Dù cậu là nam, tớ vẫn yêu -An...

By Tieuphongdamdang

1.4M 43.2K 3.6K

Tác giả: Angelia Thể loại: vườn trường, 1x1, HE. Tình trạng: Hoàn ..... Mạch Đinh khẩn cấp mở cửa phòng mình... More

Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
Chương4: Chiếc quần sịp bị mất
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều....
Chương 6: Hoàng tử, công chúa đều không bằng cậu
Chương 7: Sa vào lưới tình
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tớ
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
Chương 36: Mặt đáng sợ của An Tử Yến
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
Chương 52: Nếu như gặp lại anh
Chương 53: An Tử Yến, em nhớ anh
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio.
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
Chương 64: 8 phút (Thượng)
Chương 65: 8 phút (Hạ)
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
Chương 71: Tình yêu không có tiền
Chương 72: Chồng của tớ
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
Chương 83: Cậu nói dối nha
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ, giết chết cậu!!
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật!
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
Chương 98: Tớ yêu cậu
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
Chương 100: Là cậu, là cậu vô sỉ
Chương 101: Người nhà họ An
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
Chương 104: Bảo bối của tớ!
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
Chương 107: Hôn lễ là gì
Chương 108: Truyện cổ tích
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
Tiểu phiên ngoại 1
Tiểu phiên ngoại 2
Tiểu phiên ngoại 3
Phiên ngoại 1
Phiên ngoại 2
Phiên ngoại 3
Phiên ngoại 4
Phiên ngoại 5
Phiên ngoại 6
Chương đặc biệt 6.22: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chương đặc biệt 6.22: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc (2)
Bản quyền.

Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào

10.1K 299 44
By Tieuphongdamdang

An Tử Yến xoay người lại, bỏ tai nghe nhạc mp3 ra, vẻ mặt như không có việc gì nhìn Mạch Đinh: “A, cậu đã về rồi.”

Mạch Đinh ngẩng đầu, nước mắt đang chuẩn bị lặng lẽ rơi xuống liền chảy ngược vào trong, cậu đã về rồi? Câu mở đầu kiểu gì thế này.

“Cậu, mới nãy cậu, này, cậu không tức giận?”

“Tức giận cái gì?”

Ban nãy chẳng lẽ mình nằm mơ, không thể nào a.

“Khi ở hội sở, không phải cậu ——” Mạch Đinh càng lúc càng không hiểu đang xảy ra chuyên gì, chẳng lẽ An Tử Yến có bệnh tâm phần phân liệt?

An Tử Yến ngồi dậy đặt máy nghe nhạc lên bàn, nói đến vân đạm phong khinh: “Tớ chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.”

Tớ chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật. Tớ chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.

Những lời này y như ma chú quanh quẩn bên tai Mạch Đinh, xoay cho Mạch Đinh choáng váng đầu óc, thật lâu sau mới hồi phục lại tinh thần, bản thân một lần nữa, lại một lần nữa bị An Tử Yến chỉnh, cậu cầm trong tay cái gì đó ném vào người An Tử Yến: “Cái tên thối nát nhà cậu, cậu nhàm chán hết trò để chơi rồi phải không, ấu trĩ a ấu trĩ, dùng cái chiêu chết tiệt này, cậu không sinh được con trai, sinh con gái không có ngực.”

An Tử Yến tiếp được từng món đồ Mạch Đinh ném tới: “Chú ý hình tượng chút.”

“Ở bên cạnh cậu không có cái gọi là hình tượng, có phải lão tử mệnh hèn nên trời sinh bị cậu chỉnh hay không, lão tử cũng sẽ thực sự tức giận, cậu chờ đấy, chờ đến lúc gặp phải cậu nữ nhân xấu nhất trên thế giới này.” Mạch Đinh luôn luôn có một khuyết điểm rõ ràng, khi tức giận chửi người ta sẽ trở nên  không kiêng nể gì.

Lúc Mạch Đinh chuẩn bị lên cơn tiếp, An Tử Yến đột nhiên lại mở miệng: “Ban nãy ông nội gọi cho tớ, bảo tớ ngày mai mang cậu đến gặp ông.”

“Cậu đi mà mang chó về, tớ không rảnh.” Mạch Đinh vừa nói xong câu này, đại não mới tiếp thu được tin tức, động tác khựng lại, giống như tivi bị ấn nút tạm dừng, tất cả động tác đều ngừng giữa chừng.

“Cậu, cậu gạt tớ.”

“Tớ khi nào thì gạt cậu.”

“Cậu lúc nào cũng gạt tớ.” Có điều An Tử Yến chưa bao giờ lấy người trong nhà ra đùa giỡn, việc này, hình như là thật.

Mạch Đinh liền trở nên luống cuống, ôm mặt, đi qua đi lại trong phòng khách: “Sao đột nhiên như vậy, tớ phải làm gì bây giờ, cần chuẩn bị cái gì không? Ông nội cậu thích gì? Ghét cái gì? Tớ mặc gì thì thích hợp? Mang quà như thế nào mới thỏa đáng.”

“Cậu khẩn trương như vậy làm chi, ông cũng không ăn thịt người.”

“Có thể dạy dỗ ra cái tên chết tiệt nhà cậu, nói không chừng sẽ ăn thịt người.”

“Vậy cậu mang một ít thịt đến cho ông đi.”

“Đừng giỡn, hiện tại là gặp phụ huynh, cậu đứng đắn một chút cho tớ.”

“Được được, cậu tự mình chuẩn bị đi.”

____________________________________________

Mạch Đinh cả đêm không ngủ ngon giấc, về đến nhà cậu liền lên mạng tra kiểu tóc và kiểu quần áo mà người già thích, đi cắt tóc và mua quần áo mới, sáng sớm hôm sau cũng chuẩn bị mua hoa quả và lẵng hoa. Tuy hết thảy đều đã an bài thỏa đáng, nhưng cậu vẫn lo lắng, ông nội của An Tử Yến cậu đã từng nghe nói đến rất nhiều lần, là người nuôi dạy An Tử Yến lớn khôn, là người thành toàn cho mình và An Tử Yến, bản thân không thể phụ tấm lòng của ông.

Cứ như vậy cậu tự gây sức ép cho mình đến quá nửa đêm mới mệt mỏi ngủ thiếp đi, hôm sau không cần đồng hồ báo thức đã tỉnh dậy, bố mẹ còn đang ngủ, cậu để lại tờ giấy nhắn trên bàn, sau đó soi gương rồi ra ngoài. Mua xong cả đống đồ mới chạy tới nhà An Tử Yến, sáng sớm An Tử Yến còn đang ngủ.

Mạch Đinh đẩy đẩy An Tử Yến: “Mau tỉnh dậy, chúng ta khi nào thì đi, không được đến muộn, phải tạo ấn tượng ban đầu thật tốt.”

An Tử Yến mở mắt, đánh giá Mạch Đinh: “Cậu mặc như Tôn Trung Sơn làm gì?”

“Cậu thì biết cái gì, người già đều thích kiểu này, so ra có vẻ trang trọng, kính cẩn hơn.”

“Đủ kính cẩn, tay kẹp thêm tài liệu là thành vĩ nhân rồi.”

Mạch Đinh đi tới đi lui trước gương: “Cậu cảm thấy như vậy không đẹp?”

“Mặc nhiều thế cậu không thấy nóng à?”

“Đến gặp ông nội cậu đó, ai rảnh mà quan tâm nóng hay không nóng.”

“Tùy cậu.” An Tử Yến lật mình tiếp tục ngủ. Mạch Đinh vẫn đứng trước gương, luyện tập tươi cười, sau đó vươn tay ra: “Xin chào, ông nội, cháu là Mạch Đinh, không được không được, trông ngu quá.”

“Ông nội, gần đây thân thể thế nào, có gì không thoải mái không. Vớ vẩn, đây là rủa người ta chứ còn gì.”

“Ai da, ông nội, cháu còn nghĩ là anh trai của An Tử Yến, sao lại trẻ như vậy. Không được, quá mức giả tạo, tuyệt không chân thành.”

“Ha ha, An Tử Yến là cháu của ông, ha ha ha ha. Càng giống thằng ngốc, có gì mà buồn cười chứ, rốt cuộc phải làm sao bây giờ.”

“Ngu ngốc.” An Tử Yến ở trong chăn nhỏ giọng nói.

“Cậu không giúp tớ, còn mắng tớ? Nếu ông nội cậu không thích tớ, không đồng ý cho chúng ta bên nhau hì làm sao bây giờ, đó là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.”

An Tử Yến rời giường, bị Mạch Đinh quấy rầy đến ngủ không yên.

Mạch Đinh đứng trước mặt An Tử Yến tạo một tư thế gợi cảm: “Xin chào, cháu là Mạch Đinh, cháu là người tốt, cậu cảm thấy thế nào?”

An Tử Yến nhìn tư thế và nụ cười cứng đờ của Mạch Đinh: “Rất giả tạo.”

“Cậu thật xoi mói.”

“Bộ dáng của cậu vốn đã khiến người ta thích rồi, cứ như vậy thôi.”

Mạch Đinh hoàn toàn không dự đoán được An Tử Yến đột nhiên lại nói thế, có chút bất ngờ, mặt đỏ đánh An Tử Yến: “Cậu nói cái gì vậy a, sáng ra đã tuôn mấy lời ân ái, vốn đã rắc rối, cậu còn thêm phiền, không hiểu chuyện.” Thực ra, hiện tại tim Mạch Đinh đang đập như nổi trống.

An Tử Yến nhún nhún vai thay quần áo, Mạch Đinh lại hỏi: “Cậu thật sự cảm thấy tớ được người ta yêu mến?”

“Bằng không sao tớ lại thích cậu.”

Mạch Đinh lắc đầu không thể tin được, hôm nay không phải sinh nhật của mình, mình cũng không ốm, có phải An Tử Yến ăn nhầm thuốc rồi không, cậu xác nhận lại một lần nữa: “Vậy cậu thích tớ ở điểm nào?”

“Rất nhiều, ưu khuyết điểm của cậu tớ đều thích.”

Mạch Đinh ngã xuống giường, vặn vẹo: “Tớ không chịu nỗi nữa, sắp ói, cậu quả nhiên không thích hợp với lời nói dịu dàng, mau tháo mặt nạ ra, cậu căn bản không phải An Tử Yến.”

“Tớ đây là đang luyện tập đôi chút, dù sao ở trước mặt ông nội cũng ra vẻ tình cảm rất tốt với cậu.”

“Thật sự là đáng thương, chúng ta còn phải ra vẻ tình cảm rất tốt, bình thường rốt cuộc kém đến mức nào a.”

“Không kém, mỗi ngày tớ đều muốn tâm niệm cậu dùng toàn bộ sinh mệnh để yêu tớ.”

“An Tử Yến, tớ cực kỳ khinh bỉ sự giả tạo của cậu.”

Bất quá cũng không thể trách An Tử Yến, bình thường hai người đều tranh cãi với nhau, ở trước mặt ông nội mà còn như vậy không được tốt lăm, huống hồ thân thể ông nội quan trọng hơn.

Giờ phút này Mạch Đinh đang đứng trước cửa nhà ông nội An, đây là một căn nhà rất khí phái, nghe An Tử Yến nói ông sống một mình ở đây, cho nên bố mẹ của An Tử Yến sẽ không có mặt, điều này khiến Mạch Đinh nhẹ lòng đôi chút, nhưng vẫn thực khẩn trương đến độ bàn tay đổ mồ hôi, sợ mình không cẩn thận nói sai gì đó, cậu đứng ở cửa rồi đột nhiên xoay người bỏ chạy.

“Tên ngốc này.”

An Tử Yến đuổi theo, túm lấy quần áo của Mạch Đinh, Mạch Đinh giãy dụa: “Buông ra, tớ phải về nhà.”

“Muộn rồi.”

“Tớ sợ.”

An Tử Yến nắm tay Mạch Đinh, độ ấm truyền vào lòng bàn tay Mạch Đinh: “Tớ ở đây cậu sợ cái gì.”

