CƠ THỂ EM TĨNH LẶNG DƯỚI LỚP...

By AnhThu767797

2 0 0

TÔI HÒA MÌNH VÀO DÒNG THÁC ĐANG XỐI XẢ XUÔI DÒNG TRÊN ĐỒI GIÓ... More

CƠ THỂ EM TĨNH LẶNG DƯỚI LỚP CỎ XANH
Maria Pheirist

CƠ THỂ EM TĨNH LẶNG DƯỚI LỚP CỎ XANH

2 0 0
By AnhThu767797

Dưới thác nước gồng gềnh đang xuôi mình theo ngọn đồi hun hút cơn gió, người phụ nữ với mái tóc bồng bềnh lã chã buông mặt nhìn xuống phía sông thơ mộng như  đám mây trôi ngược dòng cùng với những giọt nước tung tóe như con sóng bên dưới dãi trời đổ sụp những màu nước trắng xóa. Mái tóc nàng xõa dài chạm tới lớp cỏ xanh đong đầy những giọt sương trên nền đất, đen huyền bồng bềnh một màu gỗ mun. Hốc mắt sâu thẳm ở đôi đồng tử đen láy, long lanh như một bầu trời đêm với nhưng vầng trăng và ánh sao treo lơ lững trên cao. Nàng tỏ vẻ ngỡ ngàng, khuôn mặt lạnh ngắt, đôi môi run run như đang thất thần, sợ hãi. Tự hỏi:
- Đây là đâu vậy, mình... là ai?
Nàng nhẹ nhàng chạm đôi chân trần trên nền cỏ, đầu ngón chân có chút nhót lên vì dẫm phải gai. Đầu nàng nghiêng nghiêng, đôi mắt loay hoay ngước nhìn tứ phía, khuôn mặt buồn rầu như đang mong mỏi điều gì, hai khóe mắt đỏ hoe, rưng rưng những giọt nước trong suốt, sắp tràn qua mi . Trong một khung trời rộng lớn bao la đầy tiếng kêu vang của chim chích, rừng núi nhưng lại chỉ có một dáng người, sự đơn côi hiện rõ lên nét mặt cô nàng. Nàng buông thả hai tay, đầu gối ngã khụy, tiếng kêu từ cơn đói càng lúc càng rõ dần, nàng nắm lấy mớ cỏ khô bỏ vào miệng, vị đắng ngắt khó ăn khó nuốt, song giật mình tự hỏi:" mình phải làm gì đây?". Mắt nàng mờ dần, rồi nhắm tịt lại, cuốn sâu vào giấc ngủ của đêm dài, bàn tay mềm mại nắm chặt đống cỏ chợt thả lỏng, dáng người bé nhỏ, gầy guộc nằm gọn trên nền đất âm u cạnh dòng thác nước đổ rầm rập. 

Mặt trời chạm tới đỉnh đầu, ánh nắng chói chang làm sạm rám làn da hồng hào ngày nào, nàng mở chậm đôi mắt, ngước nhìn thẳng lên ánh mặt trời đang đứng bóng của buổi trưa oi bức thấp thoáng hương thơm hoa nhài. Nàng chống tay xuống đất, dáng người khập khiễng đứng dậy, thân thể uể oải, yếu đuối bởi cơn đói đang hoành hành trong người. Đôi mắt hướng thẳng tới con đường ngoằn ngoèo đầy cỏ non và hoa cúc trắng đang vươn mình chớm nở, bước chân hóa vui vì mong mỏi sẽ được gặp một xóm làng nào đó, nhưng rồi lại nặng trĩu mệt mỏi và thất thần, nàng mất hi vọng, nằm sõng soài dưới cái bóng của cây cổ thụ to lớn che cả một vòm trời đầy sắc xanh và những tầng mây cao vun vút, thấp thoáng những tia nắng chảy vào bờ vai nuộc nà của nàng, cố đánh một giấc trong cái không khí dễ chịu thoải mái giữa muôn ngàn sắc hoa như đang đắm chìm trong thiên nhiên rực rỡ ấy để trôi qua cơn đói đang cồn cào trong ruột.

Chiều về, gió thu thổi vùn vụt qua các bãi cỏ, gió hun hút kéo theo những chiếc lá vàng ối tận vòm trời rụng rơi trên các nẻo đường như sa vào không gian tĩnh lặng của màng đêm u tối đang rầm rầm tiếng con thác giận dữ trút nước xuống dòng sông êm đềm của chốn thần tiên nơi những đàn cá coi múa lượn. Cơn lạnh buốt này dần dần thấm vào da thịt của cô gái trẻ, nàng nằm giữa bãi đất hoang vu lạnh lẽo, người run cầm cập trong bầu trời đầy giông gió, phải cuộn tròn thân thể nhỏ bé của mình lại trên nền cỏ, hai tay đưa sát vào bờ môi khô rát, thở ra những hơi thở ấm nóng để xuôi đi cái cơn buốt giá chứa chan trong không khí. Đột nhiên nàng giật mình đứng dậy, cắm mặt chạy thẳng theo con đường mòn để trốn tránh cơn mưa đang đuổi theo trên nền trời âm u xám xịt kia. Nàng nâng người nhanh nhảu nhảy lên chiếc xe chở củi gần đó, nằm gọn vào một góc nhỏ, hưởng thụ một ít hơi ấm còn sót lại, đôi tay tê tái nắm lấy một tấm gỗ nhỏ để che đi những giọt mưa đang rơi vào người. Cơn mưa to dần, tiếng mưa lúc này còn lớn hơn tiếng thác nước đổ. Bỗng có người bước nhanh đôi chân tiến tới, nàng sợ hãi không thốt ra một động tĩnh, chỉ hé đôi mắt nhìn vào khe gỗ.  Cái bóng dáng thanh cao chững chạc như một chàng trai đang tuổi thành niên nhảy lên cổ xe để kéo gỗ về nhà. Nàng vẫn nằm im đó, không dám be bé âm thanh, chợt nước mưa chảy qua khe tấm ván gỗ bị mục, thấm ướt hết chiếc áo lụa trắng tinh tươm được dệt may từ loại sợi tơ tằm thượng hạng. Nàng đưa tay khẽ đẩy nhẹ tấm gỗ ươn ướt kia qua để che đi những giọt nước mưa đang thấm dần trong áo. Cậu trai ngồi trước bất ngờ quay lại, kéo dây thừng để dừng con trâu to lớn với bộ sừng nhọn hoắt kia, cậu bước vội xuống dưới, cơn mưa như trút nước đổ ầm ầm trên tấm gỗ, cậu nhìn quanh rồi tự nhủ:" chắc mình nghe nhầm". Song lên xe trở về nhà nhanh chóng. Con đường gồng gềnh và hiu quạnh, đã đi đến tối rồi nhưng chiếc xe vẫn chưa dừng lại. Người cô nàng tê tái và nhức mỏi vì phải nằm ở nơi chật hẹp và ướt ẩm, nàng ngước mắt nhìn ra bên ngoài thông qua mấy chiếc lỗ nhỏ trên thân gỗ xù xì đang đè trên người mình. Bầu trời lúc này tối sập, thấp thoáng những tia sấm chớp trên nền trời hồng hồng tím tím, tiếng kêu đùng đoàng vang vọng khắp nơi, đàn quạ đập mạnh đôi cánh đen mịt mù trên vòm trời, tung tóe làm rơi vãi những chiếc lông xuống nền đất còn đông đầy những giọt mưa đang ùn ùn kéo đến. Chiếc xe băng qua con đường mòn rồi cua đến nhiều ngã nhỏ, chung quanh không có gì ngoài cây cối âm u trơ trọi những chiếc lá còn rơi lã tả trên nền đất ẩm. Còn đường dần êm hơi, tiếng lọc cọc cũng giảm dần, cậu trai bổng cất lên giọng nói :" Haizz, đến nơi rồi". Tiếng thở dài đầy mệt mỏi của cậu làm nàng mừng hớn hở, thầm vui trong lòng. Nàng nằm trong đó một lát, khi xung quanh không còn tiếng gì ngoài gió và tiếng mèo hoang nằm xơ xác trên lớp cỏ già, cô nàng mới dám nhảy ra ngoài. Chân nàng tê đến mức gần như không đi được, mặt đã tái nhợt giờ còn tái nhợt hơn, cố gượng chân lê bước trên con đường đất đỏ nhão nhoẹt đầy bùn, thân thể nàng giờ đã đầy rẫy những vết bẩn và chày xước trên đôi tay thon gầy hồng hào ngày nào, nàng chậm rãi tiếng lại gần chiếc ghế gỗ dài đã mọc lớp rong rêu dày đặc và dựa sát vào bức tường gỗ còn đang ươn ướt nước mưa. Căn nhà của chàng trai nằm giữa những hàng cây to cao hướng thẳng lên bầu trời thành một hình vòng cánh cung ở giữa một thảo nguyên rộng lớn như một hòn đảo đang bơ vơ giữa biển cả bao la chìm dần trong cơn mưa mỗi khi chiều về đêm đến, chỉ có một con đường nhỏ cheo leo hẻo lánh, in dấu bánh lăn và chân trâu trên nền đất ngoằn ngoèo, bốn bề tuy được làm bằng gỗ nhưng rất rắn chắc bởi đã thay mới những chiếc đinh gỉ bị gắn chặt lại, diện tích vừa đủ rộng và còn được chau chuốt mảnh vườn nuôi gà vịt phía sau giống như người chăn nuôi gia cầm chuyên nghiệp trên mảnh đất hoang vu ít bóng người. Trước sân có bộ bàn ghế, tuy hơi cũ kỹ nhưng lại thật ấm áp ở cái không gian tĩnh lặng chỉ toàn tiếng quạ kêu, tiếng gió hú và ngập tràn những cơn mưa đêm.

