Chương 4: Ba, con từ đâu tới?

Start from the beginning
                                    

"Tháng sau, hẳn là càng nhanh càng tốt."

"Được." Cố Giai Mính tắt điện thoại, rửa mặt xong thì pha cho mình ly trà, làm ổ ở trên sô pha xem kịch bản.

Bộ phim này tên  《 Đại Dực vương triều 》, diễn biến đại khái khá ổn, kể về một hoàng tử nam chinh bắc chiến, cuối cùng thống nhất cả nước, trở thành đế vương thiên cổ.

Cố Giai Mính đóng vai mưu sĩ  hai mươi tập xuất đầu đã danh dương thiên hạ , diện mạo so Phan An, tính toán tài tình , được xưng là đệ nhất công tử  của Dực Quốc, Chung Ly Thiều. Dực vương cũng  tự mình tới thỉnh hắn ba lần, lúc này mới thỉnh hắn về được.

Chung Ly Thiều hàng năm chinh chiến, đau khổ đi theo Dực vương mười mấy năm , vì hắn vào sinh ra tử, nhiều lần kiến kỳ công, hết sức trung thành tận trung. Đúng là có Chung Ly Thiều tương trợ, Dực vương thống nhất lục quốc, thành lập  thiên hạ của chính mình, chỉ tiếc "Được chim bẻ ná; được cá quên nơm". Chung Ly Thiều vất vả mười mấy năm, công huân lớn lao, lại bởi vì  tính cách cao ngạo nhiều lần bị kẻ gian buộc tội, đến cuối cùng Dực vương bắt đầu dao động,  hắn bị nghi kỵ, quyền lực dần dần chỉ là hư vô. Từ hai mươi tuổi hăng hái khí phách , đến hơn bốn mươi tuổi nản lòng thoái chí, quý công tử một thân bạch y như cũ có một khuôn mặt mê đảo chúng sinh , ánh mắt lại từ ý chí chiến đấu sục sôi dần dần trở nên tang thương tuyệt vọng. Đến cuối cùng, hắn chủ động từ quan, ngày hôm sau rời đi đế đô , vẫn không thoát bị gian thần đuổi giết.

Chung Ly Thiều trước khi chết thê lương cười, Cố Giai Mính  vì hắn đồng tình rơi nước mắt. Sau vai chính hoàng đế làm một thế hệ minh quân, tự nhiên phải vì hắn báo thù, trừng trị gian thần, Chung Ly Thiều chết thành tiếc nuối duy nhất cuộc đời hắn .

Kịch bản xem đến cuối cùng, Cố Giai Mính thầm nghĩ, hoàng đế thật sự không biết Chung Ly Thiều bị người đuổi giết sao? Dù sao Cố Giai Mính là không tin, phim truyền hình đều nói: Từ xưa hoàng gia bạc tình.

Nhân vật của cậu thật thảm mà!

Thiệt muốn một đuôi đập chết tươi gian thần, còn  đạp luôn  hoàng đế ngu xuẩn!

Xem trên việc nhân vật này là vạn nhân mê, nhận!

Khi Cố Giai Mính xác nhận tin tức cho Trịnh Học Thiệu, Trịnh Học Thiệu cũng không ngoài ý muốn, kịch bản này viết rất tốt.

Cố Giai Mính thuận miệng hỏi một câu: "Nhận bộ kịch này còn có ai?"

"Vai chính cậu biết đó, Bùi Bằng, kỹ thuật diễn cùng nhân phẩm đều không tệ. Nam ba là Đặng Hưng, cậu cũng biết. Còn có một nhân vật nhỏ nữa, nếu cậu nhận bộ phim này, anh liền đem Bạch Vũ nhét vào, diễn nhân vật đệ đệ của cậu."

"Đặng Hưng?" Cố Giai Mính nghe thấy cái này tên nháy mắt liền lên tinh thần, "A! Cơ hội báo thù tới tới!"

Trịnh Học Thiệu: "......" Chuyện đứng đắn thì không nhớ kỹ mấy, loại chuyện cũ rích thì cậu nhớ thật rõ ràng.

Kỳ thật Cố Giai Mính  cùng Đặng Hưng cũng không phải thâm cừu đại hận gì, nhà Đặng Hưng khá giả, cũng coi như là phú nhị đại, tuổi cũng không phải quá lớn, ở trong giới cũng thường, làm người cũng thường, kỹ thuật diễn cũng thường luôn, lăn lộn mười mấy năm vẫn tuyến hai ba, kỹ thuật diễn xác thật mạnh hơn mấy tiểu thịt tươi không ít, bất quá cũng không lấy được giải thưởng lớn, thích lớn nhất chính là  "Chỉ điểm" người mới một chút, khoa khoang địa vị tiền bối của mình.

Sau khi bị cha ruột của con trai tìm tới cửaWhere stories live. Discover now