[EDIT] Sau khi con chết

By cereusfall

408 36 2

Bản gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=4611618 Tác giả: Cẩm Chanh Edit: Cereusfall Thể loại: Khô... More

Giới Thiệu
Chương 1: Con gái đã chết
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 7: Hồi kết

Chương 6

37 3 0
By cereusfall

************

Rất xin lỗi, con gái bạn đã bị xâm phạm. Hiện giờ người dùng có ba sự lựa chọn:

A: Liên hệ Trần Tuyết Tinh hỗ trợ làm nhân chứng, trực tiếp báo cảnh sát.

B: Đưa con gái rời đi.

C: Giết bọn chúng.

************

Những tuỳ chọn trên màn hình điện thoại thật lạnh lùng.

Ý thức của bạn dần dần trở lại, ngón tay run rẩy từ từ chọn A.

Không thể cứ như vậy tính.

Cảnh sát sẽ giúp bạn, bây giờ có cả nhân chứng và vật chứng, cảnh sát nhất định sẽ giúp đỡ bạn!

Ngoài cửa có tiếng bước chân, con gái đã về đến nhà.

Chân bạn loạng choạng không vững, thất tha thất thểu đi về phía con bé.

Con gái của bạn bị hành hạ dã man, vết máu thấm ướt hết cả quần. Đôi mắt bị che bởi mái tóc rối tung, có ngạc nhiên, cũng có sợ hãi.

Bạn nắm tay con bé, nước mắt rơi không thể ngừng rơi.

Bạn khóc.

Con bé cũng khóc.

"Bố....Bố ơi" Con bé không ngừng khóc, khóc không thành tiếng, nước mắt giàn giụa.

Bạn biết, không ngừng vuốt tóc con gái trấn an, cuối cùng kìm nén căm hận, từ kẽ răng thốt lên hai chữ: "Báo án."

Báo cảnh sát.

Đây là lựa chọn duy nhất, bạn tin tưởng cảnh sát sẽ cho bạn công bằng.

Bạn không để con gái xoá đi chứng cứ, mang con đến cục cảnh sát.

Một nữ cảnh sát trong đồn đã xoa dịu những cảm xúc bất an của con gái, môi trường ở đây dần dần khiến con bé bình an, không ngừng khóc lóc giải thích mọi chuyện với phía cảnh sát.

Một lúc sau, Trần Tuyết Tinh được cảnh sát đưa đến.

"Bọn chúng... bọn chúng chụp ảnh cháu. Nếu cháu không làm thì sẽ đem ảnh phát tán ra ngoài."

Trần Tuyết Tinh cũng là người bị hại, thậm chí sớm hơn.

Người lớn ở phía sau không kiềm chế được cơn giận, bỏ qua can ngăn của cảnh sát, tiến đến cho cô một cái tát: "Một đứa con gái như mày làm sao lại lẳng lơ như vậy!! Biết xấu hổ không!!!"

Cha Trần Tuyết Tinh vô cùng tức giận, không ngừng chửi cô.

Cô hét lên: "Là bọn chúng cưỡng ép con!!"

"Sao bọn nó không cưỡng bức người khác mà hết lần này tới lần khác cưỡng bức mày! Không phải vì mày không biết tự trọng đi quyến rũ người ta! Mày đúng là một con đi*m!!"

Tiếng mắng chửi của người đàn ông vang lên trong đồn cảnh sát.

Con gái giật mình, thu mình lại trong góc khóc lóc.

Mẹ của Trần Tuyết Tinh không nói gì, như thể bà đã đồng tình lời nói của chồng mình.

Bạn nhận thấy sự tuyệt vọng ở đứa trẻ bằng tuổi con gái mình, lúc này bạn không thể căm ghét đứa trẻ đó nữa, lại càng không muốn trách cứ, bạn chỉ có thể bất lực thương hại trong lòng.

Cảnh sát yêu cầu cha mẹ Trần Tuyết Tình ra ngoài, cô tiếp tục nói, biểu cảm cũng bình tĩnh hơn nhiều: "Bố mẹ cháu ở bên ngoài bận rộn nên bọn chúng thường xuyên đến nhà cháu, nếu cháu không đồng ý liền uy hiếp cháu còn cho người đánh cháu ở trường."

Trần Tuyết Tình vén tay áo lên, trên tay đều là nhưng vết thương xanh tím.

"Bọn chúng đôi khi gọi những người khác, mỗi lần... mỗi lần sẽ đưa 300 tệ, cháu có thể được 50 tệ." Trần Tuyết Tình lau nước mắt: "Thế nên cháu không còn cách nào khác mới gọi Từ Tinh Tinh..."

Cảnh sát hai mặt nhìn nhau, hỏi: "Cháu cũng đồng ý? Vì sao không báo cảnh sát?"

Trần Tuyết Tình nói: "Bố mẹ cháu mỗi tháng đều không về nhà, ngay cảtiền mua sách bài tập cháu cũng không có, 50... 50 tệ là rất nhiều."

50 tệ, là cô dùng cơ thể đổi lấy.

Đồn cảnh sát yên lặng, con gái ngồi bên cạnh cũng không khóc nữa, đưa tay kéo đầu ngón tay mình.

Vụ án này không có bất ngờ gì xảy ra, vài ngày sau cảnh sát đã bắt được hai tên tội phạm thiếu niên kia để điều tra, thế nhưng có lẽ là bởi bọn chúng chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự nên chỉ có thể phạt cảnh cáo, bị đuổi khỏi trường học. Song, tin tức Từ Tinh Tinh cùng Trần Tuyết Tinh bị cưỡng gian đã truyền khắp toàn thành phố.

