Chí Mẫn đứng trước nhà vệ sinh , thấy hắn mãi không ra . Liền đi vào , sẵn tiện chỉnh chu lại quần áo 

Chí Mẫn bước vào , trước mặt cậu là người đàn ông cậu thương yêu đang vùi đầu vào hõm cổ của ả kia mà liếm mút , cái váy của ả cũng bị kéo dây kéo sau lưng do bàn tay của hắn . 

Chí Mẫn không biết nói gì hết , thẫn thờ nhìn cảnh tượng 

Hắn đưa đầu ra khỏi hõm cổ của ả , theo bản năng thì nhìn về phía cửa . Thấy Chí Mẫn đang đứng sững sờ 

- C . . . Chí . . . M . . . Mẫn 

Nghe cái tiếng kêu đó , Chí Mẫn không khỏi khinh bỉ , cậu nhếch nửa mép , nụ cười cậu mang chút coi thường , cũng có chút sầu thảm . Cậu quay đi , chỉ muốn rằng là mình chưa thấy gì hết .

Hắn vội vả đuổi theo cậu ra khỏi bữa tiệc

Để lại người phụ nữ đang cười đắc chí vì kế hoạch dụ dỗ đã thành công mỹ mãn 

- Chí Mẫn ! Đợi đã ! Anh có thể giải thích tất cả mọi thứ ! - Hắn vừa gào thét vừa đuổi theo Chí Mẫn đang cắm đầu mà chạy , trên mặt cậu bây giờ đã hiện rõ ra hai hàng lệ ướt đẫm .

" Cũng phải thôi ! Người ta là giám đốc , mình không có quyền gì mà ngăn cản người ta yêu đương nhắng nhít "

" Là do mình đã quá ảo tưởng rằng những điều anh ta nói là thật thôi "

" Trách sao được ! Anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân đúng là không sai "

" Người ta là phụ nữ cao sang , thông minh sắc xảo . Mình cũng chẳng có gì để so đo với người ta "

" . . . Nhưng mà mình lỡ yêu anh ta mất rồi . . . "

" Anh lại có quyền gì mà xúc phạm tôi chứ ? "

" Chính anh . . . Chính anh đã làm tất cả
Anh làm tôi yêu anh
Anh làm mất lần đầu tiên của tôi
Anh làm tôi tin tưởng anh
Anh làm tôi . . . Tuyệt vọng . . . "

" Anh làm ơn đừng đuổi theo tôi nữa mà ! Anh làm vậy càng khiến tôi khó buông anh ! "

" Làm ơn ! Xin đừng giả tạo nữa , đừng làm tôi thành thật với anh quá nhiều ! "

Cuộc chạy đuổi rong ruổi diễn ra hơn 15' . Hai người đều là tuổi trẻ , chạy khoẻ như vậy cũng không sai . Chí Mẫn dừng lại vì cảm thấy mình đã đi quá xa rồi , không biết đây là nơi nào nữa . Trước mặt cậu là con đường ghồ ghề , nhà cửa thưa thớt với cây cỏ um tùm .
Thôi chết ! Lỡ ra vùng ngoại ô rồi *

( * Vì tạo tình huống nhé , chứ Au biết sức người chạy ra khỏi thành phố rồi cả không biết đường quay về là hơi hư cấu :v )

Chí Mẫn vừa dừng lại , hắn đã chộp lấy cánh tay của cậu . Cậu giận dữ hất nó ra , trao cho hắn 1 ánh mắt lạnh tanh . 

Nhà cửa ở đây không nhiều , tất cả đều tắt đèn đi ngủ hết rồi . Chí Mẫn dừng lại , ngồi ở ven đường mà thẫn thờ . 

Tại Hưởng đang đi chơi xa với ba mẹ , cũng chẳng có ai đến đón cậu . Mà có thì Chí Mẫn cũng chẳng biết ở đây là đâu mà kêu họ tới . 

- Chí Mẫn . . . 

- Câm miệng ! Anh không có quyền gọi tên tôi 

- Anh xin lỗi . . . 

- Xin lỗi ? Sao phải xin lỗi , là do chính tôi đã quá mù quáng , không biết phân biệt đâu là yêu thật đâu là trò đùa . Anh không có lỗi , tôi chỉ mong anh đừng dính líu tới tôi nữa 

- Anh . . . Hãy cho anh giải thích ! 

- Chẳng có việc gì để giải thích cả ! Không phải quá rõ ràng rồi sao ? Xin lỗi , tôi không phải là thứ đồ chơi anh muốn dùng là dùng , không thích thì đi tìm đồ chơi khác .  

- Anh không có ý đó 

- Anh đi tìm Hạ Huỳnh đi ! Ít nhất cô ta còn chịu được trò bẩn thỉu của anh !

- Anh xin lỗi em . . . Là anh sai . . . Ả đã quyến rũ anh . . . Và anh không chịu được . . . Là anh đã phản bội em . . . Anh xin lỗi . . . Nhưng anh yêu em . . . Anh chỉ muốn biết nữ nhân là như thế nào . . . Anh đã quá dại khờ . . . Đối với anh em mới là quan trọng nhất . . . Anh sai rồi . . . Xin em hãy tha thứ cho anh . . . Hãy để anh chuộc lại lỗi lầm

Chí Mẫn nghe anh nói , cảm nhận được sự chân thành của anh . Trong lòng không khỏi quặng lên đau xót . Cậu ngồi xuống bên cạnh hắn mà khóc nức nở . Cậu khóc rất nhiều , rất to , để cậu quên đi nỗi buồn , quên đi sự căm hận 

Hắn cảm thấy mình sai thật rồi , thật sự đã làm tổn thương Chí Mẫn , hắn ôm Chí Mẫn vào lòng , vỗ về cậu thật nhẹ nhàng 

- Anh xin lỗi . . . Anh sai rồi 

Chí Mẫn càng khóc to hơn , cậu thật sự đã quá yêu anh rồi 

- Hãy khóc đi . . . Hãy khóc thật nhiều . . . Hãy để cho trái tim bé nhỏ của em được giải thoát khỏi nỗi sầu . . . Em khóc thật nhiều đi . . . Rồi sau đó hãy đứng vững lên mà đi tiếp . . . Hãy giận anh đi . . . Hãy đánh anh thật nhiều . . . Để em được giải toả . . . Để anh cảm thấy nhẹ hơn một phần . . .

Nghe hắn dỗ dành , cậu cứ khóc , khóc mãi . Đây là mối tình đầu mà , mít ướt như vậy cũng không sai . Đến khi mắt sưng húp , cậu mới ngừng khóc . Co ro lại trong người hắn . Trên khuôn mặt đầy đau xót của hắn cũng đã đẫm lệ . 

Lần này đúng là bài học to lớn đối với hắn . . .

_____Chương XI_____




[ YoonMin ]  Mèo Con Lọt Hố SóiΌπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα