Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)

By Easer_30

2.8K 26 1

Tác giả: Yến Mạch Chúc Y Số chương: 83 chương Thể loại:Ngôn tình, Ngọt sủng , Song khiết , Hào môn thế gia... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 40

Chương 39

65 0 0
By Easer_30

Nghe được lời Triệu Huy nói, Giản Ninh thu tay lại, ngẩng đầu nhìn hắn, cau mày nói: "Xảy ra chuyện gì?"

Triệu Huy liếc nhìn Cố Sênh Ca, nói: "Đạo diễn Trần nói rằng Tư Dục đã được chọn."

"Tư Dục?" Lại là anh ta, quả nhiên anh ta sẽ gây rắc rối cho cô. Giản Ninh cúi gằm mặt, theo tính khí trước đây của cô, cô sẽ dùng Giản gia để phong sát Tư Dục.

Nhưng cô đã ở trong vòng tròn này được nửa năm, cô hiểu những gì Trần Hiểu Na lúc đầu nói. Đối với các công ty, uy tín và danh tiếng thương hiệu là rất quan trọng, đặc biệt là đối với Giản gia làm về các thương hiệu xa xỉ này, nó lại càng quan trọng hơn.

Mặc dù việc giẫm chết một diễn viên như Tư Dục không quá khó nhưng nếu bị ai đó bắt được nhược điểm thì sẽ làm mất hình ảnh thương hiệu.

Giản Ninh đưa tay lên ấn trán và hỏi: "Anh đã kiểm tra tại sao chưa?"

Triệu Huy gật đầu: "Có một số vấn đề với kinh phí của" Song sinh ", Tư Dục đã hạ thù lao đóng phim của mình."

Giản Ninh hiểu ngay rằng dù trước đó Tư Dục đã bị tổn hại rất nhiều đến danh tiếng, nhưng dù sao thì anh ta cũng là ảnh đế, kỹ năng diễn xuất của anh ta thì khỏi phải nói, lại tự hạ thù lao của mình xuống bằng các nghệ sĩ bình thường. Đạo diễn sẽ không cân nhắc những khuyết điểm này nữa, sẽ trực tiếp chọn anh ta.

Hiện tại, có tài liệu đen không nhất thiết là một điều xấu tuyệt đối, hoạt động tốt cũng có thể thêm mánh lới quảng cáo cho phim truyền hình.

Cô xua tay nói: "Tôi sẽ nghĩ lại, anh trước đi xuống đi."

Sau khi Triệu Huy rời đi, Cố Sênh Ca mím môi, khéo léo nói: "Chị ơi, em lại gây rắc rối cho chị sao?"

Giản Ninh trợn mắt nói với tâm trạng không tốt: "Liên quan gì đến cậu? Còn rắc rối gì nữa? Cậu là nghệ sĩ của tôi, tôi có nhiệm vụ thu thập tài nguyên cho cậu."

"Vâng." Cố Sênh Ca gật đầu, đột nhiên nghiêm túc nhìn Giản Ninh, nghiêm nghị nói: "Chị ơi, em rất khó chịu, hôm đó em say."

Giản Ninh thở phào nhẹ nhõm, cười nhẹ: "Không sao đâu!"

Tại sao đứa trẻ này lại hiểu chuyện như vậy?

Cố Sênh Ca lắc đầu và mím môi: "Em chỉ cảm thấy như vậy nó không nghiêm túc chút nào. Em sợ chị nghĩ rằng em rất tuỳ tiện. Vì vậy, bây giờ em rất tỉnh táo và nghiêm túc. Chị ơi, em thích chị, nhưng chị không cần coi việc em thích chị thành áp lực."

Cậu dừng lại và cười nhẹ: "Nếu chị cảm thấy áp lực, chắc chắn là do em làm không tốt."

Giản Ninh mở miệng, nhưng cô không biết nên nói gì, khóe mắt có chút chua xót. Cô đã từng yêu một người nhiệt tình, có thể cảm nhận được tình yêu chân thành và trong sáng của một thiếu niên.

Nếu là một thiếu niên, có lẽ cô đã cảm động trước sự chân thành của cậu, nhưng bây giờ cô không còn gì khác ngoài cảm xúc trong lòng.

Cô mím môi, nhướng mắt nhìn cậu, nghiêm túc nói: "Thật ra, thứ quan trọng hơn đối với cậu bây giờ không phải là tình cảm. Hiện tại cậu mới bắt đầu, cậu nên biết điều gì quan trọng hơn đối với cậu."

Cố Sênh Ca cau mày, gấp gáp nói: "Nhưng tình cảm sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp của em

Giản Ninh khẽ cười nói: "Cho dù như vậy, có bao giờ cậu nghĩ là cậu chỉ ỷ lại vào tôi. Nếu không phải năm đó, cậu còn thích không?"

Vừa nói xong, cô đột nhiên không nói được gì. Bởi vì cô nghĩ đến cô và Dung Thiệu Ngôn, khi bị anh từ chối việc mình thích anh, lúc đó cô rất buồn. Và bây giờ cô đang làm những điều tương tự đó với một thiếu niên.

Quả nhiẻn, khi Cố Sênh Ca nghe thấy lời cô nói, cậu không thể chờ đợi để giải thích: "Không, không phải ỷ lại. Chị ơi, đừng lo lắng, thích là chuyện của một người. Em sẽ không gây phiền phức cho chị hay để người khác biết".

Cậu ấy biết rằng với mối quan hệ của mình với chị gái, nếu mọi người biết rằng cậu ấy thích chị gái, cậu ấy không biết sẽ như thế nào.

Điều này thực sự làm khó Giản Ninh, cô mềm hay cứng, sự chân thành và bướng bỉnh của đứa trẻ khiến cô đau khổ đến nỗi không thể nói lời nào mạnh tay với cậu.

Cô xoa xoa lông mày, cười bất lực: "Những thứ này đều không quan trọng. Điều quan trọng là tôi đã kết hôn, cậu cũng biết hôn nhân của tôi đối với anh ấy bao hàm quá nhiều lợi ích. Nếu như không có chuyện gì thì sẽ không ly hôn."

"Em biết!" Cố Sênh Ca vội vàng nói, dùng đôi mắt đẹp và thuần khiết nhìn Giản Ninh: "Nhưng không phải các người đều tìm niềm vui bên ngoài sao? Vậy, chị có thể thử với em."

Lời qua tiếng lại, giọng nói của cậu ta dần dần rên rỉ như muỗi kêu, mặt đỏ bừng lên cổ, lỗ tai cũng đỏ bừng.

Giản Ninh nghẹn lại một hồi, đồng thời nghĩ phản ứng của cậu cũng có chút đáng yêu, giống như cô giáo nhìn đứa nhỏ nhút nhát trong lớp yêu nhau vậy.

Cũng nói như vậy, hắn không giống Triệu Thư là lão tài xế, nói cái này như uống nước. Cậu ấy đã nói câu này một cách chân thành không thể giải thích được.

Giản Ninh đưa tay đỡ trán, thật sự không biết nên làm thế nào để khai sáng đứa trẻ.

Không khí yên lặng trong chốc lát, dường như có thể nghe được tiếng gió cuối thu ngoài cửa chớp, có chút trầm mặc không biết vì sao.

Lần đầu tiên Cố Sênh Ca nói những lời táo bạo như vậy, đứng trước mặt giáo viên như một học sinh ba tốt mắc lỗi.

Mặt cậu nóng bừng, có chút sợ hãi và lo lắng, cậu không nhịn được chuyển chủ đề nói: "Chị, vậy ... còn" Song sinh "thì sao?"

Cậu sợ Giản Ninh, nói lời thuyết phục cậu, những lời này còn khó chịu hơn là từ chối cậu trực tiếp.

Nhưng khi hỏi câu này, cậu không khỏi có chút chột dạ, tại sao lại hỏi một câu ngu ngốc như vậy. Có vẻ như cậu đặc biệt muốn kịch bản này, không biết chị ấy sẽ nghĩ gì.

Nhìn thấy cậu như vậy, Giản Ninh không khỏi bật cười, nhướng mày có chút kiêu ngạo: "Đừng lo lắng, cái gì là của cậu thì sẽ là của cậu, người khác không thể lấy đi."

Cố Sênh Ca cũng mỉm cười, chị gái nói rằng cậu phụ thuộc vào cô ấy, nhưng cậu chắc chắn không. Điều cậu thích nhất chính là sự tự tin và kiêu ngạo của chị ấy, giống như lúc trước nhìn thấy cô kiêu ngạo không thèm đếm xỉa đến người đó, chỉ một cái liếc mắt cũng khiến trái tim cậu rung động.

Giản Ninh còn chưa nghĩ ra cách giải quyết chuyện này, khi cô trở về nhà vào buổi chiều, Dung Thiệu Ngôn vẫn đang đợi ở cửa nhà cô.

Cô cau mày theo phản xạ: "Sao anh lại ở đây?"

Dung Thiệu Ngôn dùng đôi mắt sáng ngời nhìn cô chăm chú, giọng nói dịu dàng như ánh trăng: "Ninh Ninh còn chưa ăn cơm sao? Anh làm tốt rồi, có muốn cùng ăn cơm không?"

Giản Ninh thực sự chưa ăn, bây giờ người dì nấu ăn có lẽ đang trên đường đến.

Vừa nghe thấy Dung Thiệu Ngôn nấu ăn, cô vô thức hỏi: "Anh còn nấu cơm à? Đây không phải là lãng phí đồ ăn sao."

Khuôn mặt tái nhợt của Dung Thiệu Ngôn thoáng chốc đỏ bừng, anh mím môi, với vẻ háo hức khó tả: "Lần này chắc hẳn ngon hơn lần trước. Anh làm món Tứ Xuyên yêu thích của em."

Giản Ninh đang định mở cửa dùng lại, nghi ngờ nhìn anh: "Thật sao?"

Thành thật mà nói, cô thực sự tò mò về cách nấu ăn của Dung Thiệu Ngôn.

Nhưng kể từ sự cố bánh mì lần trước, cảm giác của cô ấy về tài nấu ăn của Dung Thiệu Ngôn là rất khó tin.

Nhưng nghĩ đến đồ ăn Tứ Xuyên, cô có chút động tâm, đã lâu không ăn. Cô thích ăn đồ cay, cô buộc phải kiểm soát bản thân để ăn ít đồ cay hơn, vì nó không tốt cho da.

Cô dời đôi mắt đẹp, sau đó nâng cằm lên, trào phúng nói: "Được rồi, tôi muốn xem nó có thể ngon đến mức nào."

Nghe thấy lời nói của cô, Dung Thiệu Ngôn đột nhiên mỉm cười.

Giản Ninh bĩu môi, người này có xu hướng chịu ngược phải không? Trước đây cô đối xử chân thành với anh, anh gạt đi, nhưng bây giờ cô chế nhạo, anh lại hăm hở dán vào và tỏ ra rất vui vẻ.

Cô đi theo Dung Thiệu Ngôn vào ngôi nhà đối diện với cô.

Dung Thiệu Ngôn tự mình lấy một đôi dép trong tủ giày đặt xuống đất, nhìn Giản Ninh nhếch môi nhẹ nhàng: "Mới mua."

Giản Ninh liếc nhìn đôi dép lê dưới chân một cách trịch thượng, cởi giày cao gót với vẻ mặt trịch thượng rồi đi đôi dép lê sang trọng đó.

Đôi dép lê bên chân bong tróc, hai cái tai thỏ rủ xuống, trong lòng cô trợn tròn mắt, đây là cái gì? Một người đàn ông to lớn, tại sao trước đây lại không nhìn thấy một trái tim thiếu nữ như vậy.

Dung Thiệu Ngôn lập tức hỏi: "Có thích hợp không? Nếu không thích hợp, ngày mai anh sẽ mua lại."

Lúc đi mua dép, anh nhìn thoáng qua đôi này, hình như nhớ đến cô bé mũm mĩm hồi nhỏ, mùa đông mẹ Giản thích cho cô mặc đồ lông xù xù.

Ồ! Tai của Giản Ninh giật giật, có vẻ như anh đã tự đi mua dép. Cô di chuyển đôi chân của mình, chưa kể là nó khá thích hợp.

Nhưng những gì cô nói đầy mỉa mai: "Mua tốt như vậy làm gì, tôi cũng không thường xuyên tới đây."

Dung Thiệu Ngôn ánh mắt tối sầm lại, trên mặt lộ ra ý cười: " Những thứ Ninh Ninh dùng, đương nhiên phải thích hợp với em nhất."

Lời nói vừa dứt, anh liếc xuống chân đi dép lê của Giản Ninh, rồi đi vào bếp.

Anh lo đồ ăn sẽ nguội, nên đều đặt trong khay giữ nóng thức ăn.

Giản Ninh nhìn xung quanh, đây là lần đầu tiên cô đến đây, cách bài trí tương tự như của cô nhưng trang trí đơn giản hơn nhiều.

Nội thất trong nhà đều có màu trắng, đen và xám.

Cô nhún vai, có chút tò mò không biết Dung Thiệu Ngôn có thể làm gì, liền nghênh ngang đi vào phòng bếp.

Dung Thiệu Ngôn lấy hai món ăn từ khay và đi đến bàn ăn.

Giản Ninh sửng sốt trong chốc lát, ánh mắt bị bàn tay của anh hấp dẫn. Trước đây, mu bàn tay xinh đẹp, bây giờ có khá nhiều mụn nước, thoạt nhìn là do dầu nóng bắn ra trong lúc nấu nướng, không được xử lý kịp thời nên bị phồng rộp.

Và các món ăn trên bàn đều có màu đỏ, hoặc có rất nhiều món ăn Tứ Xuyên với ớt ngâm bên trong. Cô nhớ rõ, Dung Thiệu Ngôn không ăn cay, lúc nấu cơm sẽ cảm thấy thế nào?

Dung Thiệu Ngôn xấu hổ không thể giải thích được khi nhìn thấy cô bước vào, anh cười: "Ninh Ninh, vào bàn ăn đợi đi, anh sẽ mang ra ngay lập tức."

Trước đây anh chỉ làm bánh mì, đây là lần đầu tiên anh làm món ăn cho Ninh Ninh, anh ấy chưa từng làm món này bao giờ nên cảm thấy có chút không thoải mái.

Anh dường như không biết về vết thương trên tay.

"Ồ." Giản Ninh thẳng thừng nói, chớp mắt, nhìn sang chỗ khác rồi quay ra khỏi bếp.

Cô không biết trong lòng là cảm giác gì, cảm động nhưng vẫn cảm thấy có chút buồn cười.

Với thái độ của anh ấy đối với bản thân trong quá khứ, xem những gì anh ấy làm bây giờ giống như một trò đùa.

Tiếp theo, Giản Ninh yên lặng ngồi vào bàn ăn, đợi Dung Thiệu Ngôn đi lên.

Khi các món ăn đã bưng lên hết, Dung Thiệu Ngôn ngồi xuống đối diện với Giản Ninh dùng cơm, anh gắp một miếng thịt lợn luộc vào trong bát của cô, nhìn cô ấy với ánh mắt chờ mong lại có chút lo lắng: "Ninh Ninh, nếm thử coi hương vị như thế nào."

Lúc này anh lo lắng, như thể anh đã chạm vào món quà mà bấy lâu nay anh cất giữ cầm đén trước mặt người yêu. Tất cả các món ăn của ngày hôm nay anh đều học với dì Trương.

Món nào cũng được làm nhiều lần, đến khi nếm thử và cảm thấy món ăn có thể ăn được. Một buổi trưa, miệng anh bị kích thích vì thức ăn cay, đến nỗi miệng của anh không còn cảm giác.

Nhưng không quan trọng, chỉ cần Ninh Ninh thích, anh sẵn sàng làm bất cứ việc gì.

Continue Reading

You'll Also Like

3M 95.7K 28
"Stop trying to act like my fiancée because I don't give a damn about you!" His words echoed through the room breaking my remaining hopes - Alizeh (...
844K 27K 68
"Real lifeမှာ စကေးကြမ်းလွန်းတဲ့ စနိုက်ကြော်ဆိုတာမရှိဘူး ပျော်ဝင်သွားတဲ့ယောကျာ်းဆိုတာပဲရှိတယ်" "ခေါင်းလေးပဲညိတ်ပေး Bae မင်းငြီးငွေ့ရလောက်အောင်အထိ ငါချ...
276K 31.7K 80
#Book-2 of Hidden Marriage Series. 🔥❤️ This book is the continuation/sequel of the first book "Hidden Marriage - Amazing Husband." If you guys have...
746K 39.4K 21
𝐒𝐡𝐢𝐯𝐚𝐧𝐲𝐚 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 𝐱 𝐑𝐮𝐝𝐫𝐚𝐤𝐬𝐡 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 𝐀𝐧𝐢𝐤𝐚 𝐑𝐚𝐢 𝐱 𝐊𝐚𝐛𝐢𝐫 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 ...