Nàng dựa sát tai vào, đôi mắt tò mò lén nhìn vào bên trong, căn nhà được thấp bằng đèn điện tử tế, nhưng lại hay nhấp nháy vì khá lâu ngày. Cậu trai trẻ khoác lên mình chiếc áo ba lỗ màu xanh lam có chút sờn cũ và chiếc quần thun màu nâu đất đơn giản nhưng lại thanh thoát bước ra, khuôn mặt cậu thanh tú với sóng mũi cao, hốc mắt sâu hun hút và bờ môi căng mộng hồng hào như bao cô gái trẻ. Dáng người cậu vạng vỡ, bờ vai rắn chắc được lộ ra trên chiếc áo ba lỗ như người tập võ Boxing, kèm theo đôi chân chắc khỏe đặc trưng của những người cày cuốc. Cậu lại phòng bếp, lấy tạm mẫu bánh mì dư lại trên kệ tủ nhỏ màu nâu thẫm, chăm chăm đôi đồng tử đen láy nhìn vào tờ báo, tỏ vẻ tò mò, chăm chú vào những dòng chữ to nhỏ in trên mặt giấy xám. Hai chân cậu giãn ra, ngồi vào chiếc ghế lót bông màu xanh lá mềm mại bên cạnh khung cửa sổ vừa sơn mới để thưởng thức buổi tối thư giản dưới nền trời lạnh giá. Cô nàng đứng bên ngoài cửa sổ, nơi lọt thỏm những ánh đèn nho nhỏ mà khép mình lại, người run cầm cập, mắt nhắm mắt mở nhìn vào gian phòng ấm áp với ánh lửa bập bùng bên căn lò sưởi để chống chọi cho cái cơn se lạnh những khi thu về. Nàng gồng mình, gắng sức mấp máy câu nói không thành tiếng, đầu thụt thò nhìn vào chàng trai trẻ, rồi cất lên:
   -Cho... cho... tui xin ... ở...ở nhờ ...vài (hôm)... được hong.
Song đứng lại gần phía cánh cửa sổ, ít ỏi ánh đèn trước sân va vào vấp dáng nhỏ bé của cô. Nàng chấp hai cánh tay với sự cầu xin thành khẩn, cúi thấp khuôn mặt gầy gò hốc hác xuống, mái tóc bồng bềnh đen mượt xõa dài ngang eo làm che đi đôi tay của nàng, lúc đó, cô nàng chỉ biết nhắm tịt mắt lại cầu mong được sự đồng ý. Cậu trai vẫn ngồi gọn trên chiếc ghế bông dài, hai tay vẫn cầm tờ báo đang đọc giở, nhưng lần này cậu không mang vẽ mặt tươi rói, hớn hở khi nãy. Mặt cậu tái nhợt, miệng mếu máo vài câu nam mô, đôi mắt nhắm tịt như sắp khóc, bóng dáng của cô gái bên ngoài chiếu thẳng vào trong, áp xuống phía sàn nhà, trải dài gần ánh lửa đang bập bùng cháy rực, cơn gió lạnh buốt thổi dài trên sóng lưng cậu, da gà nổi hết lên, mái tóc như muốn dựng đứng, cậu hít một hơi dài, rồi bím chặt môi lại, hét toáng:
   -Ối Má ớiiiiiiiii, có ma kìa!!!!!
Cậu vứt vội tờ báo còn dính ít mẫu nho khô trên bánh mì xuống phía sàn nhà, chân tay hấp tấp chạy thẳng vào căn phòng ngủ cạnh góc bếp rồi đóng rầm chiếc cửa đã bị mục.
Nàng đứng bên ngoài, vẽ mặt ngơ ngác còn chưa hiểu rõ chuyện gì, chăm chăm nhìn vào cánh cửa phát ra tiếng nài nỉ vang xin, vội đẩy đôi tay gầy gò chạy đến cửa chính, gõ gõ vài hồi, rồi cất lên giọng hỏi:
   - Này, anh ổn hông, làm ơn cho tui ở nhờ với, nằm nền đất cũng được, vài hôm thôi, tôi sẽ rời khỏi...
Chưa dứt lời, chàng trai trong phòng đã vội hét to:
   - Làm ơn đừng bắt tui chị ma ới, tha cho tui đi!
Cô nàng cau mày khó hiểu, lòng có chút buồn rầu, gió càng lúc càng thổi to làm mái tóc đen huyền ảo như màn đêm cùng với bộ váy trắng vấy bẩn chút bùn đất tô lên nét trung giang của nàng bay vù vù theo những chiếc lá đang rụng rơi từ những cành cây trơ trọi. Tiếng lá kêu xào xạc trên nền đất, bên kia chiếc cửa sổ vẫn còn bung mở phát ra tiếng cót két, rọt rẹt đến kinh người, cô nàng áp mình vào cánh cửa màu nâu thẫm còn vấn vương chút mùi thơm, tựa đầu vào một góc tường gỗ, đôi mắt nhỏ bé chăm chăm hướng lên phía ánh trăng đang chiếu rọi trên cao, nghĩ về một thị trấn nào đó tấp nập tiếng người chen chúc trên những nẻo đừng đầy sắc đỏ vàng của những chiếc đèn lồng được gắn tỉ mỉ bên các gian hàng, nhộn nhịp những bản nhạc âu cổ với tiếng lạch cạch từ gót giày của các vũ công trong bộ cánh quyến rũ bôn ba màu sắc, và phản phất những món ăn ngọt ngào đến tận chân răng của các nhà hàng lớn từ khắp mọi nơi tụ tập lại cùng nhau trên một con phố. Nàng ngước mặt xuống, bỏ đi những suy nghĩ hư vô có muốn cũng không được, đầu gối nàng cong lại, khép vào người, đầu nàng nghiêng nghiêng, dựa mặt vào chiếc đầu gối đang bị sưng vù bầm tím, khuôn mặt buồn rầu khó tả, lát sau, nàng lại áp tay vào cánh cửa, đập vài hồi, nhưng không thấy động tĩnh từ trong nhà. Nàng giơ hai cánh tay gầy tong teo đẩy nhẹ vào, chợt cánh cửa khe khẽ mở ra, phảng phất hơi ấm từ căn lò sưởi còn rực cháy trong nhà. Sự ấm áp khiến nàng mê mẩn bước vào mà không một lời xin phép, nàng lại gần chiếc lò sưởi, ngắm nhìn chăm chú những tia lửa xanh, vàng, đỏ đang hòa mình tạo ra một bầu khói đen mù mịt chạy thẳng lên đường ống khói rồi hòa huyện vào không trung. Khoảnh khắc đó thật tuyệt làm sao, nàng đứng bật dậy, tay mò mẫm mẫu bánh mì còn vấn vương  lại trên bàn, thầm thì vài câu xin lỗi rồi bỏ mẫu bánh vào miệng, vị ngọt ngào của bánh mì và mùi hương thơm phức của nho khô tan chảy trên lưỡi nàng, cảm giác cơn đói của nàng đã biến mất từ khi nào. Nàng vội vã phủi phủi miệng, nhăm nhi mẫu bánh từng chút một, đưa mắt nhìn qua bầu trời đầy những đám mây đen đang nhấp nháy những tia sấm nhỏ, đôi tay bé bỏng của nàng dựa lên lưng ghế bông dài, đầu gối khụy xuống mặt ghế, thẳng lưng ngước nhìn quang cảnh bên ngoài thông qua chiếc cửa sổ nhỏ, rồi chớp chớp đôi mắt đang mân mê chìm sâu vào giấc ngủ, tựa mình nhẹ nhàng như nàng thơ trên chiếc ghế bông trong căn phòng khách bập bùng ánh lửa.
Chàng trai vẫn nằm gói gọn dưới lớp chăn dày đặc phủ kín người, khuôn mặt toát lên sự sợ hãi, đôi mắt nhăm nhe phía cánh cửa trước căn phòng ngủ không một tia sáng, chợt cậu giật phắc dậy, nhón chân bước nhẹ nhàng xuống phía sàn nhà, người cúi gập như gã thợ săn cầm súng đang nhìn ngó con mồi, cậu cầm hờ chiếc gối cứng được làm bằng nhiều tấm vải đã bị mốc để bên hông, rồi chậm rãi mở nhẹ cánh cửa, hi hí con mắt nhìn ra phía phòng khách vừa chập tắt bếp lò sưởi và chỉ còn nhấp nháy ánh đèn điện vì đã lâu ngày. Hình bóng cô gái trẻ với mái tóc xù xì đen bóng và chiếc áo trắng phảng phất trong đêm dưới bờ môi cong cong nhìn cậu mỉm cười. Chàng trai hú vía, ném vội cái gối bọc vải dày đặc  vào người nàng, chạy cái rầm vào phòng ngủ và khóa chặt cửa lại. Chiếc gối đập vào đầu nàng làm cô tỉnh giấc, chợt đụng đầu vào khe cửa sổ còn phảng phất cơn gió thu ùa vào, nàng nghiến răng, chau mày, tay mò mò lên đầu tóc xù xì chưa được chải chuốt gọn gàng của mình mà xoa xoa đau điếng. Vội bước chân xuống sàn, tay mò mẫm xung quanh vì ánh đèn điện chợt tắt. Nàng đứng trước căn phòng ngủ, một tay xoa đầu một tay gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ, hỏi thăm cậu trai trong đấy. Nghe thấy tiếng nói từ phía ngoài, cậu liền to giọng vọng lại:
    - Làm ơn đi đi, ma nữ!
    - Này, tôi không phải ma, tôi là người- nàng đáp trả bằng một giọng gắt gỏng-.
Căn nhà chợt yên tĩnh lạ kì, nàng ngồi thụp xuống nền nhà, gõ liên hồi vào cánh cửa, giọng nài nỉ cố gắng giải thích cho cậu trai, chợt giọng nói ngông cuồng hét ra ngoài, mong nàng đi ra khỏi nhà hắn. Đành vậy, nàng thất vọng tiến ra phía sân trước với khuôn mặt chật vật đầy tiếc nuối, có chút u buồn vì phải lặp lại cơn đói miên man và sự đơn côi tại nơi hoang vu kinh tởm này, nàng chỉ mong mỏi được ăn, ở và được kết bạn với cậu trai đấy, nhưng mấy ai lại tốt bụng như vậy, nàng buồn rầu, đôi mắt mờ mờ, khóe mắt cong cong ướt ướt, đôi môi tươi cười hình bán nguyệt từ khi khi nào lại hóa thành hình chữ C nằm úp. Tóc nàng rũ xuống, rầu rĩ ngắm nhìn căn nhà lần cuối rồi bước ngắn bước dài hướng tới con đường mòn.
(Còn tiếp)