Cuộc sống của bạn sau vụ án cũng không hề dễ dàng hơn , thậm chí còn phải đối mặt với sóng gió mới.

Chỉ cần ra ngoài bạn sẽ bị chỉ trỏ, sách vở của con gái cũng bị người ta xé nát, mặt trên tràn ngập những từ ngữ xấu xa: "kĩ nữ", "con ph*", "con đi*m dơ bẩn".

Bạn chuẩn bị thủ tục cho con gái thôi học, bắt đầu một cuộc sống mới ở nơi khác.

Thế nhưng, điều mà bạn không ngờ tới chính là, Trần Tuyết Tinh đột nhiên tố cáo bạn tội hiếp dâm.

"Cái tên nhặt ve chai kia không vợ, làm ra loại chuyện kia cũng không có gì đáng ngạc nhiên."

"Nói không chừng con gái nuôi của ông ta cũng bị làm nhục rồi cũng nên."

"Đúng là tạo nghiệp mà!!"

Bạn bị cảnh sát bắt đi, con gái đuổi theo phía sau, quần chúng xung quanh đều đứng xem náo nhiệt, bạn chỉ nghe được giọng của con bé.

"Bố cháu bị oan —!"

"Thả bố cháu ra, cầu xin các chú đừng mang ông ấy đi!!"

Bạn bị oan, nhưng không một ai tin bạn.

Tại phiên tòa, Trần Tuyết Tinh một mực khẳng định bạn là kẻ cưỡng hiếp, bố mẹ cũng đứng ra làm chứng trước toà, thậm chí còn đưa ra ảnh chụp hiện trường.

Tại hiện trường phiên tòa, bạn thấy hai thằng nhãi con đứng trong góc, vẻ mặt đắc thắng như thể chúng là người chiến thắng.

Lòng bạn lạnh giá.

Bạn hiểu đây là một âm mưu được lên kế hoạch từ trước.

Ở thế giới này, người cầm quyền chỉ ai có tội thì người đó là tội phạm, chỉ ai vô tội thì người đó liền vô tội.

Bạn trừng mắt nhìn tấc cả con người ở đây, nhưng họ đang cười, cười vì vui đùa, vì chế nhạo, cười sự ngu ngốc của bạn,  cười cái nghèo của bạn.

Phiên tòa kết thúc, bạn bị  giữ lại ở một trại tạm giam vì không đủ chứng cứ.

Một tuần sau, Trần Tuyết Tinh đột nhiên rút đơn kiện, bạn được thả tự do.

Bạn mệt rồi, bạn hận chứ, nhưng không đấu được với họ.

Không bằng đi thôi, mang con gái đi nữa.

Trời rất lạnh, lại có một trận tuyết lớn ập đến.

Lúc chuẩn bị về đến nhà, bạn nhìn thấy ba người đàn ông đi ra từ hành lang.

"Con đi*m kia đúng là tuyệt thật, không hổ là người Triệu Đông giới thiệu."

"Ngày mai để bọn tao tìm vài người tới, trẻ tuổi vẫn tốt hơn."

Bạn dừng lại, toàn thân run rẩy.

" Đ** mẹ nó ông là ai, đừng có mà cản đường!"

Tên con trai cao lớn thô kệch đẩy bạn ngã xuống đất, cười lớn rời khỏi tầm mắt bạn.

"Bố?"

Con gái ở cửa nhìn bạn.

Con bé trẻ đẹp như một đóa hoa, một đóa hoa bị gió tuyết cùng băng giá tàn phá.

"Triệu Đông nói nếu con không nghe hắn thì sẽ không cho bố ra ngoài."

Con gái nói lời này rất bình tĩnh, cực kỳ giống lúc Trần Tuyết Tinh đứng trước đồn cảnh sát vạch trần hết quá khứ của mình.

Con bé chấp nhận số phận, đôi mắt đã không còn ánh sáng: "Bố, không sao đâu. Bố nuôi con lớn đến chừng này, làm sao con có thể bỏ mặc bố được"

Tinh!

Chiếc điện thoại mà cảnh sát đã trả lại cho bạn lại vang lên.

************

Người dùng đang đối mặt với sự lựa chọn cuối cùng:

A: Báo cảnh sát.

B: Đưa con gái rời đi.

C: Giết bọn chúng.

************

Lựa chọn giống như quá khứ.

Số phận kết nối cùng quá khứ.

Mắt bạn đỏ ngầu, không chút do dự chọn —

C.

Continue Reading

You'll Also Like

8K 272 6
Một đời trước, Dương Dạ là một tên sát thủ, lãnh huyết sát thủ, mang theo không chút biểu tình nàng, mang theo bài pu-khơ nàng duy nhất hận chỉ có...
9.9K 113 13
Vừa vào lớp một được vài ngày, Totto-chan đã bị đuổi học!!! Không còn cách nào khác, mẹ đành đưa Totto-chan đến một ngôi trường mới, trường Tomoe...
695 171 62
Tác giả: Tam Thiên Xích Văn án: Matsuda Jinpei cảm giác chính mình bị người theo dõi, vô luận là ăn cơm vẫn là phá án, tầm mắt kia trước sau như bóng...
3.8K 91 9
Nhãn dán: Đồng nhân, Võng du... Tiến độ: Đã hoàn thành Giới thiệu: Thiên nột! Đại thần cấp Nhất Tiếu Nại Hà , ta cư nhiên ở Tân Thủ T...