3: Thuyền nát vớt xác

Start from the beginning
                                    

Ông nhíu mày một hồi, ông suy tính một lúc lâu, rốt cục nhẹ gật đầu, nhìn vào bên trong đập chứa nước nước chảy xanh lam nói: được, hôm nay chúng ta Trần gia, ông cháu 3 đời cùng xuống vớt cái xác này, già này muốn xem thử, tổ tiên Trần gia có phù hộ hay là không !

Ba người chúng tôi lên thuyền nhỏ.

Thấy chiếc thuyền nhỏ rách rưới, tôi rất lo lắng nó có chìm nửa đường hay không.

Cũng không phải chúng tôi không nỡ bỏ tiền mua thuyền, mà là dù sao nghề vớt xác cũng có nguyên tắc của nó, thuyền tốt độ người, thuyền nát độ quỷ, xuống nước vớt xác, thuyền càng nát càng tốt.

Thuyền nhỏ hướng trung tâm đập chứa nước chạy tới, tôi đứng ở chính giữa, một đường chạy cũng rất thuận lợi, nhưng giữa lúc đó, toàn thân tôi run lên, gắt gao nhìn chằm chằm dưới nước.

Ngay vừa rồi, tôi nhìn thấy một bóng người, hắn nhìn tôi nở một cái nụ cười quỷ dị.

"Ông ơi, dưới nước có cái gì đó!"

Sợ quá, tôi kéo tay ông nội nói, ông bị tôi kêu to làm giật mình, cả cha tôi cũng nhanh chóng nhìn về phía tôi chỉ.

Nhưng rất nhanh, cha tôi tức giận nói, "Thứ không có tiền đồ, vũng nước bị mái chèo khuấy lên cũng khiến mày sợ như thế!"

Tôi vội vàng nói: "Thật sự có thứ gì đó!"

Cha tôi hừ một tiếng, như thế có đứa con mắc răng như tôi thật khi ông mất mặc, nên chuyên tâm chèo thuyền không để ý tôi nữa

Trên mặt ông tôi thì lo lắng, nhưng không nói gì.

Thấy dáng vẻ mờ mịt của hai người bọn họ, tôi hiểu được ngay, thứ bóng đen dưới nước chỉ mình tôi có thể thấy được."

Nhưng tôi thực sự không hiểu ra, ông cùng cha làm một việc này đã rất lâu, đạo hanh so với tôi nhiều hơn rất được, lẽ ra hẳn là bọn hắn chút tôi mới đúng.
Chẳng lẽ, nguyên nhân là có liên quan đến bản thân tôi?

Không đợi tôi nghĩ rõ ràng, thuyền của chúng tôi bỗng nhiên lay lắt, tôi tưởng cha cố ý làm tôi sợ, không khỏi cả giận: "Cha, ngươi đùa nữa, cái này nếu lật ngửa, ông tuổi đã cao làm sao chịu nổi.".

Nhưng cha tôi cũng không để ý gì tới tôi, vừa hay tôi cũng nhìn thấy sắc mặt ông đặc biệt nghiêm trọng, người cùng cha tôi giống như là tâm linh tương thông, cùng nhau hai bên trái phải để ổn định thuyền.

Sau đó ông nắm móc sắt trong tay, dùng sức đem móc sắt ném ra, vững vàng móc trúng xác của Đạo sĩ béo trông đập.

Đi!

Sau khi ông móc được xác của Đạo sĩ béo, lập tức đem dây thừng thắt ở đuôi thuyền, sau đó hối cha tôi chèo thuyền.

Nhưng mà, lúc này thuyền càng lắc lư dữ dội, tựa như là có mấy người dùng sức lay động, muốn đem chúng tôi kéo xuống nước!

Tôi lần đầu tiên gặp phải tình huống này, lúc này sắc mặt bị dọa đến tái nhợt, đầu óc trống rỗng, cũng không biết nên làm cái gì.

Lúc xuống nước kỳ thật tôi nghĩ, giống như ngày đó ngồi vào trên quan tài, quan tài liền bất động, có thể là nghĩ quá đẹp nên sự thật như một cái tát tay vào mặt.

Mắt thấy thuyền của chúng tôi sắp đến bờ, tôi chợt nghe sau lưng vang đến một tiếng, là ông không cẩn thận ngã xuống, rơi xuống nước.

Cha tôi phát hiện tình huống này, lập tức liều lĩnh nhảy xuống cứu ông.

Dưới nước không ngừng có bong bóng xuất hiện, trọn vẹn nửa phút, ngay tại lúc tôi xém chút nữa nhảy xuống , cha tôi cùng ông rốt cục đã trở lên.

Các thôn dân thấy thế liền liều mạng kéo vào đầu kia của dây thừng, dưới sự cố gắng của mọi người, thuyền của chúng tôi rốt cục cập bờ.

Mọi người đem xác Đạo sĩ béo kéo lên, nhưng sau đó sắc mặt mọi người liền tái nhợt.

Bởi vì xác Lý Thuyên cũng xuất hiện, đang ôm chân Đạo sĩ béo.

Ngay thời điểm mọi người lo lắng hoang mang, cha tôi nói ra: "Mọi người chuẩn bị đi, đem hai cái xác đốt."

Lúc này không có người phản đối, thôn dân cấp tốc tìm củi cùng xăng đến, không đến một giờ đồng hồ, xác Lý Thuyên cùng Đạo sĩ béo hoá thành nắm tro tàn.

Thấy sự việc của Lý Thuyên đã được giải quyết ổn thỏa mọi người đồng loạt thở phào.

Lúc đầu thôn trưởng đề nghị bày tiệc chúc mừng, nhưng nghe ông của tôi nói việc này tốt nhất đừng khoa trương, nên cũng nói rồi thôi

Sau khi về đến nhà, cha tôi nói ông hơi mệt nên đi nghỉ ngơi, không nghĩ rằng cha nói là nghỉ ngơi, mà đến trưa hôm sau vẫn chưa ra ngoài.
Tôu phát hiện sự việc không đúng, xô cửa đi vào, phát hiện cha tôi nằm ở trong chăn co giật, trên mặt không có chút máu, tôi đưa tay sờ thử, lập tức hét rầm lên.

Nhiệt độ cha quá thấp, giống hệt một khối băng!

Ông nghe được thanh âm của tôi sau một lúc cũng chạy vào, ông kiểm tra tình huống của cha một hồi, gương mặt âm trầm xuống, hút lấy hơi thuốc thật lớn.
Tâm tôi trầm xuống, mỗi khi ông hút thuốc như thế thì chứng tỏ việc này rất lớn rồi.

[EDIT] Người vớt xác - Quỷ Nhãn Khuy ThiênWhere stories live. Discover now