"Anh là đồ biến thái! Em nói anh ôm em nhưng không phải để anh sờ soạng đâu." Sicheng bĩu môi, đánh nhẹ vào cánh tay Jaehyun


"Xin lỗi, anh đã đi quá xa!"


"Chúng ta không được phép làm điều đó." Sicheng vẫn cố gắng điều chỉnh nhịp thở.


"Chưa được... ít nhất là hiện tại." Em lẩm bẩm dưới hơi thở của mình.


"Anh không thể không hôn em khi em ở trước mắt anh được, bất khả thi." Jaehyun cúi đầu, cụng trán với em. "Em nên biết rằng tất cả đều do em quá xinh."


"Anh thôi cái trò cưa cẩm ấy đi! Tới lúc phải đi ngủ rồi." Sicheng cảm thấy hai má bắt đầu chuyển sang màu đỏ, em ngay lập tức vùi đầu trở lại ngực Jaehyun.


Jaehyun cười đầy vui vẻ, "Bé đáng yêu~"


"Anh im đi." Giọng của Sicheng chẳng còn nghe rõ ràng nữa vì hình như em chôn mặt vào ngực Jaehyun sâu quá rồi


"Sicheng." Jaehyun nâng khuôn mặt em lên để đối diện với cậu lần nữa


"Ngủ ngon! Nghỉ ngơi đi, anh ở đây với em." Jaehyun dịu dàng hôn cả hai mí mắt em.


Sicheng mỉm cười. "Anh cũng ngủ ngon, Jaehyun. Hy vọng là anh không phiền khi phải ôm em đêm nay."


"Vinh hạnh cho anh."

~

Sáng hôm sau, Jaehyun là người thức dậy trước tiên. Tối qua Sicheng đã rất mệt vậy nên rõ ràng là em sẽ thức dậy khá muộn. Sicheng vẫn không rời khỏi Jaehyun dù chỉ một chút, cậu đành từ từ đưa tay để với lấy điện thoại để trên tủ đầu giường. Jaehyun kiểm tra hộp thư, có một tin nhắn được gửi từ Taeyong.


'này jae, tối qua sicheng thế nào? em ấy ổn chứ? xin lỗi vì mới sáng sớm đã làm phiền em, yuta cứ muốn anh hỏi xem em ấy ổn chưa."


Jaehyun phì cười khi đọc đoạn tin nhắn. Tất nhiên nó không nằm ngoài sự ngạc nhiên của cậu, đôi khi mấy hyung hành động có hơi thái quá với Sicheng chỉ vì em ấy như một đứa trẻ theo đúng nghĩa đen. Jaehyun thề, đứa nhỏ đang nằm kế cậu lúc này vẫn còn phù hợp nếu được gọi là đứa bé 8 tuổi.



'xin lỗi hyung, em vừa dậy. em ấy hoàn toàn ổn, vẫn còn đang ngủ, có lẽ vì chưa đủ giấc, nhưng đừng lo!'


Jaehyun đặt điện thoại sang một bên. Cậu cuối cùng cũng quay lại để nhìn vào người đang ngủ bên cạnh. Sicheng ngủ trông vô cùng yên bình. Em di chuyển một chút, ôm lấy cánh tay Jaehyun. Jaehyun có hơi bất ngờ, nhưng cậu để mặc em. Không phải mỗi ngày cậu đều có thể ngủ cạnh Sicheng, em ấy như thế này chỉ khiến cậu muốn được bảo vệ nhiều hơn.


Jaehyun vô thức nhướn đến hôn lên trán Sicheng, sau đó là mũi, rồi gò má, cậu dừng lại để nhìn em lần nữa, cuối cùng là hôn lên mí mắt của em như đêm hôm qua. Jaehyun tiếp tục ngắm nhìn Sicheng, ngưỡng mộ sự mềm mại của em. Em ấy trông rất ngây thơ khi ngủ, hoặc có thể nói em ấy trông đáng yêu kể cả khi ngủ. Jaehyun thề rằng Sicheng trông cực kì dễ thương, khi em ngủ, khi em thức, cậu nghĩ điều này không công bằng. Nó làm Jaehyun muốn ở bên cạnh Sicheng nhiều hơn và nhiều hơn nữa.


"Anh đang nhìn cái gì vậy Jae?"


Giọng nói mềm mại cất lên phá vỡ suy nghĩ của cậu, Sicheng đã tỉnh nhưng mắt chỉ mới mở được phân nửa.


"Không phải quá rõ ràng rồi sao? Tất nhiên là anh đang nhìn em, à không, anh đang ngưỡng mộ em." Jaehyun nhếch mép


"Anh thôi đi, em không muốn bị vu khống khi mới sáng sớm đâu." Sicheng vươn tay ra đặt lên đôi mắt Jaehyun, cố khiến anh không nhìn cậu thêm nữa.


"Làm thế nào em có thể nghĩ đây là vu khống chứ? Anh thề anh không nói dối. Anh chỉ đơn giản là nhìn em, bị sự đáng yêu này làm mờ mắt thôi."


Jaehyun gỡ tay Sicheng ra khỏi mắt cậu. "Ừm, hoàng tử nhỏ, nói anh nghe xem cái gì làm em thức dậy sớm? Tối qua em đã rất mệt mà."


"Vâng, em siêu siêu mệt nhưng làm sao có thể không thức dậy sau một loạt nụ hôn của anh? Nhưng mà không phải em đang phàn đâu..." Sicheng dụi mắt, cuối cùng cũng nhìn thẳng vào mắt Jaehyun


Cả hai cứ nằm như thế một lúc, cho đến khi Jaehyun đột nhiên lên tiếng. Cậu chồm qua người Sicheng, chống hai tay bên cạnh bọc em lại chính giữa.


"Bây giờ là lúc anh lấy liều hàng ngày!"


"Liều hàng ngày gì?" Sicheng bối rối nhìn cậu


"Hôn theo liều hàng ngày! Anh không thể hôn em khi em đang ngủ, em có thể kiện anh vì hôn mà không có sự cho phép của em."


Jaehyun không do dự nhướn người tới, bây giờ môi cậu chỉ còn cách môi em vài cm. Sicheng không trả lời vậy nên Jaehyun tiếp tục tiến tới, em vội vàng lấy lòng bàn tay che lại môi cậu.


"Kể từ tối qua, anh tự nhủ rằng bản thân mỗi ngày đều cần được hôn theo liều, anh không thể cưỡng lại em!!! Bây giờ em chỉ cần cho anh hôn một cái, coi như là trả công vì đã ôm em suốt đêm."


"Nhưng chúng ta còn chưa đánh răng đâu."


"Anh không quan tâm."


Jaehyun nhấn lại nụ hôn một lần nữa, Sicheng cuối cùng cũng chịu chấp nhận mà vòng tay ôm lấy cổ cậu.

[trans] jaewin I series drabbleTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon