Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)

By Easer_30

2.8K 26 1

Tác giả: Yến Mạch Chúc Y Số chương: 83 chương Thể loại:Ngôn tình, Ngọt sủng , Song khiết , Hào môn thế gia... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40

Chương 13

59 0 0
By Easer_30



Dung Thiệu Ngôn bị Giản Ninh đuổi ra ngoài, lúc này nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, anh biết đây chính là góc cạnh của cơn giận của cô.

Anh vừa dắt tay cô, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Giản Ninh, chậm rãi giải thích nói: "Hai chúng ta ở riêng trong khoảng thời gian này, mẹ anh cùng gia gia đã khả nghi, Triệu Huy là người của anh em, nói vậy Ninh Ninh cũng không muốn làm ba mẹ cùng anh của em biết tình huống hiện tại của chúng ta."

Khi nói đến điều này Giản Ninh, cô ấy có chút do dự, bố mẹ và anh trai cô ấy rất yêu thương cô ấy, và cô không muốn họ lo lắng.

Cô nhíu mày, đôi mắt đẹp quay đầu nhìn Dung Thiệu Ngôn, hai tay ôm ngực, ánh mắt giễu cợt nhìn anh nói: "Sau đó anh muốn làm gì? Tôi không tin anh lại tốt bụng như vậy."

Dung Thiệu Ngôn ẩn chứa cảm xúc sâu kín, nhưng ánh mắt vừa sáng lại vừa lạnh lùng khi nhìn cô, yếu ớt thì thào: "Anh chỉ là không thích phiền phức."

Trên thực tế, anh sẽ cảm thấy nhẹ nhõm chỉ khi đem cô đặt ở trong mắt.

Nhìn thấy anh như vậy, Giản Ninh tức giận, trợn mắt không tự chủ được, hất cằm lên nói: "Được rồi, anh trả tiền thuê nhà cho tôi, một tháng mười triệu."

Cô không thể hiểu được dáng vẻ đạo đức giả của anh, cô rõ ràng là lãnh đạm và tàn nhẫn, anh còn muốn giả bộ dịu dàng lại vừa ghê tởm.

Vậy thì cô ta sẽ lừa anh ta, dù sao anh ta cũng cho rằng cô có mục đích tiếp cận anh ta, cô không thể lãng phí danh tiếng này, đúng không!

Dung Thiệu Ngôn nghẹn lại, nhướng mi, ánh mắt mờ mịt không rõ: "Được."

Thấy anh ta nói chuyện tốt như vậy, Giản Ninh cảm thấy có chút không bình thường, nheo mắt nhìn anh ta, cong miệng nói: "Ngủ phòng riêng, cũng không thích người ngủ chung, không phải chúng ta rất ghê tởm nhau sao?"

Xem ra Dung gia quả là giàu có! Biết rõ là bị hố, mỗi tháng sẽ đưa mười triệu, chẳng trách anh ta tự tin nghĩ rằng cô đánh chủ ý lên Dung thị.

Này một trăm triệu một năm, kiếm tiền quả thực rất dễ dàng.

Dung Thiệu Ngôn cảm thấy trong lòng nhói đau, từng chữ mang theo vẻ chán ghét như muốn khoét sâu trái tim anh, anh nóng lòng nói: "Không có."

"Cái gì?" Giản Ninh cau mày, không biết anh ta có ý gì.

Dung Thiệu Ngôn nhìn cô kiên định, từng chữ từng chữ nói: "Ngủ với Ninh Ninh, không ghê tởm."

Giản Ninh á khẩu, không biết người này làm sao vậy, nóng nảy nói: "Anh có phải ghê tởm hay không tôi không cần biết, dù sao tôi cũng kinh tởm."

Nói xong cô mặc kệ anh, kéo vali bước vào phòng ngủ.

Để Dung Thiệu Ngôn sững người tại chỗ, trong lòng vẫn không tin. Anh muốn hỏi cô tại sao anh lại từ bỏ chính mình, nhưng anh không thể.

Nếu anh ấy tới đây hôm nay, đó đã là điều tối đa anh ấy có thể làm.

Hai người tiếp tục sống chung dưới một mái nhà, nhưng Dung Thiệu Ngôn hầu như chỉ ở công ty, hoặc chỉ về khuya, hai người như vậy rất hòa hợp.

****
Sau một thời gian, Giản Ninh vẫn lo lắng cho Cố Sênh Ca nên quyết định đến công ty tìm Trần Hiểu Na và nhờ cô đưa một trợ lý đến đó.

Sau khi đến công ty, Giản Ninh đã nói với Trần Hiểu Na những chuyện gần đây.

Trần Hiểu Na nhiều chuyện đi tới, ngạc nhiên nói: "Dung Thiệu Ngôn thực sự chuyển đến chỗ ở của mày sao?"

Giản Ninh gật đầu, có chút cáu kỉnh: "Tao thật sự không biết anh ta đang làm gì, không thể giải thích được."

"Này." Trần Hiểu Na nhìn cô sửng sốt, chớp mắt nhìn cô cười: "Mày nói, anh ta sẽ không thật sự thích mày đúng không? Mày vừa dọn ra ngoài, anh ta nóng lòng muốn dọn đến".

Giản Ninh chế nhạo, chán ghét liếc cô một cái rồi nói: "Mày đang kể chuyện ma gì vậy?"

"Chậc chậc chậc." Trần Hiểu Na lắc đầu, cô luôn cảm thấy hai người bọn họ nhất định có chuyện không thể nói ra.

Nhìn thấy bộ dạng của cô, Giản Ninh trợn tròn mắt, không muốn nói cho cô biết chuyện này, liền đổi chủ đề nói: "Nhân tiện, giao cho tao một trợ lý đáng tin cậy, tao sẽ đưa cho bạn nhỏ của chúng ta."

Đừng nói là Dung Thiệu Ngôn không thích cô, cho dù thực sự thích cô cũng sẽ không vui nữa, bây giờ anh đối với cô cũng chỉ là một người chồng mà thôi.

Còn về lý do tại sao không ly hôn? Bây giờ đã kết hôn, cũng phải để cho Hằng Thế có lợi nhất.

"Yo!" Trần Hiểu nhướng mày nói đùa: "Hình như mày thích đứa nhỏ đó?

Giản Ninh gật đầu, nghĩ đến Cố Sênh Ca, mỉm cười: "Cậu ấy nỗ lực và ngoan ngoãn."

Là một người đại diện, cô sợ gặp phải những nghệ sĩ không nghe lời.

Trần Hiểu Na trợn mắt trộm nói: "Vậy mày thử đi."

Cô có thể thấy rằng đứa trẻ có một chút thú vị đối với Giản Ninh

Giản Ninh lập tức trừng mắt nhìn cô một cái, nói: "Mày nói cái gì? Mày cho rằng tao cũng giống như mày! Toàn bộ đều giống như Võ Tắc Thiên một hậu cung nam nhân."

Không phải cô không chơi được, cô luôn cảm thấy trẻ con thật ngây thơ, giống như em trai cô, cô cũng không làm được!

"Chậc chậc chậc." Trần Hiểu Na lắc đầu, cố ý làm ngón tay ngọc lan ra vẻ đắc ý: "Nếu không thử, như thế nào biết được chó con có vui sướng không?."

Giản Ninh trợn mắt, không nhịn được đẩy cô: "Đi tìm trợ lý cho tao!"

"Tốt, tốt." Trần Hiểu Na chớp mắt nhìn cô, cố ý nói: "Tao đi bạn nhỏ làm trợ lý cho mày."

Giản Ninh: "..."

Có thể hay không nói chuyện đàng hoàng?

****
Khi Giản Ninh đưa trợ lý đến phim trường, Cố Sênh Ca đang quay phim.

"Thanh quất" là bộ phim học đường, chàng trai 19 tuổi mặc đồng phục học, lộ ra một chút ngây thơ.

Nhìn thấy Giản Ninh, đôi mắt Cố Sênh Ca sáng lên, anh nhanh chóng vào trạng thái theo ý muốn, diễn rất tốt.

Triệu Thư thấy Giản Ninh đi tới, nhướng mày, gọi một tiếng dừng lại. Anh đặt đạo cụ trên tay xuống và đi về phía cô.

Anh bước đến bên cạnh Giản Ninh, đặt một tay lên vai cô như trước, cúi đầu ghé sát vào cô cười không đúng mực: "Ninh Ninh trốn tôi sao? Ngày đó liền bị doạ? Hả?"

