Chap 1 : Thuỷ - Bạch Chân.

Start from the beginning
                                    

Vừa nãy cô vừa đến đưa những lời dự đoán trước về một số chuyện quan trọng có thể xảy ra trong tương lai cho 3 nguyên tố còn lại, hiện giờ cô cảm thấy rất kiệt sức, vì chuyện vận mệnh tam giới không phải chuyện dễ dàng thấy được. Mất sức như vậy nhưng những gì cô thấy chỉ là những hình ảnh, âm thanh đứt quãng, cố gắng ghép nối lại thì cũng vỏn vẹn 3 câu. Nhưng đối với 3 bộ óc thiên tài còn lại thì thế là đủ. Cô cũng chẳng cần quan tâm, đó không phải trách nhiệm của cô. Khẽ ngả người xuống sàn được lát ngọc bích, cô dự định sẽ ngủ một chút.

Bấy giờ, cả con mắt trên trán cũng nhắm lại, thân thể cô như hòa cùng cảnh vật, tạo thành một khung cảnh thật yên bình. Có lẽ đây sẽ là một giấc ngủ kéo dài khá lâu.

Trong lúc ngủ, dĩ nhiên cô không thấy, một thân ảnh diện hắc y khẽ rẽ làn nước trong suốt tiến đến mái đình nhỏ. Nhận thấy chủ nhân nơi này đang say giấc nồng, gương mặt người kia thoáng khẽ thất vọng. Dù vậy, người đó cũng đành bất đắc dĩ phải quay về.


Tròn một tuần sau,

- Bạch Tỷ ! Bạch Tỷ !

Có người vừa thức dậy sau một giấc ngủ dài đã nghe người gọi mình. Cố lấy lại tỉnh táo, cô ngồi dậy đón hai vị khách ghé thăm.

" Kim Ly, Kim Tử ? "

*Thủy không thể nói được, thay vào đó, sự giao tiếp diễn ra thông qua ý nghĩ.

- Bọn em vào nhé !

Nói rồi, hai đứa trẻ cỡ 14-15 tuổi, người mặc giáp làm bằng vàng lấp lánh, đạp lên mặt nước mà tiến vào trong đình. Đó không ai khác chính là nguyên tố Kim. Trước giờ, người ta thường nghĩ rằng, đại diện mỗi nguyên tố là một người. Điều đó, nói đúng không đúng, nói sai không sai, tất cả các nguyên tố đều chỉ có một người đại diện. Nhưng kim là trường hợp đặc biệt, lại có đến hai người. Vậy tại sao suy nghĩ đó không hẳn là sai ? Vì trước đây, hai người đó vốn là một.

- Cả tháng nay bọn em đi gần hết cả trần gian rồi, đi nhiều quá đâm ra cũng chán, nghĩ lại thì chỗ Bạch Tỷ là bọn em ít đến thăm nhất, cho nên hôm nay đặc biệt đến chơi chỗ tỷ nha !

Kim nổi tiếng ham chơi, nơi nào Kim đi qua, nơi đó bỗng sẽ giàu có, thịnh vượng hơn hẳn, Kim nán lại càng lâu, phát tài càng kéo dài.

- A, hay bọn em đọ kiếm, Bạch Tỷ làm trọng tài nhé ?

Cô khẽ gật đầu, con mắt thứ ba được đóng lại, đôi mắt bình thường lại được mở lên.

Thực chất, con mắt thứ ba chỉ giúp cô thấy được vận mệnh, còn ngay cả người đứng trước mặt cô cũng không thể thấy, chỉ là phán đoán qua giọng nói và nhìn vào quá khứ cũng như tương lai của người đó. Cho nên, muốn có thể thấy được cuộc đọ kiếm của Kim Ly, Kim Tủ, cô buộc phải sử dụng đôi mắt bình thường của mình.

Kim Ly gọi ra một cây kiếm dài, dáng kiếm thanh mảnh, kiếm được làm bằng vàng từ lưỡi cho đến tay cầm, tỏa hào quang lấp lánh. Cô bé khẽ hất mái tóc đen được cột cao thành đuôi ngựa, nhìn Kim Tử đầy thách thức.

Kim Tử cũng triệu ra vũ khí của bản thân. Cùng là kiếm, cùng làm bằng vàng, nhưng kiếm của Kim Tử là kiếm bản to, sức sát thương cao hơn, song, cũng khó di chuyển hơn.

Kim Ly nhanh nhẹn lên trước, những đường kiếm liên tục được tung ra, mũi kiếm sắc nhọn cứ như tìm kiếm tử huyệt của Kim Tử mà nhắm vào.
Kim Tử ngược lại, di chuyển rất ít, chủ yếu lấy lợi thế từ cây kiếm to mà phòng thủ. Tiếng kim loại va vào nhau chan chát. Vị chủ nhân nơi này nãy giờ vẫn chú ý quan sát từng động tác một dù cho tốc độ ra đòn của hai nhân vật kia ngang ngửa với tốc độ âm thanh.
Từ thế phòng thủ, Kim Tử ra đòn bất ngờ, khiến Kim Ly không chuẩn bị kịp, lưỡi kiếm hoàng kim lấp lánh đặt ngay cổ Kim Ly. Nhưng cô nhóc cũng chẳng vừa, khi nãy lựa thời cơ Kim Tử lao lên tấn công mà lơ là phòng thủ liền chiếu thẳng một đường kiếm ngay tim. Bây giờ kết quả trận đấu có thể coi như hoà.
- Được rồi, trận hoà thứ 3 vạn 8 trăm 20 nghìn lẻ 3 trăm 99 trận.
Trọng tài dõng dạc tuyên bố.
Hai đứa nhóc thấy thế thì cũng ấm ức lắm, nhưng cùng đành thu kiếm.
- Chúng ta sang chỗ Lâm Tỷ đấu lại đi !
- Được, em không ngán anh đâu !
Nói rồi chúng nhau đi ngay, như một cơn bão lướt qua vậy, để lại sau lưng chúng là sự thanh tịnh như thường ngày của Vũ Đình. Vũ Đình là tên nơi đây, vì mưa trên hạ thế xuất phát từ đây mà ra, cho nên nó được mang tên là Vũ, tức mưa.
Lại nhắc đến Lâm tỷ trong lời hai nhóc họ Kim kia, ý của chúng là Mộc Phong Lâm. Hay nguyên tố Mộc. Hai đứa nhóc qua đó thế nào cũng bị cốc cho vài phát vì tội quấy phá lúc Phong Lâm đang làm việc.
Chúng ở đây thì thấy ồn ào, chúng đi rồi thì quá yên tĩnh, khiến Bạch Chân thập phần nhàm chán. Lại mở ra đồng tử màu máu, đôi mắt bình thường chuyển sang trạng thái nghỉ ngơi. Bạch Chân lấy việc quan sát số mệnh hồng trần giết thời gian.
Bỗng dưng, cảm giác có chuyện không hay mon men đến chỗ cô.
Thế cũng tốt, cứ yên bình thế này thì quả nhàm chán.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Sep 18, 2016 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[  Huyền Huyễn  ]  Là Duyên.Where stories live. Discover now