[ShortFic]♥JunSeob♥ Cà phê và đường

Start from the beginning
                                    

           _"Được rồi, con đứng im đây nhé, omma sẽ quay lại ngay"

           _"....................................................................................................."

          _"Omma à.......hức......omma.....Seobie sợ tối........hức hức........omma à.......đừng bỏ Seobie......hức......"

                      ™________________________________________________™

      _"Andwaeeeeeeeeeeeee..........."

Giật mình tỉnh dây sau cơn ác mộng, cậu thở dốc đưa tay với lấy chiếc đồng hồ đặt trên cái bàn nhỏ cạnh giường. Cánh tay còn lại chống ra sau, vô tình chạm phải chiếc gối nằm đang ướt đẫm..... Không rõ là mồ hôi hay là nước mắt đã rơi trong cơn mơ..... Quăng nhẹ chiếc đồng hồ nằm chỏng trơ trên giường, cậu vội đưa tay lau vài giọt mồ hôi đang lăn dài trên trán và đôi gò má bầu bỉnh ....rồi gạt nhẹ giọt nước trong ngần còn đọng lại nơi khoé mắt.

           _Lại giấc mơ này...đã bao lần cậu gặp nó rồi nhỉ???

           _Xoá bỏ tất cả.....đó là điều không dể......bức màn quá khứ cứ vô thức hé mở.....

Tiến lại phía cửa sổ, đóng chặt cánh cửa bị gió thổi tung rồi cậu nhanh chóng quay lại với chiếc giường thân yêu của mình cùng ý nghĩ : "Yo Seob, mày phải ngủ, mai có cuộc họp quan trọng, không được trễ, Hwaiting!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

              ___02:30 AM___

Tí tách..............

Lộp độp...........

Rào rào............

Ầm......Ầm.........

                         ☼_________________________________________________☼

  " Time...amudo eomneun gyeouri omyeon

   Time...chajeul su eomneun

   Honja nameun i georie seoseo"

     _"Yeoboseo............"

        _"YAHHH...YANG YO SEOB....CÁI TÊN HEO NÁI KIA...ĐỊNH LÀM HEO QUAY SAO?GIỜ NÀY MÀ CẬU CÒN NGỦ ĐƯỢC NỮA À??..."

        _"Yahhh...cậu định chọc thủng màng nhỉ tớ sao, cái tật cằn nhằn hoài không bỏ, OAAAAAAAA......"

        _"Asihhhh....nghe cái giọng ngái ngủ của cậu là máu dồn lên đến não rồi này. Được rồi cứ ở đấy mà ngáp ngắn ngáp dài đi nhé,... cậu nghĩ sao khi mở cuộc hợp báo mà lại vắng mặt quản lí kiêm nhạc sĩ của album sắp phát hành hả?"

         _"Thôi chết rồi,....................."_vừa nói dứt câu, cậu quýnh quáng ném cả điện thoại một bên, bật tung chăn gối một bên bay sang tủ quần áo vớ vội bộ vest đen chạy vào phòng tắm. Quên khuấy cả cuộc nói chuyện dở dang khi nảy....

Sau khi đã quần áo tươm tất, cậu nhìn mình trong gương lần cuối. Đưa tay chỉnh lại mái tóc nâu hạt dẻ rồi xịt vội nước hoa lên người. Bước ra khỏi phòng tắm, trông thấy chiếc điện thoại nằm chỏng trơ trên giường cậu mới sực nhớ đến cuộc nói chuyện với tên bạn. Vội vã chộp lấy nó, nhìn vào màn hình...tên ấy đã tắt máy rồi. Bấm nút gọi lại áp lên tai, cậu lục lọi một hồi rồi cầm theo chiếc chìa khóa xe trong ngăn kéo bàn toan bước xuống gara......

          _"Yeoboseo...Hyunseung cuộc họp báo bắt đầu chưa?"

          _"Mọi người đã đôn phần bài hát lên rồi, phóng viên đến đông lắm, còn chờ mình cậu thôi đấy ông tướng"

          _"OK...Tớ hiểu rồi...hẹn gặp cậu 20 phút sau"

          _"Daeee....nhanh lên ấy chàng quản lí của tôi"

          _"Daeeee.............."

          _"Yahhh...em mượn chút nào...Seobie oppa à, nhanh lên nhé...Seungie oppa lại ca bài ca cằn nhằn nữa rồi....Đầu em sắp nổ tung đây....haizzzzzz....."

          _"Được rồi Hyuna, oppa đến ngay đây. Gặp em sau nhé..."

          _"Tút....Tút...."

Tắt máy điện thoại, cậu nhấn ga, chiếc xe lao nhanh về phía trước. Đeo heaphone lên tai, đắm mình trong cái gian điệu du dương, miệng vô thức nhẩm theo lời bài hát:

                         Time(time)...amudo eomneun gyeouri omyeon

                          Time(time)...chajeul su eomneun

                          Honja nameun i georie seoseo

                          ...........................................................................................

Bài hát do chính cậu sáng tác...TIME. Phải thời gian nó rất có ý nghĩa với cậu. Cậu biết ơn nó, yêu mến nó, điên đảo vì nó....nói sao cho đúng nhỉ cậu đã phải đối mặt với nó một quảng thời gian dài như vậy mà...

2 năm.........nó không phải là quãng thời gian ngắn, cũng không quá dài như người ta nghĩ. Vẫn chưa đủ để cậu xóa bỏ quá khứ và chấp nhận 2 năm của hiện tại. Cơ mà chẳng phải cuộc sống của cậu đang tốt lắm sao. Trở thành quản lí cho ca sĩ độc quyền của Cube Ent kiêm nhạc sĩ nổi tiếng. Xung quanh còn có biết bao người yêu mến, cậu còn muốn gì nữa chứ???

                         "Time(time)...amudo eomneun gyeouri omyeon

                          Time(time)...chajeul su eomneun"

              _"Yeoboseo...Hyunseung?"

              _"Sắp bắt đầu rồi, cậu còn la cà ở đâu vậy?" 

              _"Daee, tớ đến rồi đây, yahh mà cậu lại ăn hiếp Hyuna đấy à??"

              _"Yahh....cậu còn ở đó tán dóc được nữa sao? Nhanh lên đấy"

              _"Yahhhh........"

              _"Tút....tút........"

_"2 cái người này......cứ như trẻ con vậy"_cười nhẹ

                                                                                                           End  chap 1.1

[ShortFic]♥JunSeob♥ Cà phê và đườngWhere stories live. Discover now