"Ai đang trốn anh!" Giản Ninh buông tay xuống, khó chịu trừng mắt nhìn anh.

Triệu Thư nhướng mày cười, hoa đào trong nháy mắt nhìn cô, hướng về phía trước không sợ chết: "Ninh Ninh, ngươi thật sự không thử xem sao? Ta rất tốt."

Giản Ninh: "..."

Cô hít một hơi thật sâu, đừng tức giận, đừng tức giận.

Hai người đang nói chuyện ở đây, và Cố Sênh Ca ngoan ngoãn đứng sang một bên, thỉnh thoảng nhìn Giản Ninh.

Giản Ninh nhìn thấy cậu, đẩy Triệu Thư ra, sốt ruột nói: "Tránh ra, tôi không tới đây tìm cậu."

"Chậc chậc chậc." Triệu Thư nhìn cô đi về phía Cố Sênh Ca ôm ngực cường điệu, giả bộ buồn bực: "Ôi Ninh Ninh, cậu làm tôi buồn quá."

Giản Ninh quay lại, nhìn hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu muốn bị đánh phải không?"

Triệu Thư nhướng mày: "Ninh Ninh chưa từng nghe nói đánh là thân, mắng là yêu sao?"

Giản Ninh kinh tởm liếc hắn một cái, thật sự không muốn cùng hắn nói chuyện nữa, liền mang theo trợ lý cho Cố Sênh Ca.

Nhìn thấy cô đến, Cố Sênh Ca vẫn còn nét kinh ngạc trên mặt, niềm vui trong mắt không thể che giấu, vui sướng kêu lên: "Chị ơi!"

Như đã biết thói quen của Giản Ninh, cậu ta chủ động cúi người xuống, tầm mắt ngang tầm với Giản Ninh, nhìn cô như con chó con, hai mắt sáng ngời.

Giản Ninh cười thành tiếng, vươn tay sờ sờ đầu, nhướng mày nói: "Làm sao? Cậu đã quen chưa?"

"Em quen rồi." Cố Sênh Ca ngoan ngoãn gật đầu, nhe răng trắng cười và nói: "Em rất vui khi chị đến thăm em."

Cậu ấy nói điều này, nhưng nó làm cho Giản Ninh hơi tiếc, cô ấy nói rằng sẽ ở bên cậu ấy trong lần quay phim này, nhưng cô đã ném cậu ấy ở đây một mình.

Cô chợt nhớ ra mục đích của ngày hôm nay, liền nhanh chóng giới thiệu cậu với tiểu trợ lý bên cạnh, cười nói: "Cậu ấy tên là Lâm Chiêu. Có thể gọi cậu ấy là Tiểu Lâm. Đó là trợ lý của cậu. Tôi sẽ không phải lo lắng không có ai để chăm sóc cho cậu"

Cố Sênh Ca liếc nhìn Lâm Chiêu, sau đó nhìn Giản Ninh, ẩn chứa sự mất mát dưới ánh mắt, thất kinh nói: "Nhưng mà, hiện tại hình như em không cần trợ lý."

Có trợ lý, chị gái có phải không đến thăm anh ấy không?

"Tại sao không cần?" Giản Ninh hai tay ôm ngực, nâng cằm nói: "Sau này để Tiểu Lâm chăm sóc cho cậu."

Khi cô nói như vậy, Cố Sênh Ca chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận, và mỉm cười: "Cảm ơn chị."

Cậu do dự hồi lâu, nhưng vẫn lấy hết can đảm nói: "Vậy sau này chị gái có tới thăm em không?"

Bộ phim này sẽ được quay trong gần hai tháng.

Nghe vậy, Giản Ninh nhướng mắt cười: "Đương nhiên sẽ tới."

Hiện tại cô cũng chỉ có một nghễ sĩ là cậu, như vậy đương nhiên sẽ quan tâm nhiều hơn.

Khi Giản Ninh trở về vào buổi tối, Cố Sênh Ca vẫn miễn cưỡng nhìn cô đi tới bên chiếc xe thể thao, thật tốt nếu chị có thể ở cùng cậu thêm vài ngày.

Nhưng cậu biết chị đi tìm công việc cho cậu, vì vậy cậu cần phải cố gắng kiếm tiền cho chị mới tốt.

Triệu Thư đi ra khỏi phim trường, nhìn cậu đầy ẩn ý, sau đó nhanh chóng đuổi theo Giản Ninh.

Anh đuổi kịp Giản Ninh, khoác vai cô, rất tự nhiên và thản nhiên nói: "Tôi đưa cậu về."

"Không cần." Giản Ninh lắc lắc chìa khóa trong tay, nhướng mày: "Tôi có thể lái xe."

Hôm nay Triệu Thư vẫn đối xử với cô như trước, cô cũng không khó chịu như vậy nữa.

"Chậc chậc." Triệu Thư chớp chớp mắt, trêu chọc: " "Ninh Ninh đẹp như vậy, tôi không yên tâm cậu buổi tối tự về nhà."

Trong lúc nói chuyện, anh ta đã lợi dụng sự bất cần của mình để giật chìa khóa từ Giản Ninh rồi đi đến mở cửa tài xế một cách quen thuộc.

"Này!" Giản Ninh thở dài, đành phải đi tới ghế phụ.

Lúc đến nhà cô ở dưới lầu, Triệu Thư liền cúi người giúp cô cởi dây an toàn, ôn nhu cười nói: "Ninh Ninh không kêu tôi lên nhà ngồi sao?"

Giản Ninh liếc hắn một cái, cong môi nói: "Nhà tôi nhỏ, chỉ sợ Triệu thiếu gia sẽ không thích."

Cô thật sự không muốn cùng Triệu Thư có chuyện gì, tình anh em của hai người nhiều năm như vậy không thể nào hủy hoại được.

Hơn nữa, thỏ không ăn cỏ gần hang.

"Làm sao dám! Tôi còn không dám chán ghét đại tiểu thư của chúng ta, đúng không?" Triệu Thư dường như không hiểu ý tứ trong lời nói của cô, xuống xe giúp cô mở cửa xe, đưa tay rađể giúp cô ấy.

Anh không tin vào lời của Giản Ninh, cô quá kén chọn chất lượng cuộc sống, làm sao có thể quen sống trong một căn nhà nhỏ.

Tiểu khu này là một tiểu khu cao cấp nổi tiếng.

Giả Ninh cười chế nhạo, mặc kệ anh ta, xuống xe đi vào trong.

Triệu Thư xũng không ngại, mặt dày đi lên theo.

Giản Ninh nhìn anh ta đi theo, không kiên nhẫn mà đuổi anh ta đi, đột nhiên nghĩ rằng bây giờ muộn như vậy Dung Thiệu Ngôn chắc đã ở nhà rồi.

Lần trước nhìn thấy Cố Sênh Ca anh đã phản ứng như thế. Không biết khi nhìn thấy Triệu Thư thì anh ấy sẽ phản ứng như thế nào?

Giản Ninh nghĩ nghĩ mà vuốt cằm, nhìn Triệu Thư xấu xa nheo lại đôi mắt đẹp cười: "Được."

Triệu Thư nhướng mày, dựa theo hiểu biết của hắn đối với Giản Ninh, đây là vẻ mặt chuẩn bị xem náo nhiệt.

Continue Reading

You'll Also Like

249K 7.3K 44
စဝ်ခွန်နောင်= မင်းလူသတ်ရင် ကိုယ်ကအလောင်းဖျောက်ပေးမယ့်မဲ့ကောင်ပါ baby Gumkino =ကျွန်မက ပန်းကိုင်ရတာထပ် gunကိုင်ရတာပိုသဘောကျတဲ့မိန်းကလေးတစ်ယောက်မို့ ရှ...
267K 18.5K 56
ABHIMANYU RATHORE :- Rude , workaholic CEO of Rathore Empire .Devilesing hot , every girls drools over him .But loves his family to dearest . . SAKS...
706K 101K 38
Yaduvanshi Series #3 it is a book under yaduvanshi series. But it could be read as standalone too. Nitya Raghavendra is a telugu businesswoman earnin...
5.5M 224K 67
The story of Abeer Singh Rathore and Chandni Sharma continue.............. when Destiny bond two strangers in holy bond accidentally ❣️ Cover credit...