[Edit HOÀN] CÙNG LÃO ĐÀN ÔNG...

By Tien161099

600K 31.3K 5.4K

Văn án: [[和豪门老男人先婚后爱了 作者:言之深深 ]] Hán Việt: Hòa hào môn lão nam nhân tiên hôn hậu ái liễu Tác giả: Ngôn Chi Th... More

Chương 1: Hấp Dẫn
Chương 2: Trả Nợ
Chương 3: Hiệp Nghị
Chương 4: Kẹo
Chương 5: Yêu Sớm
Chương 6: Được
Chương 7: Bảo Bối
Chương 8: Đừng Nhịn
Chương 9: Hỗn Đản
Chương 10: BOSS Cười
Chương 11: Ngoan
Chương 12: Thi Đại Học
Chương 13: Bị Bệnh
Chương 14: Ngoan Nhé
Chương 15: Tụ Hội
Chương 16: Lộ Lộ?
Chương 17: Cảm Ơn
Chương 18: Tiểu Ngu Ngốc
Chương 19: Ôm Chặt
Chương 20: Cơ Bụng
Chương 22: Thần Đồng
Chương 23: Nhẫn
Chương 24: Em Không
Chương 25: Bạn Cùng Phòng
Chương 26: Tứ Tứ
Chương 27: Kẹo Nổ
Chương 28: Đến Thăm
Chương 29: Nóng
Chương 30: V Chương(?)
Chương 31:
Chương 32:
Chương 33:Tiểu Tần
Chương 34: Giọng nói
Chương 35: Bờ Sông
Chương 36: Ngọt
Chương 37: Đùi Vàng
Chương 38: Hôn Quân
Chương 39: Bệnh Trạng
Chương 40: Ngọt Ngào
Chương 41: Ghi Chú
Chương 42: Lễ Vật
Chương 43: Bờ Biển
Chương 44: Đừng Nhìn
Chương 45: Chán Ghét
Chương 46: Cháu Trai Nhỏ
Chương 47: Giặt Khăn Trải Giường
Chương 48: Ra Oai
Chương 49: Bệnh Tâm Thần
Chương 50: Cẩu Độc Thân
Chương 51: Đêm Bình An
Chương 52: Không Thay Lòng
Chương 53: Bất Ngờ
Chương 54: Trà Sữa
Chương 55: Dục Cầu Bất Mãn
Chương 56: Khách Sạn
Chương 57: Thích Anh
Chương 58: Ghen
Chương 59: Đồ Bơi
Chương 60: Tính Tình Không Tốt
Chương 61: Khen!
Chương 62: Hoa Hồng
Chương 63: Nhà
Chương 64: Lộ Chỉ Tiểu Khả Ái
Chương 65: Cảm Ơn
Chương 66: Dây Giày
Chương 67: Ai Là Người Cổ Hủ
Chương 68: Mang, Khăn Quàng Cổ?
Chương 69: Lên
Chương 70: Trừ Tịch
Chương 71: Để Ý
Chương 72: Em muốn anh
Chương 73: Năm Mới
Chương 74: Gâu! Gâu!
Chương 75: Say
Chương 76: Mưa Xuân
Chương 77: Cõng
Chương 78: Bỏ Đi
Chương 79:
Chương 80: Thơm
Chương 81: Hôn Trộm
Chương 82: Thời Gian Chín Năm Xoay Chuyển
Chương 83: Đáng Khinh
Chương 84: Sự Thật
Chương 85: Muốn Gặp Anh
Chương 86:
Chương 87: Ông Đây Đều Muốn
Chương 88: Quỷ Chán Ghét
Chương 89: Bị Bệnh
Chương 90: Là Mơ Sao
Chương 91: Thuần Phục
Chương 92: Dính Người
Chương 93: Nhớ Lại
Chương 94: Đạo Diễn
Chương 95: Giá Trị!
Chương 96: Nghèo!
Chương 97: Quá Thích
Chương 98: Sướng!
Chương 99: Không Ngoan
Chương 100: Yêu Hắn
Chương 101: May Mắn
Chương 102: Mang Thai
Chương 103: Yêu Như Trân Bảo
Chương 104: Làm Ra Vẻ
Chương 105: Song Thai
Chương 106: Thai Máy
Chương 107: Kết Thúc
Phiên Ngoại: Thời Niên Thiếu (1)
Phiên Ngoại: Thời Niên Thiếu (2)
Phiên ngoại: Thời Niên Thiếu (3)
Phiên Ngoại: Thời Niên Thiếu (4)
Phiên Ngoại: Thấy Sắc (1)
Phiên Ngoại: Thấy Sắc (2)
Phiên Ngoại: Thấy Sắc (3)
Phiên Ngoại: Thấy Sắc (4)
Phiên Ngoại: Nảy Lòng Tham (1)
Phiên Ngoại: Nảy Lòng Tham (2)
Phiên Ngoại: Nảy Lòng Tham (3)
Phiên Ngoại: Nảy Lòng Tham (4)
Phiên Ngoại: Làm người (1)
Phiên Ngoại: Làm Người (2)
Phiên Ngoại: Làm Người (3)
Phiên Ngoại: Làm Người (4)
Phiên Ngoại: Không Làm Người (1)
Phiên Ngoại: Không Làm Người (2)
Phiên Ngoại: Không Làm Người (3)
Phiên Ngoại: Không Làm Người (4)
Phiên Ngoại: Cầm Thú (1)
Phiên Ngoại: Cầm Thú (2)
Phiên Ngoại: Cầm Thú (3)
Phiên Ngoại: Cầm Thú (4)
Phiên Ngoại: (1)
Phiên Ngoại: (2)
Phiên Ngoại: (3)
Phiên Ngoại: (4)
Phiên Ngoại:
Phiên Ngoại: Vật Cũ
Phiên Ngoại: Chung Tình
Phiên Ngoại:
Phiên Ngoại:

Chương 21: Tra Nam

6.9K 389 33
By Tien161099

#tien161099

Tần Tư Hoán khuỷu tay trái chống đỡ, hơn nữa người đều đè ở trên người cậu, nhìn Lộ Chỉ ánh mắt có hơi dữ, giống con sói đói lâu ngày thấy được miếng mồi ngon, chỗ sâu nơi đáy mắt thể hiện rõ ràng.

Lộ Chỉ nghe hắn hung dữ nói câu kia không nhịn được cười khinh một tiếng.

Nghĩ thầm, còn nói mình không phải là ông già, còn là một ông già háo sắc!

Tần Tư Hoán tay trái bóp cằm cậu, làm cậu ngẩng đầu lên, mắt đào hoa che phủ một tầng hơi nước, vừa ngây thơ lại dụ người, ngẩn đầu nhìn hắn, bộ dáng không biết chuyện gì vô cùng đáng yêu.

Hắn cúi đầu, ngón cái sờ sờ môi Lộ Chỉ, cứ như vậy hôn lên, vừa triền miên vừa vươn đầu lưỡi nhẹ nhàn liếm, không mất sức đã có thể cạy ra được môi cậu xông thẳng vào, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên răng vừa như an ủi vừa đẩy nụ hôn càng sâu.

Cậu nhỏ giọng rên rỉ, không thoải mái quay đầu, trốn.

Hắn nằm trên người Lộ Chỉ dùng một tay cố định hai tay cậu trên đỉnh đầu không cho cậu chạy trốn, tay hắn buông cằm Lộ Chỉ ra một đường đi thẳng xuống.

Lộ Chỉ rất gầy, cả người cậu đứng đó, cho người ta một loại ảo giác cậu rất mỏng manh yếu đuối, nhưng những chổ nên có cũng không thiếu chổ nào, cơ bụng gợi cảm, một khối lại một khối không hề thua kém Tần Tư Hoán.

Bàn tay hắn sờ lên eo cậu, động tác vừa vội vang vừa thô lỗ. Đầu lưỡi cố mở khớp hàm của cậu, đi vào, tham lam liếm mút môi răng thơm ngọt của cậu.

Lộ Chỉ hơi sợ giật người muốn trốn, nhưng tay bị cố định, người cũng bị đè không thể nhúc nhịch, giãy dụa một chút cũng không được.

"Bảo bối nhỏ." Ông già háo sắc tay tham lam vuốt ve cơ bụng của cậu, giọng khàn khàn, bởi vì môi lưỡi giao nhau nên giọng mơ hồ không rõ, như bị mê hoặc: "Cho anh sờ sờ em."

Đều là đàn ông, đều biết nhu cầu của đối phương là gì.

Lộ Chỉ trước kia cũng từng xem qua, cậu cũng không phải hoàn toàn không biết gì, cậu cùng Tần Tư Hoán cũng không phải lần đầu tiên làm với nhau.

Cậu đẩy đẩy đầu lưỡi Tần Tư Hoán, đang nuốn nói chuyện, lại bị hắn quấn lấy cắn lên.

Đầu lưỡi cậu bị hàm răng bén nhọn của hắn cắn, đau đớn qua đi là một loại tê dại không thể tả.

Cậu cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, yết hầu lên xuống.

Người đàn ông giống như dã thú thoát khỏi lồng giam, bá đạo mà quấn lấy đầu lưỡi của cậu không buông, đem cậu gắt gao dồn trong góc.

Lộ Chỉ môi bị hôn, nước miếng chưa kịp nuốt theo khóe môi chảy ra, giây tiếp theo đã bị người đàn ông liếm hết.

Lộ Chỉ nhỏ giọng ô ô.

Mắt đào hoa vốn đang giảo hoạt bị bức đến đỏ, giống như lửa, lông mi bị nước mắt dính ước, trông đáng thương vô cùng.

Tiếng 'ô ô' này không biết chạm đến sợi dây nào của Tần Tư Hoán, hắn thô lỗ ôm lấy vòng eo cậu, dùng một chút sức đem cậu trở mình.

Tư thế biến hóa, Lộ Chỉ rũ mắt có hơi mờ mịt ngồi trên người hắn, nhìn hắn.

Tần Tư Hoán tay bóp eo cậu, đỡ cậu ngồi dậy, tay nhẹ nhàng nhéo bộ phận được chặn lại bởi tay cậu, ôn nhu nói: "Bảo bối, tự em tới."

Cậu xinh đẹp như búp bê, ngồi ở trên người hắn, cánh môi vô ý thức mở ra, đầu ong ong, rốt cuộc tìm lại được giọng nói.

Nhưng lời vừa nói ra, giọng đã run run: "Em, em tự mình...... Làm sao tới?"

Cậu không biết.

Tần Tư Hoán nâng mặt, gương mặt vốn luôn lạnh băng, bây giờ lại say mê trước Lộ Chỉ, hắn thở dốc, nâng tay xoa xoa đôi môi vì vừa mới bị hôn mà đỏ bừng, còn vương lại sợi chỉ bạc, đôi mắt híp lại.

Giọng khàn khàn: "Chú chỉ em."

Lộ Chỉ lại một lần nữa biết được lão già này rốt cuộc có bao nhiêu biến thái.

Vốn dĩ muốn thượng một thanh niên mới 18 tuổi đã đủ biến thái, lão chó già lần này còn muốn dạy hư cậu.

Nhưng tên đã lên dây, cậu chỉ có thể mơ mơ màng màng mà nghe theo lời Tần Tư Hoán.

......

Đến khi kết thúc thì trời cũng đã sáng, sương sớm còn đọng lại trên kính, sau một đêm mưa, nhiệt độ không khí giảm xuống.

Phòng tắm, đèn sưởi được mở lên, cậu bị cánh tay Tần Tư Hoán nâng lên, nữa đứng nữa ngồi dựa vào bồn rửa mặt..

Địa phương không thể nói bây giờ đã mất đi cảm giác, không còn là bộ phận trên người của cậu nữa.

Bồn tắm đầy nước, cậu mở mắt ra, mệt đến một ngón tay cũng không thèm nhúc nhích.

Tần Tư Hoán còn rất có sức, làm chuyện này một chút cũng không bị thiệt, còn đặc biệt muốn nói chuyện cùng cậu.

Cậu không theo ý hắn, Tần Tư Hoán liền đổi cách mà làm cậu.

Trong phòng tắm, hơi nước dày đặc như sương mù, trên mặt gương cũng bị kết một tầng hơi nước.

Cậu mơ hồ thấy rõ mặt mình trên gương, trên mặt đầy sắc tình, đáy mắt chứa tình dục, đồng tử màu đen bị làm đến trầm luân, tròng trắng mắt thậm chí còn có tơ máu.

Tần Tư Hoán cuối đầu hôn lên bả vai cậu, hàm răng cắn cắn xương quai xanh, không biết mệt mỏi, khàn giọng gọi cậu: "Bảo bối, gọi chú."

Lộ Chỉ há miệng thở dốc, giọng nói đều xé vỡ, thanh âm vỡ vụn giống nhau, rất thấp: "Ch...... Chú, Chú!"

Mồ hôi từ trên trán chảy dài theo cằm của cậu, từng giọt từng giọt đọng lại trên cằm, cuối cùng chịu không được mà run run nhỏ xuống.

Hắn trầm giọng cười, ngẩn đầu hôn giọt mồ hôi trên cổ cậu, trêu ghẹo: "Nói, yêu anh."

'Yêu anh' gì đó thật sự làm cậu cảm thấy thẹn!

Lộ Chỉ ở trong lòng đem Tần Tư Hoán mắng không biết bao nhiêu câu đcm!, nghĩ thầm lão chó già này ngày thường thoạt nhìn đứng đắn, đụng đến chuyện này thì y như một tên khốn!

Cậu mệt mỏi nhắm hai mắt, cả người run, cắn răng, không chịu lên tiếng.

Bộ dáng nhẫn đến khó chịu, phía sau lưng toát ra một tầng mồ hôi mỏng, làn da trắng nõn phủ đầy dấu hôn.

"Bảo bối, gọi đi."

Hắn đỉnh mạnh một cái.

Người cậu run rẩy, từ kẽ răng tràng ra tiếng rên rỉ.

Tần Tư Hoán hít sâu một hơi, cong môi, cười nhẹ: "Nói yêu anh, anh sẽ tha cho em."

Cánh tay hắn dùng sức ôm chặt lấy eo cậu, đè thấp giọng: "Hửm?"

Suy nghĩ của Lộ Chỉ đều bị hắn đâm bay mất tiêu, khóe mắt chứa ánh nước, tay nắm chặt lấy bồn rửa mặt, đầu ngón tay thon dài bị siết đến trắng bệch.

Cuối cùng như thỏa hiệp, giọng mơ hồ nức nở, kêu một tiếng: "Yêu, yêu anh!"

Ngoan quá.

Người đàn ông cằm căng thẳng, bị câu nói 'Yêu anh' của cậu, làm cho xương cùng một trận tê dại. Hắn híp mắt lại, thở ra một hơi dài.

Khóe mắt chân mày đều giãng ra, bộ dáng thỏa mản sau khi được ăn no.

Hắn hôn vành tai Lộ Chỉ, dùng răng ma sát nhè nhẹ: "Ngoan, không làm em nữa."

Rốt cuộc kết thúc.

--

Màu vàng của nắng sớm theo cửa sổ, chiếu vào thảm màu nâu trên sàn nhà.

Người đàn ông đứng bên cửa sổ hút thuốc, trên người tùy ý khoát kiện áo tắm dài, không buộc đai lưng, lộ ra lòng ngực săn chắc, trên ngực còn có vài vết cào, trên cổ còn có vài dấu răng hoàn chỉnh.

Cửa sổ nửa mở, gió nhẹ thổi lên một bức rèm, cũng thổi bay một chút áo tắm của hắn, mơ hồ lộ ra vòng eo săn chắc, tám khối cơ bụng.

Trên cằm lún phún râu, mắt thẳng tấp nhìn chằm chằm nhóc con nằm trên giường.

Cẳn chân trắng nõn của cậu lộ ra ngoài chăn, khăn trải giường màu xanh nhạt, làm da cậu càng thêm trắng, mắt cá chân thon gầy, các ngón chân thon dài trắng nõn đáng yêu. Cậu nhắm chặt mắt, lông mi cong vút.

Ánh mắt người đàn ông đầy sâu xa, ẩn chứa bên trong là sự cố chấp.

Lộ Chỉ đang ngủ say, mắt giật giật như là sắp tỉnh.

Cậu mở mắt ra, ngón tay giật giật mắt nhìn về phía người đàn ông đang đứng bên cửa sổ.

Khói trắng lượn lờ trên mặt, đôi môi màu đỏ ngậm điếu thuốc, trong đôi mắt như chứa sát khí.

Lộ Chỉ chớp chớp mắt, nói: "Tần Tư Hoán."

Người đàn ông giơ tay, hai ngón tay cầm điếu thuốc, dụi tắt, đi về phía cậu, trong đôi mắt chứa ý cười: "Tỉnh?"

"Ông già háo sắc." Lộ Chỉ dời mắt không nhìn hắn, cắn răng mắng.

Cánh tay cậu rất trắng, nhìn kĩ mới thấy được lỗ chân lông, nhưng lúc này lại che kín đầy dấu vết xanh tím, trên cổ phủ đầy dấu hôn, hầu kết thậm chí còn có một vòng dấu răng hoàn chỉnh.

"Cái gì?" Người đàn ông thong thả ung dung hỏi cậu.

Lộ Chỉ xoay đầu, cả người không còn sức lực, rốt cuộc mắng ra câu mà mình muốn nói: "Chú không phải nói chỉ sờ sờ thôi sao, nhìn xem tôi bây giờ như thế nào!"

Tần Tư Hoán hầu kết giật giật, xoa xoa đầu vai cậu, không nói chuyện.

Lộ Chỉ chửi ầm lên: "Chú mẹ nó, lớn lên to như vậy mà còn muốn dùng sức! Chú tưởng tôi không muốn mặc quần lót sao! Chú tưởng bản thân mình là máy đóng cộc hả? Tôi cầu xin chú về sao đừng □□ sao! Tôi mẹ nó......"

Lộ Chỉ giơ cánh tay lên, nhìn thấy bên trên phủ đầy dấu vế nhớ lại "Tình hình chiến đấu" hôm qua, sợ tới mức hét ầm lên...

"Tôi thao mười tám đời tổ tông! Chú là đồ hỗn đản! Chú mẹ nó đời này chưa từng gặp con trai sao!"

Cậu che lại cái mông, hơi nhúc nhích một chút liền tê dại toàn thân, răng cậu liền run cầm cập.

Mẹ nó đau!

Ô ô ô ô ô ô......

Lộ Chỉ đời này chưa từng đau như vậy.

Cậu ngày thường rất kiêu ngạo, sợ lạnh, sợ đói, sợ đau, ngày thường cố kỵ hắn mà không biểu hiện ra ngoài, nhưng hiện tại thật sự là quá đau.

Cậu còn nhớ rõ, đêm qua Tần Tư Hoán giống như là 800 năm chưa từng gặp qua con trai, y như một tên biến thái, toàn muốn làm mấy động tác khó, đem cậu trở thành như tượng đất muốn nặn sao thì nặn.

Hắn đem đầu ngón tay của Lộ Chỉ ngậm bên miệng, nhìn Lộ Chỉ ánh mắt đen tối.

Lúc này Lộ Chỉ giống như một tên tra nam, dùng xong liền vứt.

Mặt hắn bình tĩnh, răng cắn chặt, giọng nói có chút tàn nhẫn, nhìn Lộ Chỉ đang khốc nức nở, mỉm cười: "Bảo bối, là em kêu anh dùng sức."

"Đều tại chú." Lộ Chỉ nhỏ giọng, cắn môi nhìn hắn, âm cuối nũng nịu, đôi mắt đều đỏ: "Thật sự rất đau a."

Tần Tư Hoán đem thuốc dụi vào gạt tàn trên tủ đầu giường, bị cậu nhỏ giọng oán giận, nhưng hắn cũng biết, đêm qua cậu thật sự bị hắn hành cả đêm.

Hắn nghiêng đầu "A" một tiếng, ngồi vào mép giường, lại nghĩ tới lúc gần sáng cậu nói hắn không ăn cơm sao, mà không dùng lực.

Hắn cúi người, đem đầu Lộ Chỉ ấn vào trong ngực mình.

Nhịp tim mạnh mẽ tràn vào tai Lộ Chỉ.

Tần Tư Hoán chủ động nhỏ giọng, ôn nhu dỗ dành cậu, "Bảo bối ngoan, chúng ta làm thêm vài lần, quen rồi không đau nữa."

Tác giả có lời muốn nói: À.... rất nhiều lần...... Ai.

------*------

Edit:Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

Không biết tui dịch nước súp thịt có được không ta....

Vì bản raw với QT có nhiều điểm khác nên tui phải đọc xong hết hai bên rồi mới dịch được... m.n thông cảm nha.....

Continue Reading

You'll Also Like

116K 5.7K 66
Tác giả: @Yuuki2289 Editor: @ntndung_ trạng thái: 🐢 bò Lục Vân × Uyển Dương Cô × Nàng ------ ⚠⚠LƯU Ý: TRUYỆN CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GI...
137K 15.3K 72
Tên truyện: Cấm bắt tiểu u linh quý hiếm (Cấm chỉ bộ tróc hi hữu tiểu u linh) Tác giả: Nguyệt Kiến Trà Editor: Tiểu Mạch Tình trạng: Hoàn (67 chương...
3K 174 16
Nguyên tác: Châm Phong Đối Quyết - Thủy Thiên Thừa Tác giả: @Catherine Tình trạng bản gốc: đã hoàn thành chính văn (15 chương) + phiên ngoại 1 Tình t...
160K 12.1K 59
XEM CHIM KHÔNG ANH Thể loại: Danmei Giới thiệu: Hiện đại, hài hước, đại thúc công, thụ truy công, có H, 1×1, HE, Trưởng thành điềm đạm tổng tài công...