Phiên ngoại 4: Mê tình hương

Start from the beginning
                                    

Hạ Chi Vũ mơ màng gục lên vai Thẩm Giang. Ngụm nước vừa rồi được hắn tiếp chẳng giúp được gì. Cơn nóng cứ thế bao trùm lấy Hạ Chi Vũ giày vò khiến y khổ sở vô cùng. Thẩm Giang đặt Hạ Chi Vũ an ổn dựa vào người mình. Đưa tay bắt mạch y, mi tâm Thẩm Giang khẽ nhíu chặt. Lão già kia thế mà chơi xấu đến độ dùng cả mê tình hương để chạy trốn.

Thẩm Giang siết chặt tay. Hắn đương nhiên biết mê tình hương là cái loại gì.

Hạ Chi Vũ ánh mắt đờ đẫn. Y chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng bừng. Hiện tại Hạ Chi Vũ rất muốn nhảy xuống hàn tuyền chỗ Nhất Dạ. Hạ Chi Vũ cảm thấy nóng quá. Y phục trên người thật vướng víu. Hạ Chi Vũ toan muốn cởi ra thì đôi tay đã bị Thẩm Giang đối diện ghì chặt lại. Thẩm Giang đè giọng trấn an:

"Hạ đệ... cố gắng chịu đựng một lát. Sư tôn ta đến sẽ có thuốc giải."

"Ta... nóng."

Hạ Chi Vũ bị bức nóng tới bật khóc. Y chỉ muốn làm mát cơ thể thôi mà. Hạ Chi Vũ vùng vằng muốn thoát ra khỏi tay Thẩm Giang. Lại nhận ra bàn tay đối phương thế mà mát mẻ vô cùng. Theo quán tính Hạ Chi Vũ nắm lấy bàn tay Thẩm Giang. Áp lên má mình cọ cọ.

"Thẩm huynh... tay huynh mát ghê... a..."

"..."

Thẩm Giang như mèo giẫm phải đuôi ngay lập tức giật bắn người vội rút tay ra. Thấy Hạ Chi Vũ bị mất nguồn mát mẻ mà khuôn mặt thiếu niên lang lấm lem tỏ ra ấm ức muốn khóc. Lại nhớ Hạ Chi Vũ giải oan cho mình, còn cứu mình. Thẩm Giang mím môi. Ngập ngừng hồi lâu, chìa tay ra, Hạ Chi Vũ như người sắp chết đuối vớ được phao. Vội vàng níu lấy. Tham lam áp cả hai tay đối phương lên hai má mình cọ cọ hồi lâu. Lại không tự chủ áp sát cơ thể lên người Thẩm Giang cọ cọ tìm hơi mát.

Cả người Hạ Chi Vũ mềm nhũn. Gần như áp sát lên người Thẩm Giang. Vì ban nãy đánh nhau nên y phục khá xộc xệch, lại thêm y liên tục cọ cọ vao người Thẩm Giang nên vô tình làm lộ ra làn da trắng trẻo đầy vết bầm tím. Vì mê tình hương mà nổi lên một tầng hồng sắc. Thẩm Giang yết hầu khẽ rung. Mắt cố gắng nhắm chặt. Tay giữ chặt lấy thiếu niên trong lòng không cho y động loạn. Miệng liên tục nhẩm Đạo đức kinh.

"Mát ghê..."

"Thẩm huynh..."

"Ta nóng..."

"Tay huynh mát quá à..."

"Có thể sờ ta không..?"

"!"

Thẩm Giang cảm thấy đầu mình ong ong. Đạo đức kinh ban nãy hắn nhẩm bay sạch không sót một từ. Hắn thậm chí còn không nhớ đã đọc đến đâu.

Thẩm Giang gian nan cúi đầu nhìn xuống thiếu niên bị kìm hãm trong vòng tay mình. Chỉ thấy Hạ Chi Vũ giương đôi mắt trong veo nhìn hắn, trong ánh mắt ánh lên tia van xin. Đột nhiên Thẩm Giang cảm thấy khuôn mặt y thật đáng yêu. Môi mềm nhỏ đang hé mở kia thật...

Thẩm Giang mãi nhìn y, không nhận ra hạ thân bên dưới đang có phản ứng.

Ngọc hành bên trong phản chủ ngẩng cao đầu, vô tình chọt lên hạ thân đối phương đang cọ loạn trên người mình. Thẩm Giang chỉ nhận ra khi nó cứng đến độ chọt Hạ Chi Vũ tới mức khiến y không nhịn được miệng khẽ phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ. Người tu tiên giác quan nhạy bén nên Thẩm Giang đều nghe thấy. Hắn cứng đờ, hít một hơi lạnh, vươn tay tự đấm mình một cú.

Tu Chân Giới Nghe Được Suy Nghĩ Của TaWhere stories live. Discover now