(Hoàn) Cùng đối thủ một mất m...

By kinhnhu

76K 4.9K 52

Tác giả: Dữu Hữu Tình trạng sáng tác: Hoàn/ 61 chương Editor: Hari Văn án phiên bản đứng đắn: Khi quay gamesh... More

Chương 1: Heo cũng diễn tốt hơn cô
Chương 2: Là bình hoa, là bao cỏ, tâm tư đơn giản, tính tình lại rất phách lối
Chương 3: Hỏi cải thảo ở chợ rau bao nhiêu tiền một cân?
Chương 4: Nhưng cậu ấy xấu hổ không dám qua đây
Chương 5: Vị lưu lượng tên hai chữ nào đó đúng là một cô gái báu vật
Chương 6: Bỗng nhiên cười to một tiếng, hai ngón tay nâng cằm cô lên
Chương 7: Nếu anh cảm thấy tôi không được, vậy anh dạy tôi đi
Chương 8: Chơi? Chơi rất vui đúng không? Rất tình thú đúng không?
Chương 9: Trong đầu cô rốt cuộc mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy?
Chương 10: Eo ơi bẩn thế! Người ta không muốn lau đâu
Chương 11: Đàn ông đều là một đám đê tiện, Lục Chính Đông cũng vậy
Chương 12
Chương 13
Chương 14: Cầu xin ta, thái độ của ngươi như vậy là đang cầu xin sao?
Chương 15: Cách xa như vậy nghe được không?
Chương 16: Em gái Kiều, em đúng là một đóa kỳ hoa
Chương 17: "Anh thật phiền!"
Chương 18: Giây tiếp theo, cô nhào vào trong ngực anh, nức nở nghẹn ngào
Chương 19
Chương 20: Cô hoảng sợ hét lên một tiếng, cuống quít ôm chặt lấy cổ anh
Chương 21: NTR
Chương 22: Muốn hôn tôi? Vậy phải tự đập đầu trước, đập một cái thì hôn một cái
Chương 23: "Này, Lục Chính Đông, có phải anh có ý kiến gì với tôi không?"
Chương 24
Chương 25
Chương 26: ...... Bị quỷ ám là cách giải thích duy nhất
Chương 27: Anh trai và cô có lẽ là cùng một phe
Chương 28: Đánh giá của showbiz quả nhiên không sai
Chương 29: Cô giơ ngón tay chọc chọc cánh môi dưới của anh
Chương 30: Cảnh hôn thứ nhất, CUT
Chương 31: Kế hoạch đánh đổ Lục Chính Đông
Chương 32: Kẹo
Chương 33: Anh có chút không được tự nhiên mím mím môi
Chương 34: Tôi đang niệm kinh, vương bát không nghe
Chương 35: Đây là Lục Chính Đông đang yêu đương mới đúng a
Chương 36: Người con trai trước mặt mạnh mẽ dang rộng hai cánh tay
Chương 37: Giây tiếp theo, môi cô được bao phủ bởi một thứ ấm áp
Chương 38: Cô khi đó, nực cười nhường nào
Chương 39: Người có tin đồn tình cảm với tôi nhiều lắm
Chương 40: Say rượu nói lời thật lòng
Chương 41: Cho nên anh phải nắm lấy tay tôi
Chương 42: "Tôi sợ"
Chương 43: Trên xe tổng cộng còn mấy người khách?
Chương 44: Wúhu~
Chương 45: Đó là một đoạn quá khứ ghê tởm, đừng nhắc đến nữa
Chương 46: Tất cả, đều là giả dối sao
Chương 47: Ngoan
Chương 49: Cô vợ nhỏ
Chương 50: Anh cũng biết thẹn thùng
Chương 51: Rung động tâm can
Chương 52: Anh vô cùng muốn
Chương 53: Nụ hôn thứ hai
Chương 54: Anh trai tốt
Chương 55: Gâu -- gâu --
Chương 56: Vành tai của vị Lục Chính Đông đại danh đỉnh đỉnh...... đỏ lên rồi
Chương 57: Diễn viên hài xuất sắc
Chương 58: Cũng không tồi
Chương 59
Chương 60: Cô biết cậu sẽ không từ chối
Chương 61: Chúng ta kết hôn đi (Hoàn)

Chương 48: Anh muốn hôn em

1.3K 78 0
By kinhnhu

Editor: Hari

Lâm Kiều nằm vật trên giường, dùng chăn chùm kín đầu, giống như mèo con, giọng nói mềm như bông rầu rĩ: "Đây là đâu?"

Cô vừa chạm chân xuống đất, liền lập tức chui vào trong chăn, cảnh vật xung quanh cũng chưa kịp nhìn rõ.

"Phòng của anh." Lục Chính Đông dùng khăn bông thấm nước ấm, vắt khô, rồi khom lưng nhẹ nhàng vỗ vỗ đống chăn: "Lau mặt."

"Không cần......" Lâm Kiều ủy khuất hừ hừ hai tiếng, "Giờ người em không muốn nhìn thấy nhất chính là anh."

"Ngoan." Anh hơi cúi người, giọng nói trầm thấp từ tính lặp lại một lần.

Giọng nói ấy từ phía ngoài chăn truyền đến trong tai cô, giống như lông chim nhẹ nhàng phất qua, có chút ngứa. Lỗ tai Lâm Kiều giật giật, cô bấm bấm ngón chân, có chút xấu hổ chậm rì rì vươn một bàn tay ra: "...... Để em tự làm."

Tay Lục Chính Đông giữ lấy tay cô, hơi dùng lực, đã kéo được người từ trong chăn ra.

Lâm Kiều giống vịt con bị người xách cổ, tay chân ngoáy loạn xạ, lại vừa từ trong bóng tối thoát ra, ánh sáng chói mắt làm cho Lâm Kiều theo phản xạ nhắm mắt lại.

Sau đó, một chiếc khăn lông ấm phủ lên mặt cô.

Lục Chính Đông cong ngón tay đỡ dưới cằm Lâm Kiều. Một bàn tay khác nhẹ nhàng cẩn thận lau mặt cho cô, dịu dàng như lau một trân bảo vô giá.

Sự tức giận của Lâm Kiều bị hành động sủng nịnh của anh đánh tan hơn phân nửa, mặt cô chôn trong khăn lông, có chút rầu rĩ không vui: "Anh làm gì đấy?......"

Lục Chính Đông lại đứng dậy rót một cốc nước ấm, cầm cốc nhẹ nhàng đưa tới miệng cô: "Uống ngụm nước trước đã."

Lâm Kiều nhăn lông mày, lầu bầu nói thầm: "Em đâu phải không có tay đâu."

Nhưng đúng là cô đang rất khát nước, vì thế ngoan ngoãn ngẩng đầu, ừng ực ừng ực uống.

Một cốc nước vèo phát đã thấy đáy.

Cô không thể không đối mặt với anh.

Đôi mắt cô ẩm ướt, xung quanh hốc mắt còn hơi hơi phiếm hồng, bởi vì vừa mới khóc, chóp mũi cũng phấn nộn, nhìn thấy mà thương.

Trong đôi mắt ám trầm của anh dao động một tia nguy hiểm, cô cảm giác giờ phút này cô như con mồi của chúa tể rừng xanh, đôi mắt vừa quyến rũ vừa nguy hiểm kia không hề chớp mà nhìn chằm chằm cô, dường như muốn lấp đầy tất cả những kẽ hở trong hai năm nay.

Lâm Kiều cảm giác hai tai mình đang chậm rãi phiếm hồng. Cô chu môi, bất mãn ý kiến: "Anh đang làm gì vậy?"

Yết hầu Lục Chính Đông trượt trượt, anh hơi hơi cúi đầu với cô, chân thành nói: "Xin lỗi."

Nhưng lời nói ra khỏi miệng lại bán đứng hành động vừa rồi, anh bình tĩnh nói ra một câu vừa hạ lưu vừa khiêu khích: "Anh muốn hôn em."

Lâm Kiều lúc này màu đỏ theo vành tai chậm rãi lan đến hai má. Cô nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng dùng tay che miệng anh lại.

Cô run rẩy lông mi, hung dữ nói: "Không cho nói nữa!"

Vừa dứt lời, cô cảm thấy có một thứ ướt át mềm mại nhẹ chạm vào lòng bàn tay cô.

Thật giống như bị mèo cào, xúc cảm nóng bỏng từ lòng bàn tay lan ra, cô như bị điện giật rụt tay lại, kinh ngạc, vội vàng chống nạnh, bày ra tư thái: "Em còn chưa cho phép anh... đâu!"

Lục Chính Đông cười nhẹ: "Không cho phép làm gì?"

"Thì..." Lâm Kiều hất cằm, siết chặt nắm tay nhỏ, bay nhanh qua bụp một cái vào miệng anh.

Cô bướng bỉnh, trên mặt nóng rát, lại giang tay lao vào trong ngực anh, chôn đầu vào giống như chú chim cun cút.

"Chính là như vậy, chỉ có thể là em làm."

Giọng nói của cô thật kỳ quái...... giống như có mật, ngọt ngào, thật không giống mình chút nào, muốn hung lên cũng không hung nổi.

Người phía trên đỉnh đầu, nửa ngày, vẫn không lên tiếng.

Anh ấy đang làm gì vậy, không phải là bị mình hôn ngu người rồi đấy chứ......

Cô lặng lẽ ngước mắt, trộm liếc nhìn anh.

Lục Chính híp mắt, hơi hơi lộ ra chút tin tức nguy hiểm. Hai cánh tay rũ ở bên người gân xanh nổi lên, dường như đang ẩn nhẫn điều gì.

Giọng nói trầm thấp cất lên: "Lâm Kiều."

"Sao thế?" Lâm Kiều ôm chặt lấy anh, đáng yêu ngẩng đầu.

Lục Chính Đông cảm giác máu toàn thân đều đang điên cuồng kêu gào vọt lên đầu, anh duỗi tay nắm lấy cằm cô, ẩn nhẫn khắc chế, yết hầu trượt trượt: "Em đừng cọ loạn."

Continue Reading

You'll Also Like

37.5K 2.2K 30
Tác giả: Điềm Tửu Bán Biên Editor: Độc Ẩm Thể loại: Ngôn tình, xuyên sách, hệ thống, trùng sinh, tu tiên, tiên hiệp, ngọt sủng, HE Độ dài: 121 chương...
1M 47.8K 119
Tác giả : Nghiên Nghiên Hạ Nhật Convert : Bến và GT Editer: Luyun ( https://luyun1911.wordpress.com/ta-o-taobao-tinh-nhan-duyen/ ) Nhân vật chính: T...
287K 21.5K 100
Tên truyện : Ngược mị nhẹ nhẹ thôi được không? Tác giả : Đại Mộng Đương Giác Thể loại : Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...
621K 30.9K 90
Phần 2 bắt đầu từ chương 124.