Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)

By Easer_30

2.8K 26 1

Tác giả: Yến Mạch Chúc Y Số chương: 83 chương Thể loại:Ngôn tình, Ngọt sủng , Song khiết , Hào môn thế gia... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40

Chương 35

61 0 0
By Easer_30

Cuối tuần, Giản Ninh buổi trưa mới dậy, cô đứng dậy mở cửa sổ phòng ngủ, ánh nắng giữa trưa từ bên ngoài chiếu vào khiến cô phải nheo mắt lại.

Cô đủ thông minh để nhớ rằng hôm qua cô đã nói rằng cô sẽ tổ chức cho Cố Sênh Ca một bữa tiệc ăn mừng.

Cô trợn to hai mắt, vội vàng đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, mặc áo len, váy len ngang hông rồi xuống lầu lái xe.

Hôm nay là cuối tuần, cô không có "tình cờ" gặp được Dung Thiệu Ngôn ở cửa.

Anh biết rằng Giản Ninh sẽ ngủ nướng vào cuối tuần, nếu anh làm phiền cô một cách tuỳ tiện, điều đó sẽ khiến cô tức giận.

Giản Ninh đến đón Cố Sênh Ca và Chu Ngạn và hỏi họ: "Chúng ta đến khách sạn để ăn hay ở nhà? Hôm nay tôi dậy muộn quá."

Hơn nữa ở nhà, nó dường như không được trang trọng. Hôm qua cô còn đang suy nghĩ lung tung, chắc chắn sẽ bị chụp ảnh lại khi đi ăn bên ngoài.

Chu Ngạn nhướng mày, thản nhiên nói: "Tiểu Sênh Ca là nhân vật chính, đương nhiên là cậu ấy làm chủ."

Cố Sênh Ca nhìn anh ta, rồi nhìn Giản Ninh, nói với một nụ cười: "Đến nhà chị đi, em sẽ nấu ăn."

"Tốt." Giản Ninh mỉm cười đồng ý.

Cả ba đến siêu thị thực phẩm tươi sống trước cổng khu nhà của Giản Ninh.

Chu Ngạn và Cố Sênh Ca đều đeo khẩu trang và đội mũ.

Đặc biệt là Giản Ninh vội vàng muốn ra ngoài và mặc đồ tuỳ tiện. Nhưng cô không quan tâm, dù sao cũng là đại diện, ít người biết cô.

Chu Ngạn vào cửa đẩy xe hàng đi trước, Cố Sênh Ca thành thạo đi đến khu mua sắm tạp hóa chọn rau, vô thức quay đầu lại hỏi: "Chị ơi, chị thích ăn gì?"

Giản Ninh nhéo nhéo ngón tay cẩn thận xoắn lá cải, có chút chán ghét. Mười ngón tay ngọc của cô đều được làm móng tinh xảo, thực chất là được khảm bằng kim cương tinh xảo, không thể nào hợp với siêu thị này.

Cô xem qua, nhưng lại bỏ cuộc, xua tay nói: "Cứ chọn cái cậu thích đi. Tôi đã nói hôm nay cậu là nhân vật chính."

Đây là lần đầu tiên cô ấy ra ngoài mua rau, thực phẩm ở Giản gia và Dung gia đều được chuyển trực tiếp từ trang trại bằng đường hàng không. Cô tự dọn ra ở riêng, cũng Triệu Huy đi mua sắm.

Vài lần trước khi Cố Sênh Ca đến nhà cô nấu ăn, các món ăn đều đã được làm sẵn, hôm nay không có đủ đồ ăn ở nhà.

Nhìn thấy động tác của Giản Ninh, Cố Sênh Ca không khỏi bật cười, sau đó lấy một ít cà rốt và bắp ngô, sau đó đến khu thủy vực hái tôm và cua, cua vào mùa này béo nhất.

Về điều này, Giản Ninh không hiểu gì cả, nên cô nghiêng người để xem cậu chon nó như thế nào, cười nói: "Sênh Ca có khẩu vị rất giống của tôi."

Cố Sênh Ca mím môi, mỉm cười và tiếp tục lựa chọn.

Cậu ấy đã chú ý đến sở thích của cô ở một vài lần trước khi ăn ở nhà cô ấy.

Chu Ngạn ở phía sau, nhìn bóng lưng khá thân mật của hai người, khóe miệng hiện lên một vòng cung đầy ẩn ý.

Sau khi mua sắm đã là buổi chiều, Giản Ninh đi đến tủ lạnh và lấy ra một vài hộp sữa chua để phân phát cho họ.

Cô chợt thấy thú vị khi đi mua hàng tạp hóa trong siêu thị.

Cố Sênh Ca lấy sữa chua, âm thầm đem các món ăn vào bếp bắt đầu chế biến. Giản Ninh nhìn thấy liền đi theo: "Này! Hay là ta kêu người tới làm đi? Nói là làm tiệc mừng cho cậu, làm sao có thể cho cậu nấu?"

Mua đồ ăn và nấu cơm đều là cậu ấy làm, mặc dù không thể tự tin về bất cứ điều gì nhưng cô ấy vẫn xấu hổ.

Vừa lúc cô cũng mời một dì để nấu ăn a.

Cố Sênh Ca một tay cầm con tôm, tay kia cầm cây tăm, quay đầu lại và cười với Giản Ninh: "Em có thể."

Cậu ấy muốn chị gái mình ăn thức ăn cậu ấy nấu, cậu ấy muốn nấu cho cô ấy mọi lúc, nhưng đây chỉ là một hy vọng xa vời.

Nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, đáy mắt Chu Diên lóe lên một tia u ám, sau đó xắn tay áo len, đi vào phòng bếp, cong môi cười: "Tiểu Sênh Ca, tôi giúp cậu."

Cố Sênh Ca mở to mắt nói nhanh: "Không cần, một mình ta làm được."

Cậu đối với Chu Ngạn cảm thấy rất phức tạp, trong mắt anh luôn cảm thấy tâm tư của cậu như vô hình.

Chu Ngạn đứng bên cạnh cười cười vô hại, "Tôi nói hôm nay Tiểu Sênh Ca là nhân vật chính. Làm sao tôi có thể để Tiểu Sênh Ca làm việc một mình?"

Vừa nói xong, anh ta nghiêng đầu và nói thêm: "Tất nhiên là chị gái thì khác. Chị gái đã làm việc rất chăm chỉ cho chúng ta, vì vậy chúng ta nên chăm sóc cho chị gái."

Cố Sênh Ca quay đầu lại liếc nhìn Giản Ninh, mím môi, ôn hòa cười: "Được rồi, chúng ta cùng nhau đi."

Giản Ninh nhướng mày, có chút kinh ngạc, không ngờ Chu Ngạn sẽ nấu ăn. Lần đầu gặp anh ta, tính tình xấu, lại tiện, như thế nào cũng không giống như là biết nấu nướng.

Hai người con trai bận rộn trong phòng bếp, không khí hòa thuận một hồi, mùi thức ăn chậm rãi từ trong phòng bếp bay ra.

Giản Ninh lấy điện thoại ra lén chụp ảnh từ phía sau rồi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, chạy đến chỗ họ, gắp một con tôm chiên trên đĩa đã chuẩn bị sẵn gần đó cho vào miệng.

Lớp bột bên ngoài được chiên giòn để tạo độ giòn, còn tôm bên trong thì mềm và ngon ngọt. Cô nheo mắt ậm ừ thích thú: "Chà! Ngon quá, Sênh Ca đã làm sao? Tôi chưa thấy cậu làm bao giờ."

Cố Sênh Ca mở miệng, muốn nói gì đó.

Chu Ngạn thò đầu ra, chớp mắt nhìn Giản Ninh: "Chị ơi, cái này là em làm."

Giản Ninh hai mắt sáng lên, nhìn Chu Ngạn một cái, kinh ngạc nói: "Có thể a! Không ngờ tài nấu nướng của cậu tốt như vậy."

Con trai bây giờ đã biết nấu ăn như thế này sao? Quả nhiên vẫn là đệ đệ cô hấp dẫn, từng người một.

Chu Ngạn nhướng mày, lôi kéo giọng cố ý hỏi: "Vậy thì chị cảm thấy, tôi và Tiểu Sênh Ca ai làm ăn ngon hơn?"

Giản Ninh nghẹn lại, chờ đợi ở đây.

Không hổ là anh ta Chu Ngạn, gian xảo gian xảo.

Cố Sênh Ca đang cắt rau, mắt anh ấy hơi rung lên, cậu ấy đột nhiên khịt mũi và sau đó là tiếng dao đập vào thớt.

Giản Ninh bị sốc, vội vàng nghiêng người nhìn vào tay Cố Sênh Ca, chỉ thấy hạt máu đỏ tươi nổi lên từ những ngón tay vốn dĩ trắng nõn của cậu bé.

Cô ấy cau mày thật sâu, lo lắng nói: "Sao cậu lại bất cẩn như vậy? Mau dội nước lạnh đi, tôi sẽ đi lấy hộp thuốc."

Cố Sênh Ca đứng tại chỗ không hiểu nhìn chằm chằm vết thương trên tay, lông mi dài run lên.

Ưu điểm duy nhất của cậu không còn nữa.

Chu Ngạn liếc anh ta một cái rồi khẽ cau mày: "Chị gái kêu cậu làm sạch vết thương, cậu ngẩn người ra làm gì?"

Cố Sênh Ca không đáp lại anh ta như thể cậu không nghe thấy.

Khi Giản Ninh mang hộp thuốc đến, Cố Sênh Ca vẫn không hề động đậy.

Cô bước tới, đặt hộp thuốc sang một bên, quan tâm trách móc: "Không phải kêu cậu rửa sạch vết thương sao?"

Cô nắm lấy Cố Sênh Ca đưa vào vòi nước rửa vết thương, may mắn nói: "Cũng may vết thương không sâu."

Sau khi lau khô, cô rửa sạch bằng nước muối sinh lý và băng bó vết thương.

Nhìn xuống động tác xa lạ của cô, Cố Sênh Ca khẽ nhếch môi, mọi mất mát mà cậu vừa mất đi đã tan biến.

Khi Chu Ngạn nhìn thấy nó, anh ta khịt mũi và quay lại phòng bếp để tiếp tục nấu những món ăn mà Cố Sênh Ca chưa hoàn thành.

"Được." Sau khi Giản Ninh giúp cậu quấn lại, đóng hộp thuốc lại, ngẩng đầu nhìn cậu nói: "Bây giờ cậu không cần nấu cơm, để cho Chu Ngạn làm."

Cố Sênh Ca hiếm thấy ngoan ngoãn mà nhìn Giản Ninh có chút bướng bỉnh: "Em có thể."

Đôi mắt đen như mực của anh nhìn Giản Ninh, quá mềm lòng.

Giản Ninh "sách" một tiếng, giơ tay ấn trán, bất lực mỉm cười: "Được rồi, cậu phải cẩn thận một chút, đừng để dính nước vào vết thương."

"Được." Cố Sênh Ca đột nhiên mỉm cười.

Giản Ninh ra khỏi phòng bếp, cất hộp thuốc đi, ngồi xuống phòng ăn lấy điện thoại di động ra đăng lên Weibo.

Giản Ninh V: Những chàng trai biết nấu ăn là những người đáng yêu nhất, bạn có nghĩ là họ không? Hãy tự mình kiểm chứng, ngon quá [tâm] [. Jpg] [. Jpg]

Cô gửi bức ảnh mà cô vừa lén chụp, những món ăn đã dọn sẵn trên bàn.

Trước đó cô ấy cũng đã mấy lần lên hot search, fan của cô không nhiều, đa số nhiều người là fan của hai chàng trai theo dõi cô ấy, trong chốc lát đã có rất nhiều bình luận.

"Vì vậy, hai anh em đều ở nhà chị gái."

"Trời ơi! Chị sướng quá!"

"Ca ca tôi cư nhiên ở nhà như vậy![chanh]"

"Ahhhhh, em sắp chết rồi, tỷ tỷ đây là thần tiên sinh hoạt sao a?"

"Tôi cũng muốn ăn những món do hai đứa em làm! Chua quá! Chua quá!"

"Tôi là người duy nhất nhận thấy rằng nhà bếp của chị gái lớn hơn phòng khách của tôi?"

"Tôi cũng vậy! Có hai anh em tốt nhất, thật chua [chanh]"

"Tôi nghĩ chị gái đang muốn thể hiện!"

Dung Thiệu Ngôn ở cách vách, xem Weibo của Giản Ninh, trong lòng không khỏi chua xót.

Cách đây không lâu, anh đã theo dõi tất cả các tài khoản xã hội của Giản Ninh.

Hôm nay anh ở nhà, chần chừ lâu, định sang gõ cửa nhà bên nhờ Giản Ninh nấu ăn nhưng loay hoay hồi lâu.

Anh không để tâm cho đến khi phát hiện ra rằng Giản Ninh đã ra ngoài và đưa hai nghệ sĩ của cô ấy về nhà.

Vì vậy, cô ấy thích có thể nấu ăn?

Anh nhìn chằm chằm vào hai tấm ảnh, nén chua xót tận đáy lòng, dùng nick phụ để bình luận trên Weibo của Giản Ninh.

Giản Ninh nhìn những bình luận này và cảm thấy thích thú, cảm thấy khá tự hào.

Cô tiếp tục cuộn xuống và tìm thấy một bình luận có thể được mô tả như một dòng chảy rõ ràng trong số các bình luận có vị chua.

"Tôi học nấu ăn, có thể thích tôi không?"

Nhận xét này được đánh giá cao vì sự mới lạ của nó. Trả lời bình luận bằng một loạt "hahahaha".

"Bắt được một fan của chị đại diện trong sáng hahaha."

"Giọng điệu này thật uỷ khuất hahahahaha"

"Chị ơi, đừng thích anh ấy! Anh trai chúng ta làm nhiều đồ ăn ngon hơn."

"Chị ơi, đừng để mất trí! Tập trung vào anh trai của chúng ta!"

Dung Thiệu Ngôn nhìn chằm chằm vào điện thoại và cau mày trầm tư, những người hâm mộ này không thích thần tượng của họ sao? Sao còn hào phóng như thế! Vừa thấy cũng chỉ là plastic fan thôi.

Anh quên rằng người đại diện có tài nguyên, và người hâm mộ biết rất rõ rằng họ đều đang cạnh tranh vì thần tượng của anh ấy.

Giản Ninh không khỏi thích thú với đám người hâm mộ này, bình luận đó thật đáng yêu, tại sao cô lại không biết rằng mình có một người hâm mộ ngốc nghếch như vậy.

Cô không biết mình vào Weibo được bao lâu, bát đĩa trên bàn đã gần như sắp sẵn, mùi xộc thẳng vào mũi kéo sự chú ý của cô ra khỏi điện thoại.

Chu Ngạn bưng một đĩa đồ ăn tới, hai tay bưng lên bàn: "Chị gái chụp lén chúng ta."

Giản Ninh nhướng mày: "Tôi rõ ràng là quang minh chính đại mà chụp."

Chỉ là các cậu không nhìn thấy nó.

Cô cũng đứng dậy đi vào bếp phụ dọn bát đĩa, dọn xong cả ba người cùng ngồi ăn.

Giản Ninh lấy ra một chai rượu vang đỏ mà cô đã mang ra khỏi nhà trước đó từ trong tủ cất giữ, đều cất vào đó.

Ở cách vách, Dung Thiệu Ngôn ở trong thư phòng xem tài liệu, hoàn toàn không tập trung được. Một lúc sau, anh bước đến bên tường, tai hơi áp vào tường.

Anh hơi nhíu mày, giơ tay gõ tường, sau đó chậm rãi nói: " Cách âm không được a."

Anh không nghe thấy gì và không biết họ đang làm gì.

Nhưng ở với hai đứa trẻ, anh biết Ninh Ninh rất vui. Anh có thể tưởng tượng ra nụ cười rạng rỡ và tươi tắn của Ninh Ninh.

Dung Thiệu Ngôn ngồi trở lại bàn làm việc trong thư phòng, suy tư một lúc.

Có vẻ như ngày mai anh cần phải về nhà để dì Trương dạy anh nấu ăn.

Continue Reading

You'll Also Like

463K 26.3K 44
The story continues to unfold, with secrets unraveling and new dangers lurking in the shadows. The Chauhan family must stay united and face the chall...
273K 31.3K 79
#Book-2 of Hidden Marriage Series. 🔥❤️ This book is the continuation/sequel of the first book "Hidden Marriage - Amazing Husband." If you guys have...
139K 7.6K 40
𝐁𝐎𝐎𝐊 𝐎𝐍𝐄 𝐎𝐅 𝐓𝐇𝐄𝐈𝐑 𝐅𝐀𝐈𝐓𝐇 𝐒𝐄𝐑𝐈𝐄𝐒 Aarohi and Siddharth's tale began unexpectedly at her brother's wedding. Their connection spa...
1.4M 34.4K 46
When young Diovanna is framed for something she didn't do and is sent off to a "boarding school" she feels abandoned and betrayed. But one thing was...