Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)

By Easer_30

2.8K 26 1

Tác giả: Yến Mạch Chúc Y Số chương: 83 chương Thể loại:Ngôn tình, Ngọt sủng , Song khiết , Hào môn thế gia... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40

Chương 10

56 2 0
By Easer_30

"Này!" Giản Ninh khiêm tốn trả lời, nhìn về phía Dung Thiệu Ngôn, nâng cằm: "Anh tự mình ăn, đừng trách tôi!"

Dung Thiệu Ngôn vẫn còn ho, cô nghĩ lại, bắt nạt bệnh nhân như thế này có tốt không?

Cô vuốt cằm, nhìn dáng vẻ này của Dung Thiệu Ngôn. Chưa kể, vẻ ngoài này khiến anh trông khỏe khoắn hơn rất nhiều.

Nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô, Dung Thiệu Ngôn nhanh chóng đứng dậy, trố mắt nhìn Giản Ninh, nói từng chữ một: "Theo tôi trở về."

Vốn quen giả vờ dịu dàng, bây giờ lại cho người ta một loại cảm giác áp bách không thở nổi.

Điều này khiến Giản Ninh cảm thấy không thoải mái, cô cau mày, tâm tình không tốt nói: "Anh tự đi về đi, tôi không về nữa."

Dung Thiệu Ngôn cau mày một chút, và nhìn vào mắt cô mà không có bất kỳ tình cảm nào, giọng anh trở lại dịu dàng như trước đây: "Em còn muốn quậy tới khi nào nữa? Tôi không có thời gian để bồi em chơi cái trò thủ đoạn nhàm chán này."

Nghe lời anh nói, Giản Ninh càng thêm chết lặng, trong lòng chỉ còn lại sự cáu kỉnh, cô gãi gãi lỗ tai, không kiên nhẫn nói: "Nếu không có thời gian, anh mau về đi! Còn lãng phí thời gian đến tìm tôi làm gì?"

Hiện tại cô mới phát hiện, sau khi không quan tâm đến chuyện đó, tâm tình của cô đã không thể chịu đựng được nhiều như vậy. Cô cứ nghĩ cô đã yêu người này được bốn năm và rất lâu sau mới dứt ra được. Vậy mà bây giờ chỉ hơn một tháng sau, khi gặp lại người này, trong lòng cô chỉ còn lại sự bực bội và không kiên nhẫn.

Cuối cùng cô hiểu ý của mẹ, mẹ luôn nói với cô rằng con gái phải có sự nghiệp, có trọng tâm,mặt khác cái gì cũng không có gì quan trọng, kể cả tình cảm.

Giọng điệu thiếu kiên nhẫn của cô khiến Dung Thiệu Ngôn cảm thấy buồn chán, nhớ lại cô dường như chưa bao giờ là người tốt tính, nhưng ở trước mặt anh, cô luôn thích giả vờ cư xử tốt. Bây giờ cô ấy còn không giả bộ nữa, cô ấy thật sự muốn từ bỏ sao?

Dung Thiệu Ngôn cong môi, âm thầm chế nhạo, hắn không tin! Cô nỗ lực bốn năm, giả vờ bốn năm, cô sẽ từ bỏ dễ dàng như vậy?

Anh nhàn nhạt liếc nhìn Giản Ninh một cái, nhẹ nhàng đứng dậy nói: "Được rồi, bình tĩnh một thời gian, hôm khác anh đến đón em."

Giản Ninh hít sâu một hơi, giơ tay chỉ về hướng cửa, cố gắng hết sức kiềm chế cơn tức giận: "Cửa ở đằng kia, cút ngay!"

Cô thực sự ghét bộ dáng này của anh, bộ dạng cao cao tại thượng.

Đôi mắt của Dung Thiệu Ngôn lạnh xuống, sau đó anh cố nén tức giận, cong khóe môi cười nhìn cô, "Ninh Ninh, tôi hy vọng em có thể dừng lại."

Dứt lời, anh ta quay người và bước đi không chút do dự.

Giản Ninh thở dài một tiếng, cuối cùng người đàn ông chó cũng rời đi!

Cô tức giận cho tất cả các món vào nồi lẩu, cuối cùng no căng lên dựa vào ghế sô pha.

****

Sau sự kiện đêm qua, Giản Ninh nghĩ rằng người đàn ông luôn kiêu ngạo như Dung Thiệu Ngôn sẽ không đến chỗ cô ở nữa.

Tối nay Cố Sênh Ca cũng đến nhà cô ấy, hai ngày nữa cậu ấy sẽ gia nhập đoàn phim, gần đây cậu ấy luôn nói muốn ăn gì đó ngon.

Tất nhiên, không có khả năng Giản Ninh vào bếp.

Cô nhìn chàng trai đang nấu ăn trong bếp, và tò mò nghiêng người: "Cậu định nấu món gì?"

