Cuối cùng đợi cho hắn đem lời nói hết, nghe được một câu cuối cùng kia, Hoắc Mẫn Lăng lặng yên một chút, tuy rằng hắn cũng muốn chuyển đi, nhưng là......

"Không chuyển."

Trảm đinh chặt sắt trả lời, làm người ta muốn rớt kính mắt.

Mọi người trừng mắt, không thể tin nhìn tiểu tử gầy yếu trước mắt này, một bộ đại thấu kính trầm trầm, bình thường không chớp mắt, sao lại bạo gan như thế ?!

"Ngươi nói cái gì?! Vì cái gì không chuyển?!" Đám người kia lại tiến gần vài bước lên phía trước, đem Hoắc Mẫn Lăng bức đến sát tường, trong đám người đã có kẻ muốn giơ quyền ngang đầu hướng Hoắc Mẫn Lăng thị uy, dường như hắn đã không cho một đáp án hay, mắt thấy nắm tay sẽ thẳng tắp hướng thấu kính của hắn bay đi.

Nhưng là, Hoắc Mẫn Lăng quả thật có lý do chính đáng, đẩy kính mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn ngửa lên, chậm rãi nói: "Bởi vì bạn cùng phòng không cho ta chuyển, hơn nữa, bọn họ còn nói ngay cả 'Người nào uy hiếp muốn ta chuyển đi thì sẽ bị cưỡng gian'......"

Cái gì?

= =||... Lưng chợt lạnh, mọi người bỗng nhiên có một cỗ dự cảm bất hảo.

"Ai, tứ mắt tử ngươi cũng không nên nói lung tung nha!" Nắm cổ áo của Hoắc Mẫn Lăng vốn đã có thói quen bị xách, đám học sinh sẽ không tin tưởng hai vị đại soái Phương Vu Hi cùng Hàn Kì lại thích cùng xú tiểu tử không có tư sắc gì chung một chỗ! Có khả năng sao?! Với hắn xem ra...... Không có khả năng!

"Không tin, các ngươi liền tự mình hỏi bọn họ......" Rầu rĩ nói, Hoắc Mẫn Lăng nhìn hai thân ảnh cao gầy đứng ở phía sau mọi người, nếu không bởi vì ánh mắt uy hiếp vừa rồi của hai người này, hắn đã sớm nói ra chữ 'chuyển' này .......

"Ách?" Sửng sốt sửng sốt, trăm miệng một lời phun ra kinh ngạc xong, một đám người theo thói quen tính đem đầu xoay về phía sau......

"Hắn nói một chút cũng không sai......" Hàn Kì mỉm cười, nhưng kẻ có đầu óc đều hiểu được, khâm ~~cái cười kia thật đáng sợ nga ~~

"Hàn, Hàn hội trưởng......" Bắt đầu trở nên lắp bắp, một đám người sắc mặt phi hồng, cũng là bởi vì nhìn thấy người thật mà khẩn trương, ánh mắt đảo qua, đồng dạng ngắm Phương Vu Hi ở phía sau không nói một câu, tim đập vốn đã không xong lại trở nên siêu cấp gia tốc."Phương, Phương hội trưởng......"

"Các ngươi cư nhiên dám đến uy hiếp tứ mắt tử này? Nói cho các ngươi, tứ mắt tử chỉ có bản đại thiếu gia mới có thể kêu......" Hàn Kì nhướng đầu,vừa đắc ý dào dạt tuyên bố quyền sở hữu 'Tứ mắt tử' của mình xong, mới hảo hảo dọn dẹp đám gia khỏa không biết tốt xấu này, trên người bỗng nhiên trầm hạ, lập tức bị một đám người mạnh mẽ ôm lấy.

"Ngài thật sự sẽ cưỡng gian chúng ta sao?!"

"= = ngô?"

"Thỉnh cưỡng gian ta đi! Hàn hội trưởng!"

"Da? Da?= =b"

"Hung hăng chà đạp ta đi ~ cưỡng gian trước giết sau hay là trước giết sau cưỡng gian tùy tiện ngài!"

Tẩm thất mỹ langWhere stories live. Discover now