PCS13 APAC.
Chương 6: Gỏi Thái.
Chương 7: Hôm nay cá biết bay.
Chương 8: Có cái lỗ nào ở đây không?

Chương 2: Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày.

49 11 2
By Mamthomchu0cothui

Chương 2: Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày.
__________


Quản lý mở khóa phòng, giúp Việt kéo vali vào. Căn phòng diện tích vừa phải không quá rộng, tường màu trắng tinh với đầy đủ nội thất cơ bản. Sau này còn có thể tự sắm sửa, bài trí theo sở thích của mình nữa, cậu thấy rất hài lòng.

- Em cất đồ đi, anh ra gọi mấy đứa kia.

- Vâng.

Việt không mang theo nhiều đồ đạc, hầu hết là quần áo, đồ vệ sinh cá nhân và vài ba thứ lặt vặt khác. Cậu nhanh tay sắp sếp chúng vào tủ, thoắt cái đã xong, sửa sang lại quần áo một lần nữa rồi đi ra ngoài.

Cửa vừa mở đã nghe thấy tiếng người ồn ào phát ra từ phòng số một phía đối diện, Việt tò mò đến gần, cửa phòng mở toang, đập vào mắt cậu là một cảnh tượng hết sức dã man ở trên giường.

Một cậu con trai ngồi trên đống chăn in hình chim cánh cụt màu vàng nhạt, hai tay nhào nặn, lôi kéo nó, miệng liên tục la lớn:

- Dậy đi! Nhanh lên nào!

Đống chăn hơi nhúc nhích, nó cố gắng cuộn mình lại không để cậu kéo ra. Hai bên giằng co một lúc đến khi cả hai thở hổn hển mới ngừng.

Đúng lúc này một cái tay vươn ra từ trong chăn, bắt lấy cổ tay cậu tránh cho mặt mũi chim cánh cụt bị biến dạng. Một tay còn lại kéo lớp chăn trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt nhăn nhúm của Tubeo:

- Thằng điên này mới sáng sớm mày bị cái gì vậy?

- Em trúng thẻ hiếm rồi nè, mau dậy đi! - Cậu trai vẫn hào hứng kéo chăn.

Tubeo hãy còn ngái ngủ, anh đơ người một lát để phân tích thông tin, sau đó chậm rãi thốt ra hai từ:

- Kệ mày.

Dứt lời anh trùm chăn lên đầu tiếp, hành động đầy thách thức này khiến cậu trai bùng nổ, bắt đầu chuyển từ kéo co sang bóp cổ.

- Đồ con lợn!

- Ựa ựa, bớ người ta, giết người kìa... Cứu với, bạn gì ơi cứu tui với!

Tubeo thấy có người đứng ngoài cửa thì duỗi tay về phía người nọ, la ó cầu cứu. Khiến cả Việt lẫn cậu trai trên giường đều giật mình, cậu trai quay đầu nhìn người lạ mặt, nụ cười trên môi còn chưa kịp tắt.

Việt đang nghĩ xem nên nói gì trong tình huống này, cậu trai kia đã buông chăn cánh cụt ra rồi nhảy bịch xuống sàn, nhanh chân đi đến trước mặt Việt. Cậu tròn mắt hỏi:

- Anh là TVie hả?

- Ừm. - Việt gật đầu.

Hai mắt nhóc đó sáng lên, hết nhìn Việt lại ngó Tubeo, trông cậu có vẻ thích thú lắm. Tubeo thì hoàn toàn trái ngược, anh chỉ bình thản nằm trên giường tạo dáng tiên cá, còn ngáp một cái rõ to.

- Hello, em là Minou nè!

Cậu trai vui vẻ giới thiệu mình, đây chính là cậu ấm MT mà mọi người nhắc đến.

Việt gật đầu chào lại, cậu không muốn để lại ấn tượng gượng gạo vào lần gặp đầu tiên, nhưng chào xong thì cậu không biết tiếp theo nên nói gì cho phải. Cũng may Minou là kiểu người năng nổ, cậu dẫn dắt câu chuyện theo hướng tự nhiên hơn.

- Anh ăn sáng chưa? Tụi mình làm vài trận đi, anh Tân bảo phải đợi anh một lúc nữa làm em sốt hết cả ruột.

- Anh ăn rồi.

- Vậy mình đi đi!

Minou thân thiết kéo tay Việt tiến về phía phòng tập, trước khi đi còn không quên thúc giục tiên cá trên giường nhanh nhanh biến ra đôi chân mà đi. Trong phòng tập không một bóng người, bây giờ mới hơn chín giờ sáng, bình thường lúc này cả đội đều đang ngủ say.

"Mình sẽ tập luyện ở đây mỗi ngày", suy nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu Việt.

Cảm xúc của cậu lúc này là rất vui, nhưng ánh mắt kiên định lại khiến Minou hiểu nhầm cậu đang căng thẳng. Vì vậy cậu nhóc đã động viên cậu suốt từ lúc bật máy tính lên, đến tận khi chọn bản đồ mới chịu ngừng.

Cả hai chọn bản đồ tuyết Vikendi mà Việt thường chơi, vừa chờ bay vừa trò chuyện.

- Sao anh thích chơi map này vậy? Em thấy nó hiu quạnh quá nên không chơi mấy, cứ như sau tận thế, cả thế giới bị tuyết bao phủ ấy.

Cách ví von của Minou khiến Việt mỉm cười, cậu lại thấy tuyết rất đẹp. Bản đồ này ban ngày có thể ngắm tuyết rơi, ban đêm có thể ngắm cực quang huyền ảo, còn có hiệu ứng dấu chân trên tuyết cực kỳ chân thực nữa.

- Tại đẹp, anh chưa thấy tuyết ngoài đời bao giờ.

Hơn nữa, cậu cứ chơi bản đồ này mãi cũng là vì một người.

Bóng lưng đứng giữa nền tuyết bao la trắng xóa, trên cao là bầu trời đêm đầy sao và cực quang bay lượn. Hình ảnh ấy sẽ mãi mãi vẹn nguyên trong tâm trí cậu, không bao giờ nhạt phai.

Máy bay chở một trăm người đặt chân xuống hòn đảo bị bỏ hoang, một lúc sau chỉ còn hai kẻ sống sót. Trình độ của cả hai cộng lại như sức mạnh được nhân đôi, trận đầu tiên kết thúc với chiến thắng dễ dàng, Minou là MVP. Cậu nhóc hớn hở kinh khủng, cứ nghĩ đến việc được sát cánh cùng đồng đội mạnh là máu trong người cậu lại sôi ùng ục lên.

Lối chơi của Minou là kiểu tấn công liên tục, đánh nhanh thắng nhanh. Mặc dù nó trái ngược hoàn toàn với lối chơi chậm rãi ở vị trí bắn tỉa của Việt, nhưng đây chỉ là một trận giải trí thử sức bình thường, nên cậu cũng tự do phát huy, chơi rất sảng khoái.

Hai người hăng máu tiếp tục chơi thêm vài trận nữa. Khi đang di chuyển bằng xe Zima bốn chỗ để vào bo, Việt tranh thủ chỉnh lại tai nghe, lúc này đằng sau cậu bỗng vang lên một giọng nói:

- Bơm máu đã.

Việt giật thót, trượt tay làm hai người một xe đâm sầm vào gốc cây, tụt mất một tẹo máu.

- Ủa sao vậy?

Minou lẩm bẩm uống thuốc giảm đau để chống chọi lại độc ngoài bo, sau đó ngó sang Việt ngồi bên cạnh, thấy anh chàng tài xế vừa gây ra tai nạn cũng đơ ra vài giây rồi mới bơm máu.

Việt đã quá quen thuộc với giọng nói đầy mê hoặc này, mỗi ngày cậu đều mơ ước được đứng trước mặt nghe trực tiếp, nhưng đến khi nó vang lên sát bên tai thì lại không dám quay đầu nhìn.

Minou ngả người dựa vào lưng ghế, rủ rê hai người mới đến:

- Anh Khang, anh Tubeo, vô chơi luôn nè, anh TVie bắn mượt lắm.

- Đâu, để anh mày kiểm tra đầu vào tí nào. - Tubeo đeo kính cận lên, kéo ghế ngồi xuống. Anh vào khu huấn luyện khởi động tay một chút trong lúc chờ hai người chơi xong.

Cái người đứng đằng sau vẫn không có động tĩnh gì làm Việt bắt đầu căng thẳng, hai tay dần cứng đờ lại không còn linh hoạt như trước nữa. Cậu lơ là trò chơi và tập trung tâm trí vào anh, liên tục suy đoán anh đang làm gì, định làm gì, sao không nhúc nhích?...

Thậm chí cậu bắt đầu lo lắng về cái nhìn của Khang, cậu thể hiện có tốt không, kỹ thuật có vừa mắt anh không? Hay là cậu sai chỗ nào rồi?

Giống như đang ngồi trong phòng thi, bị giám thị quan sát vậy. Bạn không biết vì sao giám thị lại đến cạnh bàn của mình, nhìn vào bài làm của mình. Rõ ràng bạn không mang phao vào phòng thi, không hỏi bài đứa kế bên, nhưng bạn vẫn hoang mang vô cùng.

Đến khi hai bên thái dương Việt thấm mồ hôi, trận game gian nan này mới kết thúc, rốt cuộc Khang cũng chịu cử động. Việt vừa định thở phào thì chợt thấy chiếc ghế bên cạnh mình bị kéo ra, Khang thản nhiên ngồi xuống.

Sao lại ngồi ở đấy?

Việt hoảng hốt căng chặt dây thần kinh vừa mới thả lỏng vài giây trước, không dám quay đầu sang nhìn anh. Nhưng cậu lại nghĩ như thế không lịch sự, sẽ để lại ấn tượng xấu mất.

Thế là Việt lấy hết can đảm quay sang, đúng lúc này Khang cũng nhìn cậu với nụ cười trên môi. Với tư cách là đội trưởng, anh nghiêm túc đưa ra nhận xét:

- Bắn hay, nhưng tay cứng quá, phản ứng hơi chậm, sáng nay đã ăn chưa?

?

Truyền thống của MT là khi chào hỏi người khác phải có câu ăn sáng chưa à?

Continue Reading

You'll Also Like

40.8K 4.7K 94
TG: Thả Phất Thể loại: Đammy, Xuyên Không, Tinh Tế, Bánh Bao, Ẩm Thực -- Ninh Vân Dập xuyên không, tin tốt là nguyên chủ có gia thế hiển hách, mẫu th...
13K 1.4K 12
hôn em chào mỗi ban mai
649K 29.6K 82
Tên truyện: Tin đồn Tác giả: Dư Trình Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, đô thị Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản dịch: Hoàn thành Người dị...
27.8K 2.3K 87
Tên gốc: Trầm Nịch Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tình trạng: Hoàn (86 chap + ngoại truyện) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ...