EDIT - TA DỰA VÀO BÁN MANH ĐỂ...

By bilundethuong

521K 72K 4.5K

Tác giả: Hữu Mặc Edit: Bilun Số chương: 193 chương + 3 PN Tình trạng edit: Hoàn Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ... More

Chương 1: Trọng sinh thành gấu trúc #
Chương 2: Quá xấu #
Chương 3: Dễ thương nhất thế giới #
Chương 4: Ngày đầu tiên ở ngoại tinh #
Chương 5: Bán manh thành công #
Chương 6: Ngài tranh đua một chút #
Chương 7: Ngài gầy quá #
Chương 9: Bán gấu trúc làm giàu #
Chương 10: Manh là nhất định phải bán #
Chương 11: Hệ thống bán manh mới là bug #
Chương 12: Chấp nhất mang thù #
Chương 13: Ngài cảm thấy còn đáng yêu sao? #
Chương 14: Muốn đánh báo đen #
Chương 15: 59 điểm bán manh tới tay #
Chương 16: Nó khoác ánh trăng mà đến #
Chương 17: Báo đen thông minh #
Chương 18: Sinh vật mới xuất hiện #
Chương 19: Con người xuất hiện #
Chương 20: Lại một lần bán manh thành công #
Chương 21: Kiếm xong liền chạy lấy người #
Chương 22: Chủ động xuất kích #
Chương 23: Bắt gấu trúc làm giàu #
Chương 24: Lăn lộn đi gấu trúc #
Chương 25: Gấu trúc đại phát thần uy #
Chương 26: Gấu trúc sắp bị bắt #
Chương 27: Nguyên soái lên sân khấu #
Chương 28: Thật xấu#
Chương 29: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh! #
Chương 30: Muốn cứu sói bạc #
Chương 31: Manh điểm của nguyên soái #
Chương 32: Dọn tới biệt thự của nguyên soái #
Chương 33: Kiếm được 250 điểm bán manh #
Chương 34: Đều cho ngươi ăn #
Chương 35: Ngửi mùi thỏ lộ lộ bụng
Chương 36: Bắt đầu có cảm tình
Chương 37: Nguyên soái cống hiến 666
Chương 38: Nguyên soái cống hiến 233
Chương 39: Cho chúng nó một cái nhà
Chương 40: Cái bụng đen của nguyên soái
Chương 41: Bí mật của nguyên soái
Chương 42: Sói bạc ăn đồ chín
Chương 43: Sói bạc lấy cớ
Chương 44: Sói bạc thay đổi
Chương 45: Cắn chết Triệu Lợi Binh
Chương 46: Chân tướng sáng tỏ
Chương 47: Nguyên soái rất khó chịu
Chương 48: Ta không đáng yêu sao
Chương 49: Nếu như có kiếp sau
Chương 50: Mọi chuyện đã có ta
Chương 51: Ngươi đáng yêu nhất
Chương 52: Mộng bức lông xù xù
Chương 53: Ta không phải, ta không có
Chương 54: Tò mò gấu trúc nói gì
Chương 55: Meo ~
Chương 56: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh
Chương 57: Nguyên soái có tiền #
Chương 58: Cố gắng vì thú biến dị
Chương 59: Trang viên gặp chuyện bất ngờ
Chương 60: Nguyên soái bị hiểu lầm
Chương 61: Gấu trúc làm chuyện xấu
Chương 62: Phát triển fan
Chương 63: Quá đáng yêu
Chương 64: Biết trước nguy hiểm
Chương 65: Khiếp sợ
Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
Chương 67: Đại phát thần uy
Chương 68: Ngốc nghếch đáng yêu
Chương 69: Ngăn cơn sóng dữ
Chương 70: Hung manh
Chương 71: Gấu trúc thần kỳ
Chương 72: Ngọn lửa bị cười nhạo
Chương 73: Thật là quá đáng yêu
Chương 74: Gấu trúc lên tivi
Chương 75: Ghen
Chương 76: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
Chương 77: Mèo xã hội
Chương 78: Chắc chắn nó rất xấu
Chương 79: Gấu trúc nổi tiếng
Chương 80: Toàn tinh tế đều phát điên
Chương 81: Gấu trúc đáng yêu đến sập mạng
Chương 82: Nguyên soái ghen tị
Chương 83: Gấu trúc đắn đo
Chương 84: Gấu trúc biết lái xe
Chương 85: Gấu trúc lái máy bay
Chương 86: Băng nhận hùng
Chương 87: Trộm quay gấu trúc
Chương 88: Nguyên soái lại ghen
Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
Chương 90: Nghề tay trái của Otis
Chương 91: Gấu trúc khóc
Chương 92: Lòng người hiểm ác
Chương 93: Lời dặn dò cuối cùng
Chương 94: Không muốn ngươi chết
Chương 95: Ta có thể nói
Chương 96: Quá xấu
Chương 97: Hung manh gào
Chương 98: Cây trúc
Chương 99: Thăng cấp
Chương 100
Chương 101: Biến to biến nhỏ
Chương 102: Thu nhỏ
Chương 103: Nhìn yêu quá!
Chương 104: Nguy cơ
Chương 105: Biến xấu
Chương 106: Hủy dung
Chương 107: Bị thương
Chương 108: Dị năng bạo động
Chương 109: Giải quyết nguy cơ
Chương 110: Một đám tham ăn
Chương 111: Mở vườn thú
Chương 112: Thay đổi
Chương 113: Âm mưu sơ hiện
Chương 114: Nguy cơ mới
Chương 115: Thật xấu xí
Chương 116: Cấp 6
Chương 117: Ánh sáng dẫn đường
Chương 118: Meo meo
Chương 119: Tên khốn kiếp!
Chương 120: Otis cặn bã
Chương 121: Mị lực của gấu trúc
Chương 122: Tiền mồ hôi nước mắt
Chương 123: Sảng văn vai chính
Chương 124
Chương 125: Vị khách mới
Chương 126: Tiết lộ bí mật
Chương 127: Bại lộ nói chuyện
Chương 128: Chơi nào
Chương 129: Tâm sự của gấu trúc
Chương 130: Bại lộ nói chuyện
Chương 131: Hệ thống thăng cấp
Chương 132: Cố vấn
Chương 133: Chờ ngươi quay lại
Chương 134: Hoa Hoa yêu hoa
Chương 135: Cấp 7
Chương 136: Bắn cho hai phát
Chương 137: Hệ thống tái xuất
Chương 138: Hành tinh mèo
Chương 139: Hỏa nhãn kim tinh
Chương 140: Bò nào bò nào
Chương 141
Chương 142: Sâu biến dị cấp 7 ở đâu
Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
Chương 144
Nani? Sâu lông
Mèo đen bị sốc
Mèo xin giúp đỡ
Ngươi có từng biết
Cái gì? Là sói!!!
Bắt đầu thay đổi
Gặp mặt cùng tranh luận
Nguy hiểm ập tới!!
Có vẻ như một đôi đang yêu đương cuồng nhiệt
Vô nhân tính!!
Chỉnh sửa quy tắc
Thể hiện nào~
Cộng sinh thú
Ngươi thuộc về ta
Ký kết khế ước với Otis
Không biết xấu hổ
Quyết định của mèo đen
Ăn sâu mới có thể cứu vớt thế giới
Trao đổi
Lão nguyên soái
Xấu quá
Nguyên soái thông suốt
Mai rùa
Thoát ra
Bất khả chiến bại
Đêm trước khi xuất phát
Tấn công trùng động
Tiến vào trùng động
Tiến vào trùng động phát sóng trực tiếp
Bởi vì mình đáng yêu?
Ha ha trước đi
Báo đen, lâu rồi không gặp!
Chương gì mà dài thế
Thì ra ngươi là gấu trúc
Thổ lộ ở bên nhau
Mệt mỏi vì qua cửa
Gấu trúc thật khí phách
Chương 192: Gấu trúc xác chết sống lại!!!
Chương 193: Ta đồng ý

Chương 8: Chỉ có lửa mới có thể hóa giải ưu sầu #

3.4K 488 11
By bilundethuong

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Sau khi tắm sạch sẽ, Quý Vô Tu bò dậy, từ lúc lông bị ướt nước thân thể liền cảm giác như nặng thêm vô số lần, y lắc lắc người khiến nước trên người văng ra hết, lúc này mới cảm thấy tốt hơn không ít.

Lúc này mặt trời đã lên cao, Quý Vô Tu liền nằm trên một tảng đá lớn sạch sẽ phơi lông, lông bụng được phơi khô trở nên xõa tung, Quý Vô Tu liền lười biếng lật người phơi nốt sau lưng, bộ lông như mặc áo ba lỗ xù xù một đống, mặc kệ gió thổi.

Quý Vô Tu rất nhanh liền cảm thấy cơn buồn ngủ kéo tới, lại một lần tiến vào mộng đẹp.

Không biết qua bao lâu, một trận mát lạnh đánh úp lại, Quý Vô Tu run lập cập, mơ mơ màng màng mở mắt ra, trời vốn đang giữa trưa, thế mà sau khi ngủ một giấc trực tiếp tới xế chiều.

Quý Vô Tu nhanh chóng bò xuống, uống mấy ngụm nước ở bờ sông.

Lúc này, ở bờ sông có một con cá nhìn cực kỳ to béo đột nhiên nhảy lên, quẫy cái đuôi rồi nhanh chóng chìm xuống đáy nước biến mất không thấy đâu.

Chỉ có bọt nước ở không trung bị ánh mặt trời phản chiếu thành bảy màu sắc.

Quý Vô Tu vuốt cằm, hai mắt sáng ngời.

Được lắm, sao y lại quên mất cá nhỉ!

Nhưng không có lửa.....

Ngọn lửa trong mắt Quý Vô Tu tắt ngúm, khoác lên hoàng hôn ủ rũ cụp đuôi rời đi, thân thể tròn vo thoạt nhìn cực kỳ nặng nề.

Ban đêm, Quý Vô Tu ngồi trên cành cây, bắt đầu nỗ lực nhớ lại tình huống không có bật lửa và kính lúp thì phải tạo lửa bằng cách nào.

Đánh lửa thì thôi đi.

Là một con gấu trúc tuy rất nhanh nhẹn, nhưng ngón tay vẫn không làm được động tác linh hoạt cực độ như con người.

Quý Vô Tu có chút hối hận bản thân lúc trước không đọc sách cho tử tế, kết quả khi cần dùng đến lại không có.

Đối mặt với nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, nhưng lại không thể nào hạ miệng.

Thở dài một hơi thật mạnh ở trong lòng, Quý Vô Tu chỉ có thể xin giúp đỡ từ hệ thống: "Hệ thống, chỗ ngươi có công cụ gì dùng để nhóm lửa không?"

Hệ thống có chút lạnh lùng, bởi nó rất rõ ràng ký chủ trước mắt này rất nghèo, nhưng nó vẫn làm hết phận sự mở ra cửa hàng, chuyển tới giao diện có liên quan tới lửa giới thiệu: [Cái thứ nhất là dị năng hệ hỏa, chỉ cần một ngọn lửa là có thể nhẹ nhàng bật lửa, trị giá 9 điểm bán manh, còn cái thứ hai, là dị năng hệ hỏa cấp 2, có thể ngay lập tức phóng ra quả cầu lửa lớn, nước bình thường không thể dập tắt, trị giá 98 điểm bán manh.]

Quý Vô Tu vội vàng ngắt lời nói: "Dừng dừng dừng, sao đều là dị năng, không có thứ khác sao?"

[Tinh! Đương nhiên không chỉ có vậy, tới đây xem.] Màn hình trước mắt lại lần nữa thay đổi, hệ thống tiếp tục giới thiệu nói: [Cái này cao cấp hơn dị năng hệ hỏa lúc trước, là......]

"Hệ thống, ngươi không hiểu ý ta." Quý Vô Tu lại lần nữa ngắt lời nói: "Ý ta là, như công cụ đốt lửa bình thường, giống như bật lửa ở địa cầu ấy."

Hệ thống một trận trầm mặc, cuối cùng nói: [Tinh! Bổn hệ thống là ta dựa vào bán manh để thăng cấp, không phải hệ thống tạp hóa, bổn hệ thống chỉ có thể dùng điểm bán manh để đổi đồ vật khiến ngài trở nên mạnh mẽ.]

Quý Vô Tu: "À."

Là do mình nghĩ nhiều.

Hệ thống tựa hồ cảm thấy mình bị coi thường, nhịn không được lại lần nữa lôi ra một cái giao diện, nói: [Ngoại trừ thăng cấp trở nên mạnh mẽ, bổn hệ thống còn có các loại kỹ năng chức nghiệp.]

Quý Vô Tu lúc này mới nhấc lên mí mắt, nhìn kỹ giao diện: "Hả? Đây là kỹ năng?"

Hệ thống nhanh chóng nói: [Không sai, nơi này có thể thông qua điểm bán manh để đổi, chỉ cần 998, kỹ năng thuộc về mình, còn có thể thông qua điểm bán manh để thăng cấp nha.]

Nghe hệ thống quảng cáo, Quý Vô Tu cuối cùng mới nhận ra hệ thống này của mình có bao nhiêu trâu bò, y lập tức lật xem thương phẩm trên hệ thống, lúc này mới kinh ngạc cảm thán phát hiện những kỹ năng đó chủng loại đa dạng, còn có thể mua rồi đưa cho người khác."

Hệ hỏa hệ thủy gì đó, chỉ cần mua một cái, liền có thể khiến người không có bất cứ dị năng nào từ đây không lo mà trở nên mạnh mẽ.

Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Quý Vô Tu là nghĩ tới mình.

Nếu mình mua những dị năng đó, chẳng phải sướng phát điên?

Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy hơi kích động một chút xíu rồi.

Nhưng y đi tới nơi này đã hai ngày.

Ngay cả một điểm bán manh cũng không kiếm được, cứ tiếp tục như này thì không thể được.

Quý Vô Tu cực kỳ lo lắng lập tức trở nên nóng vội, tiếp theo cần phải nắm chặt tìm sinh vật khác tiến hành bán manh.

Lập tốt kế hoạch, Quý Vô Tu thực mau lựa chọn ngủ, dù sao hệ thống cũng nói, ngủ cũng là một phần của bán manh, đối với gấu trúc mà nói, đây chính là phần cộng điểm.

Một đêm ngủ ngon, Quý Vô Tu leo xuống cây, chân gấu đầy khí phách hiên ngang đi về phía trước, tìm kiếm đối tượng để bán manh.

Lúc này, một con thỏ trắng thoạt nhìn đầy vô tội nhảy qua, Quý Vô Tu lập tức xông lên, ôm lấy con thỏ vào trong ngực, trong lòng không ngừng lẩm bẩm nguy hiểm thật, thiếu chút nữa để con thỏ này chạy mất.

Con thỏ nguyên bản ra ngoài định ăn chút cỏ: "???"

Hồi lâu sau, con thỏ mới nhận ra mình bị bắt, thậm chí có thể bị ăn luôn, lập tức liều mạng giãy giụa, chân sau điên cuồng đá bụng Quý Vô Tu, thiếu chút nữa khiến dạ dày của y bị đá ra.

Quý Vô Tu vội vàng khống chế con thỏ, tay gấu tri kỷ trấn an nó, tiêu trừ cảm giác khẩn trương của con thỏ.

Nhưng ai biết càng vuốt ve, con thỏ lại càng run rẩy bần bật, đôi mắt đỏ rực tràn đầy hoảng sợ.

Quý Vô Tu thấy không còn cách nào, chỉ có thể đặt con thỏ trên mặt đất, con thỏ mới vừa rơi xuống đất, liền lấy tộc độ như gió nhảy như bay rời đi, như một đạo tàn ảnh.

Quý Vô Tu bất đắc dĩ, chỉ có thể căng da đầu tiếp tục tìm đối tượng tiếp theo.

Lúc này, bụi cỏ phát ra một trận loạt xoạt, hình như có sinh vật nào đó ở bên trong.

Hai mắt Quý Vô Tu sáng lên, chạy chậm tới, dùng ánh mắt đầy chờ mong lột ra bụi cỏ, lập tức hai mắt nhìn nhau ba giây với cái đầu báo lộ ra.

Vẫn là màu sắc quen thuộc.

Ánh mắt quen thuộc.

Cảnh tượng quen thuộc.

Mặt Quý Vô Tu lập tức ỉu xìu, cực kỳ khó chịu đẩy báo đen sang một bên, bực mình ngồi xuống.

Báo đen cũng có chút buồn bực, để trốn tránh sinh vật xấu xí này, nói cố ý chạy rất xa, nhưng báo đen thật không ngờ vì sao lại đụng phải sinh vật xấu xí này nữa.

Quý Vô Tu dùng móng vuốt vỗ vỗ báo đen, lời nói chân thành kêu vào tiếng ô ô ô.

"Sao ngày nào ngươi cũng rảnh rỗi như vậy? Ta đi đâu cũng có thể thấy ngươi."

Nếu báo đen có thể nói, chỉ sợ cũng nói những câu này.

Quý Vô Tu thở dài một hơi, bò dậy tiếp tục tìm kiếm sinh vật tiếp theo.

Báo đen hơi giật mình nhìn bóng dáng đang đi xa dần kia, lộ ra vẻ mặt trong lòng còn sợ hãi.

Cuối cùng không cần nghe sinh vật xấu xí kia kêu to nữa.

Quý Vô Tu đi một vòng quanh đây, nhưng càng đi càng mộng bức.

Sao nơi này không có bất cứ sinh vật cỡ lớn nào tồn tại vậy.

Đương nhiên y hoàn toàn làm lơ những sinh vật loại nhỏ, bởi vì chúng nó tuy sức chiến đấu mỏng manh, nhưng kỹ năng chạy trốn số một, thường thường Quý Vô Tu còn chưa chạy tới, những sinh vật đó lập tức phát hiện nguy hiểm, nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.

Đây cũng là lý do vì sao Quý Vô Tu đặt mục tiêu lên người những sinh vật có hình thể lớn.

Kỳ quái!

Quả thực quá kỳ quái.

Quý Vô Tu chống cằm, trầm tư thật sâu.

Hệ thống vẫn luôn im lặng tựa hồ không nhìn nổi nữa, lại lần nữa online nhắc nhở: [Động vật trong rừng rậm đều có quy tắc chung, mỗi một sinh vật cường đại đều sẽ vòng lãnh địa cho riêng mình.]

Quý Vô Tu, lại nghiền ngẫm lời hệ thống nói, bừng tỉnh mà vỗ vỗ mặt cỏ: "Chẳng lẽ nơi này là địa bàn của con báo đen kia?"

[Đúng vậy.]

Nếu đúng như vậy thì mọi việc đều trở nên hợp lý, đều có giải thích.

Vì nơi này đã bị báo đen vòng địa bàn, cho nên nơi này sẽ không có bất cứ sinh vật cỡ lớn nào tồn tại, trừ khi nó lợi hại hơn báo đen, mới có thể bỏ qua báo đen cảnh cáo xuất hiện ở chỗ này.

Nói như vậy, kỳ thực y cũng coi như sinh vật cỡ lớn.

Cũng trách không được con báo kia ban đầu nhìn thấy y, phản ứng đầu tiên là tấn công mình.

Nghĩ tới bản thân ở trong lãnh địa của một sinh vật cỡ lớn thành niên khác lắc lư, còn không bị báo đen giết chết quả thực là một kỳ tích.

Ấn tượng của Quý Vô Tu về con báo kia lập tức tốt lên không ít, thậm chí còn trào ra một chút xíu áy náy.

Dù sao theo quy tắc của rừng rậm mà nói, mình là một người từ ngoài đến, ăn ở địa bàn của người ta, uống ở địa bàn của người ta, còn mặt dày vô liêm sỉ bắt nạt đối phương ở địa bàn của người ta.

Quả thực là quá đáng.

Quý Vô Tu quyết định về sau nếu lại nhìn thấy con báo, tuyệt đối không bắt nạt nó.

Quý Vô Tu lúc này cũng không vội đi tìm sinh vật cỡ lớn, mà là nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, tiếp tục ngủ ngủ, tính toán ngày mai rời khỏi vùng lãnh địa này, tới nơi xa hơn nhìn một cái.

Ngày hôm sau, Quý Vô Tu tỉnh lại, đầu tiên là đến bờ sông uống miếng nước, rửa sạch tay gấu, cuối cùng lại vui vẻ thoải mái đánh cướp đồ ăn của con nhím, sau đó tản bộ đến khu vực mọc dâu tây ăn một chút, chờ tới khi ăn no mới vỗ vỗ móng vuốt đi tìm báo đen cáo biệt.

Dù sao ở địa bàn của người ta làm khách lâu như vậy, cũng phải cáo biệt một chút mới lễ phép.

Nhưng tìm nửa ngày, Quý Vô Tu vẫn không phát hiện tung tích của báo đen.

Continue Reading

You'll Also Like

70.9K 9.5K 43
Hán Việt: Tha môn bất thị nhân! ( vô hạn ) Tác giả: Kháp Đáo Hảo Xử | Edit: Kidoisme [24/06/2022] Thể loại: Vô hạn lưu, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cả...
220K 14.3K 82
Tác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật...
356K 31.1K 90
Tên truyện : Vai ác vạn nhân mê nghịch tập [ Vạn nhân mê vai ác nghịch tập kế hoạch] Tác giả: Tòng Lai Bất Vấn Tình trạng: Hoàn thành (349 chương) Ed...
175K 11.8K 65
Hán Việt: Cấm đàm phong nguyệt (khoái xuyên) Tác giả: Mộc Hề Nương Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản edit: 08/2020 - 07/2021 Hoàn thành...