An Tử Yến nhấn chuông cửa, một quản gia ra mở cửa, trông thấy An Tử Yến liền cười tủm tỉm: “Đã về rồi a, ông nội cậu chờ đã lâu.”

“Vâng.”

Mạch Đinh đánh giá căn phòng, có không ít người trong phòng, đều phụ trách chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của ông nội hoặc dọn dẹp quét tước, trong phòng khách một ông lão đầu bạc đeo kính đang đọc báo, An Tử Yến kéo Mạch Đinh đang lui từng bước về phía sau.

“Ông nội.”

Ông nội An ngẩng đầu, vẻ mặt tươi cười, coi bộ là một người đàn ông hiền lành, bất quá từ ngũ quan có thể nhận ra khi còn trẻ cũng là đại soái ca, ông gật gật đầu nhìn An Tử Yến, lại nhìn Mạch Đinh: “Đây là người kia của cháu?”

An Tử Yến nhéo tay Mạch Đinh: “Mau chào ông a.”

Mạch Đinh mới hồi phục lại tinh thần, lắp bắp: “Ông, ông, cháu, cái kia, cháu là ông nội.”

An Tử Yến nhìn chòng chọc Mạch Đinh, điều này khiến Mạch Đinh càng thêm luống cuống: “Không, không phải cháu, cháu là nói, ông nội, ông còn có thể sống, sống bao lâu.”

“Không phải, cháu muốn nói, ông nội, ông, ông sống đủ lâu rồi.”

An Tử Yến khẽ cắn môi: “Khẳng định sống lâu hơn cậu.”

Ông nội An vẫn cười cười bảo hai người ngồi xuống: “Không cần sợ hãi như vậy, không sao cả, trước ngồi xuống ăn chút gì đã.”

Mạch Đinh khóc không ra nước mắt, thật muốn cầm hoa quả trên bàn làm đao đâm vào yết hầu của mình.

“Ông nói, cháu rót nước cho ông.” An Tử Yến cầm lấy cái chén của ông nội.

“Mấy việc này cứ để người khác làm là được.”

“Không sao cả.”

Ơ đệt, có lầm không vậy, đãi ngộ này mình từ trước tới nay còn chưa được hưởng thụ qua, Mạch Đinh nhất thời cảm thấy ngưỡng mộ và kính trọng ông nội An, An Tử Yến ở trước mặt ông nội lại trở thành một người dịu dàng, quả thực là trăm năm khó gặp, đừng nói là tự nguyện, nếu ai đó bảo hắn đi rót nước , phỏng chừng hắn sẽ đem thi thể của người ấy nhúng luôn vào nước. Mà giờ….Mạch Đinh quả thực không thể tin được vào hai mắt mình, một lần nữa khinh bỉ An Tử Yến cái tên dối trá này. Ấy mà lại tự nói ra mấy lời vô sỉ như vậy, thế giới hình như đảo lộn mất rồi.

Thì ra cậu cũng có một mặt thiện lương, tuy mặt này cực kỳ cực kỳ cực kỳ nhỏ.

Cũng xin cậu hãy tha thứ cho sự vụng về của tớ, vì quá yêu cậu, cho nên sẽ để ý tới tất cả những gì liên quan đến cậu.

Continue Reading

You'll Also Like

23.8K 2.3K 19
Tên truyện: [Edit](Vong Tiện) Quy Túc Tên gốc:【忘羡】归宿 Tác giả: 狐仙姐姐 Link weibo: https://m.weibo.cn/6994267978/4670901868304310 Link lofter: https://hu...
3.9M 376K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...
817K 32.3K 67
Tên tiếng Việt: Ẻo Lả Editor: Rena Beta: Rena Bản dịch này là sản phẩm của "Em Là Cục Đường Moe". Nhóm dịch mới làm lần đầu và tay còn non, mọi người...
2.2K 207 3
Những câu chuyện bé nhỏ xoay quanh Song Huyền ở trường mẫu giáo Tiên Kinh. Artist bìa: Ngân Linh Đinh (San)