[ BHTT ] [ EDIT ] Sau Khi Xuy...

By Neoliz

3.2K 476 37

Chu Châu Anh xuyên vào một quyển võ hiệp tiểu thuyết, thành Ma giáo giáo chủ. Nhưng lúc nàng xuyên thư qua th... More

Văn án
Chương 1 : Hiện trường xuyên thư
Chương 2: Giáo chủ ủy khuất
Chương 3: Thức ăn bị thiếu rồi nha.
Chương 4: Đãi ngộ được tốt lên
Chương 6: Giáo chủ ra tù
Chương 7: Rút chỉ vô tình
Chương 8: Thân phận tiện nghi
Chương 9 : Lấy thân báo đáp
Chương 10: Giáo chủ chân mềm
Chương 11: Tịch mịch hư không
Chương 12: Ấm giường mà thôi
Chương 13: Giáo chủ ỷ nữ chủ là thẳng nữ mà làm càn
Chương 14: Ngày đêm tơ tưởng
Chương 15: Thánh Nữ ái
Chương 16: Giáo chủ ngoan ngoãn
Chương 17: Thánh Nữ cầu hôn
Chương 18: Hướng đi kỳ quái
Chương 19: Mộng xuân vô ngân
Chương 20: Hôn sự định rồi
Chương 21: To gan lớn mật
Chương 22: Kỹ thuật hôn cao siêu
Chương 23: Ngày đại hôn
Chương 24: Ma giáo cướp người
Chương 25: Bái đường thành thân
Chương 26: Lo lắng
Chương 27: Cưng chìu
Chương 28: Hoa khai đêm trước
Chương 29: Mong đến hoa nở
Chương 30: Kỹ thuật tốt nga
Chương 31: Giáo chủ bị thương
Chương 32: Dạy võ công
Chương 33: Vân Khê Các sự
Chương 34: Thánh Nữ bất công
Chương 35: Giang hồ bát quái

Chương 5: Củi khô lửa cháy

109 16 1
By Neoliz


  Thời điểm Tiêu Tâm Nguyệt tiến vào nhà lao, liền thấy giáo chủ vẻ mặt buồn bực ngồi lì trên ghế huyền thiết của nàng. Trên bàn điểm tâm đã ăn xong, chỉ còn dư nửa chén đậu nành, còn nổi lên một tầng đậu da.

  Khi nàng còn chưa tiến vào, Chu Châu Anh có chút chờ mong nhỏ, hy vọng là nàng, lại sợ là nàng. Khi nàng tiến vào rồi, lại thấp thỏm mà nhìn trộm nàng một cái, sau đó lại ra vẻ cao lãnh mà dời đi ánh mắt.

  Tiêu Tâm Nguyệt không quá để ý về sự ngạo kiều trong đôi mắt nhỏ, hỏi: "Như thế nào còn dư lại nửa chén đậu nành? Uống không ngon? Là ai nói lãng phí đồ ăn thì đáng xấu hổ?"

  Chu Châu Anh bị nàng nói tới chột dạ, này là mất bò mới lo làm chuồng, Tiêu Tâm Nguyệt cố ý đổ đi nửa chén đậu nành.

  "Ai, Thánh Nữ tỷ tỷ, ta không phải không muốn làm chuyện đáng xấu hổ nha, là ngươi không cho ta cơ hội."

  Tiêu Tâm Nguyệt mày nhăn nhẹ, lộ ra ánh mắt khiêu khích, nói: "Bị lạnh."

  Chu Châu Anh tính tình lạc quan, vừa rồi có chút buồn bực, lúc này lại vui vẻ: "Thánh Nữ tỷ tỷ là lo lắng ta uống xong bị lạnh bụng?"

Nàng một khi cảm nhận được nữ chủ phóng ra thiện ý, liền theo cây cột mà bò lên.

  "Chăn này là Thánh Nữ tỷ tỷ để người đưa tới sao? Tối hôm qua cũng may có cái chăn đệm này, bằng không sẽ lạnh đến ngất xỉu. Bất quá Thánh Nữ tỷ tỷ, ta có thể nói một cái yêu cầu nho nhỏ không? Căn phòng này cái gì cũng tốt, nhưng không có chỗ để tắm rửa, ta đã một đêm không tắm, cả người rất khó chịu. Phải biết rằng vấn đề vệ sinh rất quan trọng a, nó không phải vấn đề mặt mũi, nó liên quan đến thọ mệnh một người..............."

  Nàng bá bá nói một hơi, Tiêu Tâm Nguyệt nghe được câu đầu, liền đã quên mục đích tới đây, chạy nhanh ra ngoài tìm người nấu nước cho nàng tắm rửa.

  "Tù nhân cũng cần có quyền lợi nha, không chú ý vệ sinh, vạn nhất có bệnh truyền nhiễm, kia chính là họa dán lên toàn bộ đại lao này. Ta cũng biết ta chỉ là cái ngồi tù, không tư cách kén cá chọn canh, nếu không thể thương lượng, ta có thể tự chính đi nấu được được không?" Chu Châu Anh nói xong, mới phát hiện Tiêu Tâm Nguyệt đã rời đi từ lúc nào.

  Hai đệ tử trông coi đại lao chuyển đến một thau nước tắm cho nàng, đôi mắt nàng đều sáng lên, vội ra lệnh bọn họ: "Cái thùng này để chỗ này, lại hỗ trợ đem buồng nhà xí chuyển tới chỗ........."

  "Ngươi sao lại yêu cầu nhiều như vậy? Ngươi cho nơi này là ma cung sao!" Hai đệ tử bất mãn nói.

  Chu Châu Anh làm ra trạng thái ngoan ngoãn, lại hỏi: "Các ngươi lao đầu đâu?"

  "Lao đầu? Ngươi nói là Tầm Thiện sư huynh đi, hắn______" một đệ tử muốn cùng nàng hảo hảo nói nói một chút, một đệ tử khác liền đánh gãy lời hắn nói"Cùng ma đầu này nói nhiều làm gì, ai biết nàng ta có âm mưu quỷ kế gì?"

  Bọn họ lúc sau liền phong bế miệng mình lại, nửa câu cũng không chịu cùng Chu Châu Anh nói.

  Mà trong chốc lát, Tầm Thiện sư huynh trong miệng bọn họ ôm theo một cái đệm, một giường đơn cùng một cái gối đầu đi vào. Hắn đem ba thứ này ném lên giường lớn, lại bưng tới một bồn than.

  Quay đầu thấy hai đồng môn còn đứng lăn lộn, liền nói: "Các ngươi làm vậy, thật muốn hầu hạ nàng sao? Đem thùng để đây, chạy nhanh đem nước đổ vào."

  Trần Tầm Thiện tâm tính có thể nói là thực bực bội.

  Vốn dĩ là chưởng môn phái hắn đến trông giữ nữ ma đầu này, hắn còn rất vui mừng, cảm thấy chưởng môn bọn họ là coi trọng hắn. Kết quả, đến đây rồi, hắn không chỉ không được tra tấn nữ ma đầu này, ngược lại phải hầu hạ nàng ta.

  Nữ ma đầu này ăn cơm thì kén cá chọn canh, lúc rửa mặt cũng có một nùi tật xấu. Bọn họ ngày thường đều là mười ngày nửa tháng mới tắm một lần, còn nàng ta ngồi tù mỗi ngày đem mình tẩy đến thơm ngào ngạt, nơi nào giống tù nhân? Cũng không biết Thánh Nữ là bắt cái tù binh về, hay thỉnh cái tổ tông về.

  Nhớ tới ai kia kiêu ngạo, tâm tình hắn liền kém tới cực điểm, cố tình chính mình cũng rất rõ tầm quan trọng của nữ ma đầu này, không thể tùy tính mà hành sự.

  Hai đệ tử canh giữ cửa đại lao thấy Tầm Thiện đi ra, tò mò hỏi hắn: "Tầm Thiện sư huynh. Chúng ta còn phải chong coi nữ ma đầu này bao lâu a?"

  "Tới khi nào chưởng môn thương nghị ra cách xử trí nàng!"

  "Vậy khi nào mới thương nghị ra?"

  Trần Tầm Thiện nói: "Chuyện quan trọng như vậy, sao có thể thương nghị ra được kết quả nhanh."

  "Này có cái gì khó đâu, Ma giáo kia tội ác tày trời, trên tay bọn họ dính nhiều mạng người như vậy, cho nên nợ máu phải trả bằng máu. Ta nói, nên giết nữ ma đầu kia, lấy tế những người bị bọn họ sát hại."

