Chương 79: Vân Khanh quản gia, dì vô sỉ mơ tưởng đoạt quyền

Start from the beginning
                                    

Thấy vậy, Mạc thị liền kêu mấy cô nương trang phục tinh tế đi ra: "Còn không ra thỉnh an biểu tỷ."

Hai đứa con gái riêng của tiếu thiếp liền cùng tiến lên bái kiến Tạ thị, Tạ thị nhìn các nàng, một thân quần áo mới tinh, đến nếp uốn cũng không có, chắc là cố ý chuẩn bị, trên mặt lại trang điểm xinh đẹp đúng là bộ dáng của cô nương mười lăm tuổi.

"Đứng lên đi." Tạ thị thấy các nàng bộ dáng phục tùng rũ mắt xuống liền biết Mạc thị đã thu thập hai nàng, hôm nay mang theo các nàng đến đây chỉ sợ cũng chẳng có ý tốt gì.

Quả nhiên, câu tiếp theo Mạc thị đã đem mục đích nói ra: "Cháu xem, hai nha đầu này ngày thường gặp ai đầu cũng không dám ngẩng, so với Vân Khanh thật sự kém xa, mợ nghĩ, cháu đang có thai, cũng cần người chiếu cố, tuy có Hổ Phách cùng Phỉ Thúy nhưng sợ trong viện nhiều việc, không bằng để hai đứa đến hầu hạ, tuy ngu dốt nhưng vẫn có thể làm việc, thuận tiện học ít khí chất khuê các trên người cháu, được không?"

Nói thì dễ nghe như vậy, nhưng sau khi nói xong, hai thứ nữ kia mặt liền trắng bệch, Vân Khanh chú ý thấy hai nàng nắm chặt tay, sắc mặt bình tĩnh nhưng đáy mắt lại mang theo một tia tuyệt vọng.

Không tuyệt vọng sao được, mười năm tuổi là tuổi cập kê, hẳn là chuẩn bị tiến cửa nhà người, lo việc kén chồng, nay lại bị mẹ cả đưa đến bên người Tạ thị, miệng thì nói là học này nọ nhưng thực chất là bị coi như nha hoàn mà sai sử, tìm cơ hội bò lên giường của Thẩm Mậu, sau đó dựa vào thân phận con gái của tộc trưởng đưa các nàng lên làm di nương.

Đây chính là một chút cũng không vòng vo, rõ ràng là muốn đưa người đến bên Tạ thị, Tạ thị vừa mới biết tin có mang ngày hôm qua, hôm nay đã có người sợ Thẩm Mậu một mình trên giường buồn chán, những người này chủ ý cũng thật tốt a? Vân Khanh nhìn sắc mặt mẫu thân trầm xuống, biết bà nhất định rất tức giận, nhưng nàng ngại bối phận mình thấp lên tiếng lúc này thật không hợp lí, liền liếc mắt về phía Lý ma ma bên kia.

Lý ma ma hiểu ý, hướng Mạc thị cười nói: "Xem ngài nói này, nô tì ở một bên nghe mà không nhịn được nói thêm một câu. Chớ nói ngài là mợ của phu nhân, con gái của ngài với phu nhân nhà nô tì chính là tỷ muội, làm gì có chuyện đem muội muội đến bên người tỷ tỷ hầu hạ, người hiểu biết thì khen nữ nhi của ngài thật tốt, nếu không biết chẳng phải lại nói ngài đem nữ nhi đến Thẩm phủ làm nô tì, truyền ra, thanh danh Thẩm phủ thì không sao ngược lại khiến cho tộc trưởng chịu tiếng xấu thì thật không hay."

Tạ thị rất vừa lòng với sự nhanh nhẹn của Lý ma ma, bèn nói tiếp: "Đúng vậy, nay thân mình cháu nặng nề, cả ngày đều mệt mỏi, nếu để cho hai em ở bên chăm sóc thì chẳng phải cháu là một đường tỷ xấu sao, trước mặt các nàng cháu thật sự không muốn đánh mất mặt mũi a."

Lý ma ma chỉ thiếu nói thẳng: "Ngươi đưa con riêng nhà mình lại đây làm di nương, đừng cho là chúng ta không biết, nếu để mọi người trong tộc biết ta xem mặt mũi tộc trưởng để đâu?"

Mạc thị thấy Tạ thị cự tuyệt "chuyện tốt" của mình mặt liền biến sắc, trong lòng không khỏi có chút căm giận, lại cười gượng nói vài câu: "Bên cạnh cháu không có người hầu hạ thực bất tiện...."

Cẩm Tú Đích NữWhere stories live. Discover now