Chương 78: Nhiệm vụ

Start from the beginning
                                    

Lý Hoằng Hậu cũng cười với Diệp Tố, ý bảo, không cần từ chối.

"Tốt, hội nghị hôm nay liền tới đây, mọi người mau về nhà chuẩn bị, kế tiếp đều tới bế quan, thời gian phía trên cho chúng ta chỉ có 5 năm! 5 năm đó, các đồng chí, chỉ nháy mắt, hy vọng chúng ta có thể giao ra một phần lời giải xinh đẹp."

Benedict hướng nhóm chuyên gia hóa học vật lý cúi đầu, lưng thẳng gập người chín mươi độ.

Vì bảo mật, không để ngoại giới hỗn loạn, mọi hoạt động của Cục an toàn địa cầu đều được bí mật tiến hành, Diệp Tố liền không thể quay về cùng nhóm chuyên gia đó, miễn cho bị truyền thông chụp đến.

Sau khi hội nghị kết thúc, người đàn ông lúc trước Benedict phái đem hắn vào lại lần nữa đem Diệp Tố đưa đến bờ biển, nhân viên công tác phía chủ sự còn ở bên du thuyền chờ hắn.

Trên đường về, nhân viên công tác bỗng nhiên nói với Diệp Tố: "Nếu thời điểm trở về bị người nhìn thấy, cứ nói ngài muốn ra biển chơi. Hòn đảo nghỉ phép này vốn dĩ có cung cấp dịch vụ du hải."

"Được." Diệp Tố có chút thất thần đáp, nghĩ thân phận cái nhân viên công tác này hẳn cũng không đơn giản.

Du thuyền phá vỡ bọt sóng, bắn ra vô số bọt nước trân châu, tinh tế ôn nhu vuốt ve tay Diệp Tố đặt bên thuyền. Mặt trời đã sớm lên cao, khắp nơi đều được phủ lên một tầng nắng vàng rực rỡ.

Biển xanh mỹ lệ như vậy, địa cầu mỹ lệ như vậy.

Thật vất vả nhân loại mới thức tỉnh ý thức phải bảo vệ nó, làm sao có thể để văn minh ngoại lai đi giẫm đạp?

Diệp Tố không tự giác siết chặt tay, bọt nước trơn trượt chảy qua kẽ ngón tay.

Thời điểm Diệp Tố lại lần nữa bước lên đảo nhỏ, tâm cũng phảng phất cùng bước lên lục địa, có phương hướng, có thể kiên định hành tẩu, rối rắm cùng sầu lo của bản thân trước nguy cơ của nhân loại, thật sự có thể bỏ qua.

Trở lại khu nghỉ ngơi, Diệp Tố nhìn thấy Kế Vi Thường, Chu Kỳ, mấy tuyển thủ Trung Quốc đều đang ăn bữa sáng ở nhà ăn.

Chu Kỳ từ cửa sổ sát đất của nhà ăn cũng thấy được Diệp Tố, giơ lên ngón trỏ: "Gọi cậu đó, hạng một!"

Diệp Tố cười cười, đi vào, thuận tay cầm chút đồ ăn, cùng ngồi với bọn họ. Người đang ngồi đều biết Diệp Tố chắc chắn một bước lên trời, chênh lệch với bọn họ càng lúc càng lớn, trong lúc nhất thời đều không dậy nổi tâm ghen tị, đều vừa nói vừa cười chào hỏi Diệp Tố.

"Quán quân, tối hôm qua cậu rất đắt giá ha?" Chu Kỳ quan hệ tương đối tốt với Diệp Tố, nói chuyện cũng không quá cố kỵ.

Diệp Tố xin lỗi cười: "Quá mệt mỏi, liên tục nửa tháng căng chặt thần kinh, biết kết quả xong lập tức nhẹ nhàng thở ra, liền chịu không nổi."

"Hiểu cho cậu." Chu kỳ nói, "Nói, mấy ngày nay cậu chui trong phòng làm gì hả?"

Hắn vừa hỏi lời này, vô luận là tuyển thủ Trung Quốc cùng trên một cái bàn, hay là tuyển thủ ngoại quốc ở mấy bàn không xa, đều vội vàng dựng lỗ tai lên.

[Edit] Sau vực thẳm là một cánh đồng hoa - Diệp Trần NiênWhere stories live. Discover now