  "Giết nàng thì dễ dàng, cần nghĩ làm sao uy hiếp Ma giáo mới khó." Trần Tầm Thiện nhớ tới lời Trác trưởng lão nói với hắn: "Ma giáo giáo chủ có một nghĩa phụ, võ công đã đạt tới mức tuyệt hảo, Trác trưởng lão cũng không tin tưởng cùng hắn đấu trận. Nếu Ma giáo giáo chủ chết, những cái kia Ma giáo còn lại giáo chúng sẽ nghe lệnh nghĩa phụ kia, này tuyệt đối với chính đạo chúng không phải chuyện tốt."

  Đệ tử kia nói thầm: "Khó tránh nàng không sợ hãi."

  Trần Tầm Thiện cũng thở dài: "Chỉ mong chưởng môn bọn họ có thể sớm ngày thương lượng ra đối sách."

  Hắn là nghĩ không muốn hầu hạ Ma giáo giáo chủ nữa.

  Chu *không có sợ hãi* Ma giáo giáo chủ* Châu Anh tắm nước ấm xong, có than lửa, lại có thêm chăn đệm tốt, nàng thần thanh khí sảng, thừa dịp tiết trời hảo, lại mỹ mỹ tư tư mà ngủ trưa.

  Tiêu Tâm Nguyệt nghe nàng lải nhải rời đi rồi mới nhớ tới mình có chính sự muốn hỏi nàng, quay lại thì thấy nàng đang tắm rửa, dứt khoát lại rời đi thêm lần nữa xử lý chuyện khác. Đợi khi nàng xử lý xong việc lần nữa trở lại nhà lao, đã thấy nàng ta một mặt thích ý đi ngủ rồi.

  Đang ở địch doanh còn có thể ngủ đến hương như vậy, cũng không biết nói nàng ta lớn gan, hay là vô tâm không phổi đến tận cùng đây!

  Tiêu Tâm Nguyệt khó chịu, cũng không cho Chu Châu Anh thoải mái, vì thế xốc lên chăn của nàng.

  Chu Châu Anh trong lúc ngủ mơ, mơ mơ màng màng cảm thấy bị lạnh, liền sờ sờ bụng, sau đó sờ sờ bên cạnh, cuối cùng cái gì cũng chưa sờ tới.

  Tiêu Tâm Nguyệt mày đẹp hơi chau, cũng giúp đỡ đi qua sờ sờ bụng nàng. Nàng nhíu mày, không có mở mắt, lại đem chính mình cuộn tròn lại.

  Đem chăn đắp lại cho nàng, Tiêu Tâm Nguyệt trầm mặc ngồi trên ghế huyền thiết, moi ra hai viên hồng bảo thạch cầm trong tay thưởng thức.

  Qua một lát, Chu Châu Anh tỉnh. Thấy trong phòng giam có thêm một người, sợ tới mức giật bắn mình, trực tiếp nói: "Thánh Nữ tỷ tỷ, ngươi thế nào tới rồi mà không gọi ta tiếng nào hết vậy?"

  "Ta tới." Tiêu Tâm Nguyệt nói.

  Chu Châu Anh: "..........."

  Nữ chủ cư nhiên sẽ nói chuyện cười!

  "Thánh Nữ tỷ tỷ có chuyện gì nha?"

  Tiêu Tâm Nguyệt từ ghế huyền thiết đựng lên, tới gần Chu Châu Anh, ánh mắt thâm thúy mà nhìn chằm chằm nàng: "Ma Tôn ở nơi nào?"

  Chu Châu Anh tâm nói quả nhiên là như vậy, nàng liền biết nữ chủ không có khả năng không có mục đích gì mà lại nuôi dưỡng nàng. Chỉ tiếc, nàng không biết được tình tiết quan trọng, cũng không có đọc qua nguyên tác.

  "Ta không biết."

  "Là thật không biết, hay là không muốn nói?"

   Bị thẩm vấn mọi người nhớ kỹ" Thẳng thắn từ khoan kháng cự từ nghiêm*" những lời này, ăn ngay nói thật: "Này có cái gì mà không muốn nói đâu? Nếu ta biết, khẳng định sẽ chủ động nói, ta cũng hy vọng các ngươi có thể thấy ta có thái độ tốt đẹp nhận tội, mà giảm hình phạt cho ta."

  Bỗng nhiên, nàng nhớ tới cái gì, hỏi: "Cái kia, người Ma giáo các ngươi hẳn là bắt không ít đi? Có thể từ trong miệng bọn họ cạy ra chút gì đó."

  "Một giáo chủ, lại dạy ta như thế nào từ chỗ giáo chúng đào ra bí mật Ma giáo?"

  Chu Châu Anh chớp đôi mắt: "Này có cái gì không đúng sao?"

  Nguyên chủ là một con rối, chính mình càng là như người mù. Nữ chủ muốn hỏi thăm tin tức Ma giáo, sao nàng không đi hỏi đám giáo chúng kia!

  Tiêu Tâm Nguyệt cong cong khóe môi, thấp giọng nói: "Nói như vậy, giáo chủ lưu tại nhân gian này một chút tác dụng cũng không có?"

Đây là cái chết đang uy hiếp?!

  Chu Châu Anh vừa nghe, trong lòng chuông cảnh báo vang lên, vội nói: "Không thể nói như vậy, ta còn một chút tác dụng."

  "Nga?"

  Chu Châu Anh vắt hết óc nhớ lại Mạnh Nho nhỏ ở vòng bằng hữu đề cập tuyến cốt truyện, nhưng cốt truyện cũng đã phát triển đến nước này, những chuyện đại khái nam nữ chủ cũng đã biết, nàng còn có cái gì để nói đâu?

  Bỗng nhiên, nàng thông minh đột suất, nói: "Thiên cơ giáo tuy bị diệt, nhưng trên đời này còn rất nhiều người hành sự quái đản thô bạo, không chuyện ác nào mà tà tôn ma đạo không làm, giết ta không phải là cách hay nhất để làm bọn hắn kinh sợ. Ngược lại sẽ làm bọn họ cho rằng hoà giải sẽ không còn đường sống, mà sẽ cùng chính đạo phát sinh xung đột. Huống hồ giết ta, sẽ chỉ làm giáo chúng ở Thiên cơ giáo càng thêm không nhẫn nại, đến lúc đó tác loạn, khổ chính là dân chúng."

  Tiêu Tâm Nguyệt vừa lòng mà cười: "Còn không tính quá ngốc."

  Nguy cơ được giải trừ, Chu Châu Anh lại đắc ý vênh váo lên: "Thánh Nữ tỷ tỷ, có thể cho ta đổi cái đệm không?"

  Tiêu Tâm Nguyệt đại khái còn tự hỏi về lời nàng nói vừa rồi, cho nên có thêm vài phần kiên nhẫn: "Ngươi lại muốn gì? Đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thướt."

  Chu Châu Anh vỗ vỗ khăn trải giường cùng nệm rơm rạ: "Ngủ trên này ta ngủ không tốt, dễ dàng dẫn lửa thiêu thân."

  Tiêu Tâm Nguyệt động động mũi chân đem chậu than đẩy ra xa: "Đem chậu than để xa một chút, như thế nào sẽ dẫn lửa thiêu thân?"

  Chu Châu Anh chỉ chỉ giường của nàng: "Củi đốt!" Lại chỉ chậu than, "lửa đang cháy."

  Cuối cùng chỉ chính mình,"Tục ngữ nói, củi khô lửa cháy, dục hỏa đốt người."

  Tiêu Tâm Nguyệt: "..............."

  Nàng mang một khuôn mặt lạnh lùng đi ra ngoài.

  Về sau nàng lại tin tưởng Chu Châu Anh trong miệng toàn nói ra những lời không đứng đắn, liền không hề bước vào đây nửa bước!

_________________________________________

  (*) :Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị.

Continue Reading

You'll Also Like

2.1M 156K 79
Tên gốc: 小聋子受决定摆烂任宠 Hán Việt: Tiểu lung tử thụ quyết định bãi lạn nhậm sủng Tác giả: Nghiêm Tụng Tụng @hoameei Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đ...
11.9K 867 21
Name: Marshmallow Category: 12cs; Boylove; Textfic; Hài Hước Tình Trạng: Đang khởi hành Người Lái Tàu: Tolazydayy Quý khách chú ý an toàn trước khi đ...
22.8K 2K 50
Ngày ấy em đến bên anh với thân phận là một người thay thế , hiện tại anh xem em như một bản nhạc độc quyền không phải bản sao của ai khác !!
185K 17.2K 113
Bạn cần tìm phòng trọ? Sắp tới năm học mới nhưng bạn đang có nguy cơ phải lê lết ngoài đường vì không có chỗ nương náu? Đừng lo. Hãy tới phòng trọ...