Cố Sênh Ca đang cẩn thận chọn tôm, nghe thấy lời cô nói, anh quay đầu lại, nheo mắt cười nói: "Em làm tôm hấp muối."

"Hả? Làm như thế nào? Làm như thế nào?" Giản Ninh rất tò mò, cô chỉ có thể ăn. Ngay cả quá trình chế biến các nguyên liệu cũng chỉ mới được nhìn thấy gần đây sau khi cô dọn ra khỏi Dung gia.

Trước đây, cho dù là đại tiểu thư nhà họ Giản hay gả vào Dung gia, cô ấy đều không cần làm những việc này, thậm chí cô đều không thấy được.

Khi Cố Sênh Ca đổ muối vào nồi, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Lại là ai? Giản Ninh khó hiểu trong chốc lát, đi ra mở cửa, nhìn thấy Dung Thiệu Ngôn, không kiên nhẫn cau mày: "Sao anh lại tới đây?"

Dung Thiệu Ngôn nhướng mắt nhìn cô, nhẹ nói: "Em bình tĩnh lại chưa? Khi nào thì quay về nhà."

Giản Ninh không muốn nói chuyện với anh, vì vậy cô xoay người đi vào bếp lần nữa.

Dung Thiệu Ngôn không giận, tự mình đóng cửa bước vào, vô thức liếc mắt nhìn giá giày, một đôi dép đi trong nhà đã không còn nữa. Anh cong môi, cảm thấy hạnh phúc đến lạ thường.

Khi đi theo Giản Ninh vào phòng bếp, sau khi nhìn thấy thiếu niên bận rộn trong bếp, anh ta lập tức đứng yên tại chỗ, hai mắt mở to không thể tin được.

Anh nắm chặt tay trong vô thức và không thể tin vào những gì anh thấy trước mắt. Anh càng sẵn sàng tin rằng cô đang cố chọc tức mình.

Nhìn thấy Giản Ninh trở lại, Cố Sênh Ca quay lại, cười hỏi: "Chị ơi, ai vậy?"

Vừa quay đầu lại, nhìn thấy Dung Thiệu Ngôn khí chất bất phàm, liền nghĩ đến Giản Ninh đã có chồng, trong lòng đột nhiên ngẩn ra.

Dung Thiệu Ngôn trong tiềm thức chất vấn Giản Ninh: "Tại sao cậu ta lại ở đây?"

Cố Sênh Ca vội vàng giải thích: "Anh đừng hiểu lầm, tôi và chị gái..."

"Cậu không cần giải thích, anh ấy không ngại." Giản Ninh ngắt lời cậu, đối với Dung Thiệu Ngôn mỉm cười: "Anh đã nói như vậy?

Nhìn thấy cô như vậy, Dung Thiệu Ngôn vốn vẫn luôn ấm áp lập tức tái mặt, ngước mắt lạnh lùng nhìn Cố Sênh Ca, trầm giọng nói: "Đi ra ngoài."

Cố Sênh Ca vô thức nhìn Giản Ninh, thận trọng nói: "Chị, vậy em về trước."

"Cậu không cần đi!" Giản Ninh cau mày, nhìn về phía Dung Thiệu Ngôn, không kiên nhẫn nói: "Không phải nói sẽ không xen vào chuyện của nhau sao? Có ý tứ gì?"

Lời nói của cô khiến Cố Sênh Ca bị sốc.

Trong lòng cậu kinh ngạc không khống chế được nghĩ, cậu biết như vậy là vô sỉ, không biết xấu hổ. Nhưng là ba năm nay nghĩ đến, mỗi khi nhìn thấy, cậu thật sự không khống chế được tình cảm dành cho chị gái.

Nghe những lời cô nói, nước da của Dung Thiệu Ngôn ngay lập tức trở nên băng giá, đôi môi đỏ và nhợt nhạt ốm yếu của anh ta có vẻ quyến rũ và nguy hiểm đến khó hiểu.

Anh chậm rãi đi tới trước mặt Giản Ninh, hơi cúi người xuống, nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng và đáng sợ, nhưng giọng điệu lại vô cùng mềm mỏng: "Ninh Ninh, em không muốn cậu ta bị phong sát lần nữa đúng không? "

Trước đó, Hình Vũ đã điều tra Cố Sênh Ca và biết lý do tại sao anh ta lại bị đóng băng.

"Anh uy hiếp tôi?" Giản Ninh tức giận nhìn anh, nghiến răng nghiến lợi.

Người đàn ông này có bị thần kinh không?

Dung Thiệu Ngôn đột nhiên cười khúc khích, giống như không có nghe thấy Giản Ninh chất vấn, đứng thẳng người, khoé mắt liếc mắt nhìn Cố Sênh Ca, cười nhẹ: "Như vậy, Ninh Ninh chính là hung thủ."

Giản Ninh hít sâu một hơi, lần đầu tiên cô biết người đàn ông này vẫn có thể không biết xấu hổ như vậy. Có thể nói những lời trơ trẽn ngạo mạn như vậy.

Cô nghiến răng, quay đầu nhìn Cố Sênh Ca cười an ủi: "Cậu về trước đi. Hai ngày nữa tôi sẽ cùng cậu gia nhập đoàn phim."

Nhìn thấy cô đối xử nhẹ nhàng với những người đàn ông khác, sắc mặt của Dung Thiệu Ngôn càng lạnh hơn.

Cố Sênh Ca lo lắng nhìn Giản Ninh, và do dự: "Chị?"

Đôi mắt lạnh lùng của Dung Thiệu Ngôn đột nhiên quét về phía cậu: "Cút ngay."

Nhìn thấy người đàn ông bên cạnh cô, trong tiềm thức chỉ muốn đuổi cậu ta ra ngoài. Cuối cùng anh nhận ra rằng anh vẫn không thể thực hiện việc không can thiệp vào chuyện của nhau.

Cố Sênh Ca không nhìn anh ta, mà nhìn Giản Ninh, mím môi, hơi ngoan ngoãn nói: "Vậy chị ơi, em về trước đi."

Cậu hơi lo lắng, không biết người đàn ông này định làm gì, chỉ có điều anh thường xuyên nhìn thấy người đàn ông này trên các tạp chí lớn. Nhà chị gái phá sản, cưới anh ấy chắc phải nhờ vả anh ấy.

Vì vậy, cậu ở đây sẽ chỉ gây rắc rối cho chị gái của cậu ...

Sau khi Cố Sênh Ca đi ra ngoài, vì lo lắng cho Giản Ninh, cậu ta ngồi gục đầu ở cửa, vô cùng chán nản. Cậu dường như quá yếu ... Cậu không giúp được gì cho chị gái cả, tác dụng duy nhất của cậu là kiếm tiền.

Sau khi cậu ta rời đi, Giản Ninh bình tĩnh trở lại, nhìn Dung Thiệu Ngô , cố nén tức giận: " Nói không xen vào chuyện của nhau. Anh rốt cuộc muốn làm gì?"

Lần đầu tiên cô phát hiện người đàn ông này thật rẻ mạt, anh đã ngỏ lời cầu hôn, hiện tại anh cũng đang xen vào chuyện của cô.

Dung Thiệu Ngôn lòng tràn đầy tức giận, giơ tay kéo cà vạt, lạnh lùng nhìn cô: "Giản Ninh, em đi qua đây."

Anh vẫn tin rằng cậu ta ở đây vì Giản Ninh muốn chọc giận anh.

"Dung Thiệu Ngôn" Giản Ninh nghiêm túc gọi tên anh ta, đôi mắt đỏ lên, và hỏi từng chữ: "Có phải tôi làm những gì anh đều nghĩ rằng tôi có kế hoạch khác, hao tổn tâm cơ?"

Cô không còn tình yêu với anh ta nữa, chỉ cảm thấy có lỗi với chính bản thân mình. Trong những năm qua, cô không hiểu tại sao anh lại đối xử với cô theo cách này?

Nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của cô, Dung Thiệu Ngôn nhất thời bối rối, nhưng không nghĩ muốn thừa nhận, giấu giếm cười thầm, "Không phải sao?"

"Ha." Giản Ninh bật cười, đưa tay lên sờ trán, khẽ cười nói: "Vậy thì anh quan tâm đến tôi làm gì? Chỉ cần anh giữ lòng mình, tôi làm gì cũng vô dụng không phải sao?"

"Hay là ..." Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông quyến rũ, dùng ngón tay chọc vào trái tim của hắn, lại gần hắn, giả bộ nữ tính: "Hay là sợ chính mình động tâm?"

Nghe vậy, trái tim của Dung Thiệu Ngôn lập tức bối rối khi bị nói như vậy, sau đó bình tĩnh trở lại, khóe môi gợi lên một tia mỉa mai. Anh duỗi tay ôm mặt Giản Ninh, cúi đầu nhìn ánh mắt thiêu đốt của cô, nhẹ giọng nói: "Không, vĩnh viễn sẽ không."

Continue Reading

You'll Also Like

4.1M 169K 63
The story of Abeer Singh Rathore and Chandni Sharma continue.............. when Destiny bond two strangers in holy bond accidentally ❣️ Cover credit...
268K 20.4K 60
Archana have everything that a girl could wish for, studying in one of the top universities of India, she have everything a human ever need, loving p...
565K 30.6K 49
𝐁𝐨𝐨𝐤 𝐎𝐧𝐞 𝐨𝐟 𝐈𝐬𝐡𝐪 𝐤𝐢 𝐝𝐚𝐬𝐭𝐚𝐧 advika: "uski nafrat mere pyaar se jeet gayi bhai meri mohabbat uski nafrat ke samne kamzor padh gay...
3M 95.7K 28
"Stop trying to act like my fiancée because I don't give a damn about you!" His words echoed through the room breaking my remaining hopes - Alizeh (...