[Edit|Bác Chiến] Xuân Như Cựu

By iimyour_joy

10K 1.1K 464

Author: Bí Ngô Nhỏ Editor: Jin (Minh Nguyệt Độc Thư) Couple: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến Thể loại: Cổ trang... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14 (Thượng)
Chương 14 (Hạ-H)
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31

Chương 19

105 14 8
By iimyour_joy

Sau khi Thái tử được thả ra, đám quan viên sĩ tộc vẫn còn muốn truy cứu, Tiêu Chiến cũng không còn bo bo giữ mình nữa mà ngang nhiên ra mặt đứng về phía Thái tử.

Mặc dù An quốc công chỉ là cừu non đang đợi làm thịt, nhưng dù sao cũng có chiến công hiển hách, chỉ cần một ngày Hoàng đế chưa biếm quan đoạt tước, thì ngày đó An quốc công vẫn là một trụ cột vững chắc của Đại Lương.

Dù Thái tử đã mất đi Giang Dần, giờ lại có được sự ủng hộ của An quốc công, quan viên sĩ tộc hận đến mức nghiến răng, Hoàng đế lại càng kiêng kỵ.

Tiêu Chiến sao có thể không biết việc quân triều kéo bè kết đảng là việc tối kỵ trong lòng Hoàng đế, nhưng bây giờ hắn không thể không chó cùng rứt giậu, nếu như lúc này hắn không ra mặt, Thái tử sẽ bị đám sĩ tộc thừa cơ tẩy chay, cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi số mệnh bị phế truất.

Vương Nhất Bác trăm tính vạn tính cũng không tính ra được Tiêu Chiến lại tự mình nhảy vào bãi nước đục này. Hiện tại, hai người đều là đâm lao phải theo lao, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Qua đủ bảy thất của Giang lão gia, Tiêu Chiến đi đến Đông cung, bây giờ mọi người đều đã biết hắn thuộc đảng phái của Thái tử, không cần tránh né hiềm nghi.

Tiêu Chiến và Thái tử tế lễ cho Giang Dần ngay tại Đông cung. Nhớ lại mọi chuyện lúc nhỏ, đôi bên đột nhiên nghẹn ngào.

"Hồi đó ta sợ nhất là phải lên lớp của Giang thái phó, vừa khó lại vừa mệt, ông ấy còn hay giảng giải mấy câu buồn ngủ muốn chết, hôm nào ta đi học về cũng đều mệt gần chết. Sau này trưởng thành rồi, lúc canh giữ ở biên cảnh, từ từ ngẫm nghĩ mấy đạo lý Giang lão phó từng giảng giải, mới đột nhiên giật mình nhận ra mấy phương pháp bình trị, cũng có thể áp dụng được trong quân ngũ."

Thái tử đốt thêm xấp tiền giấy, "Thật ra bổn cung cũng rất sợ."

Tiêu Chiến nhìn về phía chàng.

Thái tử nói: "Mấy bài giảng của lão sư thật sự rất khó hiểu, bổn cung thiên tư ngu dốt, bình thường phải tốn nhiều thời gian đọc hiểu, lúc nhỏ ít nhiều gì cũng ham chơi, mỗi khi lão sư giảng bài mới, bổn cung không dám ham chơi nữa."

Vành mắt của Tiêu Chiến đỏ ứng, hắn thúc cùi chỏ vào người Thái tử: "Huynh làm như ta không biết huynh ham chơi vậy? Bình thường thì còn ra dáng Thái tử, sau lưng mọi người thì ôm một đống mấy sách phản diện của ta đi còn không chịu trả lại?"

Thái tử rưng rưng nước mắt mà cười, Tiêu Chiến cũng cười, cười đến mức tâm đau nhói.

Tiêu Chiến hỏi: "Bây giờ điện hạ dự tính thế nào?"

Thái tử nói: "Việc cải cách sĩ tộc là tâm bệnh cả đời của lão sư, sở dĩ ông ấy không chờ được đến lúc bổn cung đăng cơ đã vội vàng triển khai là do tự nhận thức được thời gian của mình không còn được bao lâu nữa, sợ bổn cung một mình thực thi sẽ gặp phải nhiều cản trở.

Bây giờ đám sĩ tộc đã bị đánh tiếng hết rồi, bổn cung sợ rằng đêm dài lắm mộng. Hiện tại uy danh của đệ đang mạnh nhất, nhất định phải giải quyết dứt khoát, nếu không việc tân chính lại càng xa vời khó thực hiện."

Tiêu Chiến gật đầu, quỳ xuống bái lạy Thái tử: "Điện hạ một lòng thực hiện, thần nguyện làm tùy tùng đi theo điện hạ, ra sức làm trâu làm ngựa cho người!"

Thái tử không dìu hắn dậy, cũng vén vạt áo mình sang một bên rồi dập đầu bái lạy Tiêu Chiến: "Hôm nay, Trường Tu được tướng quân đưa than sưởi ấm trong ngày đông tuyết rơi, chưa thể báo đáp, sau này khi ta đã là chí tôn, tướng quân sẽ là thứ tôn, Đại Lương vẫn còn ở đây thì phủ An quốc công vĩnh viễn trường tồn."

Tiêu Chiến không đáp lại. Từ khi hắn ở trên triều đường ngang nhiên đứng về phía Thái tử, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ vì nghĩa mà chết giống Giang Dần, phủ An quốc công không thể tồn tại mãi mãi, phong hào An quốc công này có thể kết thúc ở đời của hắn là được rồi.


Việc Thái tử tân chính sắp được thực hiện, người của các quan viên sĩ tộc đều cảm thấy bất an, đương nhiên có người muốn xuống tay với Thái tử, nhưng An quốc công vẫn còn ở lại Lạc Dương, nếu hắn vẫn còn đứng trên triều đường, không ai dám mở miệng trách Thái tử một câu nào cả.

Cùng lúc đó, Vương Nhất Bác lấy thân phận Quân cơ đại thần mượn đọc văn thư của Binh bộ, sao chép một lượt bản giản lược binh phòng Bắc Địch đồ, đem đến quán trà, đưa cho A Như.

Vương Nhất Bác vào thẳng vấn đề: "Đây là bố trí bắc cảnh của Đại Lương, bổn cung còn nhớ vương thất của Tây Đột Quyết từng thông gia với Bắc Địch, bên phía A Sử Na Dahl hẳn là có cách để liên hệ được với người của Bắc Địch."

A Như suy tư một chút: "Điện hạ đây là muốn mượn chiến sự ở Bắc Địch để có cơ hội điều An quốc công đi?"

Vương Nhất Bác gật đầu: "An quốc công còn ở lại trong kinh, không ai động được vào Thái tử, nếu một ngày Thái tử còn chưa bị phế, bất luận là làm gì chúng ta đều không có cơ hội trở mình."

A Như cũng gật đầu, đang định nhận lấy bố trí đồ. Vương Nhất Bác lại cầm chắc lấy bản vẽ không hề nhúc nhích, dường như có hơi do dự.

A Như lại nói: "Thế mà điện hạ đã hối hận rồi sao? Nên biết mũi tên đã rời cung thì không thể ngừng lại, từ thời khắc người mang theo ta đến đây, đã chẳng còn đường lui."

Thật ra là do Vương Nhất Bác không muốn để cho Tiêu Chiến phải quay lại chiến trường, nhưng muốn lật đổ Thái tử, Tiêu Chiến khó tránh khỏi có chút liên luỵ, ngược lại thì việc để hắn ở chiến trường còn an toàn hơn ở lại kinh đô.

Y buông tay đưa bố trí đồ cho A Như: "Ngươi phái người mau chóng đem nó đến cho A Sử Na Dahl, việc Thái tử tân chính sắp đến, ngày Tiêu Chiến rời kinh, chính là lúc vạn kiếp bất phục của huynh ấy."

A Như cầm theo bố trí đồ rời khỏi quán trà, trước lúc đi còn hành lễ: "Nghe nói cuối tháng này chính là đại hôn của Yến Vương điện hạ, đến lúc đó A Như không thể đích thân đến, nên ở đây cung chúc điện hạ tân hôn vui vẻ."


Mấy ngày sau, cải cách quân chính được tiến hành, Yến Vương Vương Nhất Bác chính thức được sắc phong làm Quân cơ đại thần, Tiêu Chiến gặp lại y ở Quân Cơ xử. Thời gian trôi qua hơn nửa tháng, hai người mới được nhìn thấy nhau, nhưng lại cảm thấy có mấy phần lạ lẫm.

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cùng với một nhóm quan viên ngồi chung một chỗ nghị sự từ trưa. Đến lúc hoàng hôn, đám quan chức bắt đầu ra về lẻ rẻ. Chỉ còn lại An quốc công và Yến Vương điện hạ ngồi đối diện nhau, mãi không rời đi.

Trong lúc nghị sự hai người bọn họ liên tục nhìn nhau, đợi đến khi quan viên cuối cùng cáo từ đi ra khỏi phòng nghị sự, Vương Nhất Bác vội vã đứng dậy, đón lấy ánh mắt Tiêu Chiến trao cho mình, một chân quỳ trên đất, hôn lên môi Tiêu Chiến.

...

Nửa tháng sau, Thái tử bắt đầu ban bố tân chính.

Tân chính vừa được tiến hành, cách ngày hôm sau, tin tức Bắc Địch xâm chiếm đã đến kinh thành. Trong triều rất nhiều quan viên sĩ tộc không ngừng thôi thúc, Tiêu Chiến đang nắm giữ ấn soái không thể không xuất binh, rời kinh tiến về phía bắc.

Ngày xuất phát chính là hai mươi tám tháng bảy, cũng là đêm tân hôn của Yến Vương điện hạ.

Trong màn đêm Tiêu Chiến ngẩng đầu nhìn những dải lụa đỏ bên ngoài phủ Yến Vương, hỏi Nguyên Thập Bát: "Đã đưa đồ qua rồi hả?"

Hắn đang nói đến tiền "cưới thê tử" của mình, An quốc công vốn làm gì có đồ gì cạnh thân, trên người từ trên xuống dưới thì đáng giá nhất chính là cái hộp chứa bổng lộc nhiều năm kia. Đưa ngân phiếu tuy là có hơi thô thiển, nhưng lại rất thực dụng, lễ tết sau này, Bo Bo cũng có đủ tiền để mua đồ trang sức tặng cho nương tử.

Nguyên Thập Bát đáp: "Đã đưa qua."

Tiêu Chiến gật đầu, đột nhiên nói: "Sau này, Bo Bo mà có con... Thì thật tốt biết bao."

Nguyên Thập Bát thấy sắc mặt Tiêu Chiến rất kém, thế là khuyên nhủ: "Tướng quân, nếu ngài muốn thì quay lại gặp đi, vẫn còn kịp."

"Không được đi," Tiêu Chiến siết dây cương thúc ngựa chạy ra khỏi thành, "Đệ ấy có thể sống cuộc sống phồn hoa áo gấm ở Lạc Dương này, coi như là thay ta sống tốt một đời đi."

TBC.

------------------------------------------

Jin: Sao mà buồn mấy khúc ... ghê, suốt ngày cua đồng bò ngang (⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)

Mình thấy Thái tử thích hợp làm vua thời bình thật, có tư tưởng cải cách giống với Tần Hiếu công vương Doanh Cừ. Vào thời Chiến quốc Thất hùng ( gồm Tề, Sở, Yên, Ngụy, Triệu, Tần, Hàn) thì Doanh Cừ đã bãi bỏ những chế độ cha truyền con nối, muốn thi hành ân đức để thu phục nhân tài giúp cho Tần quốc lớn mạnh. 

Nếu Thái tử được nối ngôi có lẽ sẽ có phần giống với Minh Nhân Tông Chu Cao Sí, lúc ông lên ngôi đã cố gắng ổn định xã tắc, cải cách đất nước, miễn giảm thuế xá, luôn quan tâm tiếp ứng đến dân chúng ở các vùng thiên tai. Ông còn sai người ở Hàn lâm viện xóa bỏ những chính sách quân phiệt từ thời cha của ông là Minh Thành Tông Chu Đệ.

Continue Reading

You'll Also Like

74.2K 8.3K 28
Một chuỗi những câu chuyện có thể lãng mạn, đáng yêu, vô tri của Cún lớn và Gấu nhỏ.
92.7K 7K 45
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: dreamer
30.9K 3.2K 38
: textfic, ooc tục, tục, tục
210K 8.8K 61
lichaeng