Chương 25: Dỗ dành

Start from the beginning
                                    

"Sương Trà?"

Nghe thấy có người gọi mình, cô giật mình ngẩng đầu. Liền phát hiện người đó là Đăng Khôi. Theo bản năng cô liền tránh ra xa một chút.

Đăng Khôi cong môi: "Đã lâu không gặp em."

Sương Trà gật nhẹ đầu, xem như là phép lịch sự tối thiểu. Cô không muốn nói chuyện quá nhiều với người này, cảm giác như mỗi lời cậu ta nói ra chỉ là giả dối.

"Chúc mừng em vượt qua vòng sơ khảo."

Đăng Khôi đưa mắt về phía sau lưng cô, chẳng hiểu cố tình hay cố ý, nụ cười trên môi anh ta dường như nhạt bớt đi một nửa.

"Em trai anh có vẻ cũng vượt qua nhỉ?"

Đăng Khôi dời mắt, ánh nhìn quay trở về người con gái trước mặt. Cậu lấy từ trong túi ra một tờ giấy nhỏ, là giấy thông báo về vòng tiếp theo. Vòng thứ hai là vòng làm việc nhóm, 50 người vượt qua vòng sơ khảo sẽ chia thành 25 đội, mỗi đội hai người.

Vừa lướt qua cô liền hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô nhướn mi, mặc dù trong lòng đã nắm chắc vấn đề nhưng vẫn hỏi lại:

"Ý anh là?"

"Em và anh cùng chung một đội."

Đôi mày Sương Trà cau chặt, quả thật lúc nãy cô đã nhìn thấy tên anh ta. Nhưng vì Đăng Khôi học lớp 12, nên cô nghĩ chỉ là trùng hợp. Không ngờ anh ta thật sự tham gia kì thi này. Trần Đăng Khôi, xếp thứ nhất, đạt điểm tuyệt đối.

"Đừng nhìn anh như vậy, quả thật cuộc thi này dành cho học sinh lớp 11. Nhưng kiến thức là tổng hợp cả ba lớp 10, 11, 12. Cấu trúc đề khá giống với cuộc thi sắp tới anh đại diện cho trường tham gia nên anh đã xin phép nhà trường cùng tham gia thi với các em."

Đăng Khôi nheo mắt, lúc cười trông anh chàng có vẻ dễ gần hơn, nhưng lại khiến người đối diện không thoải mái.  Sương Trà không đáp lại cậu, xem qua phần cách thức tham gia, cô khẽ thở dài hơi một hơi.

Mặc dù không muốn, nhưng cô và Đăng Khôi đã bị xếp vào một nhóm.

"Tài liệu học tập anh sẽ gửi đến cho em..."

Cô từ chối, lạnh mặt ngắt lời: "Không cần, tôi sẽ tự chuẩn bị."

Đăng Khôi không tức giận vì thái độ của cô, cậu vỗ nhẹ lên vai cô một cái, giọng điệu vô cùng tự nhiên, không hề để ý đến những người xung quanh hầu hết đều đang chú ý đến bọn họ.

Đình Khiết hay Đăng Khôi, bọn họ đều có nhan sắc không tầm thường, rất dễ gây chú ý đến mọi người xung quanh.

"Em và anh cùng đội, nói dễ nghe thì chúng ta phải hợp tác."

Đăng Khôi dừng lại một lúc, sau đó bật cười nhìn cô:

"Nói khó nghe thì tốt nhất em đừng kéo thành tích của anh đi xuống."

Sương Trà nâng mắt, đối diện với ánh mắt dịu dàng của người đối diện, lời nói thốt ra nhẹ hẫng nhưng tràn ngập khích bác. Cô cười nhạt, đồng ý với yêu cầu của cậu ta.

Những chuyện cần đối mặt thì nhất định phải đối mặt, muốn trốn tránh cũng không thể trốn tránh đến cuối đời, tốt nhất là hiện tại giải quyết xong tất cả mọi chuyện.

Hôn Trong SángWhere stories live. Discover now