(Hoàn) Ta với sư môn không hợ...

By kinhnhu

72.6K 7K 292

Edited by Hari Hoàn, 121 chương+3 PN Thể loại: Ngôn tình, HE, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Xuyên thư Văn án... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
CHương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Phiên ngoại 1
Phiên ngoại 3

Phiên ngoại 2

704 29 0
By kinhnhu

Edited by Hari.

Con đường tự lập nghiệp của Phương Sinh.

Lời này phải bắt đầu kể từ khi đi Vô Sinh Hải tham gia đại hôn thịnh thế năm châu.

Khi nghe nói Long Nhật Thiên muốn thành hôn, Phương Sinh bắt đầu chuẩn bị lễ vật.

Nhưng khi hắn đến, Long Nhật Thiên đã ngủ.

Trong lòng Phương Sinh kìm nén không được, lòng háo hức muốn thể hiện tra tấn hắn không thể an tâm.

Phong Vân Xu liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi đứng ngồi không yên như vậy thì đi gặp nàng a, phỏng chừng Tiểu Bạch hiện tại còn chưa ngủ."

Giọng nói của nàng tràn đầy sự ghét bỏ.

Nhưng nội dung đã được Phương Sinh nắm bắt.

Phương Sinh nghi ngờ nhìn Phong Vân Xu.

"Ngươi sao biết nàng chưa ngủ?"

Phong Vân Xu:......

Nàng ho nhẹ một tiếng, thản nhiên nhìn lại.

"Thì, ta tặng Tiểu Bạch một thứ, nàng khả năng không kìm nén được, đêm nay muốn sử dụng."

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.

Phong Vân Xu đành phải thành thật: "Thôi được rồi, thứ này ngươi cũng biết. Chính là đồng tâm kính. Ta cải tiến một chút, tác dụng hơn rất nhiều. Chắc chắn Tiểu Bạch sẽ không nhịn được."

Đồng tâm kính.

Thứ này Phương Sinh đương nhiên cũng biết!

Lúc trước ở Phong Nguyệt Thành hắn chính là ăn mệt từ thứ này.

Lòng háo hức muốn tặng lễ cho Long Nhật Thiên bị đồng tâm kính đè ép xuống.

Hắn nhíu nhíu mày, đáy lòng đã động, ngoài miệng lại nói với Phong Vân Xu: "Thứ đồ dởm này thì có gì hay, cho dù là cải tiến cũng chỉ như vậy, ai biết có thể chiếu ra cái gì chứ."

Hắn làm bộ ghét bỏ, không chờ Phong Vân Xu tức giận, lại nghiêm trang nói: "Còn tưởng rằng ngươi tặng thứ gì, một chút lực uy hiếp cũng không có. Ta về ngủ đây. Ngày mai gặp Long Nhật Thiên sau. Xem ra tất cả lễ vật, chỉ có của ta là đáng giá chờ mong."

Giọng nói của hắn chứa đầy khinh thường.

Trước khi Phong Vân Xu ra tay đánh người đã vội vàng biến mất.

Sau đó chờ đến đêm khuya ...... hắn giả như không có việc gì lượn qua nơi ở của Bạch Lang, núp ở trên nóc nhà.

Nói thật, từ lần trước biết Long Nhật Thiên ở dưới, Phương Sinh đã có chút tò mò.

Hắn khắc chế bản thân, định nghe lén một chút, xem đồng tâm kính của Phong Vân Xu có thể chiếu ra cái gì.

Kết quả nghe lén một đêm.

Nội dung trên gương không nghe được, lại phải cho muỗi ăn cả đêm, lại còn ngập một miệng cẩu lương.

Trong phòng loảng xoảng liểng xiểng, tiếng kẽo kẹt trên giường cũng hết sức rõ ràng.

Phương Sinh:......

Không thể rụt rè chút sao?!

Sắc mặt hắn hết xanh lại đen, lại có chút tò mò.

Vừa định nhấc mái ngói nhìn lén xem cảnh tượng bên dưới như thế nào, thình lình lại nghe thấy được một câu.

"—— Ngươi nếu không cho ta, ta liền hôn chết ngươi!"

Tay hắn run lên, đối với lời lẽ giang hồ đột ngột này, sợ tới mức ngã lăn từ trên nóc nhà xuống.

Bạch Lang lập tức phát hiện.

"Ai?"

Nàng quay đầu, đuôi hất tung nóc nhà, sắc mặt cổ quái.

Tốt lắm.

Ở trên địa bàn của nàng còn có người dám làm loạn, nàng thật muốn nhìn xem kẻ kia đến tột cùng là ai.

Lực chú ý của Tiểu Bạch lập tức từ trên người sư tôn chuyển dời đến tên tiểu tặc nghe lén ngoài cửa.

Phương Sinh bị phát hiện.

Phản ứng đầu tiên là chạy trốn, ai ngờ hơi thở quen thuộc lại theo sát ngay sau.

Y phục của Yến Phất Quang hỗn độn, nằm ở trên giường.

Bị Tiểu Bạch Long cọ xát đến hầu kết lăn lộn, vừa định vung một đạo kiếm khí định trụ tên nhìn lén kia, sau đó nắm lấy eo Tiểu Bạch.

Ai ngờ Tiểu Bạch Long mới vừa rồi còn quấn lấy hắn, xoay người vung đuôi, theo hướng đạo thân ảnh chạy trốn kia đuổi theo.

Yến Phất Quang:......

Làm được một nửa bị bắt dừng lại.

Phản ứng đầu tiên của hắn là không thể tin được.

Vươn tay ra nhưng một mảnh quần áo cũng không bắt được.

Tiểu Bạch Long "vèo" một cái đã không thấy bóng dáng.

Sắc mặt Yến Phất Quang xanh mét.

Qua một lát gió thổi cửa bật mở ra.

Hắn tức giận bật cười.

Tốt, tốt lắm.

Đừng để hắn biết là ai tới nhìn lén.

Phương Sinh đang chạy trốn cách đó không xa đánh cái rùng mình.

......

Phương Sinh quả nhiên bị túm được.

Tu vi của hắn không bằng Long Nhật Thiên, nơi này lại là Long Cung, chạy một lát Phương Sinh đã mệt không chịu nổi, ngừng lại.

Đuôi rồng vung lên ngăn lại đối phương, Bạch Lang đang muốn ngó xem là kẻ nào, lại thấy được một gương mặt quen thuộc.

Phương Sinh đáng thương hề hề quay đầu.

"Long Nhật Thiên, ha ha ha, thật trùng hợp a."

Bạch Lang:......

Trùng hợp cái mông.

Trùng hợp buổi tối ở trên nóc phòng của ta nhìn thấy ngươi sao?

Bất quá thấy kẻ kia là Phương Sinh, nàng cũng nhẹ nhàng thở ra.

"Ngươi tối không ngủ bò lên nóc phòng ta làm gì?"

Phương Sinh yếu đuối nói: "Ta tới tặng lễ vật cho ngươi."

Hắn nói xong cơ trí lấy ra đồ vật trong tay.

Trong suy nghĩ của Phương Sinh.

Hắn cảm thấy Long Nhật Thiên là một con rồng rất dễ bị lừa gạt. Vì thế đang tính dùng lễ vật gạt đi hành vi nghe lén của mình vừa rồi.

Nhưng hắn không nghĩ tới, Long Nhật Thiên sau khi thu lễ vật, nháy mắt liền trở mặt.

"Cảm ơn lễ vật của ngươi. Ngày mai sư phụ ngươi tới, ta sẽ bớt tranh cãi."

Sư, sư phụ ta?

Phương Sinh kinh ngạc trừng to hai mắt, theo bản năng muốn chạy, nhưng ngay lập tức bị Long Nhật Thiên dùng định thân thuật, lôi tới nơi tiếp khách của Long Cung.

Sáng sớm hôm sau.

Ngũ hồ tứ hải tề tụ, người của các đại môn phái cũng nối nhau tới Long Cung.

Yến lễ lần này Già Ly thánh tăng cũng không tham gia.

Nghe nói sau chiến dịch ở Phong Nguyệt Thành, thánh tăng bị thương không nhẹ, trở về lập tức bế quan.

Lần này người tới của Vô Đỉnh Tự là Ngộ Trần và Pháp La pháp sư.

Đúng là sư phụ của Phương Sinh.

Khi hắn tới, gặp được Hành Tương chân quân của Lăng Kiếm Cung, đang muốn cùng nhau đi vào.

Hỉ yến trong Long Cung đã chuẩn bị xong, còn đặc biệt làm chút đồ chay.

Thị nữ mực tinh tươi cười dẫn hai người tiến vào, Pháp La pháp sư nói tiếng cảm tạ, thần sắc thả lỏng.

"Làm phiền rồi."

Hắn nói xong ngẩng đầu lên, lại thấy Phương Sinh đứng bên cạnh mực tinh.

Phương Sinh bị định thân thuật bắt đứng một đêm.

Mới vừa có thể động đậy, còn chưa kịp tươi cười, đã thấy một người đầu trọc.

Hắc, cái đầu trọc này thật đúng là...... vừa tròn vừa bóng, giống hệt sư phụ của hắn, trông như một quả trứng gà lớn.

Trong lòng hắn cảm khái.

Thấy người nọ ngẩng đầu lên.

Không chỉ có kiểu tóc giống, bề ngoài cũng giống.

Nụ cười của Phương Sinh cứng đờ trên mặt.

Pháp La pháp sư đang thong dong đi vào cũng cứng lại.

Hành Tương còn không biết chuyện gì xảy ra, đang muốn gọi vị lão bằng hữu tính tình cực tốt này cùng đi vào.

Bỗng nhiên lại thấy người đứng cạnh mực tinh lui lại một bước.

Hai bên đối diện, Phương Sinh lui lại lui, đã sắp chui cả vào cột trụ.

Mực tinh không thể không đỡ lấy hắn, đem hắn kéo trở về.

Phương Sinh thật vất vả mới chạy được vài bước:......?

"Ha ha ha ha, đã lâu không gặp a."

Pháp La lấy ra La Hán côn, thần sắc bất biến: "Nghiệt đồ, quỳ xuống!"

......

Phương Sinh cuối cùng thừa dịp buổi tối mọi người đều đã ngủ vội vàng chạy trốn.

Sau khi nhìn thấy Long Nhật Thiên bái đường, hắn dừng cũng không dám dừng, suốt đêm cuốn gói chạy.

Trước khi đi chỉ để lại một phong thư.

"Đừng nhớ mong, chờ khi ta công thành danh toại, nhất định sẽ trở về. Huyết Thanh Tông đã là quá khứ, hiện tại linh khí tràn đầy, tân sản nghiệp cũng sắp phục hưng, ta, Phương Sinh, chuẩn bị xuống biển!"

Ồ, đúng rồi.

Lễ vật hắn đưa cho Bạch Lang ngày đó quá tối không thấy rõ ràng.

Là chữ ký hắn tự tay ký tên.

Là loại một trăm năm sau, có thể lấy tới đổi một trăm vạn linh thạch.

Yến Phất Quang sau khi biết đêm đó kẻ nhìn lén là Phương Sinh, nhướng mày đang tính toán làm cho sự nghiệp của hắn gian khổ thêm một chút.

Bất quá, xuống biển?

Từ này thật ra khá mới mẻ.

"Hắn chuẩn bị làm kinh thương?"

Hắn trầm tư hỏi.

Lúc trước trên đại lục linh khí thiếu thốn, thứ tốt đều bị tông môn cùng thế gia cầm giữ, thương nghiệp phát triển thực gian nan.

Hiện tại vạn vật sống lại, không biết có bao nhiêu tiên phủ bí cảnh linh tinh gì đó, đúng là có cơ hội phát triển thương nghiệp.

Hắn tuy không ưa đối phương, nhưng không thể không nói, tên Phương Sinh này vẫn là có chút đầu óc buôn bán.

Những lời này của hắn vừa nói ra, trong phòng bỗng trở nên an tĩnh.

Tiểu Bạch nhìn tờ giấy Phương Sinh ký tên cho mình, do dự một chút: "Hình như...... không phải thế."

Yến Phất Quang:......?

Bạch Lang nghĩ nghĩ xem nên giải thích như thế nào.

Biểu tình chần chờ nửa ngày, mới cổ quái nói: "Sư tôn, ngươi xem qua xuân cung đồ chưa?"

Yến Phất Quang:......

Sắc mặt hắn lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng nhắm mắt.

"Chưa từng!"

Bạch Lang dùng ánh mắt nhìn tên nhà quê nhìn hắn một cái.

Sau đó mới thỏa thuê đắc ý thanh thanh giọng nói: "Đây chính là khoảng cách thế hệ của ngươi sao? Hiện tại Tu Chân giới phát triển rất nhanh."

Không phải kinh thương, vậy xuống biển để là gì?

Yến Phất Quang nghĩ nghĩ.

Sự thật chứng minh.

Xuống biển còn có ý tứ khác.

Mấy ngày nay sau khi tài nguyên linh khí của Ly Thiên đại lục hồi phục, mọi thứ đều phát triển đi lên.

Tu sĩ hằng ngày ngoài tu luyện, còn muốn giải trí, vì thế liền nhiều thêm một ít đồ vật suy diễn ảo cảnh linh tinh. Dùng linh khí đặc thù thể hiện ra nội dung trong sách.

Xem một lần hình như cần một trăm linh thạch.

Chờ đến khi Bạch Lang phổ cập khoa học xong.

Yến Phất Quang giật giật khóe miệng.

"Cho nên, hắn là xuống biển ghi hình?"

Bạch Lang gật gật đầu.

"Ta nghe Vân Xu nói còn là cùng Phong Nguyệt Thành hợp tác đấy!"

Yến Phất Quang tưởng tượng đem xuân cung đồ và Phương Sinh đặt cạnh nhau, cảm thấy cay mắt không chịu nổi.

Bộ dáng Tiểu Bạch Long lúc này chính là đợi hắn mang được hình ảnh về, ta nhất định phải đi xem.

Hắn quyết định phải nhanh chóng đánh nát ý niệm này của nàng.

"Trung Châu xuất hiện tòa tiên phủ kim cung, ngươi không phải vẫn luôn muốn đi sao? Chúng ta sang xuân xuất phát."

......

Phương Sinh còn không biết việc kinh thương tốt đẹp của hắn, vào trong miệng Bạch Lang lại thành xuống biển ghi hình.

Nói hắn làm ảo cảnh linh khí cũng không sai, nhưng cùng Phong Nguyệt Thành hợp tác là hình ảnh ái tình cỡ lớn.

Cùng loại với Ngưu Lang Chức Nữ, cảm động đất trời.

Tuyệt đối không có một tia bất lương, bằng không đã không qua được xét duyệt của năm đại tông môn.

Phương Sinh làm ảo cảnh rất cẩn thận chặt chẽ.

Cuối cùng thành công làm ra một bộ ảo cảnh.

Chờ đến khi hắn đem tin tức quảng bá khắp năm châu, để ảo cảnh này đặt ở trà lâu của Tàng Bảo Các, vậy mà có rất nhiều người tới.

Phương Sinh còn tưởng danh khí của hắn đã được truyền đi, thập phần tự đắc.

Hắn bưng chén trà ngồi ở trên ghế, tưởng tượng những người thần tượng mình vì mình phất cờ hò reo.

Nhưng những người đi ngang qua hắn đều đang nói cái gì mà phim cấm.

Phương Sinh ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra.

Lúc này, Cổn Cổn đối thủ cũ của hắn tới.

Cổn Cổn ôm tô sữa, đi đến.

"Nghe nói ngươi xuống biển chụp xuân cung đồ, ta đã định không đến, nhưng lo lắng doanh thu của ngươi không tốt, cho nên tới ủng hộ ngươi."

Phương Sinh:......

Hắn lần đầu tiên không phản ứng lại đây là chuyện gì.

"Ai mẹ nó chụp xuân cung đồ?"

Cổn Cổn: "Không phải chính ngươi nói ngươi xuống biển sao? Mọi người đều vì ngươi xuống biển mà tới."

Phương Sinh mở to hai mắt, một miệng trà phun ra.

Lúc này tăng nhân chấp pháp Vô Đỉnh Tự phái tới giám thị Phương Sinh đã tới.

Đợi đã.

Bọn họ không phải là vì cái này mới tới chứ?

Phương Sinh không xác định nghĩ.

Nhưng khi thấy đối phương hùng hổ hướng phía mình đi tới, mông hắn ngồi không yên.

"Ha ha ha, lời đồn ngu ngốc như vậy, bọn họ nhất định sẽ không tin...... đi?"

Nhưng khi giọng nói của hắn cất lên.

Cổn Cổn quay đầu nhìn hắn: "Bọn họ hình như không tin ngươi."

Phương Sinh:......

Rốt cuộc là ai con mẹ nó hại ta!

Hắn sốt ruột, vội vàng cầm lấy túi linh thạch bên cạnh, vừa chạy vừa giải thích: "Các ngươi nghe ta nói, ta thật sự không có làm phim cấm."

......

Continue Reading

You'll Also Like

505K 7.6K 177
Tác giả: Mạn Tây (C201-400) Lê Tiếu - cô chủ nhỏ được cưng chiều của nhà họ Lê bị từ hôn. Người nhà họ Lê vùng lên khởi nghĩa, chinh phạt khắp nơi, t...
37.4K 3K 90
Tên gốc: Trầm Nịch Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tình trạng: Hoàn (86 chap + ngoại truyện) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ...
146K 5.4K 53
Kim Taehyung hắn ta chính là đang sở hữu chiếc "ngai vàng" vương giả ở hắc đạo. Không chỉ vậy,hắn còn chiếm hữu cho bản thân một tiểu mỹ thụ xinh xắn...
22.2K 1.8K 87
Tên khác: Tự cổ công nhị sủng công tứ / 自古攻二宠攻四 Tác giả: Mạc Như Quy / 莫如归 Edit: Charorian & Kally Tình trạng bản gốc: Hoàn 86 chương Tình trạng bản...