Tâm.

174 18 0
                                    

Trở về đào nguyên đảo, Cô Tử ở trong nhà gỗ cùng Hồ Hồng, lúc này Tiểu Nữu không giấu giếm thân phận hóa thân trở lại thành dao nhân trước mặt hài tử, hài tử không hoảng sợ ngược lại vô cùng hứng thú muốn nhảy xuống bơi chung cùng y.

Nhưng hài tử vừa nhảy xuống liền chìm nghỉm, Tiểu Nữu vội vã tạo bóng nước đưa nàng lên. Thấy hài tử ho sặc sụa mắt đỏ hoe." Ca ca....sao ta không có đuôi."

" Cô Tử là người, nên sẽ không có đuôi giống ca ca . " Tiểu Nữu trầm ấm giải đáp.

" Ca ca chơi rất vui, Cô Tử cũng muốn." Hài tử ngây ngô nói, năm ftrong vòng tay của y, Cô tử rất ngoan ngoãn, dòng nước này ấm quanh năm lên y cũng không lo lắng Cô tử sẽ nhiệm bệnh .

Hồ Hồng từ trong tiến ra ngoài, nàng phất tay bế lên hài tử. " Cô Tử, mau về nghỉ ngơi, ta cùng Tiểu Nữu có chính sự cần bàn. Ngoan, tỷ tỷ đã để sẵn bánh ngọt trên bàn." Hồ Hồng dỗ dành hài tử nói, Cô Tử rất hiểu chuyện liền tọt xuống trở về gian phòng.

Tiểu Nữu dưới hồ, hô hấp đình trệ, chỉ thấy Hồ Hồng ánh mắt lóe lên gian sảo, nàng thoắt biến đã đè lên trên người y. " Ta cũng muốn được ngươi ôm đâu."Nàng yếu ớt nói, ánh mắt ươn ướt câu nhân, môi nhỏ chu ra , y phục xộc xệch trễ xuống, hở ra bả vai trắng nõn.

Tiểu Nữu ho khan quay mặt đi, nhịp tim đập kịch liệt trong lồng ngực, từ đan điền kéo xuống nóng ran, mặt cũng đỏ bừng. " Khụ...khụ....Hồ Hồng, cô có thể tạm thời rời khỏi người ta không?"

" Ngư Ngư, ta rời khỏi làm sao giúp ngươi nhanh chóng hóa sinh đây." Nàng lần nữa đụng trúng yếu điểm của Tiểu Nữu, lại là Hóa Sinh, nhưng mà Hóa sinh là gì?Nhất thiết phải tiếp xúc thân mật như thế này sao?

" Ân, ta tên Tiểu Nữu, không phải Ngư Ngư." Y lúc này trở nên bận tâm, đến cả tên gọi cũng muốn nắn chỉnh trở lại.

Hồ Hồng sắc mặt phiếm hồng, hai tay vòng sau cổ y câu xuống." Không thích, ta muốn gọi Ngư Ngư. Ngư Ngư của Hồ Hồng." Nàng phả khí nóng vào hõm cổ khiến toàn thân y chợt rùng mình. Hô hấp cũng đình trệ khó khăn.

" Ngư Ngư, trái tim của ngươi có hình bóng của ta không? " Hồ Hồng khoanh một vòng tròn trước ngực trái y, khiến y bất giác rét run. Nàng nói những điều này thật kỳ lạ . " Không! Phải là trong toàn tâm trí của ngươi có ta chứ?"

Tiểu Nữu mỗi lần ở gần nàng đều cảm thấy vô cùng thân quen, một cảm giác kỳ quái, ho hấp đình trệ, một loại cảm xúc không gọi tên mạnh liệt cuộn trào sóng xô đáy lòng .

" Ta......ta...." Tiểu Nữu ấp úng trốn tránh ánh mắt nàng , Hồ Hồng ánh mắt buồn bã, nàng câu cổ y xuống kéo y vào một nụ hôm sâu.

" Bây giờ thì sao?" Hồ Hồng ánh mắt đầy mong chờ nhìn y, chỉ khi y thật sự rung động mới có thể hóa sinh . Nàng mới có thể đường đường chính chính gả cho y.

" Ta, ta không thể. Ta bất nam bất nữ, làm sao xứng với công chúa hồ tộc." Tiểu Nữu trốn tránh nói, chỉ thấy Hồ hồng nước mắt rơi xuống, yêu nhân vốn không có nước mắt, nàng cư nhiên khóc rồi.

Tiểu Nữu tay chân luống cuống , vội muốn giúp nàng lau đi nước mắt. Hồ Hồng òa khóc ôm lấy y thật chặt. " Tiểu Nữu, nếu ngươi không động lòng, ta không có cách nào giúp ngươi."

[NBN] Hồ Yêu Nương Nương.Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt