Chương 28: Ôm nhau cọ lông nào

Bắt đầu từ đầu
                                    

Nhìn một loạt động tác này của bé, Mặc tổng nhìn mông nhỏ của bé, xốc chăn lên nhìn, cái gì cũng không có, hơi tiếc nuối giơ tay, cưng chiều xoa xoa đầu của bé, "Được."

Mặc kệ là vật thí nghiệm hay phi nhân loại, đều là con của hắn và Cố Giai Mính.

Hai ba con này, ai cũng không chạy được .

Sau khi dỗ Mặc Trạch Dương ngủ, Mặc tổng ra một mệnh lệnh khác cho người phụ trách điều tra: Mau liên hệ với cấp trên của Bộ đó, cho cậu tài chính tầm 10 tỷ , cho dù đập bao nhiêu tiền , cũng phải trong vòng một tháng , mở cánh cửa đó cho tôi!

————

Đoàn phim lại liên tục quay ba ngày, cuối cùng cũng quay hết cảnh, kế tiếp phải đi vào trong núi dựng trại đóng quân, điều kiện bên trong sẽ càng thêm gian khổ, thậm chí internet cũng không có.

Vì biểu hiện rằng bản thân không phải đạo diễn "Vương lột da", Vương đạo cho vài vị diễn viên chính hai ngày nghỉ, để bọn họ trở về nghỉ ngơi, lúc trở về lấy một ít quần áo, nhiệt độ trong núi thấp hơn bên ngoài rất nhiều.

Cố Giai Mính mong trời mong trăng, cuối cùng cũng mong tới ngày có thể về nhà, tạm biệt vài diễn viên có quen biết, Cố Giai Mính cũng không lưu lại nghỉ ngơi một đêm, vội vã chạy về nhà. Nếu không phải lo lắng bị phóng viên nhìn thấy, cậu hận không thể thuấn di về nhà. Bây giờ chỉ nghĩ ôm thú con vào trong ngực xoa xoa một hồi, nhớ con, là điều không cha mẹ nào tránh được, huống chi Mặc Trạch Dương là do Cố Giai Mính một tay nuôi lớn, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau , mỗi ngày ít nhìn một cái cũng cảm thấy như rớt miếng thịt.

Lúc này trong nhà Cố Giai Mính cũng tới một vị khách mới, lão quản gia của Mặc tổng, ngài Buck .

Sau khi sắp xếp mọi chuyện ở nước Y ổn thỏa, ngài Buck dùng tốc độ nhanh nhất đi đến nơi ở của Cố Giai Mính, Hoa Quốc.
Vị  quản gia này dáng người cao gầy, tứ chi thon dài, lớn lên giống như con lai, đôi mắt màu xám, mũi cao cao, gương mặt hiền từ, vừa thấy đã biết rất tốt. Tuy rằng chỉ mới 60 tuổi, đầu tóc Buck lại bạc trắng, ăn mặc tây trang màu đen, đeo nơ, sợi tóc màu trắng chỉnh chỉnh tề tề vuốt ra sau đầu, cho dù bôn ba từ bên kia đại dương đến Hoa Quốc, một sợi tóc cũng không loạn. Ông lôi kéo rương hành lý của mình, đi đến trước cửa nhà họ Cố, ngẩng đầu đánh giá một chút cánh cổng bằng sát này, nhấc chân đi vào trong vài bước, nháy mắt Buck đã bị một tầng chắn mỏng màu trắng  ngăn lại, cùng lúc đó, Cố Giai Mính sắp về đến nhà cũng rùng mình.

Buck giơ tay, đẩy đẩy kết giới, trong mắt hiện lên vài phần ngưng trọng, đúng lúc này, một thân ảnh màu xám nhảy vèo qua, thân ảnh nhanh nhẹn hóa thành một hư ảnh, một con mèo hoa màu xám chừng hơn hai mươi cân(?) dẫm  bước đứng  trên cửa lớn, nhìn người phía dưới từ trên cao, miệng phun ngôn ngữ của loài người: "Huynh đệ, đây là địa bàn của bạn tôi, tuy rằng không biết ngươi là yêu gì, tới nơi này rồi thì phải tuân thủ quy củ ở đây, thức thời thì nhanh chóng chạy đi."

(?): 1 cân=0,5 kg, tức là con mèo này hơn 10kg đó cả nhà, ăn cho mập thây :)

Buck cũng không để ý đối phương cảnh cáo, ôn hòa nói: "Tại hạ cũng không có ý mạo phạm, tới nơi này theo yêu cầu của chủ nhân, đến để chiếu cố cậu chủ nhỏ."

Sau khi bị cha ruột của con trai tìm tới cửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