Bạch Lang:......

Vậy là xác định rồi, đây là thật.

!!!

Cho nên, ai có thể nói cho nàng, sư tôn sao lại đột nhiên thông qua gương đồng nhìn đến nơi này?

Nàng trong lòng một mảnh chết lặng, mất đi năng lực suy nghĩ, đầu óc giật giật, nhịn không được hỏi:

"Vậy ngài vừa rồi đều, đều thấy được?"

Đây là muốn hỏi cảm tưởng sao?

Yến Phất Quang lần này thật sự tức bật cười: "Thực xuất sắc đâu."

"Tiểu Bạch, vi sư còn không biết ngươi có năng lực như vậy."

"Vi sư trước thật đã xem thường ngươi."

Bạch Lang:...... Lời này như thế nào nghe không thích hợp như vậy.

Tới loại thời điểm này, Bạch Lang dù ngốc cũng không dám cho rằng đây là lời nói khích lệ, nhìn xem sư tôn kia tức đến thái dương nổi gân xanh, Bạch Lang liền cảm thấy cả người hàn ý dâng lên không ngăn nổi.

Dù đáy lòng nàng lúc này đối với việc sư tôn sao đột nhiên thấy được cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn thức thời mím môi, quyết định trước tỏ vẻ yếu đuối chút.

Mặc kệ thế nào, vẫn là sống sót trước rồi tính tiếp.

Nhưng không đợi nàng nói tiếp, sư tôn đã nói: "Cho ngươi một nén nhang thời gian, nếu không trở về, hậu quả ngươi biết đấy."

......

Yến Phất Quang sau khi buông lời tàn nhẫn vốn tưởng rằng tiểu long này sẽ xin tha, lập tức té ngã lộn nhào trở về.

Không nghĩ tới Bạch Lang ủy khuất trầm mặc một lát, mới thật cẩn thận nói: "Nhưng mà, sư tôn, con thiếu tiền trà lâu này, không bán nghệ trả cho xong tiền, người ta không cho con trở về a."

Thiếu, tiền!

Được, được lắm!

Mặt Yến Phất Quang đã hoàn toàn đen.

Biểu tình Tiểu Bạch Long đáng thương hề hề còn ở trong gương đồng, hắn vô luận hít sâu bao nhiêu lần, cũng không thể bình phục đáy lòng xúc động muốn đánh người.

"Cho nên, ý của ngươi là, còn muốn vi sư thay các ngươi trả tiền?"

Bạch Lang miệng vừa mở, thiếu chút nữa nói "Nếu có thể như vậy là tốt nhất." May mắn nàng vẫn còn được một chút lý trí.

Nàng vô tội nhìn về phía gương đồng, khi hai người đang giằng co, bên tai bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm ôn hòa.

"Phất Quang chân quân nếu lúc này không tiện, bần tăng có thể thay Tiểu Bạch thí chủ trước giải quyết khốn cảnh."

Yến Phất Quang từ gương đồng nhìn qua, thấy Già Ly thánh tăng đang đứng bên cạnh Bạch Lang, biểu tình bình tĩnh.

Yến Phất Quang:......

Hắn trầm mặc thật lâu, mới nghiến răng nghiến lợi hộc ra mấy chữ: "Làm phiền."

Rốt cuộc, sau khi Già Ly thánh tăng tới, Bạch Lang cùng Cổn Cổn được giải cứu ra từ gian trà lâu giá trên trời kia.

Bởi vì đáp ứng sư tôn phải trở về thỉnh tội, cho nên sau khi ba người ra ngoài phương hướng đi chính là Thái Thanh Tông.

(Hoàn) Ta với sư môn không hợp (xuyên thư)-Tác giả: Trích Tinh QuáiWhere stories live. Discover now