Continue Reading

You'll Also Like

Fate By v xxxiri v

Short Story

23K 1.7K 13
"𝚆𝚑𝚎𝚗 𝚠𝚒𝚕𝚕 𝚝𝚑𝚎𝚢 𝚜𝚝𝚘𝚙 𝚑𝚊𝚝𝚒𝚗𝚐 𝚖𝚎 ?" 𝙰 𝟷𝟻 𝚢𝚎𝚊𝚛 𝚘𝚕𝚍, 𝚅𝚒𝚜𝚑𝚗𝚞 𝚊𝚜𝚔𝚎𝚍 𝚌𝚛𝚢𝚒𝚗𝚐 𝚑𝚒𝚜 𝚑𝚎𝚊𝚛𝚝 𝚘𝚞𝚝. "𝚆...
32.9K 4.3K 28
sᴏ ʜᴇʀᴇ ɪ ᴄᴏᴍᴇ ᴡɪᴛʜ sᴇᴀsᴏɴ 𝟸 ᴏғ ᴛʜᴇ ᴍᴏsᴛ ᴅᴇᴍᴀɴᴅᴇᴅ ɪᴛᴠ sᴇʀɪᴀʟ ᴍᴀᴅᴅᴀᴍ sɪʀ❤️..ʜᴇʀᴇ ʏᴏᴜ ɢᴜʏs ɢᴏᴛ ᴡɪᴛɴᴇss ᴏғ ᴛʜᴇ ɴᴇᴡ ᴊᴏᴜʀɴᴇʏ ᴏғ ᴍᴘᴛ ᴍᴇᴍʙᴇʀs ᴀғᴛᴇʀ ᴛʜᴇ ʙᴏ...
38.9K 202 5
JoeZ😈 ⚠️အပြာစာပေ။အတုယူရန်မသင့်တော်ပါ။မဒိန်းကျင့်၊အလိုမတူအနိုင်ကျင့်စော်ကားခြင်းများပါတာမို့ အဆင်ပြေမှဖတ်ကြပါရန်။⚠️
15.1K 464 34
here you will find a few of my ideas. Have fun :) -Angst + Character death (Chapter 1) -slownburn??? Idk/Mialotte (Chapter2) -family drama (Chapter 3...