Chương 23: Cô gái yêu thích

553 30 9
                                    

Edit+beta: LQNN203

Chiều giữa tháng Tám, nắng vàng lưu luyến, gió mát dịu nhẹ, xe cộ và người ngoài phòng triển lãm như cá trong vùng biển cạn, không ngừng qua lại.

Bên trong chiếc Rolls-Royce Phantom lại yên tĩnh như tro tàn, tiếng ồn ào xung quanh hoàn toàn bị cắt đứt, như thể đang ở vùng nước sâu hơn của Thái Bình Dương.

Ân Tô Tô mím môi.

Tim đập dữ dội trong lồng ngực, nhanh đến mức Ân Tô Tô gần như ngừng thở. Chỉ có bản thân cô mới biết việc nói những lời đó, thực hiện hành động này và đưa ra quyết định này phải nghiêm túc đến mức nào và cần bao nhiêu dũng khí.

Mặc dù vậy, đây chỉ là một thỏa thuận mà mọi người đều có được thứ mình cần.

Vẻ mặt của Phí Nghi Chu vẫn như thường lệ, đôi mắt anh dán chặt vào Ân Tô Tô sau thấu kính. Bàn tay cô vẫn đang che mu bàn tay anh, xuyên qua mảnh da nhỏ tiếp xúc gần, anh có thể cảm nhận rõ ràng lòng bàn tay thanh tú của cô đang đổ mồ hôi, một lớp mồ hôi mỏng nhuộm sang làn da mu bàn tay vốn khô ráo của anh.

Lòng bàn tay đẫm mồ hôi, đôi má đỏ bừng, đầu ngón tay hơi run run, từng chi tiết đều bộc lộ nội tâm hoảng loạn và căng thẳng của cô gái.

Anh muốn nhìn thẳng vào mắt cô, muốn nhìn thấy nhiều cảm xúc hơn từ đôi mắt cô, muốn nhìn thấy cô nhiều hơn, muốn cảm nhận cô nhiều hơn.

Nhưng cô hơi cúi đầu, hàng mi dày luôn cụp xuống, che giấu mọi suy nghĩ.

Một lát sau, Phí Nghi Chu hơi nhếch môi hỏi: "Đây chính là đáp án cô Ân cho tôi sau khi thận trọng suy xét?"

Căng thẳng đến mức Ân Tô Tô chỉ có thể gật đầu, không dám nhướng mí mắt lên nửa inch chứ đừng nói đến việc nhìn anh.

"Tôi rất vui vì cô có thể đồng ý lời mời kết hôn của tôi. Nhưng..." Phí Nghi Chu dừng lại một lúc.

Nghe bước ngoặt này, trái tim Ân Tô Tô chùng xuống, cô ngẩng đầu nhìn anh, không giấu được hoảng loạn: "Anh không muốn kết hôn thỏa thuận với tôi?"

"Không phải." Phí Nghi Chu như mong muốn nhìn thấy đôi mắt trong veo của cô, mặt mày bất giác dịu đi một chút: "Chỉ là hôm nay cô chủ động đến gặp tôi, nói đồng ý lấy tôi, nhất định phải có nguyên nhân không thể chống cự được."

Ân Tô Tô cong môi, nụ cười rạng rỡ đạo đức giả: "Lời đề nghị của Phí tiên sinh hào phóng quá, không ai có thể cưỡng lại được."

Phí Nghi Chu bình tĩnh nói: "Chỉ có tiền và danh vọng mới không khiến cô lo lắng như vậy."

"..." Ân Tô Tô nghe vậy giật mình, rồi cười lớn: "Anh biết không, sau khi người đại diện của tôi nghe tin anh muốn kết hôn thỏa thuận với tôi đã nhắc tôi rất nhiều lần, thúc giục tôi nhanh chóng đồng ý với anh, sợ anh trở về tìm người khác. Dù sao đây cũng là chuyện tốt ngàn năm mới có một lần."

Phí Nghi Chu: "Đây chỉ là ý của người đại diện cô, không phải của cô."

Ân Tô Tô nhìn anh bằng ánh mắt tò mò và nghiên cứu, nụ cười không hề giảm đi một nửa: "Phí tiên sinh mới gặp tôi có vài lần, sao giọng điệu của anh có vẻ hiểu rất rõ về tôi?"

[EDIT/16+] TÔ TÔ | Nhược Thủy Thiên LưuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