Do vậy, nó thật sự ngạc nhiên khi nhìn thấy Liễu Tam vừa vào đến rừng đã vội tìm chỗ ngồi nghỉ :

- Tam thúc thúc chưa gì đã thấm mệt ư?

Ngồi xếp bằng, hai lòng bàn tay và hai lòng bàn chân đều ngửa cả lên trên, một tư thế không hề thỏa mãn nếu Liễu Tam thật sự muốn nghỉ mệt, Liễu Tam chợt hỏi nó :

- Ngươi không cảm thấy lạnh sao?

Nó kinh ngạc :

- Đương nhiên là lạnh! Còn Tam thúc thúc thì sao?

Liễu Tam cố tránh ánh mắt dò xét của đứa bé :

- Ta cũng vậy, nào khác gì ngươi!

Nhưng đứa bé vẫn không thôi dò xét :

- Nếu Tam thúc thúc cũng ngại lạnh hà cớ gì phải vào rừng sớm như thế này?

Liễu Tam tránh câu trả lời :

- Ta có việc của ta! Ngươi đừng hỏi nữa, có được không?

Không cho hỏi thì đứa bé nhìn. Và càng nhìn nó càng ngạc nhiên. Vì Liễu Tam không những có thể ngồi yên mãi với tư thế bất tiện kia mà xem ra dựa vào hơi thở đều đều, Liễu Tam còn có thể dễ dàng chợp mắt dưới cái lạnh do sương mai càng lúc càng dày đặc.

Nó không thể nghĩ có ai đó có thể chợp mắt trong một tư thế bất tiện như Liễu Tam. Nhưng do đó là điều đứa bé đang tận mắt mục kích nên nó đành phải tin là có.

Đến lúc trời thật sự tảng sáng, Liễu Tam mới chịu mở mắt nhìn nó :

- Ngươi có lạnh không?

Đứa bé hậm hực :

- Tam thúc thúc hay thật đấy! Không cho tiểu điệt ngủ đẫy giấc, còn Tam thúc thúc khi vào rừng lại tha hồ chợp mắt.

Liễu Tam cười thật gượng :

- Ta không hề chợp mắt như ngươi nghĩ! Đó chỉ là cách để giúp ta chống chọi với cái lạnh mà thôi.

Đứa bé những muốn hỏi thêm nhưng vì đã biết Liễu Tam là dạng ít nói, có hỏi vị tất được câu trả lời tận tường, nên nó đành im lặng chịu đựng.

Liễu Tam đứng lên, tay cầm theo một cây dài thường được Liễu Tam dùng làm đòn gánh để gánh củi.

Liễu Tam bảo :

- Ta sẽ chặt củi thành từng đoạn ngắn, ngươi nhặt và xếp chúng lại, được chứ?

Không đợi đứa bé gật đầu ưng thuận, Liễu Tam bất ngờ lấy từ cây đòn dùng để gánh ra một thanh trường kiếm.

Liễu Tam khoa kiếm :

- "Du Mộc Điểm Châu"!

Véo...

Kiếm pháp được Liễu Tam điều động khẽ lướt qua một nhánh củi khô và bất ngờ thích nhẹ và phần tiếp giáp giữa nhánh củi khô với thân cây rừng còn tươi tốt.

Cạch!

Rào... rào...

Bị mũi kiếm thích vào, nhánh củi khô phải rời khỏi thân cây là chỗ bấu víu cuối cùng và từ từ rơi xuống.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Aug 07, 2008 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

bao kiem ky thuWhere stories live. Discover now