Chương 8: Ngọt ngào

1.8K 88 3
                                    

Chương 8: Ngọt ngào

Tống Tạ Thần ở lại trường với Kỷ Thanh ba ngày, hai người gần như đều dây dưa trong khách sạn, một khi cánh cửa tình dục đã mở ra thì sẽ khó mà kiểm soát được.

Họ nằm trong chăn cọ xát, hoặc đứng trong phòng tắm hôn môi.

Kỷ Thanh bị Tống Tạ Thần đè lên tường làm kịch liệt, đáy mắt người đàn ông nhuốm màu đỏ tươi, hôn Kỷ Thanh đến mức cậu sắp không thở nổi.

Kỷ Thanh ôm cổ Tống Tạ Thần, giọng có chút khàn khàn: "Thiếu gia, đừng làm nữa, sắp chết mất."

Thân dưới Tống Tạ Thần không giảm lực độ, anh lại gần liếm môi Kỷ Thanh, đầu lưỡi ma sát lẫn nhau, nước bọt chảy xuống tạo thành một mảng dính nhớp.

"Đợi chút anh sắp bắn rồi, bắn thêm một lần nữa thôi là được."

Cuối cùng Kỷ Thanh hạ người xuống, quỳ gối giữa hai chân Tống Tạ Thần, ngậm lấy dương vậy dính đầy nước dâm của người đàn ông.

Hô hấp Tống Tạ Thần nặng nề, anh hít sâu một hơi, đoạn vớt Kỷ Thanh từ dưới đất lên, ấn cậu lên tường thúc vào, bắn trong huyệt cậu.

Giữa trưa hai người ăn cơm cùng nhau, sau đó Kỷ Thanh đưa Tống Tạ Thần tới sân bay.

Tình dục quá độ làm Kỷ Thanh trông cực kỳ tiều tụy, trong mắt còn mang theo ít tia máu.

Trên xe taxi, Tống Tạ Thần khẽ hôn tai cậu, ôm eo cậu, buồn cười bảo: "Xem cái vẻ mặt túng dục quá độ của em này."

Kỷ Thanh mệt đến mức không muốn nói chuyện, dựa lên vai Tống Tạ Thần thiếp đi.

Trước khi xa nhau, Tống Tạ Thần nói: "Ngoan, anh gọi cho em thì nhớ nghe máy đấy, cuối tuần anh sẽ đến thăm em."

"Ừm, em biết rồi."

Gần như cuối tuần nào Tống Tạ Thần cũng tới tìm cậu.

Bọn họ làm tình trong khách sạn bên ngoài trường học, thậm chí còn mây mưa trong rừng cây nhỏ của trường.

Diện mạo Tống Tạ Thần anh tuấn, lúc anh cởi âu phục mặc quần áo bình thường, đi trong khuôn viên trường với Kỷ Thanh, thế mà lại trông như đàn anh khóa trên của Kỷ Thanh.

Anh vào giảng đường cùng với Kỷ Thanh, bạn cùng phòng Kỷ Thanh vỗ vai Tống Tạ Thần.

"Người anh em, đã lâu không gặp, anh lại đẹp trai hơn rồi! Đến thăm Kỷ Thanh đấy à?"

Tống Tạ Thần ôn hòa gật đầu, cười đến là đẹp trai: "Đúng vậy, tối nay cùng nhau ăn một bữa đi."

Bạn cùng phòng vỗ tay một cái: "Ô kê luôn! Cảm ơn mỹ nam đã chiêu đãi nhé!"

Tống Tạ Thần vốn chỉ định nói khách sáo thôi, ai ngờ cậu bạn cùng phòng này lại đồng ý thật luôn.

Anh nhéo tay Kỷ Thanh một chút, nói bên tai cậu: "Làm sao bây giờ?"

Kỷ Thanh không muốn Tống Tạ Thần quá thân thiết với mấy người bạn cùng lớp cậu, suy cho cùng, cậu vẫn cảm thấy bản thân và Tống Tạ Thần không phải người cùng một tầng lớp.

[ĐM/SONG TÍNH] Sáng sớmUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum